watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Truyện ngắn - Mưa đầu mùa

Lượt xem :
ặt nhưng trời mưa mỗi lúc mỗi lớn.. Tôi đưa áo cho Liên nào ngờ nó đòi:

- Không, chị không mặc cái áo này đâu, chị muốn mặc cái áo cánh dơi kia kìa.

Nó chỉ chỉ tay vào cái áo mưa tôi đang mặc, tôi nổi cáu:

- Sao được, giờ cởi ra thì mất thời gian lắm.

Liên giậm chân giậm cẳng thình thịch hình như muốn đòi cho bằng được:

- Nhưng em thích, anh cho em đi.

Bao nhiêu ánh mắt của mấy đứa học sinh nhìn sang cứ tưởng tôi là anh trai mà ăn hiếp em gái, tôi đành cởi áo đang mặc đưa cho nó, tôi phán một câu:

- Con gái lớn rồi mà nhõng nhẽo như con nít.

Chiếc xe cub lại bon bon trở về trên con đường cũ, lại xé nước, nhưng lướt đi một cách chậm rải, những hạt nước bắn lên cả đầu xe. Hai đứa im lặng, mỗi đứa mỗi dòng suy nghĩ riêng. Lạ, con nhỏ này ngày thường cứ như cái máy nói, hết chuyện này đến chuyện khác vậy mà hôm nay, trên chiếc xe cub đời 50, trong cơn mưa ướt vai, nó im lặng Mà Liên chẳng bao giờ để tâm hồn tôi yên ổn quá năm phút, cái giọng lanh lảnh lại cất lên nhưng lần này nghe có vẻ êm tai:

- Hồi nãy, anh có nhận ra điều gì không?

Tôi lớ ngớ hỏi ngược::

- Nhận ra điều gì?

Liên cười mỉm:

- Thì em gọi Tần là anh rồi đó.

Tôi ngạc nhiên khi nhớ lại vụ cá cược:

- Nhưng, thời gian một tháng chưa kết thúc mà.

Liên lấp lửng:

- Em muốn kết thúc thì kết thúc thôi.

Tôi hỏi dồn:

Nhưng tại sao?

Liên bâng quơ như chính mình không biết đích xác câu trả lời:

- Chẳng vì sao cả, nhưng có khi là tại những cơn mưa đầu mùa.

Câu nói lấp lửng của Liên làm câu chuyện chìm dần vào cơn mưa trắng trời. Tôi ngoái đầu và bắt gặp đôi mắt ánh lên niềm vui, niềm hân hoan của người con gái tuổi mới lớn. Cô gái đùa nghịch với cơn mưa như những người bạn lâu ngày gặp lại. Tôi bất chợt thấy mình nóng ran dù trời đang rất lạnh. Từng giọt, từng giọt rơi vào cõi lòng cô độc, hạt mưa nhỏ li ti sao làm con tim tôi đau nhức. Tôi chợt nhận ra, mình đang ghen, ghen với mưa, ghen với người khách vô tình lướt qua trước hiên nhà nhưng đã mang theo đi trái tim của một người con gái thân thuộc.

Tôi sốt cao, trong cơn mê sảng tôi thấy mình đi lạc vào một vùng sa mạc rộng lớn, tôi khát khô họng, tay chân bủn rủn, đôi mắt lờ đờ chỉ thấy toàn là ảo giác. Tôi nằm bất lực rên những tiếng kêu trong vô vọng và lịm đi trong chính giấc mơ của mình. "Mưa, mưa !" tôi thì thào. Những hạt mưa mát trong, ngọt lịm, tôi chưa bao giờ vui mừng đến thế, vui mừng đến nỗi tôi không kịp nhận ra mưa chỉ rơi đúng nơi mình gục ngã. Nhưng mưa lại chỉ lướt qua, và lại để tôi khô khát, quằn quại chóng chọi với cái nóng nơi sa mạc khô cằn. Tôi sực tỉnh, một bàn tay mát lạnh còn hơn cái cảm giác tôi có được trong cơn mơ, nó lan ra khắp người, tôi thấy mình nhẹ tênh. Tôi lờ mờ thấy Liên và trong giây lát tôi nhận ra bàn tay Liên đang nằm trên trán mình Tôi trông nó lo lắng lắm, nó hỏi một cách nhẹ nhàng khác với mọi lần khiến tôi hơi bối rối:

- Sao rồi anh Tần, anh đỡ sốt chưa?

Tôi mỉm cười một cách mệt mỏi và trả lời nó cũng nhẹ nhàng không kém:

- Anh đõ rồi, em đừng lo.

Câu trước nó nhẹ nhàng là vậy, câu sau đã thấy nó bốp chát:

- Ghớm, ai thèm lo lắng cho anh. Thôi ăn miếng cháo đi rồi uống thuốc cho mau khỏe.

Tôi đỡ bát cháo vun đầy lá tia tô từ tay Liên và ăn một cách ngon lành. Ăn xong tôi đưa mắt về phía Liên đang dỡ lấy từng viên thuốc :

- Cháo em nấu cho anh hả?

Nó lắc đầu nguầy nguậy:

- Đâu có, mẹ anh nấu đó.

Tôi cố chứng minh lời tôi nói là đúng:

- Làm sao thế được, cháo mẹ anh nấu anh ăn biết liền à!

Liên làm như không muốn nói chuyện này nữa, Liên đưa thuốc cho tôi:

- Anh không tin thì thôi, anh uống thuốc nè.

Vừa uống xong mấy viên thuốc tôi liền thắc mắc:

- Mà sao em qua đây chăm sóc anh vậy?

Tôi tưởng nó sẽ nói là nó lo lắng cho tôi, ai đời nó bảo:

- Tại em muốn anh mau khỏe để còn chở em đi học nữa chứ.

Tôi nhìn đồng hồ :

- Bộ em không đi học à?

Nó đưa tay lên trán tôi làm tôi hơi bất ngờ và có chút gì xấu hổ, nó châm chọc:

- Trời, sốt có ba chín độ rưỡi mà đã mất trí nhớ rồi sao, hôm nay là chủ nhật mà.

Nó nhấn mạnh bốn chữ "ba chín độ rưỡi" như muốn chọc tôi nhưng tôi chẳng thèm cự cãi làm gì mà nếu có muốn thì cũng cũng không được, tôi không muốn nói những lời cay cú, bây giờ tôi chỉ thích nói những lời nhẹ nhàng âu yếm, mưa đã tưới mát tâm hồn tôi. Ngoài trời cơn mưa vẫn chưa dứt, vẫn rỉ rả từ hôm qua tới giờ, mưa làm tôi miên man và tôi thiếp đi, tôi lại mơ, lại lạc vào sa mạc nhưng tôi không đi một mình, đi bên cạnh tôi là cô gái tuổi mới lớn đang nghịch đùa với cơn mưa đầu mùa.

Kha Đình
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
731/1112
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT