watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Truyện ngắn - Kẻ bại trận

Lượt xem :
c bữa ăn. Anh không vội vàng đi làm. Anh ôm nó và thì thầm yêu nó. Nó biết làm gì hơn ngoài mỉm cười hạnh phúc?


Nó và anh chính thức yêu nhau từ đấy. Nó không vội vàng cho kế hoạch trả thù của mình mà nó bắt đầu đắm chìm thì đúng hơn. Có những đêm, nó mơ thấy anh mà nó hoảng loạn tỉnh dậy. nó chưa từng mơ thấy chàng trai nào trừ người yêu đầu tiên của nó. Nhưng ở bên anh, anh khác lắm! Đôi khi nó không chắc chắn anh có yêu nó hay không, nhưng đôi khi, nó lại cảm nhận tình yêu của anh ngấm vào tận trái tim nó.

Không như những thằng đàn ông khác. Anh không hay nói yêu nó, nói đúng hơn là trừ lần đầu tiên nói câu yêu để tỏ tình, anh không bao giờ nói yêu nó nữa. Nhưng tình yêu của anh, nó lại cảm nhận được kể từ những hành động quan tâm rất thầm lặng thôi. Đôi khi anh rất lạnh lùng. Anh không cáu giận với nó nhưng lại khiến nó thấy mình có lỗi. Anh không nói rằng phải mặc áo ấm vào vì trời lạnh nhưng ánh nhìn của anh khi nó mặc đồ mỏng manh trong thời tiết lạnh cũng khiến nó hiểu anh đang lo lắng. Anh không như những người khác, hay dành cho nó những thứ giá trị để lấy lòng nó. Anh biết gia đình nó không thiếu gì, thứ anh dành cho nó, là nhẹ nhàng mang nó vào thế giới của anh. Anh chỉ cho nó những thứ anh thích, chỉ có nó cách đánh giá rượu vang, cách nhận biết, những hãng rượu nào ngon, thơm, từng vị rượu có những điểm nào khác nhau. Hay anh dạy nó cách đánh giá một bức tranh thế nào là nghệ thuật, anh giải thích những thứ nó không hiểu một cách cặn kẽ và không bao giở nổi cáu... Cứ thế, sự lành lạnh bên ngoài nhưng ấm áp bao bọc bên trong khiến nó sợ, nó sợ nó lạc vào thế giới đa sắc với tình yêu của anh. Và anh thông minh, anh rất giỏi khi nhìn vào ánh mắt nó mà hiểu nó đang nghĩ gì, cho nên khi ở gần anh, nó lại không hề muốn che giấu nữa, nó sống khá thật với con người nó. Anh nói, anh thích nhìn nó như bây giờ hơn... Nó sợ nó yêu anh thật lòng....

Đã 4 tháng, 4 tháng ở bên anh và nó cứ lần nữa mãi cái việc phải rời xa anh. Nhưng cái gì đến cũng phải đến. Đúng! Lúc này là lúc cần thiết nhất. Lúc mà nó chắc chắn được tình cảm của anh với nó đang đậm sâu (và cả tình cảm của nó nữa chứ!). Lúc này nó ra đi, Anh sẽ đau đấy! Thực sự đau chứ... và nó cũng sẽ đau. Nhưng nó mặc kệ cảm xúc của chính nó! Nó không cho phép mình yêu anh, luật chơi của nó là thế và giờ nó phải chấp nhận đi đến kết thúc, nó phạm luật, nó phải chịu!
Nó mượn vào rượu để giúp nó giải quyết tất cả!

Hôm đấy nó hẹn gặp anh ở nhà anh. Anh đã đưa nó chìa khóa nhà từ một tháng trước. Nó vào nhà, chuẩn bị bữa ăn cho anh như mọi khi, vừa thấy anh về, nó không ra đón anh như mọi hôm nữa. Giả như đang chăm chú nấu nướng không để ý anh đã về. Anh vào nhà, thấy nó đứng bên bếp, lại theo thói quen ôm nó vào lòng, tựa cằm vào người nó sau một ngày làm việc mệt mỏi. Nó cũng để anh ôm như thế vì đâu còn nhiều dịp ở trong vòng tay anh thế này nữa?! Nhưng hôm nay anh lại bỗng nhiên nói với nó giọng rất nhẹ nhàng yêu chiều:

- Người yêu anh hôm nay uống rượu mảnh nhé!

Nó hơi chột dạ. Anh luôn nhạy cảm như thế đấy. Nhưng vẫn cố gắng mỉm cười tập chung nấu cho anh một bữa cuối cùng. Anh ngồi vào bàn ăn, thấy thái độ nó khác thì nghĩ nó say nên để nó tự mình dọn dẹp bàn ăn. nó vẫn gắp cho anh như ngày họ đầu tiên yêu nhau. Món ăn nó nấu vẫn ngon như thế khiến anh ăn không còn chừa lại chút nào. Nhìn anh như thế, trong lòng nó lại nhen lên chút hạnh phúc, nó không muốn nói lời chia tay này nữa... Nhưng...

Nó lẳng lặng dọn chỗ bát đũa, rót hai ly rượu để lên bàn, nó chạm cốc với anh , nhìn anh uống hết ly rượu thì đưa tay chỉnh lại cà vạt đang sộc sệch của anh và nói:

- Mình chia tay anh nhé! Đến đây thôi!

Anh chưa vội hỏi han, anh nhìn nó, lặng lẽ mà nhìn sâu vào mắt nó, còn nó thì né tránh, cố gắng để nước mắt không rơi xuống, nó nói tiếp. Kế hoạch của nó, là làm tổn thương anh trong giây phút này mà

- Thời gian qua tôi không hề yêu anh, là anh đã dám coi tôi như một con hàng trong lần đầu tiên gặp, là anh đã dám trả tiền cho một đêm ngủ với tôi. Tôi chưa từng bị ai khinh rẻ thế! Tôi không cho phép ai khinh thường tôi! Giờ thì anh yêu tôi phải! không, tôi đã đạt được kế hoạch của mình. Anh nghĩ tôi yêu anh sao? Đừng bao giờ mơ tưởng như thế nữa!

Tay nó run run rút trong ví, ở một ngăn riêng biệt có tập tiền anh để lại trên bàn trong lần đầu tiên ấy. Nó đã định sẽ ném vào người anh, nhưng lại không nỡ. Nó đặt trên bàn ăn:

- Trả cho anh, cảm ơn vì tình cảm anh đã dành cho tôi! Nếu từng này không đủ, anh cứ nhắn tin để tôi chuyển tiền cho nhé!

Nó bước ra khỏi nhà anh. Đằng sau anh vẫn chết lặng trước bàn ăn còn vương vấn mùi hương của nó. Trong thang máy, nó đang khóc... Khóc trong tuyệt vọng! Chính nó đã bóp chết trái tim của mình. Không đúng, nó không yêu anh!!! Tại sao nó lại khóc kia chứ! Thật mất mặt! Nhưng... tại sao anh không hỏi nó? Tại sao anh không giữ nó lại...

Đúng, nó say rồi!!!

...........

Đêm hôm ấy, nó nhận được một tin nhắn của anh. Khi ấy, nó đã tỉnh rượu, bỗng dưng nó nhớ cái mùi hương quen thuộc nơi anh vô cùng. Từ bé nó đã vô cùng nhạy cảm với mùi hương, nó thích và đam mê vô cùng mùi hương của người khác, nên cái cảm giác được hít hà mùi hương quen thuộc, nó thực sự sẽ chẳng bao giờ quên nổi. Tin nhắn của anh chỉ vỏn vẹn vài chữ mà khiến nó bật khóc nức nở trong đêm tối: "Anh đã từng là bạn thân của Nhật. Nhưng anh yêu em!" Bạn thân của Nhật? Có nghĩa là anh biết tất cả về nó nhưng anh vẫn tin tưởng nó? Là anh thực lòng yêu nó? Cũng giống như nó thực lòng yêu anh vậy? Là những thứ anh dành cho nó bắt nguồn từ trái tim, anh bỏ qua hết những gì nó đã từng làm dù biết nó không phải người tốt đẹp, anh mong nó thay đổi khi bên anh... thực sự tình yêu của anh đã thay đổi được nó... nhưng nó vừa làm gì? Nó đã dẫm đạp lên tất cả ngày tháng qua chỉ vì lòng tự trọng, sự hiếu thắng...

Nó chợt nhận ra, mình mới chính là kẻ thua cuộc, thua trong vòng tay của anh, thua trong vòng tròn nghiệt ngã của số mệnh.

Chưa bao giờ nó từng đau đến thế. Ngay cả việc bị bỏ rơi cũng không làm nó đau đến mức này. Nó liên tục nghĩ về anh. Nó biết, việc nó làm ảnh hưởng đến cái tôi của anh như thế nào, nó biết, nó đã không thể quay đầu lại được nữa. Nó phải chấp nhận, tự nó làm, tự nó chịu. Nhưng nó biết làm sao đây? Nó yêu anh!

............

Đã 1 tháng trôi qua, nó hoàn toàn hoàn lương với cuộc sống, nó chăm chỉ đến lớp, chăm chỉ học tập, chăm chỉ dành thương yêu cho cuộc sống thực thụ. Nó không còn nghĩ đến việc quyến rũ và phá hủy hạnh phúc của ai thêm nữa, vì trong lòng nó, hình ảnh anh vẫn cứ thế, cứ thế bám riết lấy giấc mơ của nó. Nó không dám liên lạc với anh vì nó sợ nó sẽ cầu xin anh quay lại với nó mất. vì nó không biết, hóa ra tình yêu nó dành cho anh lớn đến thế! Nó cũng không dám nói một câu xin lỗi vì nó biết 1 câu xin lỗi cho tất cả, không bao giờ đủ cả! Và nó chấp nhận chôn sâu mọi điều về anh. Hi vọng một ngày nào đó, nó trở lại là nó của ngày xưa.

Hôm đấy nó muốn say... Nó đến quán bar một mình và uống say mèm, nó không nhảy nhót nữa, mà giờ, nó lại chẳng còn muốn ai quan tâm đến mình nữa. Nó chả cần ai cả! Nó chỉ muốn ngồi một mình và uống... cứ thế cho đến khi có ai đó ngồi xuống cạnh nó, cách nó một chiếc ghế. Người ta với giọng nói ấm áp quen thuộc, gọi cho mình 1 ly Wisky và gọi cho nó 1 cốc nước lọc. Nó bật cười cay đắng nhìn anh trong nước mắt:

- Tại sao lại là nước khoáng mà không phải rượu?

Anh nhẹ nhàng ôm nó vào lòng, đặt nó dựa trong ngực mình, nó ngửi thấy mùi hương quen thuộc xộc vào mũ
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
19/633
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT