Tiểu thuyết - Xuỵt,đừng nói ta yêu hắn
Lượt xem : |
Thụ nếu bị đánh liền muốn xông qua, Hàn Chấn Thanh dang tay nắm, ngăn cản hắn.
"Đợi một chút."
Tiếp theo,... chuyện phát triển,... ngoài dự tính của mọi người.
*****
Cảnh báo!!!
Phần này có cảnh "mờ ám" "nhạy cảm", nghiêm cấm trẻ em dưới 17t, có đầu óc trong sáng xem!
Giai điệu bản "She" kết thúc, DJ đã quên đổi lại đĩa, nam nữ ôm nhau cũng đã quên khiêu vũ.
"Chuyện gì xảy ra?!"
Trầm Khải kinh hô, mở to mắt.
Mọi người cũng nhìn về phía Hạ Thụ, hình tượng này thật quá kinhngười! Kinh đến ly rượu trong tay dao động khiến rượu đổ ra ngoài, mọingười cũng đã quên nói chuyện. Mọi người nhìn Hùng Bảo Bảo đưa tay hướng lồng ngực Hạ Thụ sờ, nhưng khiến cho mọi người khiếp sợ chính là độngtác kế tiếp của cô—— tay cô đi xuống, thân thể cũng đi xuống, mặt tựalên lồng ngực của anh, cũng đi theo đi xuống. Tốt lắm, mặt của cô càngngày càng thấp, mọi người hô hấp cũng càng ngày càng dồn dập... Lướt qua lồng ngực, thấp qua eo.
(Clair: cứu ta! Cứu ta!)
Cô đầu gối như nhũn ra, thân thể rã rời, trơn quỳ xuống. Trơn a trơn, cuối cùng hai đầu gối quỳ xuống đất, mặt chôn ở chỗ mẫn cảm nhất củanam nhân ——giữa hai chân Hạ Thụ!
(Clair: Ta chết đây!)
"Oa kháo!"
Trầm Khải che ở lỗ mũi, sợ chảy máu mũi. Có người phun ra rượu trongmiệng, có người mắng, có người cười trộm, có người xấu hổ chui vào trong ngực bạn trai.
Quá tuyệt hảo! Đèn nê ông còn đang chuyển, giai nhân không có tínhtoán dời đi, mặt của cô chôn ở địa phương ấm áp kia, không rời đi được.
Đàm Hạ Thụ nhìn xuống nữ nhân chôn ở giữa hai chân mình. Nhướng lênmột bên lông mày, hắc, không nghĩ tới cô nhiệt tình như vậy hoan nghênhanh.
Cô say sao?
"Hùng Bảo Bảo?"
Anh vỗ vỗ bả vai của cô, sợ cô ngã nhào, không dám nhúc nhích người,cũng thể hiện anh so với thường nhân quả là "gan dạ, sáng suốt", trongtư thế lúng túng như vậy vẫn còn có thể trấn định như thường. Bất quá,nếu cô cứ tiếp tục như vậy nâng cao thân nhiệt của anh, anh sợ rằng muốn cao huyết áp .
"Hùng Bảo Bảo?"
Hạ Thụ vừa cúi đầu gọi một lần nữa. Tình huống đã đủ mập mờ, đủ làm cho người mơ màng , hết lần này tới lần khác, Bảo Bảo còn...
"Ngô ~~"
Ở giữa hai chân anh bật ra thanh dày thanh âm rên rỉ khêu gợi, cô ngất được thật tốt a!
(Clair: Cứu mạng a!.............. Ta sống không nổi nữa rồi, tay cũng run không đánh máy nổi)
Một tiếng "Ngô ~~" này, các nam nhân huyết áp tăng như bão tố, nữ nhân che mắt cười trộm.
Sau đó, cô di động , mặt của cô rời đi địa phương nong nóng kia, dựa sát bắp đùi của anh.
"Ừ..."
Thân thể yếu nhược ngã sang bên, Hạ Thụ kịp lúc bắt được cánh tay cô, đồng thời chạm đến cái ghế cô mới ngồi, túi giấy đặt bên cạnh ghế đổxuống. Từ trong túi giấy trượt ra một đống phim SEX, mặt hộp hương diễmnóng bỏng, hình ảnh đều là nam nữ trần truồng dây dưa, ba điểm toàn bộlộ.
Oanh! Lại là một chuỗi kinh hô, những người đứng xem kinh hãi cổ võ .
Hạ Thụ ánh mắt đột nhiên phát sáng, nha, Hùng Bảo Bảo này, coi thực nhiều phim SEX nha!
Đàm Hạ Thụ nhận thấy cô có cái gì không đúng, quỳ một chân trên đất,tay trái ôm ôm cô, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tay phải đem phim SEX từng cuốn nhặt về trong túi giấy.
Anh biểu hiện vô cùng trấn định thong dong, giống như đang nhặt mấyquyển sách bị rơi, trên mặt thậm chí mang theo mỉm cười. Anh không xấuhổ , trong khi nam nữ vây xem đều mắc cỡ mặt đỏ tới mang tai.
Trầm Khải chạy tới bằng kinh nghiệm làm ra phán đoán.
"Đáng chết, rượu của cô ấy nhất định là bị bỏ thuốc. Hẳn làFlunitrazepam (biệt dược của một loại thuốc ngủ), cô ấy rõ ràng là đangngủ."
Hàn Chấn Thanh cầm lấy tay Bảo Bảo, khám mạch đập, đồng thời quan sát sắc mặt của cô.
"Cô ấy không có chuyện gì, mười tiếng nữa, Flunitrazepam sẽ bị gan chuyển hóa hết."
"Bảo Bảo? Nghe thấy không?"
Đàm Hạ Thụ vỗ vỗ Bảo Bảo mặt, cô miễn cưỡng mở mắt ra, ánh mắt hoảng hốt, xin lỗi tiêu tụ.
Thật khó chịu a, cô không thấy rõ lắm người trước mắt, chỉ cảm thấythân thể mềm nhũn, dường như đang trôi trong biển. Cô vừa nhắm mắt lại,có một thanh âm trầm thấp, ôn nhu dụ dỗ:
"Yên tâm, không có chuyện gì, tôi đưa cô về nhà."
Đàm Hạ Thụ ôm cô, quay đầu lại nói:
"Trầm Khải, tôi đưa cô ấy về trước."
"Không thành vấn đề, tôi ở lại điều tra một chút."
Trầm Khải gọi quản lý PUB tới, đưa ra giấy chứng nhận, tiếp quản PUB.
Hạ Thụ mang theo Bảo Bảo rời đi, một bên Hàn Chấn Thanh cũng hướng Trầm Khải cáo từ.
Lúc này Trầm Khải phảng phất như biến thành người khác, hắn hướng bạn tốt phất tay, không tiễn. Hắn vội vã muốn làm Conan, cho người đem cáily trống không trên bàn cho vào túi nhựa.
*****
Ở ngoài PUB, Đàm Hạ Thụ vịn Bảo Bảo, kéo mở cửa xe, đem Bảo Bảo an trí trên ghế ngồi, sau đó anh hỏi Hàn Chấn Thanh bên cạnh:
"Có cần đặc biệt chú ý gì không?"
Hàn Chấn Thanh nhìn Bảo Bảo bên trong xe một cái, giải thích:
"Flunitrazepam benzodiazepines chỉ có tác dụng gây ngủ, không có tácdụng phụ cũng không gây nôn mửa. Không có gì đáng ngại, cứ để cho cô ấyngủ một giấc."
"Tôi đưa cậu về khách sạn."
Hạ Thụ ý bảo Chấn Thanh lên xe.
Hàn Chấn Thanh nghiêng mắt nhìn anh một cái, không có hứng thú làm bóng đèn, phất tay một cái, rời đi.
Hạ Thụ đem túi giấy đựng phim SEX ném vào sau xe, vòng qua sườn xe,nhảy vào bên trong xe, nổ máy. Lúc này Bảo Bảo đã lâm vào hôn mê, tùy Hạ Thụ định đoạt.
Hạ Thụ dưới ánh sáng của bóng đèn trong xe, mở chiếc túi da cô đeotrên người, rút ra bóp da, tìm ra tấm danh thiếp có tên cô, dưới đènđánh giá.
Đạo quán Hoa Anh? Anh lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
Tiếng chuông kéo dài thật lâu, Hùng Hoa Anh mới nhấc máy.
"Uy?"
Thanh âm khàn khàn, mang theo buồn ngủ.
"Xin hỏi, bác có phải là thân nhân của Hùng Bảo Bảo không?"
"Ai, đúng vậy! Nó là con gái tôi! Phát sinh chuyện gì?"
Hùng Hoa Anh thức tỉnh, hơn nửa đêm nhận được loại điện thoại này, rất khẩn trương.
"Không có gì, cô ấy..."
Đông! Vốn là ngồi yên, Bảo Bảo đột nhiên nghiêng về phía anh, đèn lên dây bảo hiểm, gối mặt trên đùi anh.
Muốn chết! Hạ Thụ bật cười. Vỗ vỗ đầu của cô, hướng cha cô nói:
"Cô ấy không có chuyện gì, chẳng qua là say."
Anh nói dối, sợ hù đến lão nhân gia.
"Nó say? Làm sao có thể?"
Bảo Bảo tửu lượng kinh người ai.
"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Nó đâu?"
"Ngô..."
Cô than nhẹ ở trên đùi anh ma sát.
Hạ Thụ lập tức có phản ứng, vội vàng đè lại cô, ngăn cản cô lộn xộn,nếu không tiếp tục cọ xuống, anh sợ có không cách nào khống chế mình.
Anh cúi đầu nhìn cô cười, tóc của cô xõa xuống che phủ hạ thân củaanh, hình tượng này... Muốn chết kia! Hạ Thụ hít sâu hất ra tưởng tượngtrong óc.
Hùng Hoa Anh ở đầu bên kia điện thoại nói to:
"Nó thế nào? Mau nói cho ta!"
Trong giọng nói đằng đằng sát khí.
"Bác, cháu đang đưa cô ấy về nhà."
"Ngươi là?"
Bảo Bảo không có bạn nam giới a, Hùng Hoa Anh buồn bực .
Hạ Thụ đọc địa chỉ trên danh thiếp:
"... Nơi này sao?"
"Đúng."
"Được. Bác!"
Hạ Thụ khẩu khí bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
"Ách, a?"
Hùng Hoa Anh ngẩn người.
Hạ Thụ hứa hẹn:
"Yên tâm, cháu sẽ đem cô ấy bình an đưa về nhà."
Rắc, cúp máy.
Đêm cuối tuần, khu vực thành thị đèn đuốc sáng trưng, một chiếc xethể thao phóng nhanh qua đầu phố, cửa sổ xe mở rộng, chủ nhân chiếc xethể thao, mái tóc đen bị gió phật loạn, tuấn dung tăng thêm vài phầnphong thái không kềm chế được. Anh thuần thục điều khiển tay lái, giatốc, vượt qua, quẹo trái, rẽ phải.
Trên con đư
"Đợi một chút."
Tiếp theo,... chuyện phát triển,... ngoài dự tính của mọi người.
*****
Cảnh báo!!!
Phần này có cảnh "mờ ám" "nhạy cảm", nghiêm cấm trẻ em dưới 17t, có đầu óc trong sáng xem!
Giai điệu bản "She" kết thúc, DJ đã quên đổi lại đĩa, nam nữ ôm nhau cũng đã quên khiêu vũ.
"Chuyện gì xảy ra?!"
Trầm Khải kinh hô, mở to mắt.
Mọi người cũng nhìn về phía Hạ Thụ, hình tượng này thật quá kinhngười! Kinh đến ly rượu trong tay dao động khiến rượu đổ ra ngoài, mọingười cũng đã quên nói chuyện. Mọi người nhìn Hùng Bảo Bảo đưa tay hướng lồng ngực Hạ Thụ sờ, nhưng khiến cho mọi người khiếp sợ chính là độngtác kế tiếp của cô—— tay cô đi xuống, thân thể cũng đi xuống, mặt tựalên lồng ngực của anh, cũng đi theo đi xuống. Tốt lắm, mặt của cô càngngày càng thấp, mọi người hô hấp cũng càng ngày càng dồn dập... Lướt qua lồng ngực, thấp qua eo.
(Clair: cứu ta! Cứu ta!)
Cô đầu gối như nhũn ra, thân thể rã rời, trơn quỳ xuống. Trơn a trơn, cuối cùng hai đầu gối quỳ xuống đất, mặt chôn ở chỗ mẫn cảm nhất củanam nhân ——giữa hai chân Hạ Thụ!
(Clair: Ta chết đây!)
"Oa kháo!"
Trầm Khải che ở lỗ mũi, sợ chảy máu mũi. Có người phun ra rượu trongmiệng, có người mắng, có người cười trộm, có người xấu hổ chui vào trong ngực bạn trai.
Quá tuyệt hảo! Đèn nê ông còn đang chuyển, giai nhân không có tínhtoán dời đi, mặt của cô chôn ở địa phương ấm áp kia, không rời đi được.
Đàm Hạ Thụ nhìn xuống nữ nhân chôn ở giữa hai chân mình. Nhướng lênmột bên lông mày, hắc, không nghĩ tới cô nhiệt tình như vậy hoan nghênhanh.
Cô say sao?
"Hùng Bảo Bảo?"
Anh vỗ vỗ bả vai của cô, sợ cô ngã nhào, không dám nhúc nhích người,cũng thể hiện anh so với thường nhân quả là "gan dạ, sáng suốt", trongtư thế lúng túng như vậy vẫn còn có thể trấn định như thường. Bất quá,nếu cô cứ tiếp tục như vậy nâng cao thân nhiệt của anh, anh sợ rằng muốn cao huyết áp .
"Hùng Bảo Bảo?"
Hạ Thụ vừa cúi đầu gọi một lần nữa. Tình huống đã đủ mập mờ, đủ làm cho người mơ màng , hết lần này tới lần khác, Bảo Bảo còn...
"Ngô ~~"
Ở giữa hai chân anh bật ra thanh dày thanh âm rên rỉ khêu gợi, cô ngất được thật tốt a!
(Clair: Cứu mạng a!.............. Ta sống không nổi nữa rồi, tay cũng run không đánh máy nổi)
Một tiếng "Ngô ~~" này, các nam nhân huyết áp tăng như bão tố, nữ nhân che mắt cười trộm.
Sau đó, cô di động , mặt của cô rời đi địa phương nong nóng kia, dựa sát bắp đùi của anh.
"Ừ..."
Thân thể yếu nhược ngã sang bên, Hạ Thụ kịp lúc bắt được cánh tay cô, đồng thời chạm đến cái ghế cô mới ngồi, túi giấy đặt bên cạnh ghế đổxuống. Từ trong túi giấy trượt ra một đống phim SEX, mặt hộp hương diễmnóng bỏng, hình ảnh đều là nam nữ trần truồng dây dưa, ba điểm toàn bộlộ.
Oanh! Lại là một chuỗi kinh hô, những người đứng xem kinh hãi cổ võ .
Hạ Thụ ánh mắt đột nhiên phát sáng, nha, Hùng Bảo Bảo này, coi thực nhiều phim SEX nha!
Đàm Hạ Thụ nhận thấy cô có cái gì không đúng, quỳ một chân trên đất,tay trái ôm ôm cô, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tay phải đem phim SEX từng cuốn nhặt về trong túi giấy.
Anh biểu hiện vô cùng trấn định thong dong, giống như đang nhặt mấyquyển sách bị rơi, trên mặt thậm chí mang theo mỉm cười. Anh không xấuhổ , trong khi nam nữ vây xem đều mắc cỡ mặt đỏ tới mang tai.
Trầm Khải chạy tới bằng kinh nghiệm làm ra phán đoán.
"Đáng chết, rượu của cô ấy nhất định là bị bỏ thuốc. Hẳn làFlunitrazepam (biệt dược của một loại thuốc ngủ), cô ấy rõ ràng là đangngủ."
Hàn Chấn Thanh cầm lấy tay Bảo Bảo, khám mạch đập, đồng thời quan sát sắc mặt của cô.
"Cô ấy không có chuyện gì, mười tiếng nữa, Flunitrazepam sẽ bị gan chuyển hóa hết."
"Bảo Bảo? Nghe thấy không?"
Đàm Hạ Thụ vỗ vỗ Bảo Bảo mặt, cô miễn cưỡng mở mắt ra, ánh mắt hoảng hốt, xin lỗi tiêu tụ.
Thật khó chịu a, cô không thấy rõ lắm người trước mắt, chỉ cảm thấythân thể mềm nhũn, dường như đang trôi trong biển. Cô vừa nhắm mắt lại,có một thanh âm trầm thấp, ôn nhu dụ dỗ:
"Yên tâm, không có chuyện gì, tôi đưa cô về nhà."
Đàm Hạ Thụ ôm cô, quay đầu lại nói:
"Trầm Khải, tôi đưa cô ấy về trước."
"Không thành vấn đề, tôi ở lại điều tra một chút."
Trầm Khải gọi quản lý PUB tới, đưa ra giấy chứng nhận, tiếp quản PUB.
Hạ Thụ mang theo Bảo Bảo rời đi, một bên Hàn Chấn Thanh cũng hướng Trầm Khải cáo từ.
Lúc này Trầm Khải phảng phất như biến thành người khác, hắn hướng bạn tốt phất tay, không tiễn. Hắn vội vã muốn làm Conan, cho người đem cáily trống không trên bàn cho vào túi nhựa.
*****
Ở ngoài PUB, Đàm Hạ Thụ vịn Bảo Bảo, kéo mở cửa xe, đem Bảo Bảo an trí trên ghế ngồi, sau đó anh hỏi Hàn Chấn Thanh bên cạnh:
"Có cần đặc biệt chú ý gì không?"
Hàn Chấn Thanh nhìn Bảo Bảo bên trong xe một cái, giải thích:
"Flunitrazepam benzodiazepines chỉ có tác dụng gây ngủ, không có tácdụng phụ cũng không gây nôn mửa. Không có gì đáng ngại, cứ để cho cô ấyngủ một giấc."
"Tôi đưa cậu về khách sạn."
Hạ Thụ ý bảo Chấn Thanh lên xe.
Hàn Chấn Thanh nghiêng mắt nhìn anh một cái, không có hứng thú làm bóng đèn, phất tay một cái, rời đi.
Hạ Thụ đem túi giấy đựng phim SEX ném vào sau xe, vòng qua sườn xe,nhảy vào bên trong xe, nổ máy. Lúc này Bảo Bảo đã lâm vào hôn mê, tùy Hạ Thụ định đoạt.
Hạ Thụ dưới ánh sáng của bóng đèn trong xe, mở chiếc túi da cô đeotrên người, rút ra bóp da, tìm ra tấm danh thiếp có tên cô, dưới đènđánh giá.
Đạo quán Hoa Anh? Anh lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
Tiếng chuông kéo dài thật lâu, Hùng Hoa Anh mới nhấc máy.
"Uy?"
Thanh âm khàn khàn, mang theo buồn ngủ.
"Xin hỏi, bác có phải là thân nhân của Hùng Bảo Bảo không?"
"Ai, đúng vậy! Nó là con gái tôi! Phát sinh chuyện gì?"
Hùng Hoa Anh thức tỉnh, hơn nửa đêm nhận được loại điện thoại này, rất khẩn trương.
"Không có gì, cô ấy..."
Đông! Vốn là ngồi yên, Bảo Bảo đột nhiên nghiêng về phía anh, đèn lên dây bảo hiểm, gối mặt trên đùi anh.
Muốn chết! Hạ Thụ bật cười. Vỗ vỗ đầu của cô, hướng cha cô nói:
"Cô ấy không có chuyện gì, chẳng qua là say."
Anh nói dối, sợ hù đến lão nhân gia.
"Nó say? Làm sao có thể?"
Bảo Bảo tửu lượng kinh người ai.
"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Nó đâu?"
"Ngô..."
Cô than nhẹ ở trên đùi anh ma sát.
Hạ Thụ lập tức có phản ứng, vội vàng đè lại cô, ngăn cản cô lộn xộn,nếu không tiếp tục cọ xuống, anh sợ có không cách nào khống chế mình.
Anh cúi đầu nhìn cô cười, tóc của cô xõa xuống che phủ hạ thân củaanh, hình tượng này... Muốn chết kia! Hạ Thụ hít sâu hất ra tưởng tượngtrong óc.
Hùng Hoa Anh ở đầu bên kia điện thoại nói to:
"Nó thế nào? Mau nói cho ta!"
Trong giọng nói đằng đằng sát khí.
"Bác, cháu đang đưa cô ấy về nhà."
"Ngươi là?"
Bảo Bảo không có bạn nam giới a, Hùng Hoa Anh buồn bực .
Hạ Thụ đọc địa chỉ trên danh thiếp:
"... Nơi này sao?"
"Đúng."
"Được. Bác!"
Hạ Thụ khẩu khí bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
"Ách, a?"
Hùng Hoa Anh ngẩn người.
Hạ Thụ hứa hẹn:
"Yên tâm, cháu sẽ đem cô ấy bình an đưa về nhà."
Rắc, cúp máy.
Đêm cuối tuần, khu vực thành thị đèn đuốc sáng trưng, một chiếc xethể thao phóng nhanh qua đầu phố, cửa sổ xe mở rộng, chủ nhân chiếc xethể thao, mái tóc đen bị gió phật loạn, tuấn dung tăng thêm vài phầnphong thái không kềm chế được. Anh thuần thục điều khiển tay lái, giatốc, vượt qua, quẹo trái, rẽ phải.
Trên con đư
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2302/3138
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2302/3138
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt