Tiểu thuyết - Yêu Em Không Dễ Đâu full
Lượt xem : |
nh nhân là … 10 năm”
“Cái gì? Chú đùa? 10 năm? Lúc đó chú đã 40 tuổi, chẳng lẽ chú lấy vợ màtôi vẫn phải làm tình nhân cho chú sao? Còn tôi nữa, lúc đó đã 32 tuổi,lấy chồng cái nổi gì.” – Cô lần này còn tức giận hơn.
“Vậy coi như không bàn nữa, tôi ngũ tiếp” – Hắn quay lưng lại phía cô.
“1 tháng” – Cô đột nhiên lên tiếng, đó đối với cô đã là quá nhiều rồi
Trả giá hay thật – hắn thầm nghĩ – “5 năm”
“Không, 1 tháng” – Cô kiên quyết
“3 năm” – Hắn đã quá nhượng bộ.
“Không, nữa năm, giá cuối cùng” - Cô đành phải cắn răng nói
“1 năm, không đồng ý thì mời ra ngoài, hẹn gặp nhau tiếp tại tòa, đừng phiền tôi”
“Duyệt!” – Cô vội nói như sợ hắn đổi ý.
Hắn như đạt được ý nguyện khẽ cười, nhưng 1 năm mà nói là quá ít, thôi kệ trong 1 năm này tìm ra sơ hở rồi uy hiếp tiếp.
Hai anh chị trả giá dễ sợ, 10 năm trả thành có một năm mà cũng bán.
Hắn nằm trên giường, vươn tay về phía Nhược Thi. Cô khó hiểu cũng đưatay ra liền bị hắn kéo lại nằm gọn trong lòng ngực hắn. – “Giao dịchthành công”
“Chú … chú làm gì?” – Giọng cô hơi run nhưng không vẫy ra được.
“Đã vi phạm điều thứ nhất của hợp đồng”
“Tôi, tôi … anh ..?”
“Gọi là Hạo Thần” – Hắn nói vào tai cô
“Hạo … Thần, anh buông tôi ra đi, anh cũng đang vi phạm hợp đồng đó”
“Tôi đâu có nhúng chàm em thì vi phạm cái gì?” – Hắn cười lớn khoái trí
“Anh rõ ràng hiểu ý tôi”
Lúc này hắn mới buông lỏng cô ra – “Được rồi, chút nữa theo tôi đến công ty”
Nhược Thi gật đầu, rồi bước trở về phòng chuẩn bị để đi làm lại. Cô tựnghĩ, làm tình nhân là phải làm thế nào? Có phải sau này cũng sẽ giốngchị Linh không, thật có ai may mắn được như chị, vẫn có thể tìm đượcngười đàn ông tốt làm chồng?
Được đi cùng xe với tổng tài đến công ty đúng là vẻ vang, không tránhđược ánh mắt dòm ngó của mọi người, nhưng cũng chỉ dám bàn tán sau lưngchứ chẳng ai dám hé miệng lúc này. Nhược Thi và Hạo Thần cùng bước vàothang máy, hắn nhấn tầng 30.
“Tôi cũng theo lên đó sao?”
“Ừm” – Hắn chỉ trả lời 1 tiếng.
“Tôi làm gì ở đó?”
“Thư ký riêng cho tôi”
Nhược Thi đơ người, như vậy chẳng phải ngày nào cũng sẽ gặp ư? Bắt cô phải đối diện sao đây a a ~
Ding – Thang máy mở ra, trên tầng cũng có 1 cô gái khác, nghe qua giớithiệu thì tên là Nguyên Nhu 24 tuổi, là trợ lý riêng của Thiên La, tóccô ấy ngắn ngang vai, đen mượt, gương mặt thì nhỏ nhắn, có gu ăn mặt rất hợp thời trang. Xem ra trên tầng này chỉ có 4 người là Hạo Thần, ThiênLa, cô và Nguyên Nhu. Còn xung quanh là các phòng dùng để họp. Cô vàNguyên Nhu chào hỏi được vài câu, cảm thấy cô ấy tính cách rất thoảimái, có gì cô không biết thì Nguyên Nhu luôn chỉ giúp, giờ cơm trưaNguyên Nhu mời cô cùng đi ra ngoài ăn mừng bữa đầu làm việc chung.Nguyên Nhu lấy xe chở cô đi đến một quán ăn bình dân cách công ty mộthai con đường.
Nhược Thi cảm thấy cô chị này cũng không phải người thích tra hỏi chuyện người khác, vì cô ấy không hề nhắc đến quan hệ mờ ám của cô và HạoThần.
“Nhược Thi, thứ bảy em rảnh chứ?” – Nguyên Nhu đột nhiên lên tiếng
“Ừm, chắc không có gì làm đâu, có chuyện gì sao?” – Cô vừa ăn vừa nói.
“Chị định mời em đi ăn một bữa lông trọng, em nể mặt chị không?” – Cô nghiêng đầu cười, trông rất quyến rũ.
“Ây, chẳng phải hôm nay chị đã mời em rồi sao, chị không cần tốn kém như vậy đâu” – Cô vội xua tay
“Không phải chỉ có chúng ta, chị định sẽ mời tổng tài và Thiên La cùng đi, cả 4 người đó”
Sao tự nhiên bày chuyện ra chơi vậy – Cô thầm nghĩ!
“À, vậy tùy chị, em sẽ đi!” – Cô chỉ biết cười trừ, lúc này điện thoại của cô vang lên.
“Alô?”
“Đến văn phòng anh ngay lập tức! Anh không có kiên nhẫn để chờ.” – Giọng hắn cáu gắt – Anh em ùi nha pà con!
Nói xong không đợi Nhược Thi trả lời thì liền ngắt máy.
“Là ai vậy? Thấy vẻ mặt em không vui!” – Nguyên Nhu tò mò hỏi
“Quan tổng gọi em về vì có chuyện gấp”
“Được rồi, chúng ta cũng ăn xong, chị và em cùng về”
Về đến công ty, Nhược Thi đi đến gõ cửa phòng Hạo Thần.
“Vào đi”
Nhược Thi đẩy cửa bước vào, chưa gì đã phải nghe hắn càu nhàu – “Trưa nay em đi đâu?”
“Em cùng chị Nguyên Nhu đi ăn trưa ở bên ngoài” – Cô giờ đứng trước bàn làm việc của hắn, hai tay nắm chặt vạt áo.
“Sao này đi đâu cũng phải nói với anh, em đừng quên hợp đồng đó chứ, trả lời anh, em là ai?”
“Em … ?” – Cô trợn mắt, cứng họng, không nghĩ tới hắn lại bắt cô trả lời vấn đề này.
“Em không biết?” – Hắn đứng dậy kéo cô lại ghế sofa, đặt cô ngồi lên đùi mình, sẵn tiện vuốt ve đường cong của cô – Ăn tàu hủ ngon quá!
Nhược Thi cũng không phản kháng, cô biết đây là nghĩa vụ mà mình phải làm – “Em là .. là .. tình nhân của anh!”
“Là do tự em nói đó, sau này đừng tùy ý muốn làm gì thì làm”
“Em biết rồi”
Hắn vẫn không buông cô ra, bàn tay to lớn kẹp chặt eo cô, tay còn lạithì vuốt ve bắp đùi cô, không ngừng hôn lên mặt cô rồi trượt xuống cổ.
Chương 9
“Anh … đừngnhư vậy!” – Cô biết lúc đưa ra điều kiện rõ ràng là cô dùng sai vài từthành ra bây giờ bị chiếm tiện nghi vầy nè, nhưng cô vẫn tin là hắn sẽkhông tiến xa thêm nữa, trong lòng cô giờ chỉ sợ có người bước vào thìcô mặt mũi nào mà gặp ai.
“Đừng như thế nào?” – Hắn bá đạo hỏi, tay dùng thêm lực.
CỐC CỐC – Khỉ thật, đang ăn tàu hủ lại có kẻ quấy rầy, Hạo Thần buôngNhược Thi ra, đợi cô chỉnh sửa quần áo lại hắn mới lên tiếng – “Mờivào”.
“Quan tổng” – Thiên La đảo mắt qua nhìn Nhược Thi.
“Không có việc gì tôi xin phép ra ngoài” – Nói xong cô đi thẳng ra cửa không dám quay lại nhìn ai, xấu hổ chết được.
CẠCH – Tiếng đóng cửa.
“Quan tổng, chuyện ngài nhờ tôi điều tra, thật ra không tra được manhmối gì, bà ta … quả thật không để lộ sơ hở” – Thiên La để tập hồ sơ lênbàn làm việc của Hạo Thần.
Hạo Thần không mở ra xem, vì biết rõ bên trong cũng chẳng có những thứ hắn cần.
“Tiếp tục điều tra, dù sao cũng là do tôi nghi ngờ như vậy, thật hư cònchưa rõ. Còn ông ấy thì thế nào?” – Hạo Thần châm một điếu thuốc, nói.
“Quan lão gia thì gần đây khi nghe người khác nói chuyện đã bắt đầu cóchút phản ứng lại, tôi đã thuê một y tá riêng để chăm sóc, có động tĩnhgì chúng ta sẽ biết đầu tiên”
“Được, vậy cứ tiếp tục, đừng làm kinh động đến bà ta, Thiên La, cậu cũng vất vả nhiều rồi.”
Thiên La cúi người – “Được làm việc cho ngài tôi cảm thấy không hối tiếc”
“Cậu lui ra đi, tiếp tục công việc của mình” – Khi Thiên La ra khỏiphòng, Hạo Thần đứng dậy đi về phía của sổ nhìn lên trời, mắt trầm ngâmnhìn về nơi không có điểm dừng, miệng khẽ nói – “Cha, mẹ!”____________
Khi trở lại căn biệt thự của Quan gia, Nhược Thi đã thấy Cách Cách ngồi sẵn ở phòng khách đợi mình, cả hai cùng lên phòng.
“Cách Cách, có chuyện gì? Sao cậu nói hôm nay không đến?”
“Thi Thi, sao cậu đi chung với Nguyên Nhu?” – Hàn Cách chau mày
“Ý cậu là sao?” – Nhược Thi thấy khó hiểu vì câu hỏi không đầu đuôi của cô.
“Lúc trưa mình thấy cậu ở trên xe của Nguyên Nhu, hai người rất thân sao?”
“Hôm nay mới gặp thôi, vì làm cùng tầng nên chị ấy bảo là mời mình đi ăn trưa, cậu cũng quen Nguyên Nhu sao?”
“Tô Nhược Thi, không cho phép cậu thân với cô ta, hừ!” – Hai tay cô chống ngay eo, cái miệng thì chu chu bất mãn.
“Ôi tiểu thư, lại chuyện gì nữa đây?” – Nhược Thi cũng đã quá quen với tính tình của cô bạn này rồi.
“Cô ấy … cứ giành La
“Cái gì? Chú đùa? 10 năm? Lúc đó chú đã 40 tuổi, chẳng lẽ chú lấy vợ màtôi vẫn phải làm tình nhân cho chú sao? Còn tôi nữa, lúc đó đã 32 tuổi,lấy chồng cái nổi gì.” – Cô lần này còn tức giận hơn.
“Vậy coi như không bàn nữa, tôi ngũ tiếp” – Hắn quay lưng lại phía cô.
“1 tháng” – Cô đột nhiên lên tiếng, đó đối với cô đã là quá nhiều rồi
Trả giá hay thật – hắn thầm nghĩ – “5 năm”
“Không, 1 tháng” – Cô kiên quyết
“3 năm” – Hắn đã quá nhượng bộ.
“Không, nữa năm, giá cuối cùng” - Cô đành phải cắn răng nói
“1 năm, không đồng ý thì mời ra ngoài, hẹn gặp nhau tiếp tại tòa, đừng phiền tôi”
“Duyệt!” – Cô vội nói như sợ hắn đổi ý.
Hắn như đạt được ý nguyện khẽ cười, nhưng 1 năm mà nói là quá ít, thôi kệ trong 1 năm này tìm ra sơ hở rồi uy hiếp tiếp.
Hai anh chị trả giá dễ sợ, 10 năm trả thành có một năm mà cũng bán.
Hắn nằm trên giường, vươn tay về phía Nhược Thi. Cô khó hiểu cũng đưatay ra liền bị hắn kéo lại nằm gọn trong lòng ngực hắn. – “Giao dịchthành công”
“Chú … chú làm gì?” – Giọng cô hơi run nhưng không vẫy ra được.
“Đã vi phạm điều thứ nhất của hợp đồng”
“Tôi, tôi … anh ..?”
“Gọi là Hạo Thần” – Hắn nói vào tai cô
“Hạo … Thần, anh buông tôi ra đi, anh cũng đang vi phạm hợp đồng đó”
“Tôi đâu có nhúng chàm em thì vi phạm cái gì?” – Hắn cười lớn khoái trí
“Anh rõ ràng hiểu ý tôi”
Lúc này hắn mới buông lỏng cô ra – “Được rồi, chút nữa theo tôi đến công ty”
Nhược Thi gật đầu, rồi bước trở về phòng chuẩn bị để đi làm lại. Cô tựnghĩ, làm tình nhân là phải làm thế nào? Có phải sau này cũng sẽ giốngchị Linh không, thật có ai may mắn được như chị, vẫn có thể tìm đượcngười đàn ông tốt làm chồng?
Được đi cùng xe với tổng tài đến công ty đúng là vẻ vang, không tránhđược ánh mắt dòm ngó của mọi người, nhưng cũng chỉ dám bàn tán sau lưngchứ chẳng ai dám hé miệng lúc này. Nhược Thi và Hạo Thần cùng bước vàothang máy, hắn nhấn tầng 30.
“Tôi cũng theo lên đó sao?”
“Ừm” – Hắn chỉ trả lời 1 tiếng.
“Tôi làm gì ở đó?”
“Thư ký riêng cho tôi”
Nhược Thi đơ người, như vậy chẳng phải ngày nào cũng sẽ gặp ư? Bắt cô phải đối diện sao đây a a ~
Ding – Thang máy mở ra, trên tầng cũng có 1 cô gái khác, nghe qua giớithiệu thì tên là Nguyên Nhu 24 tuổi, là trợ lý riêng của Thiên La, tóccô ấy ngắn ngang vai, đen mượt, gương mặt thì nhỏ nhắn, có gu ăn mặt rất hợp thời trang. Xem ra trên tầng này chỉ có 4 người là Hạo Thần, ThiênLa, cô và Nguyên Nhu. Còn xung quanh là các phòng dùng để họp. Cô vàNguyên Nhu chào hỏi được vài câu, cảm thấy cô ấy tính cách rất thoảimái, có gì cô không biết thì Nguyên Nhu luôn chỉ giúp, giờ cơm trưaNguyên Nhu mời cô cùng đi ra ngoài ăn mừng bữa đầu làm việc chung.Nguyên Nhu lấy xe chở cô đi đến một quán ăn bình dân cách công ty mộthai con đường.
Nhược Thi cảm thấy cô chị này cũng không phải người thích tra hỏi chuyện người khác, vì cô ấy không hề nhắc đến quan hệ mờ ám của cô và HạoThần.
“Nhược Thi, thứ bảy em rảnh chứ?” – Nguyên Nhu đột nhiên lên tiếng
“Ừm, chắc không có gì làm đâu, có chuyện gì sao?” – Cô vừa ăn vừa nói.
“Chị định mời em đi ăn một bữa lông trọng, em nể mặt chị không?” – Cô nghiêng đầu cười, trông rất quyến rũ.
“Ây, chẳng phải hôm nay chị đã mời em rồi sao, chị không cần tốn kém như vậy đâu” – Cô vội xua tay
“Không phải chỉ có chúng ta, chị định sẽ mời tổng tài và Thiên La cùng đi, cả 4 người đó”
Sao tự nhiên bày chuyện ra chơi vậy – Cô thầm nghĩ!
“À, vậy tùy chị, em sẽ đi!” – Cô chỉ biết cười trừ, lúc này điện thoại của cô vang lên.
“Alô?”
“Đến văn phòng anh ngay lập tức! Anh không có kiên nhẫn để chờ.” – Giọng hắn cáu gắt – Anh em ùi nha pà con!
Nói xong không đợi Nhược Thi trả lời thì liền ngắt máy.
“Là ai vậy? Thấy vẻ mặt em không vui!” – Nguyên Nhu tò mò hỏi
“Quan tổng gọi em về vì có chuyện gấp”
“Được rồi, chúng ta cũng ăn xong, chị và em cùng về”
Về đến công ty, Nhược Thi đi đến gõ cửa phòng Hạo Thần.
“Vào đi”
Nhược Thi đẩy cửa bước vào, chưa gì đã phải nghe hắn càu nhàu – “Trưa nay em đi đâu?”
“Em cùng chị Nguyên Nhu đi ăn trưa ở bên ngoài” – Cô giờ đứng trước bàn làm việc của hắn, hai tay nắm chặt vạt áo.
“Sao này đi đâu cũng phải nói với anh, em đừng quên hợp đồng đó chứ, trả lời anh, em là ai?”
“Em … ?” – Cô trợn mắt, cứng họng, không nghĩ tới hắn lại bắt cô trả lời vấn đề này.
“Em không biết?” – Hắn đứng dậy kéo cô lại ghế sofa, đặt cô ngồi lên đùi mình, sẵn tiện vuốt ve đường cong của cô – Ăn tàu hủ ngon quá!
Nhược Thi cũng không phản kháng, cô biết đây là nghĩa vụ mà mình phải làm – “Em là .. là .. tình nhân của anh!”
“Là do tự em nói đó, sau này đừng tùy ý muốn làm gì thì làm”
“Em biết rồi”
Hắn vẫn không buông cô ra, bàn tay to lớn kẹp chặt eo cô, tay còn lạithì vuốt ve bắp đùi cô, không ngừng hôn lên mặt cô rồi trượt xuống cổ.
Chương 9
“Anh … đừngnhư vậy!” – Cô biết lúc đưa ra điều kiện rõ ràng là cô dùng sai vài từthành ra bây giờ bị chiếm tiện nghi vầy nè, nhưng cô vẫn tin là hắn sẽkhông tiến xa thêm nữa, trong lòng cô giờ chỉ sợ có người bước vào thìcô mặt mũi nào mà gặp ai.
“Đừng như thế nào?” – Hắn bá đạo hỏi, tay dùng thêm lực.
CỐC CỐC – Khỉ thật, đang ăn tàu hủ lại có kẻ quấy rầy, Hạo Thần buôngNhược Thi ra, đợi cô chỉnh sửa quần áo lại hắn mới lên tiếng – “Mờivào”.
“Quan tổng” – Thiên La đảo mắt qua nhìn Nhược Thi.
“Không có việc gì tôi xin phép ra ngoài” – Nói xong cô đi thẳng ra cửa không dám quay lại nhìn ai, xấu hổ chết được.
CẠCH – Tiếng đóng cửa.
“Quan tổng, chuyện ngài nhờ tôi điều tra, thật ra không tra được manhmối gì, bà ta … quả thật không để lộ sơ hở” – Thiên La để tập hồ sơ lênbàn làm việc của Hạo Thần.
Hạo Thần không mở ra xem, vì biết rõ bên trong cũng chẳng có những thứ hắn cần.
“Tiếp tục điều tra, dù sao cũng là do tôi nghi ngờ như vậy, thật hư cònchưa rõ. Còn ông ấy thì thế nào?” – Hạo Thần châm một điếu thuốc, nói.
“Quan lão gia thì gần đây khi nghe người khác nói chuyện đã bắt đầu cóchút phản ứng lại, tôi đã thuê một y tá riêng để chăm sóc, có động tĩnhgì chúng ta sẽ biết đầu tiên”
“Được, vậy cứ tiếp tục, đừng làm kinh động đến bà ta, Thiên La, cậu cũng vất vả nhiều rồi.”
Thiên La cúi người – “Được làm việc cho ngài tôi cảm thấy không hối tiếc”
“Cậu lui ra đi, tiếp tục công việc của mình” – Khi Thiên La ra khỏiphòng, Hạo Thần đứng dậy đi về phía của sổ nhìn lên trời, mắt trầm ngâmnhìn về nơi không có điểm dừng, miệng khẽ nói – “Cha, mẹ!”____________
Khi trở lại căn biệt thự của Quan gia, Nhược Thi đã thấy Cách Cách ngồi sẵn ở phòng khách đợi mình, cả hai cùng lên phòng.
“Cách Cách, có chuyện gì? Sao cậu nói hôm nay không đến?”
“Thi Thi, sao cậu đi chung với Nguyên Nhu?” – Hàn Cách chau mày
“Ý cậu là sao?” – Nhược Thi thấy khó hiểu vì câu hỏi không đầu đuôi của cô.
“Lúc trưa mình thấy cậu ở trên xe của Nguyên Nhu, hai người rất thân sao?”
“Hôm nay mới gặp thôi, vì làm cùng tầng nên chị ấy bảo là mời mình đi ăn trưa, cậu cũng quen Nguyên Nhu sao?”
“Tô Nhược Thi, không cho phép cậu thân với cô ta, hừ!” – Hai tay cô chống ngay eo, cái miệng thì chu chu bất mãn.
“Ôi tiểu thư, lại chuyện gì nữa đây?” – Nhược Thi cũng đã quá quen với tính tình của cô bạn này rồi.
“Cô ấy … cứ giành La
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2760/3596
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2760/3596
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt