Tiểu thuyết Tình Nhân Ngầm-full
Lượt xem : |
t sống, mới vừa bước chân xuống bậc thang chân không khỏi lập tức chuyển hướng, nghĩ đến nên nhắm mắt làm ngơ.
“Chờ một chút.” Khuyết Lạc tiến một bước tay to liền kéo được nàng, khẩu khí đùa cợt hết sức rõ ràng, “Nhìn thấy ông chủ cô lại giám tỏ thái độ như vậy?”
Lam Lăng tức giận quay đầu lại trừng hắn, cho dù nam nhân này dáng dấp xuất chúng hơn người, nhưng nàng đối với hắn ấn tượng đầu tiên đã kém tới cực điểm, ở trong mắt nàng, Khuyết Lạc là một đại suất ca, nàng cũng vô cùng khinh thường..
“Ông chủ?” Nàng lông mày khẽ nhếch, hừ lạnh một tiếng, đối với từ này phát ra trong miệng hắn nàng rất xem thường, nhìn hắn bộ dáng cao ngạo không thể xâm phạm , càng đối với hắn khịt mũi khinh bỉ.
“Xem ra Chi Giới không đem cô giáo huấn cho tốt, nữ nhân.” Khuyết Lạc thô lỗ nắm lấy cằm của nàng, đem mặt của nàng kéo gần mình hơn, tà ác nheo mắt, “Hay muốn ta tự mình đến chỉ dạy, nói cho cô biết cái gì là phục tùng cùng ôn nhu.”
Hắn vẻ mặt không có hảo ý làm tâm nàng chấn động, theo bản năng liền muốn tránh thoát khỏi hắn, nhưng là lực đạo mạnh cùng kiên trì của hắn nằm ngoài dự liệu của nàng, bởi vì nàng cố gắng vũng vẫy giãy dụa, cổ mãnh khảnh cơ hồ bị bàn tay của hắn bóp vỡ.
“Buông tôi ra! Anh cái này đại biến thái!” Nàng vừa tức vừa đau gầm nhẹ, lệ đã tràn ra hốc mắt.
“Ta biến thái?” Khuyết Lạc lông mày khơi mào thật cao, tâm tình đùa bỡn đã dần dần bị lửa giận thay thế, “Cô là người thứ nhất dám nói ta như vậy.”
“Vậy thì sao? Anh nếu như không phải là biến thái, tại sao lại chạy đến cái loại địa phương đó mua nữ nhân? Anh cho rằng mình có tiền có thế mà có thể vô pháp vô thiên, làm xằng làm bậy được sao? Trên đời này bởi vị có những loại bại hoại như anh, mới tồn tại tầng tầng lớp lớp dân số buôn lậu.” Nàng thịnh nộ ( giận đùng đùng ) con ngươi nghênh hướng hắn, dù rất sợ hãi lệ khí hung ác tản ra từ trong mắt của hắn, nhưng ngoài miệng cũng không tha cho người.
“Ta dù là vô pháp vô thiên, làm xằng làm bậy, cũng không phải đến lượt nữ nhân các cô quản! Nữ nhân chẳng qua là vật chơi dưới thân nam nhân mà thôi, thân là nữ nhân cô không cần phải nói nhiều . Nếu cô phục vụ tốt ta, ta còn có thể hảo hảo đối đãi cô; còn cứng đầu miệng lưỡi sắc bén cùng ta, cô chẳng được tốt đẹp gì.” Vừa nói, Khuyết Lạc một tay đẩy ngã nàng ở trên bậc thang, cúi người xuống ngăn chận nàng.
“Anh. . . . . . Muốn làm cái gì?” Lam Lăng đích sống lưng bởi vì va đập mãnh liệt mà đau đớn không chịu nổi, hơi thở thiếu chút nữa vận lên không được, nhưng vẫn liên tục không ngừng đem hai tay che ở trước người.
“Cô nghĩ ta muốn làm gì?” Hắn tà ác cười một tiếng, đưa tay liền đi kéo y phục trên người nàng , “Chẳng lẽ cô cho rằng ta đem cô mua về là để cùng ta cãi vả?”
“Không!” Nàng dùng sức đẩy ra tay của hắn, muốn đi lui về phía sau nhưng căn bản lui không được, muốn đẩy ra thân thể hắn đang đè ở trên người cũng đẩy không ra, vừa vội vừa tức không thể làm gì khác hơn là đem chân hướng hạ thể của hắn thúc mạnh, đồng thời há mồm cắn cánh tay của hắn. 0
“Nữ nhân đáng chết!” Khuyết Lạc đau đến kêu thất thanh, tất cả hứng chơi cũng bị nàng một cước đánh tan, hắn hiện tại giận đến nổi chỉ muốn đem nàng bóp chết.
Nữ nhân chết tiệt này, nàng lại dám làm như vậy, thật sự là không biết điều tới cực điểm!
Thấy mặt hắn trở nên xanh mét, Lam Lăng thừa dịp dùng hết sức thoái lui về bậc thang phía sau, ánh mắt đề phòng nhìn hắn.
Khuyết lạc không để cho nàng có cơ hội trốn thoát, trường duỗi tay ra, bắt được mắt cá chân của nàng liền kéo xuống, một tay kia dùng sức xé rách quần của nàng.
“A!” Nàng lên tiếng kinh hô, hai tay hai chân vùng lên, hướng hắn công kích.
Đã bị một lần liền rú được kinh nghiệm, lúc này Khuyết Lạc cũng không để cho nàng được như ý, lập tức đem hai tay của nàng chế trụ, dùng quần vỡ vụn đem bọn họ buộc thật chặt. Nàng càng giãy giụa hắn càng mỉm cười đắc ý ,tiếp đưa tay liền muốn xé quần lót nàng.
“Không! Anh không thể làm như vậy!” Nàng hoảng sợ kêu to, lệ rơi đầy mặt, thân thể tuyết trắng cũng bởi vì trên bậc thang cứng rắn ra sức giãy dụa mà vết thương chồng chất, đau đớn vạn phần, “Cầu xin anh. . . . . . Không muốn. . . . . .”
“Cầu xin ta?” Khuyết Lạc giơ giơ lên khóe miệng, “Cô không cảm thấy đã quá muộn sao?”
Không để ý tới hắn đùa cợt vô tình, lam lăng đáng thương cầu xin tha thứ , “Chỉ cần anh không đụng tôi, tôi cái gì cũng có thể đáp ứng anh.”
“Phải không?” Khuyết Lạc vừa cười, cũng là không có hảo ý .
Hắn đầu ngón tay thon dài trêu đùa lướt qua gương mặt của nàng, ngực trần, bình thản trợt trên bụng nàng rồi xuống quần lót, cố ý trêu nàng, nhìn nàng trong tay hắn run rẩy, nhìn nàng ánh mắt sợ hãi.
“Không nên như vậy. . . . . .” Lam Lăng bất lực nhắm mắt lại, biết nam nhân trước mắt này nếu không chủ động buông nàng ra, nàng căn bản là không trốn thoát khỏi ma chưởng của hắn.
Trừ phi. . . . . . Trừ phi cái gì? Trong óc nàng thoáng hiện qua hình ảnh Nhâm Chi Giới cái kia tròng mắt thâm tình ôn nhu .
Thật là hoang đường cực kỳ! Nàng thế nhưng sẽ nghĩ tới hắn? Hắn là người của Khuyết Lạc , căn bản không có thể giúp nàng, không thể nào, một ngàn một vạn đều không thể nào.
“Mở hai mắt ra, nữ nhân.” Khuyết Lạc hắn căn bản không cần đi cường bạo một nữ nhân, huống chi khuôn mắt này phảng phất ra tất cả ủy khuất thì làm sao khiến hắn có lạc thú? Coi như gương mặt này rất đẹp, cũng làm hắn kiềm không nổi “Tính thú” , đáng tiếc nữ nhân này tựa hồ không bao giờ hiểu rõ điểm này, thật coi hắn là bụng đói ăn quàng?
Thành thật mà nói, hắn thà đem nàng bán bán đi, cũng tốt hơn là cứng ngắt nằm trong lòng hắn quơ chân múa tay, hắn cũng không có muốn ngược đãi hành hạ.
Lam lăng chậm rãi mở ra con ngươi, chợt nhìn thấy chẳng biết lúc nào Nhâm Chi Giới đã vào nhà. Nàng hơi sửng sờ, bộ dáng mình vào giờ phút này chật vật như vậy vì bị hắn thấy mà cảm thấy một cổ thống khổ cùng khó chịu trước nay chưa có, hơn nữa thấy song con ngươi tình đời phảng phất mắt lạnh đang nhìn đem nàng trần truồng thu vào đáy mắt, nàng xấu hổ đến cơ hồ muốn thét chói tai.
Khuyết Lạc ở trong ánh mắt của nàng phát hiện từng tia khác lạ, quay đầu lại nhìn, liền nhìn thấy Nhâm Chi Giới, ý muốn chơi bời vừa mới hạ xuống giờ lại trổi dậy.
“Nha, cậu đã về rồi.” Khuyết Lạc mặt mỉm cười hướng hắn lên tiếng chào hỏi, “Có muốn hay không gia nhập cùng chúng ta? Mới đang muốn bắt đầu đây.”
“Thiếu chủ, anh nên vào phòng.” Nhâm Chi Giới mặt không chút thay đổi nhìn bọn họ một cái, cố ý coi thường trong mắt Lam Lăng tựa hồ mang theo vẻ mặt nhờ giúp đở , lướt qua bọn họ liền muốn đi lên lầu.
“Đợi đã, Chi Giới.” Khuyết Lạc lười biếng đứng dậy, cũng không thèm nhìn tới nữ nhân đang nằm trên mặt đất chật vật, quần áo xốc xếch một cái, “Thay ta mang nàng tới gian phòng đi.”
Nhâm Chi Giới bởi vì những lời này mà con mắt quay về, Khuyết Lạc hắn chơi nữ nhân khi nào lại muốn hắn giúp qua?
“Cậu không phải nói ta cũng nên tiến gian phòng sao? Làm phiền cậu đem nàng mang theo đi, ta trước muốn đi bơi, không thành vấn đề chứ?” Khuyết Lạc thấy hắn trên mặt không hiểu, tự động giải thích mấy câu.
Nhâm Chi Giới nhìn hắn một cái, gật đầu một cái, đang muốn đưa tay đem Lam Lăng đở dậy, nàng lại đem hắn đẩy ra, hai tay nắm chặc y phục đã r
“Chờ một chút.” Khuyết Lạc tiến một bước tay to liền kéo được nàng, khẩu khí đùa cợt hết sức rõ ràng, “Nhìn thấy ông chủ cô lại giám tỏ thái độ như vậy?”
Lam Lăng tức giận quay đầu lại trừng hắn, cho dù nam nhân này dáng dấp xuất chúng hơn người, nhưng nàng đối với hắn ấn tượng đầu tiên đã kém tới cực điểm, ở trong mắt nàng, Khuyết Lạc là một đại suất ca, nàng cũng vô cùng khinh thường..
“Ông chủ?” Nàng lông mày khẽ nhếch, hừ lạnh một tiếng, đối với từ này phát ra trong miệng hắn nàng rất xem thường, nhìn hắn bộ dáng cao ngạo không thể xâm phạm , càng đối với hắn khịt mũi khinh bỉ.
“Xem ra Chi Giới không đem cô giáo huấn cho tốt, nữ nhân.” Khuyết Lạc thô lỗ nắm lấy cằm của nàng, đem mặt của nàng kéo gần mình hơn, tà ác nheo mắt, “Hay muốn ta tự mình đến chỉ dạy, nói cho cô biết cái gì là phục tùng cùng ôn nhu.”
Hắn vẻ mặt không có hảo ý làm tâm nàng chấn động, theo bản năng liền muốn tránh thoát khỏi hắn, nhưng là lực đạo mạnh cùng kiên trì của hắn nằm ngoài dự liệu của nàng, bởi vì nàng cố gắng vũng vẫy giãy dụa, cổ mãnh khảnh cơ hồ bị bàn tay của hắn bóp vỡ.
“Buông tôi ra! Anh cái này đại biến thái!” Nàng vừa tức vừa đau gầm nhẹ, lệ đã tràn ra hốc mắt.
“Ta biến thái?” Khuyết Lạc lông mày khơi mào thật cao, tâm tình đùa bỡn đã dần dần bị lửa giận thay thế, “Cô là người thứ nhất dám nói ta như vậy.”
“Vậy thì sao? Anh nếu như không phải là biến thái, tại sao lại chạy đến cái loại địa phương đó mua nữ nhân? Anh cho rằng mình có tiền có thế mà có thể vô pháp vô thiên, làm xằng làm bậy được sao? Trên đời này bởi vị có những loại bại hoại như anh, mới tồn tại tầng tầng lớp lớp dân số buôn lậu.” Nàng thịnh nộ ( giận đùng đùng ) con ngươi nghênh hướng hắn, dù rất sợ hãi lệ khí hung ác tản ra từ trong mắt của hắn, nhưng ngoài miệng cũng không tha cho người.
“Ta dù là vô pháp vô thiên, làm xằng làm bậy, cũng không phải đến lượt nữ nhân các cô quản! Nữ nhân chẳng qua là vật chơi dưới thân nam nhân mà thôi, thân là nữ nhân cô không cần phải nói nhiều . Nếu cô phục vụ tốt ta, ta còn có thể hảo hảo đối đãi cô; còn cứng đầu miệng lưỡi sắc bén cùng ta, cô chẳng được tốt đẹp gì.” Vừa nói, Khuyết Lạc một tay đẩy ngã nàng ở trên bậc thang, cúi người xuống ngăn chận nàng.
“Anh. . . . . . Muốn làm cái gì?” Lam Lăng đích sống lưng bởi vì va đập mãnh liệt mà đau đớn không chịu nổi, hơi thở thiếu chút nữa vận lên không được, nhưng vẫn liên tục không ngừng đem hai tay che ở trước người.
“Cô nghĩ ta muốn làm gì?” Hắn tà ác cười một tiếng, đưa tay liền đi kéo y phục trên người nàng , “Chẳng lẽ cô cho rằng ta đem cô mua về là để cùng ta cãi vả?”
“Không!” Nàng dùng sức đẩy ra tay của hắn, muốn đi lui về phía sau nhưng căn bản lui không được, muốn đẩy ra thân thể hắn đang đè ở trên người cũng đẩy không ra, vừa vội vừa tức không thể làm gì khác hơn là đem chân hướng hạ thể của hắn thúc mạnh, đồng thời há mồm cắn cánh tay của hắn. 0
“Nữ nhân đáng chết!” Khuyết Lạc đau đến kêu thất thanh, tất cả hứng chơi cũng bị nàng một cước đánh tan, hắn hiện tại giận đến nổi chỉ muốn đem nàng bóp chết.
Nữ nhân chết tiệt này, nàng lại dám làm như vậy, thật sự là không biết điều tới cực điểm!
Thấy mặt hắn trở nên xanh mét, Lam Lăng thừa dịp dùng hết sức thoái lui về bậc thang phía sau, ánh mắt đề phòng nhìn hắn.
Khuyết lạc không để cho nàng có cơ hội trốn thoát, trường duỗi tay ra, bắt được mắt cá chân của nàng liền kéo xuống, một tay kia dùng sức xé rách quần của nàng.
“A!” Nàng lên tiếng kinh hô, hai tay hai chân vùng lên, hướng hắn công kích.
Đã bị một lần liền rú được kinh nghiệm, lúc này Khuyết Lạc cũng không để cho nàng được như ý, lập tức đem hai tay của nàng chế trụ, dùng quần vỡ vụn đem bọn họ buộc thật chặt. Nàng càng giãy giụa hắn càng mỉm cười đắc ý ,tiếp đưa tay liền muốn xé quần lót nàng.
“Không! Anh không thể làm như vậy!” Nàng hoảng sợ kêu to, lệ rơi đầy mặt, thân thể tuyết trắng cũng bởi vì trên bậc thang cứng rắn ra sức giãy dụa mà vết thương chồng chất, đau đớn vạn phần, “Cầu xin anh. . . . . . Không muốn. . . . . .”
“Cầu xin ta?” Khuyết Lạc giơ giơ lên khóe miệng, “Cô không cảm thấy đã quá muộn sao?”
Không để ý tới hắn đùa cợt vô tình, lam lăng đáng thương cầu xin tha thứ , “Chỉ cần anh không đụng tôi, tôi cái gì cũng có thể đáp ứng anh.”
“Phải không?” Khuyết Lạc vừa cười, cũng là không có hảo ý .
Hắn đầu ngón tay thon dài trêu đùa lướt qua gương mặt của nàng, ngực trần, bình thản trợt trên bụng nàng rồi xuống quần lót, cố ý trêu nàng, nhìn nàng trong tay hắn run rẩy, nhìn nàng ánh mắt sợ hãi.
“Không nên như vậy. . . . . .” Lam Lăng bất lực nhắm mắt lại, biết nam nhân trước mắt này nếu không chủ động buông nàng ra, nàng căn bản là không trốn thoát khỏi ma chưởng của hắn.
Trừ phi. . . . . . Trừ phi cái gì? Trong óc nàng thoáng hiện qua hình ảnh Nhâm Chi Giới cái kia tròng mắt thâm tình ôn nhu .
Thật là hoang đường cực kỳ! Nàng thế nhưng sẽ nghĩ tới hắn? Hắn là người của Khuyết Lạc , căn bản không có thể giúp nàng, không thể nào, một ngàn một vạn đều không thể nào.
“Mở hai mắt ra, nữ nhân.” Khuyết Lạc hắn căn bản không cần đi cường bạo một nữ nhân, huống chi khuôn mắt này phảng phất ra tất cả ủy khuất thì làm sao khiến hắn có lạc thú? Coi như gương mặt này rất đẹp, cũng làm hắn kiềm không nổi “Tính thú” , đáng tiếc nữ nhân này tựa hồ không bao giờ hiểu rõ điểm này, thật coi hắn là bụng đói ăn quàng?
Thành thật mà nói, hắn thà đem nàng bán bán đi, cũng tốt hơn là cứng ngắt nằm trong lòng hắn quơ chân múa tay, hắn cũng không có muốn ngược đãi hành hạ.
Lam lăng chậm rãi mở ra con ngươi, chợt nhìn thấy chẳng biết lúc nào Nhâm Chi Giới đã vào nhà. Nàng hơi sửng sờ, bộ dáng mình vào giờ phút này chật vật như vậy vì bị hắn thấy mà cảm thấy một cổ thống khổ cùng khó chịu trước nay chưa có, hơn nữa thấy song con ngươi tình đời phảng phất mắt lạnh đang nhìn đem nàng trần truồng thu vào đáy mắt, nàng xấu hổ đến cơ hồ muốn thét chói tai.
Khuyết Lạc ở trong ánh mắt của nàng phát hiện từng tia khác lạ, quay đầu lại nhìn, liền nhìn thấy Nhâm Chi Giới, ý muốn chơi bời vừa mới hạ xuống giờ lại trổi dậy.
“Nha, cậu đã về rồi.” Khuyết Lạc mặt mỉm cười hướng hắn lên tiếng chào hỏi, “Có muốn hay không gia nhập cùng chúng ta? Mới đang muốn bắt đầu đây.”
“Thiếu chủ, anh nên vào phòng.” Nhâm Chi Giới mặt không chút thay đổi nhìn bọn họ một cái, cố ý coi thường trong mắt Lam Lăng tựa hồ mang theo vẻ mặt nhờ giúp đở , lướt qua bọn họ liền muốn đi lên lầu.
“Đợi đã, Chi Giới.” Khuyết Lạc lười biếng đứng dậy, cũng không thèm nhìn tới nữ nhân đang nằm trên mặt đất chật vật, quần áo xốc xếch một cái, “Thay ta mang nàng tới gian phòng đi.”
Nhâm Chi Giới bởi vì những lời này mà con mắt quay về, Khuyết Lạc hắn chơi nữ nhân khi nào lại muốn hắn giúp qua?
“Cậu không phải nói ta cũng nên tiến gian phòng sao? Làm phiền cậu đem nàng mang theo đi, ta trước muốn đi bơi, không thành vấn đề chứ?” Khuyết Lạc thấy hắn trên mặt không hiểu, tự động giải thích mấy câu.
Nhâm Chi Giới nhìn hắn một cái, gật đầu một cái, đang muốn đưa tay đem Lam Lăng đở dậy, nàng lại đem hắn đẩy ra, hai tay nắm chặc y phục đã r
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2502/3338
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2502/3338
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt