Tiểu thuyết Yêu Nữ Hoành Hành-full
Lượt xem : |
ỳ cẩn thận lắm rồi, ai ngờ được người giống Vương Trung Đạt, có tiền, có vẻ ngoài như thế mà cũng muốn đi cưỡng bức phụ nữ chứ.
“Quá mức tự tin như vậy, một lúc nào đó em sẽ phải chịu thiệt đấy!”
“Liên quan gì tới anh chứ?” Cô hừ lạnh, sở dĩ lúc nãy giải thích với anh nhiều như vậy là bởi vì miễn cưỡng coi như anh đã giúp cô một lần mà thôi, ai biết được người này lại chẳng chịu buông tha, chuyện của cô có quan hệ gì với anh ta sao?
“Hơn nữa, đàn ông bình thường căn bản không phải là đối thủ của tôi.”
“Phải không?” Khoé miệng anh khẽ nhếch lên, đột nhiên xuất thủ tóm lấy cánh tay của cô, dùng sức kéo mạnh về phía mình, đè cô xuống ghế sô pha mềm mại. “Dù đã từng học võ thì như thế nào?”
Một lúc không đề phòng để anh bắt được, cô tức giận nói: “Thẩm Luật, tôi cảnh cáo anh, mau buông tôi ra.” Đôi mắt xinh đẹp của cô loé ra ánh sáng lạnh lùng.
“Em không phải rất lợi hại sao?” Anh tà khí cười, cúi đầu, mút vài cái trên đôi môi đỏ mọng của cô, ánh mắt có vài phần khiêu khích, “Hiện tại thì như thế nào?”
“Đồ khốn nạn!” Cô cắn răng, nhấc cao chân định hung hăng tấn công vào nơi yếu ớt nhất của đàn ông, không ngờ Thẩm Luật từ nhỏ đã chịu huấn luyện nghiêm khắc của cha, nhanh nhẹn tránh thoát được đòn công kích này.
Khuỷu tay của Hạ Thấm Đồng lại đặt trên cổ anh, dùng hết sức lực đánh mạnh xuống, anh liền linh hoạt tránh né trong nháy mắt.
Cô lập tức nhấc chân muốn hung hăng đá tiếp, người này dám ngang nhiên cưỡng hôn cô sao…Ai dè anh lại tránh được lần nữa, vươn chân đỡ đòn, cô thu chân về muốn tránh đi lại không để ý đến bàn trà phía sau, không cẩn thận vấp phải nó, cả người mất thăng bằng cứ thế ngã vào trong lòng anh.
“Ôi” Anh kêu lên, theo bản năng vươn tay ra đỡ, bỗng nhiên phát hiện tay mình đặt xuống một nơi vô cùng mềm mại.
Hai người đồng thời cứng đờ! Hạ Thấm Đồng cúi đầu, thấy bàn tay anh, đặt tại nơi căng tròn của cô….
“Vô sỉ!” Một tiếng bốp vang lên, người đàn ông lập tức bị quăng một cái tát vào mặt.
Hạ Thấm Đồng không muốn cùng anh dây dưa thêm một phút giây nào nữa, người chịu thiệt lúc nào cũng là cô, thế là dứt khoát nắm túi xách lên, tông cửa chạy thẳng ra ngoài.
Thẩm Luật nằm ngửa trên sofa rộng rãi, nâng tay lên nhìn bàn tay của mình, lòng bàn tay tựa hồ vẫn còn lưu lại cảm giác non mềm khi đặt lên bộ ngực của cô, co dãn thật là tốt, sau một lúc lâu, anh nở nụ cười, một nụ cười tươi rói xán lạn.
Tốt lắm, Hạ Thấm Đồng, em thật đúng là một cô gái khiến người ta động lòng mà!
Chương 3
Edit: Shiyu
Beta: Tiêu Dao Nhạc Nhạc và Momo
Cuộc sống tươi đẹp của Hạ Thấm Đồng, sau khi gặp gỡ Thẩm Luật lưu manh, bị phá hủy vô cùng nghiêm trọng.
Mỗi ngày sáng sớm đi làm, ở dưới lầu đều có thể nhìn thấy nụ cười rực rỡ của anh, tay vươn ra mở rộng cửa chiếc xe Humer cũ, nói muốn đưa cô đi làm. Đương nhiên, cô không hề để ý đến anh, trực tiếp leo lên xe bus.
Nhưng mà dọc theo đường đi, cô vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng chiếc xe Hummer màu đen kia, mãi cho đến khi cô xuống khỏi xe bus, đi bộ đến cửa công ty, anh mới vội mở cửa xuống xe, chẳng nói chẳng rằng đưa cho cô một túi đồ ăn sáng nóng hổi, rồi mới chịu rời đi.
Một lần, hai lần, đằng đẵng một tháng trời như thế…… Lúc đầu, chân mày cô cũng chẳng buồn nhăn lại, trực tiếp ném đi, nhưng về sau, cô có vài phần do dự, bởi vì vừa lãng phí đồ ăn, lại vừa không hợp với bản tính tiết kiệm của mình! Một lần tình cờ, cô mở gói đồ ăn ấy ra, phát hiện bên trong đều là những món mà mình thích, hơn nữa anh chuẩn bị mọi thứ đều hết sức tỉ mỉ, ngay cả món trứng chim cút vàng ngậy cũng cho kèm thêm nữa.
Sau một lần do dự như thế, những bữa sáng về sau đều may mắn thoát nạn cả. Mỗi ngày anh đều mang đến những bữa sáng khác nhau, vài tuần liên tục không hề lặp lại khiến Hạ Thấm Đồng không thể không thừa nhận, anh đúng là lợi hại.
Sáng sớm và tan tầm, cô lúc nào cũng thấy anh đứng chờ trước cổng công tu, sau đó lặp lại quy trình như ban sáng.
Một tháng, hai tháng, rốt cuộc đến tháng thứ ba, Hạ Thấm Đồng không sao nhịn được nữa, hỏi lý do vì sao anh lại làm như vậy?
“Tôi muốn gì, chẳng lẽ em còn không biết sao?” Anh vẫn cười rạng rỡ như ánh nắng mặt trời như cũ, mang theo trong đó ba phần chân thành, bảy phần trêu chọc.
Khuôn mặt cô không biết vì sao bỗng nhiên ửng hồng.
“Hạ Thấm Đồng, tôi thích em, tôi muốn theo đuổi em!” Anh lớn tiếng tuyên bố, đúng lúc ấy công ty đang chuẩn bị tan tầm, bao nhiêu người ra ra vào vào đều là đồng nghiệp của cô, ai nấy đều đã quá quen thuộc với chàng trai tên Thẩm Luật điên cuồng theo đuổi bạn gái này, thế nên khi nghe thấy câu nói đó, mọi người liền đồng loạt nở nụ cười trêu chọc khiến người vốn nổi tiếng là người điềm tĩnh, khiến nhường như Hạ Thấm Đồng mất sạch mặt mũi.
“Thẩm Luật, anh không cần phải làm như vậy.” Cô cố gắng làm cho giọng điệu của mình trở nên bình tĩnh, “Anh không phù hợp với yêu cầu của tôi, xin anh đừng lãng phí thời gian nữa.”
“Vậy em… thử nói xem em có những yêu cầu gì đi?”
“Người bạn trai mà tôi muốn tìm, thứ nhất phải có tiền, thứ hai phải có nhân phẩm tốt, mà cả hai thứ này anh đều không có!” Cô chỉ chỉ xe của anh, nghe anh nói rằng, xe này là của anh rể anh cho, mà theo miệng em họ, cô cũng biết, văn phòng thám tử kia làm ăn cũng không được tốt lắm, thế nên rất rõ ràng, người đàn ông này không có tiền.
“Tiền, thứ này có gì quan trọng chứ?” Vẻ mặt anh vẫn nửa cười nửa không như trước. “Hơn nữa, em nói nhân phẩm của tôi không tốt, tôi không thừa nhận. Trước giờ Thẩm Luật tôi chưa từng đùa giỡn với chuyện tình cảm, cũng luôn luôn tôn trọng phụ nữ….Này, tôi còn chưa nói hết, sao em đã bỏ đi như vậy?”
Hạ Thấm Đồng cảm thấy không sao tin nổi, anh ta tôn trọng con gái? Là kẻ nào mới lần đầu gặp mặt đã sỗ sàng nhìn chằm chằm vào ngực cô? Là kẻ nào lần thứ hai gặp lại liền vừa hôn vừa sờ soạng thân thể cô? Người như vậy, nhân phẩm có thể tốt chỗ nào được chứ? Không muốn lãng phí thời gian với anh nữa, cô vẫn nên đi làm thì tốt hơn.
“Hạ Thấm Đồng, em có thể không thích tôi, nhưng mà em không thể ngăn cản tôi theo đuổi em được!” Anh hùng hồn tuyên bố sau lưng cô.
Mọi chuyện càng lúc càng phức tạp!
Người đàn ông này theo đuổi vô cùng mãnh liệt, không phải vì anh có nhiều thủ đoạn hay thường xuyên đưa kim cương, hoa tươi, socola… cho cô, anh chỉ đều đặn xuất hiện trước mặt cô mỗi ngày mà thôi.
Cô không chịu lên xe của anh, anh cũng không miễn cưỡng, cứ thế đi theo cô suốt cả đoạn đường. Sau khi tan tầm mở miệng hẹn cô đi ăn, cô không đồng ý, anh không nài nỉ làm gì, chỉ tiếp tục đi theo cô về nhà như cũ, nhìn cô mở cửa, rồi nhìn bóng đèn trên căn hộ bừng sáng, anh mới chịu lái xe rời đi.
Mỗi ngày, anh đều gửi tin nhắn cho cô, có khi chỉ là những lời dặn dò đơn giản như nhắc cô nhớ ăn cơm, không cần làm việc quá mệt mỏi, có khi là những mẩu truyện ngắn khiến cô bật cười. Anh nói, cuộc sống của cô quá áp lực, quá nhàm chán, vì thế anh muốn để cô được thả lỏng, thoải mái hơn mà thôi.
Cách theo đuổi như anh khiến người ta không hề cảm thấy bị ép buộc hay khó chịu, nặng nề, nhưng cũng không thể khiến người ta xem nhẹ được, cứ thế, một thời gian dài trôi qua, người nhà và đồng nghiệp của Hạ Thấm Đồng đều biết, cô được một chàng trai the
“Quá mức tự tin như vậy, một lúc nào đó em sẽ phải chịu thiệt đấy!”
“Liên quan gì tới anh chứ?” Cô hừ lạnh, sở dĩ lúc nãy giải thích với anh nhiều như vậy là bởi vì miễn cưỡng coi như anh đã giúp cô một lần mà thôi, ai biết được người này lại chẳng chịu buông tha, chuyện của cô có quan hệ gì với anh ta sao?
“Hơn nữa, đàn ông bình thường căn bản không phải là đối thủ của tôi.”
“Phải không?” Khoé miệng anh khẽ nhếch lên, đột nhiên xuất thủ tóm lấy cánh tay của cô, dùng sức kéo mạnh về phía mình, đè cô xuống ghế sô pha mềm mại. “Dù đã từng học võ thì như thế nào?”
Một lúc không đề phòng để anh bắt được, cô tức giận nói: “Thẩm Luật, tôi cảnh cáo anh, mau buông tôi ra.” Đôi mắt xinh đẹp của cô loé ra ánh sáng lạnh lùng.
“Em không phải rất lợi hại sao?” Anh tà khí cười, cúi đầu, mút vài cái trên đôi môi đỏ mọng của cô, ánh mắt có vài phần khiêu khích, “Hiện tại thì như thế nào?”
“Đồ khốn nạn!” Cô cắn răng, nhấc cao chân định hung hăng tấn công vào nơi yếu ớt nhất của đàn ông, không ngờ Thẩm Luật từ nhỏ đã chịu huấn luyện nghiêm khắc của cha, nhanh nhẹn tránh thoát được đòn công kích này.
Khuỷu tay của Hạ Thấm Đồng lại đặt trên cổ anh, dùng hết sức lực đánh mạnh xuống, anh liền linh hoạt tránh né trong nháy mắt.
Cô lập tức nhấc chân muốn hung hăng đá tiếp, người này dám ngang nhiên cưỡng hôn cô sao…Ai dè anh lại tránh được lần nữa, vươn chân đỡ đòn, cô thu chân về muốn tránh đi lại không để ý đến bàn trà phía sau, không cẩn thận vấp phải nó, cả người mất thăng bằng cứ thế ngã vào trong lòng anh.
“Ôi” Anh kêu lên, theo bản năng vươn tay ra đỡ, bỗng nhiên phát hiện tay mình đặt xuống một nơi vô cùng mềm mại.
Hai người đồng thời cứng đờ! Hạ Thấm Đồng cúi đầu, thấy bàn tay anh, đặt tại nơi căng tròn của cô….
“Vô sỉ!” Một tiếng bốp vang lên, người đàn ông lập tức bị quăng một cái tát vào mặt.
Hạ Thấm Đồng không muốn cùng anh dây dưa thêm một phút giây nào nữa, người chịu thiệt lúc nào cũng là cô, thế là dứt khoát nắm túi xách lên, tông cửa chạy thẳng ra ngoài.
Thẩm Luật nằm ngửa trên sofa rộng rãi, nâng tay lên nhìn bàn tay của mình, lòng bàn tay tựa hồ vẫn còn lưu lại cảm giác non mềm khi đặt lên bộ ngực của cô, co dãn thật là tốt, sau một lúc lâu, anh nở nụ cười, một nụ cười tươi rói xán lạn.
Tốt lắm, Hạ Thấm Đồng, em thật đúng là một cô gái khiến người ta động lòng mà!
Chương 3
Edit: Shiyu
Beta: Tiêu Dao Nhạc Nhạc và Momo
Cuộc sống tươi đẹp của Hạ Thấm Đồng, sau khi gặp gỡ Thẩm Luật lưu manh, bị phá hủy vô cùng nghiêm trọng.
Mỗi ngày sáng sớm đi làm, ở dưới lầu đều có thể nhìn thấy nụ cười rực rỡ của anh, tay vươn ra mở rộng cửa chiếc xe Humer cũ, nói muốn đưa cô đi làm. Đương nhiên, cô không hề để ý đến anh, trực tiếp leo lên xe bus.
Nhưng mà dọc theo đường đi, cô vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng chiếc xe Hummer màu đen kia, mãi cho đến khi cô xuống khỏi xe bus, đi bộ đến cửa công ty, anh mới vội mở cửa xuống xe, chẳng nói chẳng rằng đưa cho cô một túi đồ ăn sáng nóng hổi, rồi mới chịu rời đi.
Một lần, hai lần, đằng đẵng một tháng trời như thế…… Lúc đầu, chân mày cô cũng chẳng buồn nhăn lại, trực tiếp ném đi, nhưng về sau, cô có vài phần do dự, bởi vì vừa lãng phí đồ ăn, lại vừa không hợp với bản tính tiết kiệm của mình! Một lần tình cờ, cô mở gói đồ ăn ấy ra, phát hiện bên trong đều là những món mà mình thích, hơn nữa anh chuẩn bị mọi thứ đều hết sức tỉ mỉ, ngay cả món trứng chim cút vàng ngậy cũng cho kèm thêm nữa.
Sau một lần do dự như thế, những bữa sáng về sau đều may mắn thoát nạn cả. Mỗi ngày anh đều mang đến những bữa sáng khác nhau, vài tuần liên tục không hề lặp lại khiến Hạ Thấm Đồng không thể không thừa nhận, anh đúng là lợi hại.
Sáng sớm và tan tầm, cô lúc nào cũng thấy anh đứng chờ trước cổng công tu, sau đó lặp lại quy trình như ban sáng.
Một tháng, hai tháng, rốt cuộc đến tháng thứ ba, Hạ Thấm Đồng không sao nhịn được nữa, hỏi lý do vì sao anh lại làm như vậy?
“Tôi muốn gì, chẳng lẽ em còn không biết sao?” Anh vẫn cười rạng rỡ như ánh nắng mặt trời như cũ, mang theo trong đó ba phần chân thành, bảy phần trêu chọc.
Khuôn mặt cô không biết vì sao bỗng nhiên ửng hồng.
“Hạ Thấm Đồng, tôi thích em, tôi muốn theo đuổi em!” Anh lớn tiếng tuyên bố, đúng lúc ấy công ty đang chuẩn bị tan tầm, bao nhiêu người ra ra vào vào đều là đồng nghiệp của cô, ai nấy đều đã quá quen thuộc với chàng trai tên Thẩm Luật điên cuồng theo đuổi bạn gái này, thế nên khi nghe thấy câu nói đó, mọi người liền đồng loạt nở nụ cười trêu chọc khiến người vốn nổi tiếng là người điềm tĩnh, khiến nhường như Hạ Thấm Đồng mất sạch mặt mũi.
“Thẩm Luật, anh không cần phải làm như vậy.” Cô cố gắng làm cho giọng điệu của mình trở nên bình tĩnh, “Anh không phù hợp với yêu cầu của tôi, xin anh đừng lãng phí thời gian nữa.”
“Vậy em… thử nói xem em có những yêu cầu gì đi?”
“Người bạn trai mà tôi muốn tìm, thứ nhất phải có tiền, thứ hai phải có nhân phẩm tốt, mà cả hai thứ này anh đều không có!” Cô chỉ chỉ xe của anh, nghe anh nói rằng, xe này là của anh rể anh cho, mà theo miệng em họ, cô cũng biết, văn phòng thám tử kia làm ăn cũng không được tốt lắm, thế nên rất rõ ràng, người đàn ông này không có tiền.
“Tiền, thứ này có gì quan trọng chứ?” Vẻ mặt anh vẫn nửa cười nửa không như trước. “Hơn nữa, em nói nhân phẩm của tôi không tốt, tôi không thừa nhận. Trước giờ Thẩm Luật tôi chưa từng đùa giỡn với chuyện tình cảm, cũng luôn luôn tôn trọng phụ nữ….Này, tôi còn chưa nói hết, sao em đã bỏ đi như vậy?”
Hạ Thấm Đồng cảm thấy không sao tin nổi, anh ta tôn trọng con gái? Là kẻ nào mới lần đầu gặp mặt đã sỗ sàng nhìn chằm chằm vào ngực cô? Là kẻ nào lần thứ hai gặp lại liền vừa hôn vừa sờ soạng thân thể cô? Người như vậy, nhân phẩm có thể tốt chỗ nào được chứ? Không muốn lãng phí thời gian với anh nữa, cô vẫn nên đi làm thì tốt hơn.
“Hạ Thấm Đồng, em có thể không thích tôi, nhưng mà em không thể ngăn cản tôi theo đuổi em được!” Anh hùng hồn tuyên bố sau lưng cô.
Mọi chuyện càng lúc càng phức tạp!
Người đàn ông này theo đuổi vô cùng mãnh liệt, không phải vì anh có nhiều thủ đoạn hay thường xuyên đưa kim cương, hoa tươi, socola… cho cô, anh chỉ đều đặn xuất hiện trước mặt cô mỗi ngày mà thôi.
Cô không chịu lên xe của anh, anh cũng không miễn cưỡng, cứ thế đi theo cô suốt cả đoạn đường. Sau khi tan tầm mở miệng hẹn cô đi ăn, cô không đồng ý, anh không nài nỉ làm gì, chỉ tiếp tục đi theo cô về nhà như cũ, nhìn cô mở cửa, rồi nhìn bóng đèn trên căn hộ bừng sáng, anh mới chịu lái xe rời đi.
Mỗi ngày, anh đều gửi tin nhắn cho cô, có khi chỉ là những lời dặn dò đơn giản như nhắc cô nhớ ăn cơm, không cần làm việc quá mệt mỏi, có khi là những mẩu truyện ngắn khiến cô bật cười. Anh nói, cuộc sống của cô quá áp lực, quá nhàm chán, vì thế anh muốn để cô được thả lỏng, thoải mái hơn mà thôi.
Cách theo đuổi như anh khiến người ta không hề cảm thấy bị ép buộc hay khó chịu, nặng nề, nhưng cũng không thể khiến người ta xem nhẹ được, cứ thế, một thời gian dài trôi qua, người nhà và đồng nghiệp của Hạ Thấm Đồng đều biết, cô được một chàng trai the
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2716/3552
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2716/3552
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt