Tiểu thuyết Thiên Nga Đen Bị Phản Bội-full
Lượt xem : |
rất đau, rất đau.
“Trạm Vấn Thiên, anh là người đàn ông đáng thương, em đồng tình anh, bị tình yêu vứt bỏ.”Nếu hắn đã không biết yêu, cũng không xứng có được tình yêu.
Câu “người đàn ông đáng thương” của cô như dòng điện mạnh, trong nháy mắt kích thích hắn, hắn lạnh mặt hạ eo, trong nháy mắt tiến vào chỗ sâu nhất của cô.
Hắn cuồng loạn, con ngươi đen nhìn chằm chằm vào nước mắt trên khóe mắt cô, ra sức xông tới không ngừng, tim lại càng cảm thấy hư không.
Một lần lại một lần giữ lấy, một lần lại một lần bộc lộ phẫn nộ trên người cô, cho đến khi tiếng thở gấp chấm dứt, hắn mới buông tha cô. Trong mắt hắn không có đắc ý, chỉ có đau lòng hối hận, bởi vì trong cặp mắt trống rỗng của cô, hắn không nhìn thấy được sự xinh đẹp trong quá khứ, chỉ còn lại trống vắng vô tận.
“Man, anh……” Hắn thầm nghĩ, muốn xin lỗi nhưng lòng tự trọng đáng chết lại kéo lại.
“Đã xong chưa?” Bạch Oanh Man cạn nước mắt, quay đầu không nhìn hắn.
Hắn tách ra, miệng lại không nói được lời nào, cau mày.
“Tôi có thể đi được chưa? Trạm tiên sinh.” Ánh mắt của cô không có tức giận, chỉ nhìn về phía trước.
Trạm tiên sinh…. Lòng hắn co thắt lại, đột nhiên cảm thấy đau, hắn không thích bộ dáng hiện tại của cô, cho dù là lạnh lùng châm chọc hắn cũng tốt hơn bộ dạng mất can đảm này.
“Đây là tôi tự tìm, anh cũng không cần tự trách, lúc trước là tôi vì cứu vãn Xuân Dương mà lựa chọn đám cưới, phải thừa nhận hậu quả mình gây.” Là cô đáng đời, đuổi Nguyệt để mình có thể kết hôn, miễn cưỡng hắn làm chú rể không tình nguyện, cô nên gặp báo ứng.
Thấy cô cố hết sức ngồi dậy, hai tay mỏi mệt muốn mặc lên quần áo bị hắn xé rách, Trạm Vấn Thiên không khỏi áy náy muốn vịn cô.
Nhưng dù cho toàn thân vô lực, Bạch Oanh Man vẫn như công chúa kiêu căng, đẩy tay hắn ra, “Không cần, tôi tự làm.”
“Bà xã……” Trạm Vấn Thiên phát hiện mình cũng có lúc kém cỏi, lời đã đến miệng cũng không nói được.
Bạch Oanh Man chậm rãi xuống giường, đến trước tủ quần áo, lấy một bộ y phục mặc vào, xoay người nhìn chồng trên giường.
“Jayson từng cầu hôn em, hứa chỉ yêu em một đời một kiếp, nhưng em cự tuyệt anh ấy. Bởi vì sau khi quen nhau, em mới phát hiện mình thích anh ấy nhưng không thể yêu.”
“Anh ấy chỉ có thể là một người bạn rất thân của em, cho nên em không thể ích kỷ, anh ấy xứng đáng có được một cô gái tốt thương yêu, mà người đó, không phải em.”
Bỗng dưng, trong cổ Trạm Vấn Thiên dâng lên một cơn đau xót, chỉ có thể đau lòng nhìn cô ra khỏi phòng.
Chương 9
“Sophie, đến đây nếm thử chao chính gốc đi, anh đi mấy con phố mới tìm được đấy, nhất định ăn rất ngon, em ăn thử một miếng xem.”
“Sophie, bánh mặt trời của Đài Trung nè! Người Đài Loan bọn em thật là lợi hại, anh mua được ở Đài Bắc. Bên trong bao lấy đường, thật là làm người ta ăn một lần nhớ mãi.”
“Bảo bối, nữ thần của anh, em mau nhìn xem anh mua gì đây? Bánh bao nhỏ, màu vàng kim, hình như hơi mềm, giống hoa qua, còn nữa, kim mộc cát là ý gì?”
Ngu ngốc, kim kết! Đó là mật phơi, không phải bánh bao nhỏ. Đỗ Trọng Mai bên cạnh trợn trắng mắt.
Một kẻ đần cũng muốn theo đuổi học tỷ xinh đẹp, hắn không mang theo đầu óc khi đi ra ngoài sao? Thật là không biết tự lượng sức.
Nhưng mà, lúc này thật sự rất kỳ quái, người ta đều đến địa bàn rồi, mà vị chồng học tỷ giữ vợ kia sao không có chút động tĩnh nào vậy, hai mắt chỉ nhìn màn hình máy tính, giống như bà xã bị theo đuổi cũng không liên quan.
Aizzz! Tư chất của cô kém thật ư, không hiểu mọi người đang trình diễn vở kịch gì nữa? Đầu Đỗ Trọng Mai nghĩ mãi sắp nổ tung mà vẫn không đoán ra được.
"Hào khí rất kém cỏi."
“Ừ, thật sự nặng nề quá, em cũng không dám nói lớn tiếng, chỉ sợ đột nhiên có một con dao nhỏ bay tới mặt em thôi.”
"Vợ chồng cãi nhau?"
“Ừ, thoạt nhìn rất giống, học tỷ không thèm nhìn chồng học tỷ, nhưng chồng học tỷ lại vụng trộm nhìn học tỷ, bị em nhìn thấy.” Chồng học tỷ luôn lạnh lùng cuồng vọng trở nên thật đáng thương, bộ dạng như muốn nói chuyện với học tỷ nhưng không dám.
“Người chồng trộm tinh bị phát hiện?”
“Ừ, chắc là vậy, chồng học tỷ thoạt nhìn rất đau lòng, anh ấy nhất định làm chuyện gì thực có lỗi với học tỷ.” Đàn ông thật là xấu, luôn không quản được nửa người dưới.
“Nói không chừng… Cô vợ vụng trộm?”
“Ừ, học tỷ vụng trộm…… Gì? Không đúng, không đúng, chị đừng nói lung tung, học tỷ không vụng trộm…..” Ách, đợi chút đã, ai nói chuyện với cô vậy? Cô không phải đang tự nói sao?
A! Chẳng lẽ có ma….
“Ma cái đầu em, tên ngốc, không thấy rõ người tới là ai mà cũng gật đầu ừ ừ không ngừng, chị thật là phục em rồi.” Chu Tiếu Mi không khách khí vỗ đầu học muội, quả thực khóc không ra nước mắt, con quỷ mơ hồ này tới bao giờ mới khôn được đây?
“A! Chu học tỷ, chị làm gì mà dọa ….. Ôi.” Ừ, ăn ngon thật, khô mực. Đỗ Trọng Mai thoáng chốc bị đồ ăn mua chuộc.
Chu Tiếu Mi cười, đút vào miệng của học muội, tránh cho cô la quá lớn, “Hai người này vẫn không nói chuyện với nhau sao?”
“Uhm.. Kéo ra….. hết chỗ chứa….” Đừng đút nữa, cô sắp nghẹn chết rồi.
“Nói ma quỷ gì đó? Căn bản nghe không hiểu! Láu lỉnh, đi chỗ khác chơi, đừng làm ồn các tỷ tỷ.” Còn lại một cọng khô mực, Chu Tiếu Mi đút cho cô.
Sao lại như vậy? Rõ ràng là chị đút vào miệng em lại trách em mồm miệng không rõ, học tỷ thật là khi dễ người ta mà!
Đỗ Trọng Mai dùng sức nhai khô mực, lời kháng nghị chỉ dám lớn tiếng trong lòng.
“Này! Tiên sinh ngoại quốc, anh không biết CEO của chúng tôi đã lập gia đình sao? Chồng của cô ấy còn ngồi tại đó, anh không có việc ân cần làm gì? Cái người ngoại quốc bại hoại đạo đức anh không biết xấu hổ à?” Không ai muốn ra mặt đánh vỡ cuộc diện bế tắc, Chu Tiếu Mi dứt khoát làm sứ giả chính nghĩa lên tiếng.
Cô mắng đã đời, không hiểu sao Jayson lại chỉ nói vài câu, “Các người không phải có câu nói yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu sao? Tôi thích Sophie, tốt với cô ấy thì có gì không đúng?”
“Yêu mến không có sai, nhưng mà hành vi đừng quá mức, cô ấy là người đã có chồng.” Mắng xong bên này, Chu Tiếu Mi lại chuyển hướng bên kia, “CEO, xin cậu đừng có dụ dỗ người ngoại quốc, chú ý hình tượng phụ nữ phương đông chúng ta chứ.” Nếu như bạn tốt không cho cơ hội thì tên ngoại quốc này có cố cũng vô dụng, một cây làm chẳng nên non.
“Nhưng chồng cô ấy không tốt với cô ấy, tôi tốt hơn.” Jayson nhận thấy, hai người này ngay cả ba chữ “I Love you” cũng không nói, căn bản không tính là vợ chồng.
Lời nói của Jayson chạm trúng chỗ đau của Trạm Vấn Thiên, hắn lạnh lùng trừng Jayson, tỏ vẻ không có gì, nhịn xuống phản bác.
Một con vua sư tử không tức giận thật sự khó khăn, đáng tiếc hắn chưa tìm được cách giả quyết nên cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể buồn bực bị đánh, không còn cách nào.
Xem ra Bạch Oanh Man đã quyết tâm không để ý tới hắn, hai người phân phòng ngủ đã nhiều ngày, ngay cả đi làm chung cô cũng không chịu đi chung xe với hắn, hoàn toàn không nhìn hắn, xem hắn không tồn tại.
Trước kia, hắn không biết vợ chồng không nói chuyện lại khổ thể này, đến khi thành người lạ, hắn mời biết rõ, thiếu cô, cuộc sống của hắn có bao nhiêu cô đơn, đêm có bao nhiêu dài.<
“Trạm Vấn Thiên, anh là người đàn ông đáng thương, em đồng tình anh, bị tình yêu vứt bỏ.”Nếu hắn đã không biết yêu, cũng không xứng có được tình yêu.
Câu “người đàn ông đáng thương” của cô như dòng điện mạnh, trong nháy mắt kích thích hắn, hắn lạnh mặt hạ eo, trong nháy mắt tiến vào chỗ sâu nhất của cô.
Hắn cuồng loạn, con ngươi đen nhìn chằm chằm vào nước mắt trên khóe mắt cô, ra sức xông tới không ngừng, tim lại càng cảm thấy hư không.
Một lần lại một lần giữ lấy, một lần lại một lần bộc lộ phẫn nộ trên người cô, cho đến khi tiếng thở gấp chấm dứt, hắn mới buông tha cô. Trong mắt hắn không có đắc ý, chỉ có đau lòng hối hận, bởi vì trong cặp mắt trống rỗng của cô, hắn không nhìn thấy được sự xinh đẹp trong quá khứ, chỉ còn lại trống vắng vô tận.
“Man, anh……” Hắn thầm nghĩ, muốn xin lỗi nhưng lòng tự trọng đáng chết lại kéo lại.
“Đã xong chưa?” Bạch Oanh Man cạn nước mắt, quay đầu không nhìn hắn.
Hắn tách ra, miệng lại không nói được lời nào, cau mày.
“Tôi có thể đi được chưa? Trạm tiên sinh.” Ánh mắt của cô không có tức giận, chỉ nhìn về phía trước.
Trạm tiên sinh…. Lòng hắn co thắt lại, đột nhiên cảm thấy đau, hắn không thích bộ dáng hiện tại của cô, cho dù là lạnh lùng châm chọc hắn cũng tốt hơn bộ dạng mất can đảm này.
“Đây là tôi tự tìm, anh cũng không cần tự trách, lúc trước là tôi vì cứu vãn Xuân Dương mà lựa chọn đám cưới, phải thừa nhận hậu quả mình gây.” Là cô đáng đời, đuổi Nguyệt để mình có thể kết hôn, miễn cưỡng hắn làm chú rể không tình nguyện, cô nên gặp báo ứng.
Thấy cô cố hết sức ngồi dậy, hai tay mỏi mệt muốn mặc lên quần áo bị hắn xé rách, Trạm Vấn Thiên không khỏi áy náy muốn vịn cô.
Nhưng dù cho toàn thân vô lực, Bạch Oanh Man vẫn như công chúa kiêu căng, đẩy tay hắn ra, “Không cần, tôi tự làm.”
“Bà xã……” Trạm Vấn Thiên phát hiện mình cũng có lúc kém cỏi, lời đã đến miệng cũng không nói được.
Bạch Oanh Man chậm rãi xuống giường, đến trước tủ quần áo, lấy một bộ y phục mặc vào, xoay người nhìn chồng trên giường.
“Jayson từng cầu hôn em, hứa chỉ yêu em một đời một kiếp, nhưng em cự tuyệt anh ấy. Bởi vì sau khi quen nhau, em mới phát hiện mình thích anh ấy nhưng không thể yêu.”
“Anh ấy chỉ có thể là một người bạn rất thân của em, cho nên em không thể ích kỷ, anh ấy xứng đáng có được một cô gái tốt thương yêu, mà người đó, không phải em.”
Bỗng dưng, trong cổ Trạm Vấn Thiên dâng lên một cơn đau xót, chỉ có thể đau lòng nhìn cô ra khỏi phòng.
Chương 9
“Sophie, đến đây nếm thử chao chính gốc đi, anh đi mấy con phố mới tìm được đấy, nhất định ăn rất ngon, em ăn thử một miếng xem.”
“Sophie, bánh mặt trời của Đài Trung nè! Người Đài Loan bọn em thật là lợi hại, anh mua được ở Đài Bắc. Bên trong bao lấy đường, thật là làm người ta ăn một lần nhớ mãi.”
“Bảo bối, nữ thần của anh, em mau nhìn xem anh mua gì đây? Bánh bao nhỏ, màu vàng kim, hình như hơi mềm, giống hoa qua, còn nữa, kim mộc cát là ý gì?”
Ngu ngốc, kim kết! Đó là mật phơi, không phải bánh bao nhỏ. Đỗ Trọng Mai bên cạnh trợn trắng mắt.
Một kẻ đần cũng muốn theo đuổi học tỷ xinh đẹp, hắn không mang theo đầu óc khi đi ra ngoài sao? Thật là không biết tự lượng sức.
Nhưng mà, lúc này thật sự rất kỳ quái, người ta đều đến địa bàn rồi, mà vị chồng học tỷ giữ vợ kia sao không có chút động tĩnh nào vậy, hai mắt chỉ nhìn màn hình máy tính, giống như bà xã bị theo đuổi cũng không liên quan.
Aizzz! Tư chất của cô kém thật ư, không hiểu mọi người đang trình diễn vở kịch gì nữa? Đầu Đỗ Trọng Mai nghĩ mãi sắp nổ tung mà vẫn không đoán ra được.
"Hào khí rất kém cỏi."
“Ừ, thật sự nặng nề quá, em cũng không dám nói lớn tiếng, chỉ sợ đột nhiên có một con dao nhỏ bay tới mặt em thôi.”
"Vợ chồng cãi nhau?"
“Ừ, thoạt nhìn rất giống, học tỷ không thèm nhìn chồng học tỷ, nhưng chồng học tỷ lại vụng trộm nhìn học tỷ, bị em nhìn thấy.” Chồng học tỷ luôn lạnh lùng cuồng vọng trở nên thật đáng thương, bộ dạng như muốn nói chuyện với học tỷ nhưng không dám.
“Người chồng trộm tinh bị phát hiện?”
“Ừ, chắc là vậy, chồng học tỷ thoạt nhìn rất đau lòng, anh ấy nhất định làm chuyện gì thực có lỗi với học tỷ.” Đàn ông thật là xấu, luôn không quản được nửa người dưới.
“Nói không chừng… Cô vợ vụng trộm?”
“Ừ, học tỷ vụng trộm…… Gì? Không đúng, không đúng, chị đừng nói lung tung, học tỷ không vụng trộm…..” Ách, đợi chút đã, ai nói chuyện với cô vậy? Cô không phải đang tự nói sao?
A! Chẳng lẽ có ma….
“Ma cái đầu em, tên ngốc, không thấy rõ người tới là ai mà cũng gật đầu ừ ừ không ngừng, chị thật là phục em rồi.” Chu Tiếu Mi không khách khí vỗ đầu học muội, quả thực khóc không ra nước mắt, con quỷ mơ hồ này tới bao giờ mới khôn được đây?
“A! Chu học tỷ, chị làm gì mà dọa ….. Ôi.” Ừ, ăn ngon thật, khô mực. Đỗ Trọng Mai thoáng chốc bị đồ ăn mua chuộc.
Chu Tiếu Mi cười, đút vào miệng của học muội, tránh cho cô la quá lớn, “Hai người này vẫn không nói chuyện với nhau sao?”
“Uhm.. Kéo ra….. hết chỗ chứa….” Đừng đút nữa, cô sắp nghẹn chết rồi.
“Nói ma quỷ gì đó? Căn bản nghe không hiểu! Láu lỉnh, đi chỗ khác chơi, đừng làm ồn các tỷ tỷ.” Còn lại một cọng khô mực, Chu Tiếu Mi đút cho cô.
Sao lại như vậy? Rõ ràng là chị đút vào miệng em lại trách em mồm miệng không rõ, học tỷ thật là khi dễ người ta mà!
Đỗ Trọng Mai dùng sức nhai khô mực, lời kháng nghị chỉ dám lớn tiếng trong lòng.
“Này! Tiên sinh ngoại quốc, anh không biết CEO của chúng tôi đã lập gia đình sao? Chồng của cô ấy còn ngồi tại đó, anh không có việc ân cần làm gì? Cái người ngoại quốc bại hoại đạo đức anh không biết xấu hổ à?” Không ai muốn ra mặt đánh vỡ cuộc diện bế tắc, Chu Tiếu Mi dứt khoát làm sứ giả chính nghĩa lên tiếng.
Cô mắng đã đời, không hiểu sao Jayson lại chỉ nói vài câu, “Các người không phải có câu nói yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu sao? Tôi thích Sophie, tốt với cô ấy thì có gì không đúng?”
“Yêu mến không có sai, nhưng mà hành vi đừng quá mức, cô ấy là người đã có chồng.” Mắng xong bên này, Chu Tiếu Mi lại chuyển hướng bên kia, “CEO, xin cậu đừng có dụ dỗ người ngoại quốc, chú ý hình tượng phụ nữ phương đông chúng ta chứ.” Nếu như bạn tốt không cho cơ hội thì tên ngoại quốc này có cố cũng vô dụng, một cây làm chẳng nên non.
“Nhưng chồng cô ấy không tốt với cô ấy, tôi tốt hơn.” Jayson nhận thấy, hai người này ngay cả ba chữ “I Love you” cũng không nói, căn bản không tính là vợ chồng.
Lời nói của Jayson chạm trúng chỗ đau của Trạm Vấn Thiên, hắn lạnh lùng trừng Jayson, tỏ vẻ không có gì, nhịn xuống phản bác.
Một con vua sư tử không tức giận thật sự khó khăn, đáng tiếc hắn chưa tìm được cách giả quyết nên cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể buồn bực bị đánh, không còn cách nào.
Xem ra Bạch Oanh Man đã quyết tâm không để ý tới hắn, hai người phân phòng ngủ đã nhiều ngày, ngay cả đi làm chung cô cũng không chịu đi chung xe với hắn, hoàn toàn không nhìn hắn, xem hắn không tồn tại.
Trước kia, hắn không biết vợ chồng không nói chuyện lại khổ thể này, đến khi thành người lạ, hắn mời biết rõ, thiếu cô, cuộc sống của hắn có bao nhiêu cô đơn, đêm có bao nhiêu dài.<
Bài viết liên quan!