Tiểu thuyết Thiên Nga Đen Bị Phản Bội-full
Lượt xem : |
br />
Được, cô nhịn.
“Trạm tổng giám đốc, tôi nghĩ với tình huống tài vụ của quý công ty, không khó để thuê một phòng làm việc tạm thời, nếu anh không có tư liệu thuê phòng, tôi nguyện ý giúp đỡ.”
Nhịn cũng không được, Chu Tiếu Mi cũng muốn phát tát, nhưng khi hai ánh mắt sắc bén nhìn tới, cô vẫn phải nén giận.
“Cô có biết bà xã của tôi thiếu chút nữa té xuống lầu không? Ngay ở đầu bậc thanh nhà hàng công nhân viên của Xuân Dương thuyền vận.” Trạm Vấn Thiên đột nhiên nói, giọng bình thản như đang thảo luận thời tiết, nhưng mà nội dung là làm tim kẻ khác thắt lại.
“Chuyện gì xảy ra?” Chu Tiếu Mi kinh ngạc hỏi, lập tức bị dời đi chú ý.
Hắn tiếp tục nói, nụ cười bên môi càng lúc càng làm người ta kinh sợ, “Sau đó là có một chiếc xe có ý đồ đâm vào cô ấy, còn che biển số xe, cô nói xem đây là có chuyện gì xảy ra?”
“Man Man, cậu….” Chu Tiếu Mi giật mình, đây không phải là chuyện đùa!
“Mình không sao, đừng lo lắng, lúc ấy may mà Vấn Thiên phản ứng kịp, người đó mới không thực hiện được.” Bạch Oanh Man vẫn còn sợ hãi, không muốn nhớ lại khoảnh khắc nguy hiểm đó.
“Anh ta cứu cậu?”
Ánh mắt Bạch Oanh Man mềm mại, nhìn về chồng ở bên cạnh, “Ừ, là anh ấy bảo vệ mình, mình mới có thể không bị thương, tránh được một kiếp.”
Chu Tiếu Mi thở ra, nở nụ cười hiền lành, “Tôi vẫn nghĩ Trạm tổng giám đốc máu lạnh vô tình, xem ra là tôi nhìn nhầm.” Xem ra có thể yên tâm rồi, hắn ta có nghe được lời nói lần trước của cô, cái đám cưới thương mại này của bạn tốt cũng không tệ, hôm nay lại có cảnh tốt đẹp.
“Tôi rất độ lượng với những người hiểu lầm.” Hắn cũng không tính toán chi li như phụ nữ.
Con mắt nhíu lại, Chu Tiếu Mi lại cảm thấy hắn đáng giận, “Trạm tổng giám đốc tự tin là chuyện tốt, nhưng mà một người đàn ông bảo vệ vợ mình là chuyện đương nhiên, cũng không có gì đáng đắc ý.”
“Tôi có đắc ý sao? Mở to mắt của cô mà nhìn kỹ đi, mấy cô gái như các cô đã muốn đấu với những lão già âm hiểm kia, mới thật là đắc ý đó.” Nói chuyện chính, nụ cười của hắn tắt ngay.
“Tôi….. Bọn tôi… Bọn tôi không nghĩ tới đối phương lại mất nhân tính như vậy…” Các cô nghĩ tới quá ngây thơ rồi. Chu Tiếu Mi lúng túng trả lời, ít khi khiếp sợ khí thế của đàn ông, thiếu sự chanh chua thường ngày.
“Tự cho là đúng là vết thương trí mệnh, các cô nghĩ rằng chiếm thượng phong, vạch trần bọn họ, người khác nghĩ thế nào? Vì tiền tài, lòng dạ ác độc của bọn họ vượt qua sức tưởng tượng của các cô nữa kìa.” Hắn bực mình sự khinh địch của bọn họ.
“Anh đừng nói mát nữa, bọn tôi cũng biết phải phòng bị, nhưng mà hiện tại anh chiếm văn phòng CEO đê làm gì?” Chu Tiếu Mi cũng không cam chịu yếu thế. Hiện tại hắn làm như vậy, đám người tổng giám đốc nhất định không bỏ qua cơ hội, cố ý sinh sự.
Huống chi cùng làm việc không phải là nhân viên nhỏ, không phải em trai đưa tiện lợi mà là Trạm đại tổng giám đốc tiếng tăm lừng lẫy, có ai lại để đối thủ cạnh tranh vào địa bàn mình chứ? Coi như là vợ chồng, làm việc cũng phải xem nặng nhẹ, hành vi của hắn không phải làm cho đám người kia kiếm chuyện sao?
“Ít ra cũng tốt hơn các cô, làm gì cũng không làm tốt. Có tôi ở đây, ít nhất đối phương sẽ làm việc cẩn thận, không dám tùy tiện ra tay.” Trận đấu này so nhẫn nại, ai mất kiên nhẫn trước sẽ rơi xuống hạ phong, chỉ cần đối phương có hành động, hắn có thể bắt được kẻ chủ mưu phía sau.
“Anh………” Chu Tiếu Mi biết hắn nói không sai nhưng mà điều này cũng không thể hợp lý hóa việc hắn chiếm giữ Xuân Dương thuyền vận.
“Chu kinh lý, đừng phí lời nữa, Trạm tổng giám đốc chuyên chế cậu thấy rồi đó, muốn anh ấy thông cảm sự khó xử của người khác, còn khó hơn lên trời.” Tựa như đàn khảy tai trâu, Bạch Oanh Man đã thử qua.
Trong mắt bạn tốt có sự dung túng, Chu Tiếu Mi cũng hiểu vài phân, hôm nay đại khái là phu xướng phụ tùy, “Nhưng CEO sẽ giải thích với Bạch tổng thế nào? Ông ta đang tận dụng, chờ cơ hội tìm sai lầm của chúng ta.”
“Dùng lý do vừa rồi đó.” Đi một bước tính một bước, hành sự tùy theo hoàn cảnh, Bạch Oanh Man tin rằng luôn có biện pháp giải quyết.
“Lý do nát quá.” Chu Tiếu Mi lắc đầu. Ngay cả bọn mình còn thuyết phục không được, những lão gian thần kia làm sao có thể chấp nhận.
“Tiếu Mi….” Bạch Oanh Man chỉ có thể cười khổ.
Aizz, cô có một ông chồng bốc đồng, rõ ràng đã nói không can dự, trên thực tế lại can thiệp khắp nơi, cô phản bác chỉ uổng phí thôi, kết quả luôn là nhân nhượng hắn.
“Có vấn đề gì kêu bọn hắn trực tiếp đi hỏi tôi, nếu ai quấy rầy bà xã của tôi, chuẩn bị tâm lý tốt đi. Tôi nói tiếng gió rồi, ai không biết mới là lạ.” Trạm Vấn Thiên lên tiếng lần nữa.
“Vấn Thiên, anh uy hiếp hả, hơn nữa hình như anh nhầm, em mới là người phụ trách của Xuân Dương.” Bạch Oanh Man không biết nên cười hay khóc, cảnh cáo hắn đừng bao biện làm thay.
Trạm Vấn Thiên mím môi, cười như không cười một cái, “Bà xã, em hình như cũng quên một chuyện, anh là chồng em.”
“Công là công, tư và tư, không thể nói làm một.” Hắn không phân biệt được công tư làm cô thật khó xử.
“Nếu như em không đẩy mình vào hiểm cảnh, thì anh có cần thế này không? Anh chưa bất mãn với cuộc hôn nhân của chúng ta đến mức thấy người ta chém em một đao mà không đi ngăn cản.” Cô không tự hỏi mình đi, gây ra hậu quả chỉ hắn mới giải quyết được.
Trên thực tế, coi như vợ chồng, nếu gặp phải tình huống uy hiếp đến tính mạng cũng sẽ chần chờ, chim liền cánh nhưng đại nạn đến đều tự bay đi, huống chi không ai chấp nhận vô duyên cớ đánh rơi một cái mạng, vì một cuộc hôn nhân không phải yêu.
Trạm Vấn Thiên luôn miệng nói trách nhiệm, nhưng hắn chưa thấy rõ lòng mình, hắn cho là hắn chỉ dùng tư cách là chồng, bảo vệ vợ, thấy cô gặp nạn ra tay viện trợ là chuyện tự nhiên, tuy nhiên nó đã vượt qua phạm vi của chồng đối với “vợ” này, mà giống như đối với người phụ nữ mà mình yêu, hắn lo lắng, quan tâm an nguy của cô, không muốn cô tăng ca, thậm chí chủ động muốn giúp cô loại bỏ khó khăn, làm cho cô yên tâm công tác…..
Những việc hắn làm, đã sớm không chỉ là trách nhiệm, trong sinh hoạt thân mật hằng ngày, trái tim cứng như sắt thép bất giác mềm mại, vì một người mà thay đổi.
Lại là trách nhiệm….. Ánh mắt Bạch Oanh Man thoáng tối, thở dài trong lòng, cô hiểu được hôn nhân của hai người không có yêu, hắn vẫn chấp nhận quan tâm an nguy của người vợ như cô cũng đã là khó rồi.
Cô không biết ý muốn chân chính của Trạm Vấn Thiên là mong cô đừng quá kiên cường, nếu không người mệt mỏi chỉ là bản thân, cô có quyền lợi làm nũng với chồng, bảo hộ vợ cũng là trách nhiệm ngọt ngào.
Đáng tiếc hắn nói không rõ ràng, không thể truyền đạt hết tâm ý, ngược lại làm cô hiểu lầm những trả giá hắn làm cho cô xuất phát từ trách nhiệm bắt buộc, vốn là giải thích lại thành ra tự lấy dao, đâm một nhát vào tim cô, làm cho cô đau nhói, sắc mặt trong nháy mắt tái đi.
Bạch Oanh Man trước sau vẫn không mở được khúc mắt, cô vẫn cho rằng hạnh phúc hiện tại của mình là do trộm tới, không thuộc về cô, một ngày nào đó phải trả lại.
Em gái Bạch Oanh Nguyệt mới là người may mắn có được chìa khóa hạnh phúc, là người vợ lý tưởng của Trạm Vấn Thiên……
Lòng của cô, bởi vì sự vô tâm của hắn mà bị thương, lại kéo xa khoảng cách lần nữa.
Chương 8
“Trạm tổng giám đốc, tôi nghĩ với tình huống tài vụ của quý công ty, không khó để thuê một phòng làm việc tạm thời, nếu anh không có tư liệu thuê phòng, tôi nguyện ý giúp đỡ.”
Nhịn cũng không được, Chu Tiếu Mi cũng muốn phát tát, nhưng khi hai ánh mắt sắc bén nhìn tới, cô vẫn phải nén giận.
“Cô có biết bà xã của tôi thiếu chút nữa té xuống lầu không? Ngay ở đầu bậc thanh nhà hàng công nhân viên của Xuân Dương thuyền vận.” Trạm Vấn Thiên đột nhiên nói, giọng bình thản như đang thảo luận thời tiết, nhưng mà nội dung là làm tim kẻ khác thắt lại.
“Chuyện gì xảy ra?” Chu Tiếu Mi kinh ngạc hỏi, lập tức bị dời đi chú ý.
Hắn tiếp tục nói, nụ cười bên môi càng lúc càng làm người ta kinh sợ, “Sau đó là có một chiếc xe có ý đồ đâm vào cô ấy, còn che biển số xe, cô nói xem đây là có chuyện gì xảy ra?”
“Man Man, cậu….” Chu Tiếu Mi giật mình, đây không phải là chuyện đùa!
“Mình không sao, đừng lo lắng, lúc ấy may mà Vấn Thiên phản ứng kịp, người đó mới không thực hiện được.” Bạch Oanh Man vẫn còn sợ hãi, không muốn nhớ lại khoảnh khắc nguy hiểm đó.
“Anh ta cứu cậu?”
Ánh mắt Bạch Oanh Man mềm mại, nhìn về chồng ở bên cạnh, “Ừ, là anh ấy bảo vệ mình, mình mới có thể không bị thương, tránh được một kiếp.”
Chu Tiếu Mi thở ra, nở nụ cười hiền lành, “Tôi vẫn nghĩ Trạm tổng giám đốc máu lạnh vô tình, xem ra là tôi nhìn nhầm.” Xem ra có thể yên tâm rồi, hắn ta có nghe được lời nói lần trước của cô, cái đám cưới thương mại này của bạn tốt cũng không tệ, hôm nay lại có cảnh tốt đẹp.
“Tôi rất độ lượng với những người hiểu lầm.” Hắn cũng không tính toán chi li như phụ nữ.
Con mắt nhíu lại, Chu Tiếu Mi lại cảm thấy hắn đáng giận, “Trạm tổng giám đốc tự tin là chuyện tốt, nhưng mà một người đàn ông bảo vệ vợ mình là chuyện đương nhiên, cũng không có gì đáng đắc ý.”
“Tôi có đắc ý sao? Mở to mắt của cô mà nhìn kỹ đi, mấy cô gái như các cô đã muốn đấu với những lão già âm hiểm kia, mới thật là đắc ý đó.” Nói chuyện chính, nụ cười của hắn tắt ngay.
“Tôi….. Bọn tôi… Bọn tôi không nghĩ tới đối phương lại mất nhân tính như vậy…” Các cô nghĩ tới quá ngây thơ rồi. Chu Tiếu Mi lúng túng trả lời, ít khi khiếp sợ khí thế của đàn ông, thiếu sự chanh chua thường ngày.
“Tự cho là đúng là vết thương trí mệnh, các cô nghĩ rằng chiếm thượng phong, vạch trần bọn họ, người khác nghĩ thế nào? Vì tiền tài, lòng dạ ác độc của bọn họ vượt qua sức tưởng tượng của các cô nữa kìa.” Hắn bực mình sự khinh địch của bọn họ.
“Anh đừng nói mát nữa, bọn tôi cũng biết phải phòng bị, nhưng mà hiện tại anh chiếm văn phòng CEO đê làm gì?” Chu Tiếu Mi cũng không cam chịu yếu thế. Hiện tại hắn làm như vậy, đám người tổng giám đốc nhất định không bỏ qua cơ hội, cố ý sinh sự.
Huống chi cùng làm việc không phải là nhân viên nhỏ, không phải em trai đưa tiện lợi mà là Trạm đại tổng giám đốc tiếng tăm lừng lẫy, có ai lại để đối thủ cạnh tranh vào địa bàn mình chứ? Coi như là vợ chồng, làm việc cũng phải xem nặng nhẹ, hành vi của hắn không phải làm cho đám người kia kiếm chuyện sao?
“Ít ra cũng tốt hơn các cô, làm gì cũng không làm tốt. Có tôi ở đây, ít nhất đối phương sẽ làm việc cẩn thận, không dám tùy tiện ra tay.” Trận đấu này so nhẫn nại, ai mất kiên nhẫn trước sẽ rơi xuống hạ phong, chỉ cần đối phương có hành động, hắn có thể bắt được kẻ chủ mưu phía sau.
“Anh………” Chu Tiếu Mi biết hắn nói không sai nhưng mà điều này cũng không thể hợp lý hóa việc hắn chiếm giữ Xuân Dương thuyền vận.
“Chu kinh lý, đừng phí lời nữa, Trạm tổng giám đốc chuyên chế cậu thấy rồi đó, muốn anh ấy thông cảm sự khó xử của người khác, còn khó hơn lên trời.” Tựa như đàn khảy tai trâu, Bạch Oanh Man đã thử qua.
Trong mắt bạn tốt có sự dung túng, Chu Tiếu Mi cũng hiểu vài phân, hôm nay đại khái là phu xướng phụ tùy, “Nhưng CEO sẽ giải thích với Bạch tổng thế nào? Ông ta đang tận dụng, chờ cơ hội tìm sai lầm của chúng ta.”
“Dùng lý do vừa rồi đó.” Đi một bước tính một bước, hành sự tùy theo hoàn cảnh, Bạch Oanh Man tin rằng luôn có biện pháp giải quyết.
“Lý do nát quá.” Chu Tiếu Mi lắc đầu. Ngay cả bọn mình còn thuyết phục không được, những lão gian thần kia làm sao có thể chấp nhận.
“Tiếu Mi….” Bạch Oanh Man chỉ có thể cười khổ.
Aizz, cô có một ông chồng bốc đồng, rõ ràng đã nói không can dự, trên thực tế lại can thiệp khắp nơi, cô phản bác chỉ uổng phí thôi, kết quả luôn là nhân nhượng hắn.
“Có vấn đề gì kêu bọn hắn trực tiếp đi hỏi tôi, nếu ai quấy rầy bà xã của tôi, chuẩn bị tâm lý tốt đi. Tôi nói tiếng gió rồi, ai không biết mới là lạ.” Trạm Vấn Thiên lên tiếng lần nữa.
“Vấn Thiên, anh uy hiếp hả, hơn nữa hình như anh nhầm, em mới là người phụ trách của Xuân Dương.” Bạch Oanh Man không biết nên cười hay khóc, cảnh cáo hắn đừng bao biện làm thay.
Trạm Vấn Thiên mím môi, cười như không cười một cái, “Bà xã, em hình như cũng quên một chuyện, anh là chồng em.”
“Công là công, tư và tư, không thể nói làm một.” Hắn không phân biệt được công tư làm cô thật khó xử.
“Nếu như em không đẩy mình vào hiểm cảnh, thì anh có cần thế này không? Anh chưa bất mãn với cuộc hôn nhân của chúng ta đến mức thấy người ta chém em một đao mà không đi ngăn cản.” Cô không tự hỏi mình đi, gây ra hậu quả chỉ hắn mới giải quyết được.
Trên thực tế, coi như vợ chồng, nếu gặp phải tình huống uy hiếp đến tính mạng cũng sẽ chần chờ, chim liền cánh nhưng đại nạn đến đều tự bay đi, huống chi không ai chấp nhận vô duyên cớ đánh rơi một cái mạng, vì một cuộc hôn nhân không phải yêu.
Trạm Vấn Thiên luôn miệng nói trách nhiệm, nhưng hắn chưa thấy rõ lòng mình, hắn cho là hắn chỉ dùng tư cách là chồng, bảo vệ vợ, thấy cô gặp nạn ra tay viện trợ là chuyện tự nhiên, tuy nhiên nó đã vượt qua phạm vi của chồng đối với “vợ” này, mà giống như đối với người phụ nữ mà mình yêu, hắn lo lắng, quan tâm an nguy của cô, không muốn cô tăng ca, thậm chí chủ động muốn giúp cô loại bỏ khó khăn, làm cho cô yên tâm công tác…..
Những việc hắn làm, đã sớm không chỉ là trách nhiệm, trong sinh hoạt thân mật hằng ngày, trái tim cứng như sắt thép bất giác mềm mại, vì một người mà thay đổi.
Lại là trách nhiệm….. Ánh mắt Bạch Oanh Man thoáng tối, thở dài trong lòng, cô hiểu được hôn nhân của hai người không có yêu, hắn vẫn chấp nhận quan tâm an nguy của người vợ như cô cũng đã là khó rồi.
Cô không biết ý muốn chân chính của Trạm Vấn Thiên là mong cô đừng quá kiên cường, nếu không người mệt mỏi chỉ là bản thân, cô có quyền lợi làm nũng với chồng, bảo hộ vợ cũng là trách nhiệm ngọt ngào.
Đáng tiếc hắn nói không rõ ràng, không thể truyền đạt hết tâm ý, ngược lại làm cô hiểu lầm những trả giá hắn làm cho cô xuất phát từ trách nhiệm bắt buộc, vốn là giải thích lại thành ra tự lấy dao, đâm một nhát vào tim cô, làm cho cô đau nhói, sắc mặt trong nháy mắt tái đi.
Bạch Oanh Man trước sau vẫn không mở được khúc mắt, cô vẫn cho rằng hạnh phúc hiện tại của mình là do trộm tới, không thuộc về cô, một ngày nào đó phải trả lại.
Em gái Bạch Oanh Nguyệt mới là người may mắn có được chìa khóa hạnh phúc, là người vợ lý tưởng của Trạm Vấn Thiên……
Lòng của cô, bởi vì sự vô tâm của hắn mà bị thương, lại kéo xa khoảng cách lần nữa.
Chương 8
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2121/2957
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2121/2957
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt