Tiểu thuyết - Yêu Em Không Dễ Đâu full
Lượt xem : |
đang run, cũng biết sợ sao? Liếc nhìn qua ba con gián thối, nói – “Là các người?”
Ba con gián kia lúc này mới giật thót – “Chào … chào Quan tổng, là cậu thật sao?”
Thật ra, ba con gián này là đối tác mới của công ty, dự định vài ngàysau sẽ kí hợp đồng làm một dự án lớn, cần phải có sự đầu tư của tập đoàn Quan thị thì mới thành công lớn được, chỉ không ngờ lần này cả ba người lại đắc tội ngay người phụ nữ của hắn.
Con gián đen – Jimmy
Con gián ốm teo – Jeft
Con gián mập – Phip
Jimmy lên tiếng trước – “Quan tổng, cậu xem, cô ấy cũng đã gây ra thương tổn cho chúng tôi, cậu xem như chuyện này là chưa xảy ra, chúng ta cóthể …”
Lời chưa nói xong lập tức bị Hạo Thần đánh gẩy – “Có gì thì trực tiếpnói với trợ lý Thái, tôi rất bận” – Nói xong hắn đem cô đi, Hoàn Nghiêncũng đi theo. Để lại ba con gián đang tức tới nổi vò đầu bức tóc.
Ra ngoài cửa, Hoàn Nghiên chào cả hai rồi lái xe mình về, Nhược Thi vươn ánh mắt cầu cứu với hắn nhưng vô hiệu.
Ngồi trong xe cùng Hạo Thần cô không dám nói lời nào, nhìn cũng khôngdám, mắt cứ dán thẳng về phía trước. Hắn bị mình làm phiền khi đang ởcùng chị Linh chắc giờ đang tức lắm, tốt nhất mình nên nhượng bộ thôi.
“Hạo Thần” – Cô gọi hắn.
Hắn liếc mắt nhìn cô một cái, không biết cô muốn giở trò gì đây. – “Nói”
Oa, xem ra hắn giận thật rồi. Cô lấy hết can đảm nhận lỗi – “Em biết sai rồi”
Hắn lần này không nhìn nữa mà chuyên tâm lái xe, môi khẽ nhếch lên – “Sao nữa?”
“Em sẽ nghe lời anh, không đi lung tung nữa, cũng sẽ không gây phiềnphức cho anh” – Lúc này nếu muốn cô cắt máu ra thề cô cũng dám.
“Về nhà trừng phạt em sao đây?” – Hắn ranh mãnh nói
“Tùy anh” – Cô buột miệng nói đại, đến khi nói xong rồi lại nghĩ hôm nay ăn phải cái gì mà sao mình ngu vậy.
“Là em nói đó.” – Hắn đạt được mục đích, cảm thấy rất hài lòng, tức giận cũng bị lời nói ngây ngô của cô cuốn đi mất.
Về đến căn biệt thự, bước vào phòng khách, Nhược Thi thật sửng sốt khithấy tất cả người làm đều đứng cả ở đây, giờ đã là 1 giờ sáng rồi. Nhưng vẻ mặt Hạo Thần thì lại như muốn nói ‘Họ đáng bị như vậy’
Nhược Thi đến gần di Hân – “Mọi người sao đứng cả ở đây?”
“Tiểu thư, cô không sao thật may quá.”
“Cứ mặc họ, theo anh lên phòng” – Hạo Thần nói.
Cô kéo tay hắn lại – “Hạo Thần, không cần như vậy, trách em được rồi, anh bảo họ về nghĩ đi.”
Chương 11
Hắn muốn làm lơ nhưng ánh mắt cô làm hắn hơi siêu lòng – “Các người nghĩ đi, sau này còn tái phạm, không ai xin được đâu.”
Bọn người làm đều thở ra, cảm thấy kinh hỉ vì cuối cùng cũng hít đượchơi thở của “con người” trong căn nhà này. Còn Nhược Thi thì cũng khôngbiết việc của cô thì liên quan gì đến họ?
Trở về phòng, Hạo Thần quăng áo lên sofa ngồi xuống giường, Nhược Thi đứng cạnh đó cúi đầu, hai tay thì xiết chặt lại.
Hạo Thần đưa tay ra – “Đến đây”
Nhược Thi đưa tay ra nắm lấy bàn tay to lớn, hắn kéo cô lại ngồi trên đùi mình, bắt đầu ăn tàu hũ.
“Em không sợ sao?” – Hắn thấy cô không phản kháng nên hỏi.
Nhược Thi gật đầu, hắn hỏi tiếp – “Tại sao? Lỡ anh không nhịn được nhúng chàm em thì sao?”
“Nếu thật vậy, thì coi như em đã trả anh 10 vạn, coi như không ai nợ ai”
Nếu cô đã nói vậy, hắn chỉ việc ăn cô luôn coi như thù oán gì cũng hết,nhưng hắn không muốn làm vậy, hắn biết nếu chuyện đó xảy ra thì cô sẽkhông ở cạnh hắn nữa, nên hắn không muốn. Kế hoạch của hắn chính là,muốn làm cô quên đi 10 vạn kia, ngoan ngoãn mà đem tất cả giao cho hắn.
Hắn không nói nữa, trực tiếp ôm cô nằm xuống – “Em thật hư, để em gâythiệt nhiều tội đi, rồi anh sẽ trừng phạt em luôn một lần.”
Nhược Thi đỏ mặt, vòng tay ôm hắn, vùi mặt vào ngực hắn mà chìm vào giấc ngũ. Cô nghĩ, tình nhân cũng tốt, ít ra cô không chịu thiệt thòi gì.
Đến khi cô thức dậy, đã không thấy hắn, hôm nay là thứ bảy, cô khôngphải đi làm. Chỉ thấy hắn để lại mảnh giấy nói là đến công ty giải quyết vài cái hợp đồng với đối tác, đến tối sẽ về chở cô đi đến nhà hàng,phải rồi hôm nay Nguyên Nhu mời họ đi ăn.
Cô bước xuống giường, tìm bộ đồ khác thay rồi đi ra ngoài. Cách Cách đãngồi sẵn ở sofa, thấy cô từ phòng cậu mình bước ra, lập tức chạy đến –“Thi Thi, thì ra lời đồn là thật”
“Hả, đồn gì?” – Cô hơi ngơ ngác, lần nào cô tiểu thư này đến cũng đềulàm cô ngơ ngác hết lần này tới lần khác. Nhưng cô chợt nhớ, mình vừa từ phòng Hạo Thần đi ra.
Cách Cách kéo cô ngồi xuống – “Thi Thi, sao không nói mình biết, cậu yêu cậu út mình sao?”
Nhược Thi vội xua tay nhưng không trả lời, cô hơi băn khoăn
“Là sao? Vậy chuyện cậu là người phụ nữ của cậu út chẳng lẽ là giả?”
Chuyện này cũng lan ra nhanh thật, chỉ một đêm mà đến Cách Cách cũngbiết rồi, Nhược Thi nói – “Cách Cách, nếu hỏi mình có ghét Hạo Thầnkhông, mình sẽ trả lời ngay là không. Nhưng nếu hỏi mình có yêu anh ấykhông, thì mình không trả lời được, mình không biết … nhưng cậu tinmình, mình không phải là có ý đồ gì xấu.”
“Đồ ngốc, mình hiểu cậu, sao cậu lại có ý gì xấu được, chỉ là mình thấylo, đơn thuần như cậu, nếu mà cùng một chỗ với cậu út thì sẽ gặp khôngít rắc rối.” – Cách Cách biết rõ những người trước đây ở cùng cậu mình,họ thật rất khó nhìn, rất khó đối phó. Căn bản Nhược Thi không phải đốithủ.
“Cách Cách cậu nghĩ nhiều rồi, mình và anh ấy vẫn chưa xảy ra chuyện gìcả, cậu đừng nghĩ lung tung, sau này có chuyện gì cũng sẽ nói vói cậuđược chưa?”
Nghe vậy Cách Cách mới chịu cho qua không nhắc nữa. Dì Hân đã dọn xongthức ăn, gọi cả hai đến dùng, lúc này người làm bên ngoài vào thông báogì đó làm sắc mặt dì Hân khẽ biến. – “Tiểu thư, Quan phu nhân đã về.”
Nói xong dì Hân nhanh tay gọi một cuộc điện thoại, nói rất nhanh chuyện gì đó rồi tắt máy.
Sắc mặt Cách Cách tái nhợt, Nhược Thi liền nắm lấy tay cô, bàn tay lạnh ngắt.
Bên ngoài, một người phụ nữ rất trẻ, cô đoán người này khoảng 40 tuổi,nhưng rõ ràng là mẹ Hạo Thần thì chắc hẳn đã 50 rồi, chắc là do giữ gìntốt. Bà mặt một bộ comple đen, áo sơ mi trắng, tiếng giầy cao gót gõ vào sàn nghe thật lạnh người, mái tóc nâu xoăn, ngắn ngang vai được tém gọn gàng. Bà không liếc nhìn Nhược Thi một cái, hướng thẳng Cách Cách mànói – “Sao cô lại ở đây?” – Đây là bà ngoại của Cách Cách đó nha mọingười.
Cách Cách cắn chặt môi dưới, thường thì cô sẽ bỏ đi nhưng giờ cô khôngthể bỏ Nhược Thi ở lại một mình. – “Con đến thăm bạn, chút nữa sẽ về.”
Lúc này bà mới quay qua nhìn Nhược Thi – “Đây chắc là Tô tiểu thư, tôilà mẹ Hạo Thần, nghe nói nó dẫn một đứa tình nhân mới về nhà, tôi thấylạ nên cũng lập tức trở về xem sao”
Nhược Thi hơi cúi người – “Chào Quan phu nhân”
“Tuổi trẻ thật biết hưởng thụ, chắc cô đã nhận không ít lợi từ con traitôi, nhưng cô cũng nên biết dừng, việc nó đưa một đứa con gái không danh phận rõ ràng về, tôi rất không vui. Tại căn nhà này chỉ dành cho condâu danh chính ngôn thuận của Quan gia ở.”
Cách Cách và Nhược Thi nắm tay nhau, càng siết càng chặt như đang tiếp cho nhau sức mạnh.
“Dì Hân”
“Dạ, phu nhân có gì phân phó”
“Dì làm quản gia ở đây, những chuyện thế này lại không thông báo cho tôi. Có phải dì hồ đồ rồi không?”
Dì Hân chỉ cúi người không dám hé răng, Quan phu nhân nói tiếp. – “Haingười, lập tức biến khỏi nơi này, mau.” – Bà chỉ tay về phía hai cô gáiđang đứng.
Một tiếng nói chợt vang lên – “Mẹ, là con bảo họ ở đây”
Hạo Thần bước vào, đi đến đứng sau lưng hai cô gái, tay đ
Ba con gián kia lúc này mới giật thót – “Chào … chào Quan tổng, là cậu thật sao?”
Thật ra, ba con gián này là đối tác mới của công ty, dự định vài ngàysau sẽ kí hợp đồng làm một dự án lớn, cần phải có sự đầu tư của tập đoàn Quan thị thì mới thành công lớn được, chỉ không ngờ lần này cả ba người lại đắc tội ngay người phụ nữ của hắn.
Con gián đen – Jimmy
Con gián ốm teo – Jeft
Con gián mập – Phip
Jimmy lên tiếng trước – “Quan tổng, cậu xem, cô ấy cũng đã gây ra thương tổn cho chúng tôi, cậu xem như chuyện này là chưa xảy ra, chúng ta cóthể …”
Lời chưa nói xong lập tức bị Hạo Thần đánh gẩy – “Có gì thì trực tiếpnói với trợ lý Thái, tôi rất bận” – Nói xong hắn đem cô đi, Hoàn Nghiêncũng đi theo. Để lại ba con gián đang tức tới nổi vò đầu bức tóc.
Ra ngoài cửa, Hoàn Nghiên chào cả hai rồi lái xe mình về, Nhược Thi vươn ánh mắt cầu cứu với hắn nhưng vô hiệu.
Ngồi trong xe cùng Hạo Thần cô không dám nói lời nào, nhìn cũng khôngdám, mắt cứ dán thẳng về phía trước. Hắn bị mình làm phiền khi đang ởcùng chị Linh chắc giờ đang tức lắm, tốt nhất mình nên nhượng bộ thôi.
“Hạo Thần” – Cô gọi hắn.
Hắn liếc mắt nhìn cô một cái, không biết cô muốn giở trò gì đây. – “Nói”
Oa, xem ra hắn giận thật rồi. Cô lấy hết can đảm nhận lỗi – “Em biết sai rồi”
Hắn lần này không nhìn nữa mà chuyên tâm lái xe, môi khẽ nhếch lên – “Sao nữa?”
“Em sẽ nghe lời anh, không đi lung tung nữa, cũng sẽ không gây phiềnphức cho anh” – Lúc này nếu muốn cô cắt máu ra thề cô cũng dám.
“Về nhà trừng phạt em sao đây?” – Hắn ranh mãnh nói
“Tùy anh” – Cô buột miệng nói đại, đến khi nói xong rồi lại nghĩ hôm nay ăn phải cái gì mà sao mình ngu vậy.
“Là em nói đó.” – Hắn đạt được mục đích, cảm thấy rất hài lòng, tức giận cũng bị lời nói ngây ngô của cô cuốn đi mất.
Về đến căn biệt thự, bước vào phòng khách, Nhược Thi thật sửng sốt khithấy tất cả người làm đều đứng cả ở đây, giờ đã là 1 giờ sáng rồi. Nhưng vẻ mặt Hạo Thần thì lại như muốn nói ‘Họ đáng bị như vậy’
Nhược Thi đến gần di Hân – “Mọi người sao đứng cả ở đây?”
“Tiểu thư, cô không sao thật may quá.”
“Cứ mặc họ, theo anh lên phòng” – Hạo Thần nói.
Cô kéo tay hắn lại – “Hạo Thần, không cần như vậy, trách em được rồi, anh bảo họ về nghĩ đi.”
Chương 11
Hắn muốn làm lơ nhưng ánh mắt cô làm hắn hơi siêu lòng – “Các người nghĩ đi, sau này còn tái phạm, không ai xin được đâu.”
Bọn người làm đều thở ra, cảm thấy kinh hỉ vì cuối cùng cũng hít đượchơi thở của “con người” trong căn nhà này. Còn Nhược Thi thì cũng khôngbiết việc của cô thì liên quan gì đến họ?
Trở về phòng, Hạo Thần quăng áo lên sofa ngồi xuống giường, Nhược Thi đứng cạnh đó cúi đầu, hai tay thì xiết chặt lại.
Hạo Thần đưa tay ra – “Đến đây”
Nhược Thi đưa tay ra nắm lấy bàn tay to lớn, hắn kéo cô lại ngồi trên đùi mình, bắt đầu ăn tàu hũ.
“Em không sợ sao?” – Hắn thấy cô không phản kháng nên hỏi.
Nhược Thi gật đầu, hắn hỏi tiếp – “Tại sao? Lỡ anh không nhịn được nhúng chàm em thì sao?”
“Nếu thật vậy, thì coi như em đã trả anh 10 vạn, coi như không ai nợ ai”
Nếu cô đã nói vậy, hắn chỉ việc ăn cô luôn coi như thù oán gì cũng hết,nhưng hắn không muốn làm vậy, hắn biết nếu chuyện đó xảy ra thì cô sẽkhông ở cạnh hắn nữa, nên hắn không muốn. Kế hoạch của hắn chính là,muốn làm cô quên đi 10 vạn kia, ngoan ngoãn mà đem tất cả giao cho hắn.
Hắn không nói nữa, trực tiếp ôm cô nằm xuống – “Em thật hư, để em gâythiệt nhiều tội đi, rồi anh sẽ trừng phạt em luôn một lần.”
Nhược Thi đỏ mặt, vòng tay ôm hắn, vùi mặt vào ngực hắn mà chìm vào giấc ngũ. Cô nghĩ, tình nhân cũng tốt, ít ra cô không chịu thiệt thòi gì.
Đến khi cô thức dậy, đã không thấy hắn, hôm nay là thứ bảy, cô khôngphải đi làm. Chỉ thấy hắn để lại mảnh giấy nói là đến công ty giải quyết vài cái hợp đồng với đối tác, đến tối sẽ về chở cô đi đến nhà hàng,phải rồi hôm nay Nguyên Nhu mời họ đi ăn.
Cô bước xuống giường, tìm bộ đồ khác thay rồi đi ra ngoài. Cách Cách đãngồi sẵn ở sofa, thấy cô từ phòng cậu mình bước ra, lập tức chạy đến –“Thi Thi, thì ra lời đồn là thật”
“Hả, đồn gì?” – Cô hơi ngơ ngác, lần nào cô tiểu thư này đến cũng đềulàm cô ngơ ngác hết lần này tới lần khác. Nhưng cô chợt nhớ, mình vừa từ phòng Hạo Thần đi ra.
Cách Cách kéo cô ngồi xuống – “Thi Thi, sao không nói mình biết, cậu yêu cậu út mình sao?”
Nhược Thi vội xua tay nhưng không trả lời, cô hơi băn khoăn
“Là sao? Vậy chuyện cậu là người phụ nữ của cậu út chẳng lẽ là giả?”
Chuyện này cũng lan ra nhanh thật, chỉ một đêm mà đến Cách Cách cũngbiết rồi, Nhược Thi nói – “Cách Cách, nếu hỏi mình có ghét Hạo Thầnkhông, mình sẽ trả lời ngay là không. Nhưng nếu hỏi mình có yêu anh ấykhông, thì mình không trả lời được, mình không biết … nhưng cậu tinmình, mình không phải là có ý đồ gì xấu.”
“Đồ ngốc, mình hiểu cậu, sao cậu lại có ý gì xấu được, chỉ là mình thấylo, đơn thuần như cậu, nếu mà cùng một chỗ với cậu út thì sẽ gặp khôngít rắc rối.” – Cách Cách biết rõ những người trước đây ở cùng cậu mình,họ thật rất khó nhìn, rất khó đối phó. Căn bản Nhược Thi không phải đốithủ.
“Cách Cách cậu nghĩ nhiều rồi, mình và anh ấy vẫn chưa xảy ra chuyện gìcả, cậu đừng nghĩ lung tung, sau này có chuyện gì cũng sẽ nói vói cậuđược chưa?”
Nghe vậy Cách Cách mới chịu cho qua không nhắc nữa. Dì Hân đã dọn xongthức ăn, gọi cả hai đến dùng, lúc này người làm bên ngoài vào thông báogì đó làm sắc mặt dì Hân khẽ biến. – “Tiểu thư, Quan phu nhân đã về.”
Nói xong dì Hân nhanh tay gọi một cuộc điện thoại, nói rất nhanh chuyện gì đó rồi tắt máy.
Sắc mặt Cách Cách tái nhợt, Nhược Thi liền nắm lấy tay cô, bàn tay lạnh ngắt.
Bên ngoài, một người phụ nữ rất trẻ, cô đoán người này khoảng 40 tuổi,nhưng rõ ràng là mẹ Hạo Thần thì chắc hẳn đã 50 rồi, chắc là do giữ gìntốt. Bà mặt một bộ comple đen, áo sơ mi trắng, tiếng giầy cao gót gõ vào sàn nghe thật lạnh người, mái tóc nâu xoăn, ngắn ngang vai được tém gọn gàng. Bà không liếc nhìn Nhược Thi một cái, hướng thẳng Cách Cách mànói – “Sao cô lại ở đây?” – Đây là bà ngoại của Cách Cách đó nha mọingười.
Cách Cách cắn chặt môi dưới, thường thì cô sẽ bỏ đi nhưng giờ cô khôngthể bỏ Nhược Thi ở lại một mình. – “Con đến thăm bạn, chút nữa sẽ về.”
Lúc này bà mới quay qua nhìn Nhược Thi – “Đây chắc là Tô tiểu thư, tôilà mẹ Hạo Thần, nghe nói nó dẫn một đứa tình nhân mới về nhà, tôi thấylạ nên cũng lập tức trở về xem sao”
Nhược Thi hơi cúi người – “Chào Quan phu nhân”
“Tuổi trẻ thật biết hưởng thụ, chắc cô đã nhận không ít lợi từ con traitôi, nhưng cô cũng nên biết dừng, việc nó đưa một đứa con gái không danh phận rõ ràng về, tôi rất không vui. Tại căn nhà này chỉ dành cho condâu danh chính ngôn thuận của Quan gia ở.”
Cách Cách và Nhược Thi nắm tay nhau, càng siết càng chặt như đang tiếp cho nhau sức mạnh.
“Dì Hân”
“Dạ, phu nhân có gì phân phó”
“Dì làm quản gia ở đây, những chuyện thế này lại không thông báo cho tôi. Có phải dì hồ đồ rồi không?”
Dì Hân chỉ cúi người không dám hé răng, Quan phu nhân nói tiếp. – “Haingười, lập tức biến khỏi nơi này, mau.” – Bà chỉ tay về phía hai cô gáiđang đứng.
Một tiếng nói chợt vang lên – “Mẹ, là con bảo họ ở đây”
Hạo Thần bước vào, đi đến đứng sau lưng hai cô gái, tay đ
Bài viết liên quan!