Tiểu thuyết Thiên Nga Đen Bị Phản Bội-full
Lượt xem : |
uyền vận rồi, các người còn có thể ở đây kéo dài hơi tàn sao.” Trạm Vấn Thiên không hề khoa trương, nếu hắn muốn, Xuân Dương đã bị thu mua.
Phong hào “Lãnh Diện ma sư” của hắn cũng không phải hư danh, lúc vừa nhậm chức tổng giám đốc, dứt khoát khai trừ hơn trăm nhân viên không cần thiết, điều chỉnh toàn bộ cơ cấu.
Đối nội hắn làm việc quả quyết, đối ngoại càng thủ đoạn hơn, người nên liên kết hắn sẽ lôi kéo, ngược lại thì ra tay nhanh, chuẩn, hung ác.
Bởi vì lúc trước dụng ý của hắn là tìm được Bạch Oanh Nguyệt bởi vậy ra tay còn ba phần tình cảm, không đuổi tận giết tuyệt Xuân Dương thuyền vận, bằng không muốn nắm Xuân Dương dễ như trở bàn tay, Bạch Oanh Man nhiều lắm cũng chỉ có thế cầm cự với hắn mà thôi….
Cô tìm tới Đinh Thắng Phong cũng là quyết định thông minh, đám cưới đối với hai nhà đều có lợi, không chỉ giá cổ phiếu tăng cao như bão tố, thế lực phía sau càng kinh người, hai nhà đương nhiên độc bá thị trường biển của Bắc bán cầu.
“Cậu…. Cậu thật sự quá tự đại rồi, ăn nói hàm hồ! Xuân Dương thuyền vận của chúng ta là thứ cậu có thể nuốt trôi sao?” Đối mặt với khí phách của Trạm Vấn Thiên, Bạch Cảnh Địa kinh sợ, gồng mình trút giận lên cháu gái nhà mình: “Cô đó, chính là cô, gả cho thằng chồng gì vậy, một chút lễ độ cũng không có!”
“Lễ độ?” Bạch Oanh Man nhìn người đàn ông đang tức giận đỏ mặt tía tai, lại nhìn người chồng xuất sắc bên cạnh, nội tâm đã sớm nghiêng về một bên. “Bạch tổng nếu không mất trí…. Hẳn là nhớ kỹ là tôi lấy tiền bổ khuyết thâm hụt tài chính, tiền là do ông ngoại của chồng tôi hỗ trợ, các người không đưa một xu.”
Mắt Trạm Vấn Thiên lóe lên một vòng sáng, che giấu thần sắc kinh ngạc, hắn không nghĩ tới cô lại đường hoàng nói ra chuyện lấy tiền từ chỗ ông ngoại, hắn cho rằng cô sẽ cẩn thận giữ bí mật chứ không phải tuyên bố trắng trợn.
Cô không sợ hắn nổi giận sao? Là vì yên tâm có chỗ dựa vững chắc, dù sao cũng đã kết hôn, không sợ hắn đổi ý, hay là cô căn bản không sợ người khác biết, có lẽ việc này cũng không phức tạp như hắn từng nghĩ….
Trạm Vấn Thiên suy đoán, đồng thời cũng âm thầm tán thưởng, sự can đảm và thông minh của cô không thua sắc đẹp, là một giai nhân làm cho người ta không muốn buông tay.
Bạch Cảnh Địa nghe vậy, ngừng một lát, tức giận nói: “Cô mới là người phụ trách của công ty, tài chính thiếu hụt đương nhiên do cô tự mình xoay sợ, những công nhân viên làm trâu làm ngựa như chúng tôi đâu có nghĩa vụ lấp những lỗ thủng đó.”
“Nếu Bạch tổng đã chính miệng thừa nhận tôi là người phụ trách của công ty, vậy Bạch tổng có nên đặt tâm tư vào chuyện của Tổng giám đốc, đừng vượt quyền, nhúng tay vào công tác của CEO. Tôi biết rõ mình nên làm chuyện gì, không phiền Bạch tổng chỉ giáo.” Hắn làm thái thượng hoàng quá sảng khoái rồi, cần phải gọt bỏ nhuệ khí và thế lực.
“Cô muốn đoạt quyền?” Bạch Cảnh Địa nheo mắt, giọng điệu âm trầm.
Bạch Oanh Man nắm nhẹ tay chồng, từ lòng bàn tay của hắn, tiếp nhận sức mạnh, “Lời này của Bạch tổng thật không có đạo lý, bất luận là tư cách, địa vị hay là cổ phần, tôi đều là người phụ trách của công ty, sao lại nói đoạt quyền? Cho nên, dù Bạch tổng có chức vị cao tới đâu cũng không nên qua mặt dùng chức quyền của CEO.”
“Tôi là chú của cô.” Bạch Cảnh Địa cắn răng nói, cặp mắt vẩn đục muốn nuốt chửng cô.
“Chú có thân cũng không thân bằng cha con, cho dù ngài có đầu thai lần nữa cũng không làm nổi con trai của cha tôi. Căn cứ vào pháp luật hiện hành của Đài Loan, quan hệ huyết thống trực tiếp mới có quyền kế thừa, họ hàng không có quyền tranh tài sản, trừ khi tôi mất.” Bạch Oanh Man nhàn nhạt nói.
“Bà xã, đừng nói những lời không may với ông ta.” Trạm Vấn Thiên không vui.
Mất ……. Bạch Cảnh Địa hình như có chút suy nghĩ, trong mắt hiện ra một tia gian xảo, lấy lui làm tiến, giả tạo khuôn mặt tươi cười, “Được rồi, người trong nhà không gây thù, con là CEO, lớn nhỏ trong công ty do con phụ trách, toàn quyền xử lý.” Chẳng qua chỉ là tạm thời, uy phong của mày cũng không duy trì bao lâu đâu. Hắn âm thầm nghĩ.
“Bạch tổng thật là người hiểu chuyện, nhưng trước khi hội nghị tiếp tục, tôi có chuyện muốn nói rõ, chồng tôi nhìn Xuân Dương thuyền vận không vừa mắt, nhưng nó là bảo bối của tôi, ai muốn cướp từ trong tay tôi, tôi sẽ không tiếc bất cứ giá nào để hủy kẻ đó.” Lời nói của Bạch Oanh Man làm rất nhiều người rung động, thể hiện quyết tâm bảo vệ sản nghiệp Bạch gia, một câu hai nghĩa nhắc nhở nhưng kẻ âm thầm giở trò quỷ đừng có hy vọng xa vời, bởi vì phụ nữ là độc, một khi toàn lực phản kích có thể khiến người chết trong nháy mắt.
Nhìn thần thái kiên quyết và ánh mắt kiên cường không chịu thua của cô, Trạm Vấn Thiên càng rung động, hắn thấp giọng cười, trước mặt mọi người hôn lên môi thơm, dùng sự dịu dàng mà chính hắn cũng chưa phát giác, một góc trong lòng cũng đã len vào một bóng hình xinh đẹp.
Chương 6
“Oa! Chồng học tỷ thật là lợi hại nha! Anh ấy vừa xuất trận như thiên lôi chém vậy, hào quang tỏa sáng, khí thế hùng vĩ như thiên thần giáng thế, mọi người gặp phải sợ hãi, kính nể ba phần, thiếu chút nữa giơ hai tay lạy…..” Đỗ Trọng Mai khoa trương tường thuật cho Chu Tiếu Mi.
Ở cái hội nghị đó, Trạm Vấn Thiên xuất hiện xác thực giúp các cô giảm bớt không ít phiên toái, làm cho một đám đàn ông không dám làm loạn, khi đôi mắt sắc bén của hắn “Quan tâm”, cuối cùng Bạch Oanh Man cũng thuận lợi hoàn thành hội nghị.
Chẳng qua hắn chỉ là mất hứng, vừa nghe vừa nhíu mày, môi mỏng mím lại, cơ hồ không chịu ngồi yên, muốn ra mặt can thiệp hội nghị, để bà xã của hắn im lặng.
Nếu nói là họp, hội nghị này càng giống đại hội thanh toán, cô điểm mặt từng chủ quản, không lưu tình vạch thẳng khuyết điểm, hơn nữa còn trừng phạt.
Lúc nãy cô đề cập quyền kế thừa Bạch Cảnh Địa đã lộ ra ánh mắt nguy hiểm, bây giờ trực tiếp chỉ những sai phạm, một đám người lộ ra ánh mắt phẫn nộ, cô đúng là đem đao chém vào cổ mình, thật sự quá lỗ mãng rồi.
“Em nói quá thần kỳ đó, uống nước bình tĩnh lại đi, chưa thấy qua hội nghị lớn nên bị choáng váng à, nói năng lôn xộn. Uống nước miếng của chị để an ủi, bảo đảm một giấc đến sáng.” Chu Tiếu Mi lắc đầu cười nói, đưa tới một ly nước.
Vốn đang nói đến khát, Đỗ Trọng Mai đang uống nước, nghe nói ly nước có nước miếng của học tỷ, mặt đỏ lựng, phun nước ra ngoài.
“Nè nè nè! Dơ quá. Chị kêu em uống nước, không phải súc miệng, nhìn em phun ra CEO nhà em kìa.” Chu Tiếu Mi nhảy qua một bên, may mắn mình phản ứng kịp.
“Học tỷ… Không, CEO, em không cố ý, Chu kinh lý hù em, em mới không cẩn thận phun trúng chị, thật xin lỗi.” Đỗ Trọng Mai vỗ tìm giấy lau cho Bạch Oanh Man nhưng đã có người nhanh hơn cô.
“Không cẩn thận? Sao cô không có không cẩn thận làm mất đầu, để nó yên ổn trên cổ cô?” Giọng nam lạnh lùng khiển trách.
Cô thư ký nhỏ hổ thẹn cúi đầu, “Thực xin lỗi, chồng học tỷ, em lần sau không dám nữa, anh đại nhân đại lượng tha thứ cho em một lần.”
“Hai chữ tha thứ nói nghe dễ lắm, nhưng mà cô có cam đoan sẽ không tái phạm không?” Trạm Vấn Thiên rất hoài nghi, cô gái này nôn nôn nóng nóng, khó chắc sẽ không có lần tiếp theo.
Đỗ Trọng Mai lắc đầu lia lịa, sắc mặt kinh hoảng, vội vàng nói: “ Em dùng lông mày của Chu học tỷ thề, tuyệt không tái phạm.”
Dùng lông mày của cô để thề?
Chu Tiếu Mi cười n
Phong hào “Lãnh Diện ma sư” của hắn cũng không phải hư danh, lúc vừa nhậm chức tổng giám đốc, dứt khoát khai trừ hơn trăm nhân viên không cần thiết, điều chỉnh toàn bộ cơ cấu.
Đối nội hắn làm việc quả quyết, đối ngoại càng thủ đoạn hơn, người nên liên kết hắn sẽ lôi kéo, ngược lại thì ra tay nhanh, chuẩn, hung ác.
Bởi vì lúc trước dụng ý của hắn là tìm được Bạch Oanh Nguyệt bởi vậy ra tay còn ba phần tình cảm, không đuổi tận giết tuyệt Xuân Dương thuyền vận, bằng không muốn nắm Xuân Dương dễ như trở bàn tay, Bạch Oanh Man nhiều lắm cũng chỉ có thế cầm cự với hắn mà thôi….
Cô tìm tới Đinh Thắng Phong cũng là quyết định thông minh, đám cưới đối với hai nhà đều có lợi, không chỉ giá cổ phiếu tăng cao như bão tố, thế lực phía sau càng kinh người, hai nhà đương nhiên độc bá thị trường biển của Bắc bán cầu.
“Cậu…. Cậu thật sự quá tự đại rồi, ăn nói hàm hồ! Xuân Dương thuyền vận của chúng ta là thứ cậu có thể nuốt trôi sao?” Đối mặt với khí phách của Trạm Vấn Thiên, Bạch Cảnh Địa kinh sợ, gồng mình trút giận lên cháu gái nhà mình: “Cô đó, chính là cô, gả cho thằng chồng gì vậy, một chút lễ độ cũng không có!”
“Lễ độ?” Bạch Oanh Man nhìn người đàn ông đang tức giận đỏ mặt tía tai, lại nhìn người chồng xuất sắc bên cạnh, nội tâm đã sớm nghiêng về một bên. “Bạch tổng nếu không mất trí…. Hẳn là nhớ kỹ là tôi lấy tiền bổ khuyết thâm hụt tài chính, tiền là do ông ngoại của chồng tôi hỗ trợ, các người không đưa một xu.”
Mắt Trạm Vấn Thiên lóe lên một vòng sáng, che giấu thần sắc kinh ngạc, hắn không nghĩ tới cô lại đường hoàng nói ra chuyện lấy tiền từ chỗ ông ngoại, hắn cho rằng cô sẽ cẩn thận giữ bí mật chứ không phải tuyên bố trắng trợn.
Cô không sợ hắn nổi giận sao? Là vì yên tâm có chỗ dựa vững chắc, dù sao cũng đã kết hôn, không sợ hắn đổi ý, hay là cô căn bản không sợ người khác biết, có lẽ việc này cũng không phức tạp như hắn từng nghĩ….
Trạm Vấn Thiên suy đoán, đồng thời cũng âm thầm tán thưởng, sự can đảm và thông minh của cô không thua sắc đẹp, là một giai nhân làm cho người ta không muốn buông tay.
Bạch Cảnh Địa nghe vậy, ngừng một lát, tức giận nói: “Cô mới là người phụ trách của công ty, tài chính thiếu hụt đương nhiên do cô tự mình xoay sợ, những công nhân viên làm trâu làm ngựa như chúng tôi đâu có nghĩa vụ lấp những lỗ thủng đó.”
“Nếu Bạch tổng đã chính miệng thừa nhận tôi là người phụ trách của công ty, vậy Bạch tổng có nên đặt tâm tư vào chuyện của Tổng giám đốc, đừng vượt quyền, nhúng tay vào công tác của CEO. Tôi biết rõ mình nên làm chuyện gì, không phiền Bạch tổng chỉ giáo.” Hắn làm thái thượng hoàng quá sảng khoái rồi, cần phải gọt bỏ nhuệ khí và thế lực.
“Cô muốn đoạt quyền?” Bạch Cảnh Địa nheo mắt, giọng điệu âm trầm.
Bạch Oanh Man nắm nhẹ tay chồng, từ lòng bàn tay của hắn, tiếp nhận sức mạnh, “Lời này của Bạch tổng thật không có đạo lý, bất luận là tư cách, địa vị hay là cổ phần, tôi đều là người phụ trách của công ty, sao lại nói đoạt quyền? Cho nên, dù Bạch tổng có chức vị cao tới đâu cũng không nên qua mặt dùng chức quyền của CEO.”
“Tôi là chú của cô.” Bạch Cảnh Địa cắn răng nói, cặp mắt vẩn đục muốn nuốt chửng cô.
“Chú có thân cũng không thân bằng cha con, cho dù ngài có đầu thai lần nữa cũng không làm nổi con trai của cha tôi. Căn cứ vào pháp luật hiện hành của Đài Loan, quan hệ huyết thống trực tiếp mới có quyền kế thừa, họ hàng không có quyền tranh tài sản, trừ khi tôi mất.” Bạch Oanh Man nhàn nhạt nói.
“Bà xã, đừng nói những lời không may với ông ta.” Trạm Vấn Thiên không vui.
Mất ……. Bạch Cảnh Địa hình như có chút suy nghĩ, trong mắt hiện ra một tia gian xảo, lấy lui làm tiến, giả tạo khuôn mặt tươi cười, “Được rồi, người trong nhà không gây thù, con là CEO, lớn nhỏ trong công ty do con phụ trách, toàn quyền xử lý.” Chẳng qua chỉ là tạm thời, uy phong của mày cũng không duy trì bao lâu đâu. Hắn âm thầm nghĩ.
“Bạch tổng thật là người hiểu chuyện, nhưng trước khi hội nghị tiếp tục, tôi có chuyện muốn nói rõ, chồng tôi nhìn Xuân Dương thuyền vận không vừa mắt, nhưng nó là bảo bối của tôi, ai muốn cướp từ trong tay tôi, tôi sẽ không tiếc bất cứ giá nào để hủy kẻ đó.” Lời nói của Bạch Oanh Man làm rất nhiều người rung động, thể hiện quyết tâm bảo vệ sản nghiệp Bạch gia, một câu hai nghĩa nhắc nhở nhưng kẻ âm thầm giở trò quỷ đừng có hy vọng xa vời, bởi vì phụ nữ là độc, một khi toàn lực phản kích có thể khiến người chết trong nháy mắt.
Nhìn thần thái kiên quyết và ánh mắt kiên cường không chịu thua của cô, Trạm Vấn Thiên càng rung động, hắn thấp giọng cười, trước mặt mọi người hôn lên môi thơm, dùng sự dịu dàng mà chính hắn cũng chưa phát giác, một góc trong lòng cũng đã len vào một bóng hình xinh đẹp.
Chương 6
“Oa! Chồng học tỷ thật là lợi hại nha! Anh ấy vừa xuất trận như thiên lôi chém vậy, hào quang tỏa sáng, khí thế hùng vĩ như thiên thần giáng thế, mọi người gặp phải sợ hãi, kính nể ba phần, thiếu chút nữa giơ hai tay lạy…..” Đỗ Trọng Mai khoa trương tường thuật cho Chu Tiếu Mi.
Ở cái hội nghị đó, Trạm Vấn Thiên xuất hiện xác thực giúp các cô giảm bớt không ít phiên toái, làm cho một đám đàn ông không dám làm loạn, khi đôi mắt sắc bén của hắn “Quan tâm”, cuối cùng Bạch Oanh Man cũng thuận lợi hoàn thành hội nghị.
Chẳng qua hắn chỉ là mất hứng, vừa nghe vừa nhíu mày, môi mỏng mím lại, cơ hồ không chịu ngồi yên, muốn ra mặt can thiệp hội nghị, để bà xã của hắn im lặng.
Nếu nói là họp, hội nghị này càng giống đại hội thanh toán, cô điểm mặt từng chủ quản, không lưu tình vạch thẳng khuyết điểm, hơn nữa còn trừng phạt.
Lúc nãy cô đề cập quyền kế thừa Bạch Cảnh Địa đã lộ ra ánh mắt nguy hiểm, bây giờ trực tiếp chỉ những sai phạm, một đám người lộ ra ánh mắt phẫn nộ, cô đúng là đem đao chém vào cổ mình, thật sự quá lỗ mãng rồi.
“Em nói quá thần kỳ đó, uống nước bình tĩnh lại đi, chưa thấy qua hội nghị lớn nên bị choáng váng à, nói năng lôn xộn. Uống nước miếng của chị để an ủi, bảo đảm một giấc đến sáng.” Chu Tiếu Mi lắc đầu cười nói, đưa tới một ly nước.
Vốn đang nói đến khát, Đỗ Trọng Mai đang uống nước, nghe nói ly nước có nước miếng của học tỷ, mặt đỏ lựng, phun nước ra ngoài.
“Nè nè nè! Dơ quá. Chị kêu em uống nước, không phải súc miệng, nhìn em phun ra CEO nhà em kìa.” Chu Tiếu Mi nhảy qua một bên, may mắn mình phản ứng kịp.
“Học tỷ… Không, CEO, em không cố ý, Chu kinh lý hù em, em mới không cẩn thận phun trúng chị, thật xin lỗi.” Đỗ Trọng Mai vỗ tìm giấy lau cho Bạch Oanh Man nhưng đã có người nhanh hơn cô.
“Không cẩn thận? Sao cô không có không cẩn thận làm mất đầu, để nó yên ổn trên cổ cô?” Giọng nam lạnh lùng khiển trách.
Cô thư ký nhỏ hổ thẹn cúi đầu, “Thực xin lỗi, chồng học tỷ, em lần sau không dám nữa, anh đại nhân đại lượng tha thứ cho em một lần.”
“Hai chữ tha thứ nói nghe dễ lắm, nhưng mà cô có cam đoan sẽ không tái phạm không?” Trạm Vấn Thiên rất hoài nghi, cô gái này nôn nôn nóng nóng, khó chắc sẽ không có lần tiếp theo.
Đỗ Trọng Mai lắc đầu lia lịa, sắc mặt kinh hoảng, vội vàng nói: “ Em dùng lông mày của Chu học tỷ thề, tuyệt không tái phạm.”
Dùng lông mày của cô để thề?
Chu Tiếu Mi cười n
Bài viết liên quan!