watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Vợ Hiền Bãi Công-full

Lượt xem :
ã theo bản năng lo lắng cho dạ dày của anh.

“Thời tiết lạnh như thế, sao có thể ăn đồ cũ đó?” Cô lấy đi cái đĩa trong tay anh, để chúng vào trong lò vi ba đun nóng trước.

“Không quan trọng, anh không sợ lạnh.” Trên miệng anh nói như vậy, nhưng mà trên mặt tươi cười thật vui vẻ.

Cô quay đầu, anh lập tức thu hồi ý cười, thay một bộ mặt thật ấm áp vẻ cảm ơn.

Cô nhìn người đàn ông ở bên cạnh bàn ăn cẩn thận dọn xong bát đũa kia, trong lòng cảm thấy thật phức tạp, nghĩ đến trước kia giúp anh làm một bàn đồ ăn nóng hầm hập, anh giống như cũng không hãnh diện như vậy, hơn nữa thường lỡ hẹn với cô, làm cho cô ăn cơm một mình. Nhưng hiện tại là chờ hai đĩa thức ăn thừa được đun nóng lại lộ ra vẻ mặt chờ mong.

Cô giận anh vì sao trước đây không hiểu, không quý trọng việc cô chờ anh, cũng giận anh hoàn toàn không nên lại xuất hiện ở trong này. Nhưng về phương diện khác… Cô cũng lại có chút vui vẻ ở trong lòng, bởi vì không nhìn thấy cuộc sống của anh thì thật sự rất đau khổ, thực ra cô thích ứng có chút vất vả…

“Trong tủ lạnh còn có cơm dư, giúp anh làm cơm rang trứng được không?” Xem, xem, trong lòng cô lại có thêm chút không đành lòng, cảm thấy anh ăn hai đĩa thức ăn nhỏ chắc là sẽ không no.”

“Được, anh giúp em đánh trứng.” Anh vui mừng quá đỗi, tự nguyện hỗ trợ, bởi vì vậy lại có thể có thêm một chút thời gian ở chung với cô.

Chương 7
"Nhược Duy, em có biết em luôn luôn làm cho anh nhẫn nhịn thật sự vất vả hay không?"

Cô lắc mạnh đầu, cái gì cũng không biết, chỉ biết được bây giờ cô đang mắc cỡ chết đi được! Cảm giác giống như ở làm một chuyện xấu kinh hãi thế tục, thật sự rất giống yêu đương vụng trộm.

"Chúng ta. . . . . . Đến phòng được không?" Thỉnh cầu này cũng thật mất mặt, nhưng cảm giác còn riêng tư hơn ở trong phòng bếp, không làm cho người ta cảm thấy bất an như vậy.

"Được." Anh rộng rãi đáp ứng. "Lần sau chúng ta vào trong phòng ——"

Anh chợt thẳng tiến, rước lấy một tiếng kinh hô không báo động trước của cô, anh thì thở dài thỏa mãn, một trận dồn dập rút ra đâm vào hoa kính ướt át của cô, ở trong cơ thể cô kích thích một cỗ khoái cảm vội ùa mà lên, hấp thụ đau nghẽn của anh. . . . . .

Cô nhắm mắt lại, cảm thấy quá mất mặt, không thể tin được anh thật sự muốn cô ở trong phòng bếp, càng xấu hổ là bản thân vậy mà lại cũng bởi vì động tác mãnh liệt của anh cảm thấy run sợ không thôi. Ở trong không gian không chút riêng tư này bị anh nhiệt liệt giữ lấy, trong lòng ẩn ẩn hiện lên một loại sung sướng khó nói thành lời . . . . . .

Tình triều từng đợt thổi quét mà đến, Lương Nhược Duy bị va chạm làm đầu óc choáng váng hoa mắt, rốt cuộc nhịn không được rên rỉ trong miệng, theo tiết tấu cuồng nhiệt của anh mà ngửa đầu thở gấp, la lên quá nhiều vui thích, ở lỗ tai anh hình thành một khúc hát dân ca dễ nghe, làm cho anh càng thêm ra sức hồi báo tuyệt vời của cô.

"Không —— chậm. . . . . . Chậm. . . . . ." Đáng tiếc cô thật sự không có sức lực chống đỡ sự tiến vào mạnh mẽ của anh, không bao lâu thì hai chân như nhũn ra, dường như chống đỡ không nổi sức nặng thân thể.

Anh hiểu thể lực của cô theo không kịp tốc độ của anh, dứt khoát thay đổi tư thế, làm cho cô ngồi vào trên bồn rửa, bỏ đi tất chân màu đen bị vướng ở bắp chân cô, chỉ cần thả lỏng hưởng thụ, chuyện dùng sức từ anh đến là tốt rồi.

Chẳng qua sự chăm sóc này lại đồng dạng làm cho cô khó có thể chịu đựng, đột nhiên cùng anh mặt đối mặt, thật sự thẹn thùng đến đòi mạng, cảm thấy bản thân lúc này thoạt nhìn nhất định rất phóng đãng —— quần áo trên người hỗn độn không chịu nổi, váy tới gối cũng bị anh đẩy tới giữa lưng, trên đầu gối còn treo một cái quần lót. . . .

Trời ạ, sao anh lại biến cô thành như vậy? Cô không mặt mũi nào nhìn người khác!

Anh kéo hai tay che mặt cô xuống, muốn sửa chúng nó vòng lên cổ của anh, ánh mắt thưởng thức dáng vẻ say mê gợi cảm quần tụt xuống một nửa của cô, thật sự là bị khuôn mặt nhỉ nhắn hồng hào ướt át này của cô làm cho mê chết rồi.

“Nhược Duy, anh yêu em” Anh nói đã nói, còn kèm trên một cái tiến lên mạnh mẽ.

“Vâng......” Cô thừa nhận sự tham tiến thân mật của anh, nhưng không trả lời anh, cảm thấy tại thời khắc thân mặt đến bây giờ nói những lời này thật sự thật hèn hạ, biết rõ hiện tại cả người cô nóng lên, đang cần sức chống cự.

Cô quay mặt, cắn đau môi dưới nhắc nhở bản thân đừng để ý đến anh. Cho dù thân thể không ngăn cản được sức hút của anh, trái tim cũng không có thể dễ dàng đầu hàng với anh, dù thật sự có một phần dao động không xác định, cũng muốn đem toàn bộ sức lực ổn định, bằng không sự hành hạ một tháng qua này chẳng phải là nhận không rồi hả?

“Anh yêu em, vợ à” Anh khiêu châm dường như nói không chán, cho dù không có được đáp án của cô cũng không sao cả, tóm lại anh không bao giờ giữ lại tình cảm dưới đáy lòng nữa, muốn nói ra toàn bộ cho người anh yêu nghe. Đương nhiên hành động trên cũng không thể bỏ qua cô được, bởi vì dục hỏa trong cơ thể anh đang vì cô mà hừng hực thiêu đốt đốt hừng hực, tại nơi bao bọc ướt át kia không thể chờ đợi mà tiến hành một cuộc tấn công mạnh mẽ khác......

“A.....” Cô ôm anh, vừa nghĩ không thể thất bại trong gang tấc, vừa nghiêng người vào trong lòng anh trầm luân, ở trong khoái cảm cực độ dần dần dứt bỏ e lệ vốn có, khó kìm nổi mà hô lớn.

Rất nhanh, trong phòng bếp truyền ra từng tiếng thở dốc ái muội, bóng dáng nam nữ quấn quýt lần nữa biến hóa, giằng co được một lúc cũng chưa ngừng.

Cuối cùng chờ anh trở lại bàn ăn, ăn vào vẫn là cơm rang nguội lạnh, trà thừa, cạnh nóng cũng nguội một nửa.

Cô tức giận không muốn hâm nóng giúp anh lại nữa, hoài nghi vừa nãy anh kêu đói bụng không hiểu là thật hay là giả, bằng không thể lực sao vẫn tốt như vậy?

Trác Diệu Bang ăn cơm nguội lạnh, thức ăn nguội lạnh mà vẻ mặt như hưởng thụ sơn hào hải vị, bởi món khai vị đã làm ấm áp trái tim anh, cũng đủ làm anh thấy dư vị rất lâu. Anh dám khẳng định vợ đối với anh cũng có cảm giác.......

“Ăn xong rồi mau trở về!” Cô đứng ở chỗ rất xa hạ lệnh đuổi khách, một mực không muốn gần bộ dạng của anh chút nào.

“Phải” Anh giống như cục cưng ngoan ngoãn nghe lời, tốc đọ ăn cơm nhanh hơn, vừa ăn canh vừa hỏi:” Muốn lại đây uống chút canh không? Cổ họng em có chút khàn khàn......”

Cô đỏ mặt tía tai, vẻ mặt xấu hổ, mắt trừng nhìn người đàn ông trước mặt , có một loại tính tình biết vậy chẳng làm.

Trái lại anh tự cười yếu ớt, nhìn khuôn mặt xinh đẹp như lá phong hồng của vợ, cảm thấy con đường phức tạp này càng đi dường như thấy càng tươi sáng hơn a!

Liên tục vài ngày, nhiệt độ không khí liên tiếp giảm xuống, vì khí hậu mùa đông càng thêm giá lạnh, nghe nói một tuần sau còn có thể lạnh hơn, nghĩ đến khiến cho răng cũng run lên.

Buổi tối, Lương Nhược Duy tăng ca xong, xoa xoa đôi tay rét run đi ra khỏi công ty.

“Tại sao anh lại tới nữa!” Mấy ngày nay bất kể cô tan tầm rất trễ, Trác Diệu Bang cũng sẽ canh giữ ở dưới sảnh công ty chờ, sáng sớm còn có thể mang đồ uống nóng đứng canh gác ở ngoài chỗ ở của cô, đuổi như thể nào cũng không đi, hại đầu cô cũng muốn nổ tung.

“Thời tiết rất lạnh, anh đưa em về” Anh lộ ra tươi cười mắng không thay đổi sắc suốt mấy ngày qua, quyết tâm phải làm một người chồng của cô.

“Em nói không cần anh đưa về rồi, anh đến 100 ngày cũng giống nhau” Cô ki
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1751/2587
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT