Tiểu thuyết Tình Nhân Ngầm-full
Lượt xem : |
Không có việc gì, chẳng qua là cùng nữ nhân ở cùng nhau ngồi nói chuyện cũng có chút nhàm chán, cho nên tìm cậu đi cùng cho vui.” Khuyết Lạc cà lơ phất phơ nói.
“Vậy tôi tìm Vũ Điệp cùng đi, cho náo nhiệt chút.”
Khuyết Lạc như có điều suy nghĩ nhìn hắn một cái, gật đầu một cái, “Tùy.”
Hắn đi ra phòng làm việc hồi lâu, Nhâm Chi Giới mới chậm rãi cầm điện thoại lên đánh cho Quan Vũ điệp.
“Chi Giới? anh tìm em?” Giọng nói của nàng có chút vui vẻ.
“Khuyết Lạc tìm chúng ta buổi trưa ăn cơm, có rãnh không?”
“Đương nhiên có rãnh rỗi. Em mười hai giờ đến công ty tìm anh, được không?”
“Anh trở về chở em.”
“Chở em. . . . . . Ừ, tốt, anh sợ em lạc đường a?” Quan Vũ điệp làm nũng nói.
Nhâm Chi Giới kéo nhẹ khóe miệng, “Anh là sợ em trễ.”
“Em mới không có. . . . . .”
“Anh còn có chuyện phải xử lý, không nói nhiều.” Hắn đột nhiên cắt đứt lời nàng.
“Ừ, lát gặp.”
“Lát gặp.” Cúp điện thoại, Nhâm Chi Giới đột nhiên cảm thấy mệt mỏi không dứt.
Hắn đến tột cùng đang làm gì? Có cần thiết vì một nữ nhân mà thay mình tìm một nữ nhân khác làm bia đở đạn sao?
Đúng vậy, hắn là hối hận, sau khi hắn cơ hồ đem Quan Vũ Điệp nhìn thành Lam Lăng mà kích tình muốn nàng, hắn không thể không hối hận.
Đốt một điếu thuốc, Nhâm Chi Giới hai chân khiêu đặt ở trên bàn làm việc, đắm chìm ở trong nồng nặc sương khói.
Qua nhiều năm như vậy, hắn thật không có một khắc nào như hiên tại một dạng cảm thấy mình tình cảnh bi ai.
Yêu một nữ nhân, lại muốn tự tay đem nàng đưa cho nam nhân khác.
Yêu một nữ nhân, lại không thể danh chánh ngôn thuận mở miệng nói yêu nàng.
Yêu một nữ nhân, lại chỉ có thể ôm, hôn một nữ nhân khác.
Hận chính là, hắn lại tàn nhẫn đem Quan Vũ Điệp vô tội kéo xuống nước.
Trời mới biết lý trí của hắn cùng sự chịu đựng hơn người đã đi đâu mất? Kể từ gặp gỡ nữ nhân kia, hắn cũng không ngừng làm ra chuyện mình hối hận.
Lam Lăng tựa như một ngọn lửa mỹ lệ xinh đẹp, luôn làm hắn không tự chủ được đem lực chú ý cùng ánh mắt khóa trên người nàng. . . . . .
Đúng vậy, không tự chủ được.
Vậy mà, hắn lại không thể bởi vì nàng mà nhảy vào bẫy của Khuyết Lạc.
Khuyết Lạc giống như là thợ săn tận cùng không buông, mà hắn Nhâm Chi Giới lại là con mồi, buồn cười chính là, hắn ngay cả không biết Khuyết Lạc muốn thử là hắn đối với Khuyết gia đích độ trung thành đến tột cùng như thế nào, còn căn bản chẳng qua là theo thói quen đùa bỡn hắn, lấy trêu chọc hắn tức giận làm mục đích.
Hắn khổ tâm không hiểu nhưng chưa từng mở miệng hỏi qua.
Ở Khuyết gia, hắn thói quen làm người không thích gây sự chú ý, làm một người vô hình, vẫn như thế, chưa bao giờ thay đổi qua, có thể về sau cũng sẽ không thay đổi đi?
Nghĩ tới đây, hắn lại có chút không xác định.
Chương 5
Cortile là một nhà hàng Ý đã có lịch sử tồn tại được hai mươi ba năm, có phòng khách riêng với nóc nhà làm bằng thủy tinh trong suốt, ban ngày ánh sáng mặt trời rực rở có thể xuyên vào bên trong phòng, giúp cho bên trong phòng ăn hoa cỏ sinh trưởng tươi tốt, đẹp không sao tả xiết, buổi tối là có thể để cho mọi người nhìn thấy bầu trời sao bao la, vừa nhìn khái quan được cảnh đêm thần bí. Phối hợp tường gạch La M xung quanh, không khí cả phòng ăn thêm thập phần hữu tình.
Khoát tay Khuyết Lạc đi vào nhà hàng, Lam Lăng cũng không có bởi vì nhà hàng sang trọng cùng lãng mạn mà có một chút vui vẻ.
Làm tình nhân rốt cuộc có những gì tốt đẹp đây? Huống chi nàng làm tình nhân tuyệt không cam tâm tình nguyện, trên mặt miễn cưỡng nụ cười ngay cả chính mình cũng cảm thấy chán ghét vô cùng.
Khi nàng vừa nhìn thấy Nhâm Chi Giới cùng Quan Vũ Điệp ngồi chung thì cảm giác một cổ tức giận bắt đầu đánh úp về phía nàng, cơ hồ khiến nàng muốn quay đầu bỏ đi.
“Tối hôm qua chúng ta vừa mới ‘ ân ái vô cùng ’, em chắc chưa quên đi? Cho nên xin thu hồi vẻ mặt ghen tương của mình vào, người em nên để ý là anh, không phải là Nhâm Chi Giới.” Khuyết Lạc thấp giọng ở bên tai nàng nhẹ lẩm bẩm, giống như thân mật, nhưng kì thực lại là cảnh cáo.
“Anh không có nói cho tôi biết anh cũng có hẹn Nhâm Chi Giới.”
“Anh chưa nói sao? Thật là xin lỗi, em cũng biết anh là người bận rộn, quên đông quên tây là việc không tránh khỏi, bất quá vấn đề này không trọng yếu, không phải sao? Em chỉ cần an phận phẫn diễn cho tốt vai trò tình nhân là được rồi, đây là giá cao để trao đổi lấy sự tự do của em, những thứ khác em đều không cần trông nom, cũng không nên xen vào.”
“Anh đến tột cùng bày thủ đoạn gì?” Tại sao nàng có cảm giác mình sẽ bị kéo vào một vực sâu không đáy mà thấy bất an?
“Anh nói, em không cần phải để ý đến, cũng không nên xen vào.” Khuyết Lạc mỉm cười dắt tay của nàng, ở lòng bàn tay của nàng nhẹ nhàng bóp một cái, tiếp đi về phía trước, tại chổ hai người đang được phục vụ ngồi xuống.
“Khuyết Lạc, các người rốt cuộc đã tới, em cũng sắp chết đói.” Quan Vũ Điệp cười trách cứ, nhưng là mặt mày lộ ra vui vẻ cùng hạnh phúc lại làm cho người khác không thể coi thường.
“Là lỗi của Khuyết Lạc ta, một lát phát mấy chén bày tỏ áy náy.”
“Lam tiểu thư không phải là sáng sớm đã rời khỏi nhà sao? Các người thế nào hiện tại mới đến?”
Lam lăng thấy Nhâm Chi Giới thủy chung ở dưới mặt bàn nắm chặt tay Quan Vũ Điệp, lại thấy nàng bộ dáng vô cùng hạnh phúc, ngực đột nhiên một hồi khó chịu, dạ dày cũng bị đảo trộn đến lợi hại.
“Chuyện giữa nam nữ không cần nhất nhất báo cao với em, Tiểu Điệp Nhi? Em cũng không còn là tiểu cô nương mười ba, mười bốn tuổi, huống chi tối hôm qua âm thanh cũng không nhỏ a, em sẽ không tưởng ta không nghe thấy đi?”
“Khuyết lạc! Anh muốn chết!” Bị thua thiệt vạch mặt như vậy, Quan Vũ Điệp lập tức đỏ mặt, xấu hổ liếc trộm Nhâm Chi Giới một cái.
Bất quá Nhâm Chi Giới chỉ uống rượu, phảng phất bọn họ thảo luận những gì ucnxg không quan tâm
“Chọn món ăn đi, muốn ăn cái gì?” Hắn đem menu mà nhân viên phục vụ đưa tới đẩy đến trước mặt Khuyết Lạc cùng Lam Lăng, lại bưng rượu lên uống một hớp.
“Bánh gan rán, súp tiểu mạch, vị cay hương tỏi hoa cành, gà hầm oliu, cá salad đậu, cùng bánh ngọt chocolate tráng miệng.” Lam Lăng cũng không thèm nhìn tới thực đơn một cái, liền liên tiếp ghi một chút món điểm tâm ngọt, ghi món ăn xong, nàng cơ hồ lập tức đứng lên, “Em vào trang điểm lại một chút.” 0
“Tôi đi cùng cô.” Quan Vũ điệp mỉm cười đứng dậy đi theo nàng.
“Không cần, tôi nghĩ tôi tự tìm được đường.” Lam Lăng đối với nàng lễ phép cười, cầm ví da cũng không quay đầu lại xoay người rời đi.
Quan Vũ Điệp bị Lam Lăng cự tuyệt thẳng thừng như vậy cảm thấy có chút khó chịu, ngồi trở lại chỗ ngồi, trên mặt vẻ mặt có chút không được tự nhiên.
“Đừng để ý, Tiểu Điệp Nhi, nữ nhân của ta tính khí không tốt lắm, cá tính cũng cổ quái, em đừng để ý cô ấy.” Khuyết Lạc giống như huynh trưởng tựa đưa tay vỗ vỗ tay của nàng an ủi.
“Phải không? Vậy cũng thật lạ, anh lại thích nữ nhân cổ quái?”
Khuyết Lạc cười to, nhìn Nhâm Chi Giới một cái, trong lời nói có chút mông lung: “Chi Giới, ta chợt nhớ đến xe của ta không biết đã lấy chìa khóa ra chưa, cậu thay ta đi xem một chút, ta hảo an tâm.”
“Được.”
Nhâm Chi Giới vừa
“Vậy tôi tìm Vũ Điệp cùng đi, cho náo nhiệt chút.”
Khuyết Lạc như có điều suy nghĩ nhìn hắn một cái, gật đầu một cái, “Tùy.”
Hắn đi ra phòng làm việc hồi lâu, Nhâm Chi Giới mới chậm rãi cầm điện thoại lên đánh cho Quan Vũ điệp.
“Chi Giới? anh tìm em?” Giọng nói của nàng có chút vui vẻ.
“Khuyết Lạc tìm chúng ta buổi trưa ăn cơm, có rãnh không?”
“Đương nhiên có rãnh rỗi. Em mười hai giờ đến công ty tìm anh, được không?”
“Anh trở về chở em.”
“Chở em. . . . . . Ừ, tốt, anh sợ em lạc đường a?” Quan Vũ điệp làm nũng nói.
Nhâm Chi Giới kéo nhẹ khóe miệng, “Anh là sợ em trễ.”
“Em mới không có. . . . . .”
“Anh còn có chuyện phải xử lý, không nói nhiều.” Hắn đột nhiên cắt đứt lời nàng.
“Ừ, lát gặp.”
“Lát gặp.” Cúp điện thoại, Nhâm Chi Giới đột nhiên cảm thấy mệt mỏi không dứt.
Hắn đến tột cùng đang làm gì? Có cần thiết vì một nữ nhân mà thay mình tìm một nữ nhân khác làm bia đở đạn sao?
Đúng vậy, hắn là hối hận, sau khi hắn cơ hồ đem Quan Vũ Điệp nhìn thành Lam Lăng mà kích tình muốn nàng, hắn không thể không hối hận.
Đốt một điếu thuốc, Nhâm Chi Giới hai chân khiêu đặt ở trên bàn làm việc, đắm chìm ở trong nồng nặc sương khói.
Qua nhiều năm như vậy, hắn thật không có một khắc nào như hiên tại một dạng cảm thấy mình tình cảnh bi ai.
Yêu một nữ nhân, lại muốn tự tay đem nàng đưa cho nam nhân khác.
Yêu một nữ nhân, lại không thể danh chánh ngôn thuận mở miệng nói yêu nàng.
Yêu một nữ nhân, lại chỉ có thể ôm, hôn một nữ nhân khác.
Hận chính là, hắn lại tàn nhẫn đem Quan Vũ Điệp vô tội kéo xuống nước.
Trời mới biết lý trí của hắn cùng sự chịu đựng hơn người đã đi đâu mất? Kể từ gặp gỡ nữ nhân kia, hắn cũng không ngừng làm ra chuyện mình hối hận.
Lam Lăng tựa như một ngọn lửa mỹ lệ xinh đẹp, luôn làm hắn không tự chủ được đem lực chú ý cùng ánh mắt khóa trên người nàng. . . . . .
Đúng vậy, không tự chủ được.
Vậy mà, hắn lại không thể bởi vì nàng mà nhảy vào bẫy của Khuyết Lạc.
Khuyết Lạc giống như là thợ săn tận cùng không buông, mà hắn Nhâm Chi Giới lại là con mồi, buồn cười chính là, hắn ngay cả không biết Khuyết Lạc muốn thử là hắn đối với Khuyết gia đích độ trung thành đến tột cùng như thế nào, còn căn bản chẳng qua là theo thói quen đùa bỡn hắn, lấy trêu chọc hắn tức giận làm mục đích.
Hắn khổ tâm không hiểu nhưng chưa từng mở miệng hỏi qua.
Ở Khuyết gia, hắn thói quen làm người không thích gây sự chú ý, làm một người vô hình, vẫn như thế, chưa bao giờ thay đổi qua, có thể về sau cũng sẽ không thay đổi đi?
Nghĩ tới đây, hắn lại có chút không xác định.
Chương 5
Cortile là một nhà hàng Ý đã có lịch sử tồn tại được hai mươi ba năm, có phòng khách riêng với nóc nhà làm bằng thủy tinh trong suốt, ban ngày ánh sáng mặt trời rực rở có thể xuyên vào bên trong phòng, giúp cho bên trong phòng ăn hoa cỏ sinh trưởng tươi tốt, đẹp không sao tả xiết, buổi tối là có thể để cho mọi người nhìn thấy bầu trời sao bao la, vừa nhìn khái quan được cảnh đêm thần bí. Phối hợp tường gạch La M xung quanh, không khí cả phòng ăn thêm thập phần hữu tình.
Khoát tay Khuyết Lạc đi vào nhà hàng, Lam Lăng cũng không có bởi vì nhà hàng sang trọng cùng lãng mạn mà có một chút vui vẻ.
Làm tình nhân rốt cuộc có những gì tốt đẹp đây? Huống chi nàng làm tình nhân tuyệt không cam tâm tình nguyện, trên mặt miễn cưỡng nụ cười ngay cả chính mình cũng cảm thấy chán ghét vô cùng.
Khi nàng vừa nhìn thấy Nhâm Chi Giới cùng Quan Vũ Điệp ngồi chung thì cảm giác một cổ tức giận bắt đầu đánh úp về phía nàng, cơ hồ khiến nàng muốn quay đầu bỏ đi.
“Tối hôm qua chúng ta vừa mới ‘ ân ái vô cùng ’, em chắc chưa quên đi? Cho nên xin thu hồi vẻ mặt ghen tương của mình vào, người em nên để ý là anh, không phải là Nhâm Chi Giới.” Khuyết Lạc thấp giọng ở bên tai nàng nhẹ lẩm bẩm, giống như thân mật, nhưng kì thực lại là cảnh cáo.
“Anh không có nói cho tôi biết anh cũng có hẹn Nhâm Chi Giới.”
“Anh chưa nói sao? Thật là xin lỗi, em cũng biết anh là người bận rộn, quên đông quên tây là việc không tránh khỏi, bất quá vấn đề này không trọng yếu, không phải sao? Em chỉ cần an phận phẫn diễn cho tốt vai trò tình nhân là được rồi, đây là giá cao để trao đổi lấy sự tự do của em, những thứ khác em đều không cần trông nom, cũng không nên xen vào.”
“Anh đến tột cùng bày thủ đoạn gì?” Tại sao nàng có cảm giác mình sẽ bị kéo vào một vực sâu không đáy mà thấy bất an?
“Anh nói, em không cần phải để ý đến, cũng không nên xen vào.” Khuyết Lạc mỉm cười dắt tay của nàng, ở lòng bàn tay của nàng nhẹ nhàng bóp một cái, tiếp đi về phía trước, tại chổ hai người đang được phục vụ ngồi xuống.
“Khuyết Lạc, các người rốt cuộc đã tới, em cũng sắp chết đói.” Quan Vũ Điệp cười trách cứ, nhưng là mặt mày lộ ra vui vẻ cùng hạnh phúc lại làm cho người khác không thể coi thường.
“Là lỗi của Khuyết Lạc ta, một lát phát mấy chén bày tỏ áy náy.”
“Lam tiểu thư không phải là sáng sớm đã rời khỏi nhà sao? Các người thế nào hiện tại mới đến?”
Lam lăng thấy Nhâm Chi Giới thủy chung ở dưới mặt bàn nắm chặt tay Quan Vũ Điệp, lại thấy nàng bộ dáng vô cùng hạnh phúc, ngực đột nhiên một hồi khó chịu, dạ dày cũng bị đảo trộn đến lợi hại.
“Chuyện giữa nam nữ không cần nhất nhất báo cao với em, Tiểu Điệp Nhi? Em cũng không còn là tiểu cô nương mười ba, mười bốn tuổi, huống chi tối hôm qua âm thanh cũng không nhỏ a, em sẽ không tưởng ta không nghe thấy đi?”
“Khuyết lạc! Anh muốn chết!” Bị thua thiệt vạch mặt như vậy, Quan Vũ Điệp lập tức đỏ mặt, xấu hổ liếc trộm Nhâm Chi Giới một cái.
Bất quá Nhâm Chi Giới chỉ uống rượu, phảng phất bọn họ thảo luận những gì ucnxg không quan tâm
“Chọn món ăn đi, muốn ăn cái gì?” Hắn đem menu mà nhân viên phục vụ đưa tới đẩy đến trước mặt Khuyết Lạc cùng Lam Lăng, lại bưng rượu lên uống một hớp.
“Bánh gan rán, súp tiểu mạch, vị cay hương tỏi hoa cành, gà hầm oliu, cá salad đậu, cùng bánh ngọt chocolate tráng miệng.” Lam Lăng cũng không thèm nhìn tới thực đơn một cái, liền liên tiếp ghi một chút món điểm tâm ngọt, ghi món ăn xong, nàng cơ hồ lập tức đứng lên, “Em vào trang điểm lại một chút.” 0
“Tôi đi cùng cô.” Quan Vũ điệp mỉm cười đứng dậy đi theo nàng.
“Không cần, tôi nghĩ tôi tự tìm được đường.” Lam Lăng đối với nàng lễ phép cười, cầm ví da cũng không quay đầu lại xoay người rời đi.
Quan Vũ Điệp bị Lam Lăng cự tuyệt thẳng thừng như vậy cảm thấy có chút khó chịu, ngồi trở lại chỗ ngồi, trên mặt vẻ mặt có chút không được tự nhiên.
“Đừng để ý, Tiểu Điệp Nhi, nữ nhân của ta tính khí không tốt lắm, cá tính cũng cổ quái, em đừng để ý cô ấy.” Khuyết Lạc giống như huynh trưởng tựa đưa tay vỗ vỗ tay của nàng an ủi.
“Phải không? Vậy cũng thật lạ, anh lại thích nữ nhân cổ quái?”
Khuyết Lạc cười to, nhìn Nhâm Chi Giới một cái, trong lời nói có chút mông lung: “Chi Giới, ta chợt nhớ đến xe của ta không biết đã lấy chìa khóa ra chưa, cậu thay ta đi xem một chút, ta hảo an tâm.”
“Được.”
Nhâm Chi Giới vừa
Bài viết liên quan!