watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Vợ Hiền Bãi Công-full

Lượt xem :
xử lý chắc là phải thông báo một tiếng với chủ nhân trước.

Tìm số điện thoại trước đây Trác Diệu Bang lưu cho cô, cô gọi điện hỏi, mới nhận được đáp án lại làm cho cô thấy bất ngờ ——

"Máy giặt này là Trác tiên sinh mua , cô trực tiếp hỏi anh ta tốt hơn. . . . . ."

"Trác tiên sinh?" Trác Diệu Bang mua ? !

"Đúng vậy, Trác tiên sinh đem đồ gia dụng trong phòng đều đổi mới hết, lại mua thêm một ít đồ điện mới. Anh ta nói về sau chuyển đi sẽ đem những thứ kia đều lưu lại, tôi mới cho anh ra đổi , anh ta không nói cho cô sao?"

Không có, anh cái gì cũng chưa nói. . . . . .

Lương Nhược Duy nói xong điện thoại, sững sờ ở tại chỗ, mũi lại có một cảm giác ê ẩm.

Khó trách trước đây cảm thấy đồ điện trong nhà này hoàn toàn mới giống như không có người dùng qua, hóa ra đều là anh mua .

Cái người bệnh thần kinh kia, tiêu nhiều tiền làm gì! Cô vốn là đúng lý hợp tình chuyển ra, bây giờ cảm thấy bản thân giống như thua thiệt anh, không duyên cớ lấy của anh không ít tiền, hơn nữa thời gian này còn muốn hung dữ với anh, ngày hôm qua lừa anh, mới vừa rồi lại hiểu lầm lương tâm bất an của anh. . . . . .

Cô ôm áo bành tô anh đưa tới, xem phòng ở anh bố trí vì cô, nghĩ đến lý do anh nói cho cô chuyển ra, trong lòng còn có dòng nước ấm không dừng được, róc rách chảy qua, nói không cảm động là gạt người, nói không muốn gặp anh càng là nói dối.

Nhưng là cô có thể lại tin tưởng anh sao? Đối với người đàn ông từng đã đem cô trêu đùa xoay quanh kia, Lương Nhược Duy là yêu lại sợ bị thương tổn, nhớ đến năm đó bị lừa gạt liền cảm thấy anh thật xấu, thật giận. Nhưng nếu không phải yêu anh sâu đậm, cô vừa hận anh cái gì. . . . . .

Nếu anh đúng như chính anh nói yêu cô như vậy, vậy cô còn muốn tiếp tục kiên trì lo lắng này mà oán hận, cố ý cùng anh tách ra sao? Rõ ràng cô cũng rất thống khổ. . . . . .

Ai nha, thật phiền lòng! Vì sao yêu anh đơn giản như vậy, muốn không yêu anh lại khó khăn như vậy ——

"Lương Nhược Duy, mày thật vô dụng!" Cô gõ trán của chính mình, quở trách sự yếu đuối của bản thân.

Chẳng qua mắng đi mắng lại, trái tim của cô lại vẫn là không dạy dỗ được, vẫn hướng đến phương hướng nó yêu mà đi. . . . . .

Trời đêm đông giá rét, cô ôm quần áo anh đưa tới, lăn lộn khó ngủ.

Nửa tháng sau, ba Lương sinh nhật, dựa theo lệ thường mọi thành viên gia đình đều phải về nhà cùng ăn cơm mừng sinh nhật, phương diện quà tặng một mực không cần tặng còn lại là căn cứ vào thủ tục đơn giản, chỉ bánh kem sinh nhật do ba đứa con gái thay phiên chuẩn bị.

Bởi vì chị hai Lương trước mắt đang mang bầu, cho nên năm nay Lương Nhược Duy tự nguyện phụ trách mua bánh ngọt, vào cửa còn nhiều lần xác nhận khuôn mặt và biểu cảm của bản thân, cho rằng hơn nửa tháng nay đến tâm tình của cô tệ hết biết rồi, nhớ đến người đàn ông không tái xuất hiện kia kia thì trong lòng phiền loạn, thế nào cũng không bình tĩnh được.

"Ba, mẹ, con đã trở về." Cô vào cửa liền bày ra nụ cười sáng sủa đã luyện tập trước ở nhà cùng công ty, cất cao giọng hỏi thăm cha mẹ, theo tiếng trả lời biết được bọn họ một người ở phòng ngủ, một người ở phòng bếp.

"Thời gian vừa vặn đúng, chúng ta đang chuẩn bị ăn cơm rồi." Chị hai Lương tiếp nhận bánh kem trong tay em gái , đặt đến bên cạnh bàn trà trước.

"Anh rể không cùng trở về với chị sao?" Lương Nhược Duy buông áo khoác cùng túi xách, giống như không thấy được anh rể.

"Anh ấy đi công tác."

Đi công tác! Lương Nhược Duy nghĩ rằng này cũng vừa đúng là nguyên nhân cô muốn giải thích về việc chồng mình không có tới, dù sao mấy năm trước anh cũng thường bởi vì công tác mà vắng mặt trong các buổi tụ họp gia đình, một năm khó được xuất hiện mấy lần trước mặt, lần này không có tới cũng sẽ không thể làm cho người khác hoài nghi.

Cô nắm chắc thời cơ mở miệng nói: "Diệu Bang anh ấy —— anh tại sao ở trong này? !"

Đang nói ngẩng đầu lên, cô khóe mắt lại nhìn thấy Trác Diệu Bang đang ở bàn ăn bày bát đũa, thật sự là hù chết cô rồi! Chẳng qua lại có một chút cảm giác vui vẻ trong lòng. Vốn cho rằng anh thật sự cũng sẽ không lại đến tìm cô chứ. . . . . .

"Nói thế là sao, con rể đương nhiên là trở về mừng sinh nhật ba của con rồi." Mẹ Lương từ phòng bếp mang món ăn cuối cùng ra, cảm thấy lời này của con gái nói thật kì lạ.

"Đúng vậy a, vợ à, anh nói rồi anh tan tầm trước sẽ đi đến hỗ trợ, em đã quên sao?"

Trác Diệu Bang tươi cười đẹp trai, mắt như sao sáng, ngay cả hoạt động hỗ trợ trên bàn ăn cũng có vẻ cử chỉ tao nhã, lịch sự, đẹp mắt, tạo được niềm vui cho mẹ vợ.

"Ách, không. . . . . . Không quên." Bây giờ cô phủ nhận chẳng phải lộ ra dấu vết, nào có ngốc như vậy.

"Mẹ, mẹ xem Nhược Duy từ sau khi đi ra ngoài làm việc, trở nên còn vội vàng hơn cả con." Anh thừa cơ làm nũng với mẹ vợ, thuận tiện nói ra ai oán trách cứ trong lòng .

Lương Nhược Duy trừng mắt, không nghĩ tới anh đã đem việc cô đi ra ngoài làm việc nói cho người nhà cô rồi.

"Ở nhà làm mợ chủ nhỏ còn sợ nhàm chán, con thật sự là đang ở trong phúc không biết hưởng." Mẹ Lương lập tức vì con rể mà lên tiếng, mở lên vui đùa của con gái, nhưng mà trong lòng rõ ràng con giá ở nhà cũng không phải cả ngày nhàn rỗi không có việc gì làm.

"Con nào có làm mợ chủ nhỏ!" Cô không phục, cũng giận anh mách lẻo. Mẹ vừa rời khỏi, cô lập tức tiến đến bên người anh chất vấn: "Tại sao nói cho bọn họ chuyện em đi ra ngoài làm việc?"

"Chuyện này không cần phải giữ bí mật đi?"

"Vậy anh đến đây làm gì? Em không phải đã nói một năm bốn mùa cũng không muốn lại nhìn đến anh." Cô khẩu thị tâm phi trách anh không mời tự đến, hơn nữa muốn tới cũng không báo với cô một tiếng trước, hại cô hôm nay ăn mặc có chút tùy tiện —— không phải! Là hại cô vừa mới suýt chút nói bậy mới đúng.

"Nhưng mà anh nghĩ muốn gặp em, nửa tháng nay anh đã nhẫn nại đến cực hạn rồi." Anh nhẹ nhàng giải thích bản thân rất giống như đọc khổ sở trong lòng của cô, cũng không phải không tôn trọng ý nguyện của cô. Nếu trước đó nói cho cô, cô không cho anh đến thì làm sao bây giờ? Cho nên trước hết là tiền trảm hậu tấu!

Chương 9
"Chúng ta đều ở riêng rồi, anh còn đến nơi này không biết là rất dư thừa sao?" Miệng cô làm bộ cứng rắn như không quan tâm, cho dù trong lòng đã mừng rỡ lâng lâng, nhưng một chút cũng không muốn tiết lộ kỳ thực bản thân cũng rất muốn loại tình cảm tương tư của anh.

Nhưng mà bây giờ cô càng ngày càng hiểu được tầm quan trọng của việc cẩn thận, quyết không thể dễ dàng biểu hiện ra tình yêu đối với anh, bằng không sẽ bị anh ăn đến chẳng còn gì.

Chẳng qua, cô cũng là có chút bất ngờ, anh vậy mà còn có thể nhớ được sinh nhật của ba cô. Năm trước nếu không có cô chuẩn bị, anh ngay cả sinh nhật của chính mình cũng sẽ bận đến quên mất. . . . . .

Ai nha, việc nhỏ đó có cái gì cảm động ! Cô thật sự là vô dụng, còn muốn bởi vậy mà nhớ một ưu điểm của anh.

"Ở riêng cũng không phải ly hôn, hôm nay sinh nhật của ba vợ, làm con rể làm sao có thể không đến chúc thọ. Còn có, nghe mẹ nói ba gần đây huyết áp dường như hơi cao, em tốt nhất đừng nhắc tới hai chữ “ở riêng” này nữa, nhỡ đâu làm cho bọn họ nghe được sẽ không tốt lắm." Anh lịch sự mỉm cười, lời nói thấm thía nói rõ với vợ yêu, tay cũng đặt lên đầu vai cô thật tự nhiên, ý tứ muốn cô cùng anh làm bộ ân ái là được rồi.

Lương Nhược Duy nhìn tay anh, hiểu được ý tứ của anh, nhưng nghĩ rằng l
<<1 ... 252627
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
29/865
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT