Tiểu thuyết Thuần Phục Vợ Trên Giường-full
Lượt xem : |
m Tương Tường đưa tay qua ôm thân thể phái nữ mềm mại vào lồng ngực mình, cách một lớp quần áo rất mỏng, nhiệt độ da thịt vẫn truyền qua nhau.
Bạch Thủy Ương, lần này anh sẽ không buông tay.
……………………………………………………………………………………………………………
Mặc dù trước kia Bạch Thủy Ương là vợ Thẩm Tương Tường, nhưng cô chưa bao giờ thể hiên vai trò bà chủ trong nhà, cô là công chúa xinh đẹp của xã hội thượng lưu, là đối tượng để người ta theo đuổi, sao có thể ở nhà rửa rau nấu cơm, giặt quần áo đợi đàn ông về, đó là những thứ người giúp việc làm.
Bây giờ Bạch Thủy Ương từ miệng người khác cũng hiểu rõ ràng về mình trước kia, nhưng cô không thích, nếu cô là vợ Thẩm Tương Tường, người đàn ông của cô ở bên ngoài cực khổ phấn đấu, cô có nghĩa vụ làm xong việc nhà, tỉ như chọn thức ăn mua bỏ vào tủ lạnh, bổ sung những đồ dùng còn thiếu trong nhà, hay chuẩn bị những bữa ăn sớm muộn cho Thẩm Tương Tường, cô cảm thấy đây là những việc một người vợ phải làm.
Bạch Thủy Ương còn phải làm một chuyện khác là đi siêu thị mua đồ nhét đầy vào tủ lạnh trống rỗng.
Bạch Thủy Ương cảm thấy đồ hôm nay mua thế là đủ rồi, nhưng cô phát hiện Thẩm Tương Tường hình như có sở thích nhét đầy tủ lạnh, đồ gì cũ vứt đi lại mua nhồi vào cho đầy, điều này khiến Bạch Thủy Ương vô cùng sững sờ, có tiền cũng không thể phung phí như thế chứ.
Ở siêu thị có đủ loại nhãn hiệu, cô chọn loại nào khá rẻ lại thích ăn, thậm chí chờ đến khi giảm giá để đi mua, cô biết những chuyện này không cần thiết, nhưng cô thích, kiểu như cô bớt phung phí một chút thì Thẩm Tương Tường sẽ không phải khổ cực làm thêm giờ mỗi ngày như thế.
Trừ việc đến lớp học nấu ăn và đi mua thực phẩm, những lúc khác Bạch Thủy Ương đều ngồi ở nhà chờ đợi.
Cô không thích lên net, mặc dù có xem TV nhưng cũng chỉ vài chương trình yêu thích, cũng không ham hố mấy loại phim truyền hình mỹ nam mỹ nữ đầy tràn của Hàn hay Nhật.
Cô sẽ ngồi trong thư phòng của Thẩm Tương Tường đọc sách, nhưng chỉ đọc tiểu thuyết…
Quá nhiều thời gian rảnh rỗi khiến Bạch Thủy Ương cảm thấy nhàm chán, muốn làm một cái gì đó.
Cô cũng từng nghĩ ra ngoài làm việc, nhưng không biết mình có thể làm cái gì cũng không có dũng khí nói với Thẩm Tương Tường, cảm giác là anh nhất định sẽ không đồng ý, cuois cùng cô thuyết phục Thẩm Tương Tường đừng thuê công ty vệ sinh nữa, đằng nào cô cũng ở nhà, lau dọn mọi thứ bóng loáng.
Bạch Thủy Ương mặc dù không nhớ nhưng cũng cảm thấy mình chắc là không có bạn bè gì, dù sao lúc nằm viện ngoài cha mẹ và Thẩm Tương Tường cũng chẳng có ai đến thăm cô, mặc dù có lúc cảm thấy cô đơn, nhưng mỗi khi nghĩ đến căn nhà này là nơi chung sống của cô và anh thì trong lòng Bạch Thủy Ương lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Thẩm Tương Tường không ngờ Bạch Thủy Ương lại có thể hòa nhập nhanh chóng với cuộc sống của một bà nội trợ như vậy, không có những buổi trà chiều đắt giá, không có cuộc sống sênh ca về đêm, Bạch Thủy Ương cứ đơn giản mà nhanh chóng hòa nhập vào cuộc sống của anh.
Ngày thứ hai, Thẩm Tương Tường phát hiện bộ áo ngủ hấp dẫn trên người vợ anh không thấy đâu, thay vào đó là một chiếc váy liền với hình con khỉ miệng rộng to đùng, anh nhíu mày nhưng không hoi, chỉ tiếc cho phúc lợi buổi tối của mình.
Ngày thứ ba, Bạch Thủy Ương dùng một giọng điệu van xin nói với anh rằng cô muốn đi học nấu nướng, anh bảo trợ lý liên lạc mấy thầy dạy nổi tiếng, cuối cùng chọn một người phụ nữ bốn mươi tuổi.
Lúc anh đồng ý cho cô đi học, cô vui mừng suýt nhảy cẫng lên, in một nụ hôn lên khóe miệng anh, hành đồng thân mật mềm mại này kích thích nửa thân dưới của anh, nhưng tác nhân gây họa lại xấu hổ trốn vào phòng.
Anh đưa thẻ tín dụng cho Bạch Thủy Ương, cô do dự một lúc mới nhận, anh cho là cô nhất định sẽ đến những cửa hàng cao cấp, mua những sản phẩm mới nhất giải đen cho vụ tai nạn, nhưng hóa đơn anh nhận được không phải siêu thị thì là tiệm sách, những khoản tiêu pha khác không hề có, hơn nữa số tiền chi tiêu còn chẳng bằng một cái túi trước kia của cô.
Thẩm Tương Tường còn không ngờ tài nấu nướng của Bạch Thủy Ương lại tiến bộ như vậy, anh không hề biết thân là Bạch đại tiểu thư, Bạch Thủy Ương lại có thiên phú về nấu nướng như vậy, đi học nấu ăn hai ngày cô đã làm hoàn chỉnh ba món ăn một món canh, hoàn mỹ giành vị trí đầu bếp của anh, biế anh thành người rửa bát sau bữa.
Mỗi ngày về nhà có người quan tâm chào đón, hỏi anh hôm nay có mệt không?
Thay bộ tây trang gò bó ngồi vào bàn là có thức ăn nóng hổi.
Trên kệ phòng tắm gấp chỉnh tề quần áo anh thay ra đã được giặt giũ.
Lúc anh ở trong thư phòng, sẽ có người rón rén nhón chân mang trà vào, nhìn anh cau mày, cô sẽ nói cà phê uống nhiều không tốt, uống trà cũng hay.
Thẩm Tương Tường không đoán được tâm tư Bạch Thủy Ương, anh lo sợ cuộc sống hoàn mỹ tựa như quả bóng hư ảo, đâm một cái nổ tung, nhưng một câu cảm ơn, một lời khen ngon của anh có thể khiến cô gái này vui mừng đến cặp mắt đều cong lên, cô thật sự để anh trong lòng đi.
Bạch Thủy Ương cuối cùng cũng không còn lạ một người xa lạ chung một mái nhà với anh nữa, mà là một cô gái xem lời anh nói như trời, anh thích sự thay đổi này.
Nếu Bạch Thủy Ương cỏ thể mặc đám áo ngủ hấp dẫn đang bị cất trong tủ kia, anh sẽ thích hơn.
Người đàn ông này đã rục rịch động lòng rồi.
Sau một bữa trưa ngày chủ nhật, sói xám bị đè nén đã lâu cuối cùng cũng lộ ra nanh vuốt tà ác. Gần đây Bạch Thủy Ương chủ yếu học món Tây, chủ yếu là bánh ngọt và trà chiều.
Rõ ràng phải là những thứ quen thuộc với một thiên kim tiểu thư, không ngờ Bạch Thủy Ương lại vô cùng xa lạ, điều này cũng khiến cô có hứng thú đặc biệt với khóa này.
Giáo viên nói Hồng trà pha thế nào, bánh nướng ra sao, mật ong tỉ lệ bao nhiêu, phải đúng thì mới ra có được một bữa ăn hoàn hảo.
Bạch Thủy Ương đã sớm phát hiện trong nhà có mấy bộ dụng cụ uống trà tinh sảo, rất muốn thử, bình thường cũng chỉ có mình cô ở nhà cho nên cứ có cảm giác thiếu hụt, không hứng thú làm gì.
Đêm trước hôm chủ nhật, Thẩm Tương Tường nói với cô cuối tuần này anh không đi đánh Golf với khách hàng, cũng không có xã giao gì khác, có thể ở nhà cả ngày chủ nhật, Bạch Thủy Ương hưng phấn đến gần mất ngủ, cũng bắt đầu tìm cách chuẩn bị một bữa trà chiều hoàn mỹ.
Ngày hôm sau hai người đều ngủ dậy muộn, nhưng không ai cảm thấy có vấn đề gì, bữa sáng bữa trưa tùy tiện ăn luôn một thể.
Chủ nhật nắng đẹp, đã cuối thu, những ngày còn có nắng vàng ấm áp trở nên thưa thớt.
Không có gió, ánh mặt trời vương trên ban công, sau bữa trưa là khoảng thời gian an nhàn, nhà bọn họ có một ban công khá rộng, kê một chiếc bàn tròn và hai ghế dài, mảnh đất trống đằng sau còn trưng bày một ít hoa cỏ, là từ khi Bạch Thủy Ương trở về trồng thêm.
Bạch Thủy Ương mang một bình hồng trà đặt lên chiếc bàn ở ban công, một chiếc bánh nướng mềm xốp, một đĩa mật ong vừa đủ lượng cho hai người vì vừa ăn cơm trưa xong, chỉ có điều phải đầy đủ như thế đơn giản để Bạch Thủy Ương cảm thấy vui vẻ thôi.
Trong ánh mắt mong đợi của Bạch Thủy Ương, Thẩm Tương Tường không đành lòng ngồi yên đọc tiểu thuyết trinh thám, mặc dù cảm thấy trà chiều này nọ là việc làm ngớ ngẩn của đám phụ nữ, nhưng khi nhìn thấy nụ cười trên mặt cô lại c
Bạch Thủy Ương, lần này anh sẽ không buông tay.
……………………………………………………………………………………………………………
Mặc dù trước kia Bạch Thủy Ương là vợ Thẩm Tương Tường, nhưng cô chưa bao giờ thể hiên vai trò bà chủ trong nhà, cô là công chúa xinh đẹp của xã hội thượng lưu, là đối tượng để người ta theo đuổi, sao có thể ở nhà rửa rau nấu cơm, giặt quần áo đợi đàn ông về, đó là những thứ người giúp việc làm.
Bây giờ Bạch Thủy Ương từ miệng người khác cũng hiểu rõ ràng về mình trước kia, nhưng cô không thích, nếu cô là vợ Thẩm Tương Tường, người đàn ông của cô ở bên ngoài cực khổ phấn đấu, cô có nghĩa vụ làm xong việc nhà, tỉ như chọn thức ăn mua bỏ vào tủ lạnh, bổ sung những đồ dùng còn thiếu trong nhà, hay chuẩn bị những bữa ăn sớm muộn cho Thẩm Tương Tường, cô cảm thấy đây là những việc một người vợ phải làm.
Bạch Thủy Ương còn phải làm một chuyện khác là đi siêu thị mua đồ nhét đầy vào tủ lạnh trống rỗng.
Bạch Thủy Ương cảm thấy đồ hôm nay mua thế là đủ rồi, nhưng cô phát hiện Thẩm Tương Tường hình như có sở thích nhét đầy tủ lạnh, đồ gì cũ vứt đi lại mua nhồi vào cho đầy, điều này khiến Bạch Thủy Ương vô cùng sững sờ, có tiền cũng không thể phung phí như thế chứ.
Ở siêu thị có đủ loại nhãn hiệu, cô chọn loại nào khá rẻ lại thích ăn, thậm chí chờ đến khi giảm giá để đi mua, cô biết những chuyện này không cần thiết, nhưng cô thích, kiểu như cô bớt phung phí một chút thì Thẩm Tương Tường sẽ không phải khổ cực làm thêm giờ mỗi ngày như thế.
Trừ việc đến lớp học nấu ăn và đi mua thực phẩm, những lúc khác Bạch Thủy Ương đều ngồi ở nhà chờ đợi.
Cô không thích lên net, mặc dù có xem TV nhưng cũng chỉ vài chương trình yêu thích, cũng không ham hố mấy loại phim truyền hình mỹ nam mỹ nữ đầy tràn của Hàn hay Nhật.
Cô sẽ ngồi trong thư phòng của Thẩm Tương Tường đọc sách, nhưng chỉ đọc tiểu thuyết…
Quá nhiều thời gian rảnh rỗi khiến Bạch Thủy Ương cảm thấy nhàm chán, muốn làm một cái gì đó.
Cô cũng từng nghĩ ra ngoài làm việc, nhưng không biết mình có thể làm cái gì cũng không có dũng khí nói với Thẩm Tương Tường, cảm giác là anh nhất định sẽ không đồng ý, cuois cùng cô thuyết phục Thẩm Tương Tường đừng thuê công ty vệ sinh nữa, đằng nào cô cũng ở nhà, lau dọn mọi thứ bóng loáng.
Bạch Thủy Ương mặc dù không nhớ nhưng cũng cảm thấy mình chắc là không có bạn bè gì, dù sao lúc nằm viện ngoài cha mẹ và Thẩm Tương Tường cũng chẳng có ai đến thăm cô, mặc dù có lúc cảm thấy cô đơn, nhưng mỗi khi nghĩ đến căn nhà này là nơi chung sống của cô và anh thì trong lòng Bạch Thủy Ương lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Thẩm Tương Tường không ngờ Bạch Thủy Ương lại có thể hòa nhập nhanh chóng với cuộc sống của một bà nội trợ như vậy, không có những buổi trà chiều đắt giá, không có cuộc sống sênh ca về đêm, Bạch Thủy Ương cứ đơn giản mà nhanh chóng hòa nhập vào cuộc sống của anh.
Ngày thứ hai, Thẩm Tương Tường phát hiện bộ áo ngủ hấp dẫn trên người vợ anh không thấy đâu, thay vào đó là một chiếc váy liền với hình con khỉ miệng rộng to đùng, anh nhíu mày nhưng không hoi, chỉ tiếc cho phúc lợi buổi tối của mình.
Ngày thứ ba, Bạch Thủy Ương dùng một giọng điệu van xin nói với anh rằng cô muốn đi học nấu nướng, anh bảo trợ lý liên lạc mấy thầy dạy nổi tiếng, cuối cùng chọn một người phụ nữ bốn mươi tuổi.
Lúc anh đồng ý cho cô đi học, cô vui mừng suýt nhảy cẫng lên, in một nụ hôn lên khóe miệng anh, hành đồng thân mật mềm mại này kích thích nửa thân dưới của anh, nhưng tác nhân gây họa lại xấu hổ trốn vào phòng.
Anh đưa thẻ tín dụng cho Bạch Thủy Ương, cô do dự một lúc mới nhận, anh cho là cô nhất định sẽ đến những cửa hàng cao cấp, mua những sản phẩm mới nhất giải đen cho vụ tai nạn, nhưng hóa đơn anh nhận được không phải siêu thị thì là tiệm sách, những khoản tiêu pha khác không hề có, hơn nữa số tiền chi tiêu còn chẳng bằng một cái túi trước kia của cô.
Thẩm Tương Tường còn không ngờ tài nấu nướng của Bạch Thủy Ương lại tiến bộ như vậy, anh không hề biết thân là Bạch đại tiểu thư, Bạch Thủy Ương lại có thiên phú về nấu nướng như vậy, đi học nấu ăn hai ngày cô đã làm hoàn chỉnh ba món ăn một món canh, hoàn mỹ giành vị trí đầu bếp của anh, biế anh thành người rửa bát sau bữa.
Mỗi ngày về nhà có người quan tâm chào đón, hỏi anh hôm nay có mệt không?
Thay bộ tây trang gò bó ngồi vào bàn là có thức ăn nóng hổi.
Trên kệ phòng tắm gấp chỉnh tề quần áo anh thay ra đã được giặt giũ.
Lúc anh ở trong thư phòng, sẽ có người rón rén nhón chân mang trà vào, nhìn anh cau mày, cô sẽ nói cà phê uống nhiều không tốt, uống trà cũng hay.
Thẩm Tương Tường không đoán được tâm tư Bạch Thủy Ương, anh lo sợ cuộc sống hoàn mỹ tựa như quả bóng hư ảo, đâm một cái nổ tung, nhưng một câu cảm ơn, một lời khen ngon của anh có thể khiến cô gái này vui mừng đến cặp mắt đều cong lên, cô thật sự để anh trong lòng đi.
Bạch Thủy Ương cuối cùng cũng không còn lạ một người xa lạ chung một mái nhà với anh nữa, mà là một cô gái xem lời anh nói như trời, anh thích sự thay đổi này.
Nếu Bạch Thủy Ương cỏ thể mặc đám áo ngủ hấp dẫn đang bị cất trong tủ kia, anh sẽ thích hơn.
Người đàn ông này đã rục rịch động lòng rồi.
Sau một bữa trưa ngày chủ nhật, sói xám bị đè nén đã lâu cuối cùng cũng lộ ra nanh vuốt tà ác. Gần đây Bạch Thủy Ương chủ yếu học món Tây, chủ yếu là bánh ngọt và trà chiều.
Rõ ràng phải là những thứ quen thuộc với một thiên kim tiểu thư, không ngờ Bạch Thủy Ương lại vô cùng xa lạ, điều này cũng khiến cô có hứng thú đặc biệt với khóa này.
Giáo viên nói Hồng trà pha thế nào, bánh nướng ra sao, mật ong tỉ lệ bao nhiêu, phải đúng thì mới ra có được một bữa ăn hoàn hảo.
Bạch Thủy Ương đã sớm phát hiện trong nhà có mấy bộ dụng cụ uống trà tinh sảo, rất muốn thử, bình thường cũng chỉ có mình cô ở nhà cho nên cứ có cảm giác thiếu hụt, không hứng thú làm gì.
Đêm trước hôm chủ nhật, Thẩm Tương Tường nói với cô cuối tuần này anh không đi đánh Golf với khách hàng, cũng không có xã giao gì khác, có thể ở nhà cả ngày chủ nhật, Bạch Thủy Ương hưng phấn đến gần mất ngủ, cũng bắt đầu tìm cách chuẩn bị một bữa trà chiều hoàn mỹ.
Ngày hôm sau hai người đều ngủ dậy muộn, nhưng không ai cảm thấy có vấn đề gì, bữa sáng bữa trưa tùy tiện ăn luôn một thể.
Chủ nhật nắng đẹp, đã cuối thu, những ngày còn có nắng vàng ấm áp trở nên thưa thớt.
Không có gió, ánh mặt trời vương trên ban công, sau bữa trưa là khoảng thời gian an nhàn, nhà bọn họ có một ban công khá rộng, kê một chiếc bàn tròn và hai ghế dài, mảnh đất trống đằng sau còn trưng bày một ít hoa cỏ, là từ khi Bạch Thủy Ương trở về trồng thêm.
Bạch Thủy Ương mang một bình hồng trà đặt lên chiếc bàn ở ban công, một chiếc bánh nướng mềm xốp, một đĩa mật ong vừa đủ lượng cho hai người vì vừa ăn cơm trưa xong, chỉ có điều phải đầy đủ như thế đơn giản để Bạch Thủy Ương cảm thấy vui vẻ thôi.
Trong ánh mắt mong đợi của Bạch Thủy Ương, Thẩm Tương Tường không đành lòng ngồi yên đọc tiểu thuyết trinh thám, mặc dù cảm thấy trà chiều này nọ là việc làm ngớ ngẩn của đám phụ nữ, nhưng khi nhìn thấy nụ cười trên mặt cô lại c
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2578/3414
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2578/3414
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt