watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Tình Nhân Ngầm-full

Lượt xem :
, tôi cũng vậy không xen vào, bất quá, muốn chết cũng không phải la chuyện dễ dàng như vậy, bởi vì trừ phi Khuyết Lạc không nhớ đến cô, nếu không tôi sẽ dùng hết thảy lực lượng ngăn cản cô.”

“Khuyết Lạc, Khuyết Lạc, anh là chó nhà hắn sao? Chỉ cần hắn gọi anh đi hướng đông anh liền không dám đi tây? Hắn nếu như bảo anh giết người, anh có phải hay không cũng làm theo?” Nàng kích động gầm lên.

“Không sai, sự thật chính là như thế.” Nhâm Chi Giới mặt không chút thay đổi chịu đựng nàng rống giận.

“Anh. . . . . . Là kẻ hèn nhát!”

“Tôi là cái gì đều không phải chuyện của Lam tiểu thư cần quan tâm , cô chỉ cần trông nom hảo chính mình là tốt rồi. Không nên quên lời tôi vừa nói…, trừ phi cô thà bị bán vào kỹ viện đi làm nữ nhân mua vui cho đàn ông.” Nhâm Chi Giới mới xoay người rời đi, liền trông thấy Khuyết Lạc giống như tựa tại ngoài cửa phòng xem kịch vui, không khỏi nâng lông mày.

Hắn tới đã bao lâu? Lại nghe bọn họ nói bao nhiêu chuyện?

Hắn sơ suất quá, thậm chí ngay cả tiếng bước chân Khuyết Lạc lên lầu cũng không nhận ra được, vẫn đắm chìm trong suy nghĩ, bị nữ nhân này làm cho mất đi lý trí.

“Như thế nào? Làm xong sao?” Khuyết Lạc trên người chỉ mặc một món quần cụt, trên cổ khoác một cái khăn lông, mới vừa bơi lội trở về da thịt còn dính những hạt nước nhỏ, thoạt nhìn rất ung dung, có khí chất làm người ta yêu thích và ngưỡng mộ.

Hết lần này tới lần khác Khuyết Lạc cũng không phải là người lương thiện, tính khí không tốt, tính nhẫn nại kém, trên người khí chất thong dong chẳng qua là hắn dùng để xã giao ở các bữa tiệc che đậy bản chất thật của mình, không phải là cố ý giả vờ, mà là trời sanh như thế, nếu thường tiếp xúc với con người của hắn liền sẽ biết nụ cười mê hoặc của hắn thật ra luôn mang theo từng tia một hơi thở tà ác.

Nhâm Chi Giới nhìn hắn một cái, không có gật đầu cũng không có lắc đầu, chẳng qua là đứng ở nơi đó.

“Cậu có lời gì nói với ta?” Khuyết Lạc híp lại ánh mắt, hỏi thăm nói.

“Không có.”

“Cậu đối với cô ta có hứng thú?”

Nhâm Chi Giới lại liếc hắn một cái, “Không có.”

“Một chút hứng thú cũng không có?” Khuyết Lạc trong mắt mang theo ý cười nhìn Lam Lăng, “Nếu như cậu thích, ta có thể lấy tặng cho, ta nói thật.”

Cùng giành một nữ nhân? Khuyết Lạc lại muốn trù tính hắn. Nhâm Chi Giới lông mi giương lên, đột nhiên có chút chán ghét trò chơi như vậy.

“Tôi thật một chút hứng thú cũng không có, Thiếu chủ thích xin hưởng dụng là được, tôi đi xuống lầu.”

“Ta không ngại nếu cậu ở đây quan sát, Chi Giới.” Khuyết Lạc hai tay bắt chéo khoanh ở trước ngực, mỉm cười đối Nhâm Chi Giới đang đi xuống lâu nói.

Đáp lại hắn, dĩ nhiên là một phòng yên lặng.

“Anh thật rất biến thái.” Lam Lăng lạnh lùng nhìn chăm chú vào Khuyết Lạc đang đứng ở cửa phòng cười mặt đầy đắc ý, đối với lời nói của hắn sắp không chịu nổi.

Hắn thế nhưng muốn mời Nhâm Chi Giới ở lại xem hắn cùng nàng ân ái? Hắn nhất định là có bệnh!

“Chú ý cách dùng từ của cô.” Khuyết Lạc ngoái đầu nhìn lại, thần sắc trở nên lạnh lẽo, cùng một khắc trước chuyện trò vui vẻ khác nhau rất lớn.

“Anh có thể cấm tôi như thế nào? Giết? Cường bạo tôi?” Lam Lăng khinh thường hừ lạnh, “Dù sao bất kể tôi thế nào hai thứ này anh cũng sẽ làm.”

“Cô thật là không sợ chết.” Khuyết Lạc đến gần nàng, một thanh kéo qua mái tóc dài của nàng lượn quanh trên đầu ngón tay, “Nếu không phải là cô còn có chút giá trị thân xác, nếu không tôi thật sẽ tại chỗ bóp chết cô.”

“Giết người nhưng là phải ngồi tù .”

“Người cha vĩ đại của ta sẽ nghĩ hết mọi biện pháp để cho ta hảo hảo thoáng khỏi tù tội, ta một chút cũng không lo lắng việc này, ngược lại cô phải lo lắng cho chính mình, không có một người nào, không có một nam nhân nào chịu được nữ nhân của mình thà bị đem thân thể cho một người đàn ông khác cũng không cần cho hắn, ngươi nghĩ sao?”

“Anh. . . . . . Cũng nghe được rồi?”

“Cô rống lớn tiếng như vậy, ta không nghe cũng không được.” Khuyết Lạc cười mỉa một tiếng, “Cô thích Nhâm Chi Giới nhiều hơn ta, phải không?”

Lam Lăng bị cái nhìn sắc bén sâu trong mắt hắn làm cho hồ đồ , nàng thích Nhâm Chi Giới, hắn đến tột cùng là cao hứng hay là mất hứng? Tại sao nàng một chút cũng không nhìn ra?

“Trả lời vấn đề của ta, nữ nhân.” Khuyết Lạc không nhịn được nâng lên mặt của nàng.

“Chuyện không liên quan anh.”

“Hử?” Khuyết Lạc gương mặt tuấn tú để sát vào nàng, tà khí cười một tiếng, “Có phải hay không muốn ta lột sạch quần áo cô mới quan chuyện với ta?”

“Anh. . . . . .” Nàng tin tưởng hắn nói sẽ làm, trước đây không lâu ở trên cầu thang hắn không phải là đối với nàng như vậy sao? Đáng chết!

“Nói, ta muốn nghe lời nói thật.”

Lam lăng trừng hướng hắn, vốn là không có ý định đáp lại, nhưng thấy đến khuôn mặt kia cao ngạo hung ác, liền không quản được miệng mình, “Đúng vậy, tôi thích Nhâm Chi Giới, hắn so với anh đẹp trai hơn, ôn nhu hơn, so với anh biết chăm sóc, biết thương hương tiếc ngọc, tôi dĩ nhiên thích hắn.”

“Nhưng là hắn không có tiền như ta, hắn chẳng qua là cô nhi được Khuyết gia thu dưỡng, Khuyết gia đích hết thảy mọi thứ đều chỉ ở trong tay ta, hắn thật sự chỉ có hai bàn tay trắng, như vậy, cô có phải hay không còn nói thích hắn?”

Lam Lăng nhìn Khuyết Lạc, không nghĩ tới hắn sẽ nói cho nàng biết những thứ này, cái đó Nhâm Chi Giới. . . . . . , là cô nhi Khuyết gia thu dưỡng ? Nàng lại mắng hắn là một con chó Khuyết gia. . . . . . . . .

Lão Thiên! Nàng không ngừng tự trách bản thân mà cắn môi, thật hy vọng thu hồi lời nói vừa rồi đối với nam nhân kia

“Có tiền có thế thì như thế nào? Tôi không thiếu!” Nàng hiện tại chỉ muốn đi xuống lầu cùng Nhâm Chi Giới nói xin lỗi, dù không thể mở miệng được, nàng cũng hi vọng cho hắn biết nàng không phải có ý muốn làm thương tổn hắn.

“Nữ nhân ngốc, cô chẳng lẽ không biết Khuyết gia là đại phú thương số một số hai HongKong sao? Không chịu làm tình nhân của ta, cô nhất định sẽ hối hận.”

“Làm tình nhân bí mật của anh, người khác vĩnh viễn không biết tới mình? Lam Lăng tôi thật không không có mệnh không đáng giá như vậy.”

“Này đáng giá không là do ta, không phải do cô, ta nhưng đã tốn một trăm ngàn Đô-la ở trên người cô.” Khuyết lạc vô tình hừ lạnh.

“Tôi sẽ trả lại cho ngươi, chỉ cần anh lập tức đưa tôi trở về Đài Loan.”

Khuyết lạc nhíu mày, cười một tiếng, “Nghe khẩu khí của cô, nhà cô hình như rất có tiền sao?”

“Tôi. . . . . .” Nàng bị hắn hỏi làm á khẩu không trả lời được, nói đúng cũng không đúng, nói sai cũng không đúng, không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể mềm thanh nói: “Vô luận như thế nào, tôi cũng sẽ nghĩ biện pháp trả lại cho anh .”

“Ta nói rồi Khuyết Lạc ta không phải là nhà từ thiện, không thể nào chờ cô dùng cả đời tới để trả số tiền kia.” Vừa nói, hắn lại chuyển đề tài, “Bất quá, ta nhưng có thể có cách khác cô không không cần trả tiền vẫn có thể rời đi”

“Cái gì?” Chỉ cần chịu để nàng đi, bất kể là phương thức gì cũng có thể tiếp nhận.

“Làm tình nhân của ta.”

“Anh. . . . . .” Lam Lăng giận đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy. Còn tưởng rằng hắn sẽ nói lên cái phương pháp tốt gì, thì ra là chó không đổi được thoái ắn người, cuối cùng vẫn là ý mu
<<1 ... 910111213 ... 22>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
3273/4109
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT