watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Thuần Phục Vợ Trên Giường-full

Lượt xem :
ặt núp vào lồng ngực anh, hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp, hai người cùng chìm vào giấc ngủ.

Chương 4
Từ sau lần tiếp xúc thân mật ở ban công, Thẩm Tương Tường thường xuyên làm ra những hành động thân mật, ví dụ như đứng ở cửa, phải đợi Bạch Thủy Ương chủ động hôn lên mặt mình rồi mới đi, nếu Bạch Thủy Ương quên mất, anh sẽ cứ đừng ì ở đó, nhìn cô bằng ánh mắt nóng rực, chờ cô tự nhớ ra.

Không chỉ lúc ra khỏi cửa, mà lúc về cũng thế, nếu Bạch Thủy Ương không làm, anh cứ đứng ngoài cửa không vào.

Đây cũng chỉ là những hành động thường gặp giữa vợ chồng hay người yêu, nhưng có đôi khi lại làm cho Bạch Thủy Ương không chống đỡ được.

Tỷ như lúc cô đang nấu cơm, Thẩm Tương Tường lại đột nhiên xuất hiện ở phía sau quay người cô lại, hôn thật sâu, không chút khách khí xâm nhập môi lưỡi cô, đến hơi thở của cô cũng chiếm đoạt hết.

Tỷ như lúc cô đưa trà vào thư phòng, Thẩm Tương Tường lại đột nhiên ôm lấy cô, đặt lên bàn làm việc, xoa nắn mông cô, hôn môi cô, mút lên những dấn ấn đã nhạt màu, hại cô gần đây không dám mặc những thứ quần áo quá hấp dẫn, khiến Bạch Thủy Ương căng thẳng nhất là trước khi ngủ.

Bất kể cô ngủ sớm hay muộn, chỉ cần tắt đèn là Thẩm Tương Tường ôm cô vào lòng, lật áo ngủ lên vuốt ve từng tấc da thịt, cho đến khi cô không thở nổi, hổn hển cầu xin không biết bao lần, Thẩm Tương Tường mới buông ra, thủ thỉ “Ngủ đi”.

Mỗi ngày hầu như đều giày vò một lần, mặc dù bị giày vò, nhưng trong lòng Bạch Thủy Ương lại vô cùng ngọt ngào.

Bất luận thân mật đến mức nào, hai người có trần truồng ôm nhau, nhưng Thẩm Tương Tường vẫn không phá vỡ phòng tuyến cuối cùng.

Năm giờ chiều hôm đó, cách giờ tan sở nửa giờ, cửa phòng Thẩm Tương Tường bị đẩy ram một người đàn ông cao gầy đẹp trai bước vào.

Thư ký Thẩm Tương Tường đi theo phía sau với gương mặt bị làm khó “Tổng giám đốc Thẩm, Lâm tiên sinh không để tôi thông báo đã tự mình xông vào”.

“Không sao, cô ra ngoài đi.” Thẩm Tương Tường phất tay với thư ký để cô đóng cửa vào đi ra.

Lâm tiên sinh tên đầy đủ là Lâm Tử Lâm, là tam thiếu gia của tập đoàn Lâm Thị, vô công rồi nghề, quanh năm “đuổi bướm hái hoa”, một người đàn ông như vậy cũng là tri kỷ của Thẩm Tương Tường.

“Nghe nói Thẩm tiên sinh của chúng ta gần đây cứ tan tầm là mất tăm, có phải rơi vào bẫy mềm nào không?” Lâm Tử Lâm tự tại như đang ở nhà mình, ngón tay kẹp một điếu thuốc, hai chân thon dài gác lên bàn trà, nhìn Thẩm Tương Tường trêu trọc.

Hai người đàn ông tính khí trái ngược không ai nghĩ lại có giao tình với nhau, những năm trước gia cảnh Thẩm Tương Tường cũng không tệ đi học trường Tiểu học Quý tộc, Lâm Tử Lâm là bạn cùng lớp.

Sau đó trong nhà Thẩm Tương Tường xảy ra một số chuyện, may được sự giúp đỡ của Bạch Tín Hùng đi du học, không ngờ lại học cùng lớp với Lâm Tử Lâm, ở nơi tha hương, Lâm Tử Lâm dành tất cả nhiệt tình cho người bạn học này.

Lâm Tử Lâm tuy lêu lổng nhưng cũng thuận lợi hoàn thành việc học.

Thân là tam thiếu gia, Lam Tử Lâm không cần tiếp quản gia nghiệp, còn Thẩm Tương Tường quay về nước thuận nước đẩy thuyền vào Bạch Thị đi từ mặt đất đi lên, hai năm trước trở thành chồng của Bạch đại tiểu thư, bây giờ là Tổng giám đốc Bạch Thị, Lâm Tử Lâm và Thẩm Tương Tường cùng nhau trải qua quãng thời gian như vậy, anh hiểu Thẩm Tương Tường, cũng như Thẩm Tương Tường hiểu Lâm Tử Lâm không thật sự lông bông như anh vẫn thể hiện.

Mỗi người đều tự do lựa chọn cách sống cho mình, Lâm Tử Lâm không có lý do gì hỏi nhiều.

“Cái tên này chui từ nhà cô nào ra đấy?” Thẩm Tương Tường phản kích lại, trước mặt bàn bè anh không cần phải che giấu bản chất của mình.

“Lúc đi ra quên nhìn mặt cô kia, có thể là Lily hoặc không thì Luck, cậu biết thừa, mình làm sao mà nhớ nổi tên các cô nàng “. Lâm Tử Lâm cau mày làm như đang thực sự nghiêm túc nhớ lại.

“Đừng nói mình nữa, cậu nói chút đi, nghe nói vợ cậu đợt trước bị tai nạn, lúc đó mình ở nước ngoài, vừa về nước thì cô ấy ra viện, nên không vào thăm được”

Lâm Tử Lâm cười cười châm chọc, rít một hơi thật sâu rồi thả ra khói trắng, năm đó Thẩm Tương Tường muốn kết hôn với Bạch Thủy Ương anh phản đối kịch liệt, không phải Bạch Tín Hùng bỏ tiền cho hắn ra nước ngoài học, số tiền này mấy năm về làm việc Thẩm Tương Tường đã sớm trả sạch, có cần thiết phải đánh đổi hạnh phúc cả đời mình như thế không? Bạch đại tiểu thư tình sử oanh liệt, trong xã hội thượng lưu có ai không biết rõ?

Kết hôn với cô ta, khác nào Thẩm Tương Tường tự đội nón xanh cho mình (tự cắm sừng mình)

“Đừng nói cô ấy như vậy”. Thẩm Tương Tường cau mày, lần đầu tiên phản bác lại sự lăng mạ của Lâm Tử Lâm.

“Sao rồi? Đau lòng?”

“Cô ấy là vợ mình” Thẩm Tương Tường không thích cách Lâm Tử Lâm khinh miệt cô.

“Chậc chậc, lâu không gặp, cậu từ khi nào biến thành ông chồng yêu thương vợ thế hả?”

Lâm Tử Lâm nhìn Thẩm Tương Tường, thái độ không có vẻ nói đùa làm thằng bạn cũ như anh hơi choáng, “Này, không thể nào, cậu cũng không phải không biết người Bạch Thủy Ương thích là Lưu Thanh Tuyền, cho dù cái tên đàn ông vô dụng đó có chết thì cô ta cũng vẫn vì tình chết theo hắn, trong lòng cô ta luôn có người khác không bỏ được.”

“Thủy Ương cô ấy bị mất trí nhớ, không còn nhớ gì chuyện trước kia nữa”

“Mất trí nhớ? Cô ta mất trí nhớ? Ha ha ha ha.” Lâm Tử Lâm sung sướng cười “Cô ta quá tốt số, tai nạn nghiêm trọng như thế mà chỉ bị mất trí nhớ, không phải bảo cô ta còn đụng chết người ta sao? Sau đó giải quyết thế nào rồi?”

“Người kia đi qua đường, Thủy Ương lái xe quá nhanh, lỗi của cả hai bên, đối phương là cô nhi nên cha đã vận dụng không ít quan hệ để bưng bít”

Mặc dù là Bạch Tín Hùng sắp xếp, nhưng người làm là Thẩm Tương Tường.

Thẩm Tương Tường tìm hiểu cô gái mất mạng trong vụ tai nạn, tên là Giang Noãn Đông, còn quá trẻ lại chết như vậy, có một người em trai, bị bệnh tim nặng cùng thiểu năng trí tuệ, họ đã đưa tới bệnh viện tốt nhất.

“Hừ, người có tiền thật sướng, đâm chết người không cần chịu trách nhiệm.” Lâm Tử Lâm cười trộm, nhưng anh quên mất mình cũng nằm trong số những người có tiền đó, nếu không phải vì tiền, làm gì có nhiều người xuất hiện bên cạnh anh như tre già măng mọc như thế.

“Nghe nói kẻ cuồng công việc của chúng ta gần đầy cứ đúng giờ tan sở là về, không làm thêm giờ, cũng ngày ngày về nhà, Thế nào? Kim ốc tàng kiều (Trong nhà có giữ người đẹp)?” Lâm Tử Lâm đốt điếu thuốc khác, nhìn Thẩm Tương Tường hỏi.

“Hôm nay cậu về nhà tớ đi”. Thẩm Tương Tường nói xong tiếp tục công việc, không thèm nhìn Lâm Tử Lâm nữa.

Lâm Tử Lâm cũng chỉ hút thuốc, vẻ mặt hết sức lấc cấc.

Thẩm Tương Tường hiểu rõ Lâm Tử Lâm, mặc dù lúc nào cũng cầm cho ra vẻ, nhưng thật ra anh rất ít hút, hôm nay hút hết điếu này đến điếu khác, có lẽ là có chuyện gì phiền lòng thật.

Nghe tiếng cửa mở, Bạch Thủy Ương mặc tạp dề lập tức từ trong bếp chạy ra cất đôi giày vừa được cởi.

Cửa mở ra cái, cô nhận lấy cặp tài liệu cùng áo khoác của Thẩm Tương Tường, nhón chân thơm nhẹ lên má Thẩm Tương Tường, ngọt ngào cười nói “Anh về rồi, mệt không.”

Cho đến khi Thẩm Tương Tường nghiêng người, Bạch Thủy Ương mới nhìn thấy phía sau còn có người, cô lập tức đỏ mặt,
<<1 ... 89101112 ... 23>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
21/4155
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT