watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Thiên Nga Đen Bị Phản Bội-full

Lượt xem :
ng không xa, chắc là không mất bao nhiêu thời gian.” Nói xong, cô không quay lại nhìn người đàn ông đang ngạc nhiên ngẩn ngơ, nhanh chóng xuống xe đi bộ.

Cô cứ như vậy mà đi?

Trạm Vấn Thiên trừng mắt nhìn bóng dáng xa xa, trong lòng tức giận không nên lời, ánh mắt lạnh lùng nhen nhóm ngọn lửa như muốn đốt người thành tro bụi.

Bạch Oanh Man, người phụ nữ đầu tiên dám uy hiếp hắn, lén tính toán hắn, dám xem thường sự tồn tại của hắn thậm chí vứt bỏ hắn… Tốt lắm, hắn đã tha thứ cho cô nhiều lần, lần này không thể nhịn nữa.

“Lão bà đại nhân, em thật sự xem anh là lông sao!” Là hắn quá dung túng đến nỗi cô quên rằng hắn là người có thù tất báo.

Vừa quay đầu lại, hắn lơ đãng nhìn thấy phần công văn trên ghế phụ, nhặt lên nhìn, khóe miệng cong lên, lộ ra nụ cười tà.

Thật sự là công chúa hồ đồ của Bạch gia…. Không, bây giờ là bà Trạm. Rõ ràng lại bỏ quên công văn trọng yếu nhất, cô nhất định đang lo lắng không thôi?

Vừa nghĩ tới vợ có thể lộ ra thần sắc lo lắng, tâm tình Trạm Vấn Thiên đặc biệt vui sướng, mặt mày hớn hở đặt tay lên vô lăng chầm chậm đuổi theo cô.

Dù sao từ khi hai người kết hôn tới nay, hắn còn chưa thăm Xuân Dương thuyền vận của vợ, lúc này vừa vặn là cơ hội, muốn nhìn xem gian phòng mà cô dù chấp nhận đám cưới chính trị cũng muốn giữ lấy.

Một lát sau, hỗn loạn phía trước giãn bớt, hắn chuyển tay lái chạy theo đường tắt, đến trước đại lâu văn phòng của Xuân Dương vừa thấy Bạch Oanh Man đi vào cửa thủy tinh, hắn trực tiếp đỗ xe trước cửa đại lâu, nghênh ngang đi tới chỗ bảo vệ, xuất trình địa vị rồi đi lên lầu.

Chương 5
“Học tỷ, sao giờ chị mới tới? Hội nghị sắp trễ rồi! Những con khủng long mắt ở trên đỉnh đầu kia chờ đến mức sắp gầm thét, trái một câu phải một câu nhắc đi nhắc lại không ngừng.”

Bởi vì lúc trước có một thư ký vừa nhát gạn vừa sợ phiền phức, có vẻ như ở về phía của Bạch Cảnh Địa, nguyên tắc nghi người thì không dùng, dùng người thì không nghi, quản lý nhân sự Chu Tiếu Mi đem cô ta chuyển sang ngành khác, nhanh chóng tiểu học muội vừa thất nghiệp của các cô vào làm thư ký CEO.

Thư ký mới tới Đỗ Trọng Mai dáng người không cao, có một kiểu tóc dí dỏm, một cặp răng khểnh đáng yêu vào cận thị nặng, đôi mắt dưới kính không nhìn rõ, thỉnh thoảng lại nhận nhậm người.

Nhưng mà, tuy cá tính có chút mơ hồ nhưng sở trường lớn nhất của cô là đã gặp thì không quên được, cho dù một đống tư liệu đặt trước mặt cô, cô chỉ cần xem qua một lần có thể lưu lại trong đại não, thuộc như lòng bàn tay.

Năng lực của thư ký này giúp ích cho Bạch Oanh Man rất nhiều, cô dựa vào cách này mà nắm bắt được không ít số liệu không hợp lý và những vấn đề trong trướng mục.

Qua mấy lần dự đoán, cô có thể khẳng định trong công ty có người động tay động chân trên hàng chỉ là không xác định phương tiện là gì và kẻ nào gây nên.

Mấy ngày nay các cô bận tối mắt tối mũi cũng vì chuyện này, hôm nay kẻ chủ mưu đứng sau màn đã lộ sơ hở, chỉ còn thiếu chứng cứ nữa là có thể bắt được rồi.

Mời dự hội nghị sớm là một cách thử, đả thảo kinh xà, làm cho kẻ chủ mưu tưởng mình đã bại lộ, mà lòi đuôi rắn ra.

“Cẩn thận một chút, CEO, đảng thân vương của chúng ta ý không tốt gì đâu, nguyên một đám hung thần ác sát chuẩn bị công kích cậu. Có muốn mình bay đến Long sơn tự giúp cậu thỉnh bùa bình an không, để cậu có thể an toàn thoát thân từ miệng sói?” Chu Tiếu Mi lo lắng bạn tốt thế lực đơn lẻ, khó chống đỡ đám đàn ông kia.

“Chu học tỷ, có thể thuận tiện thỉnh giúp êm một cái không? Em là hộ giá, cũng nguy hiểm như vậy.” Đỗ Trọng Mai mang vẻ mặt đau khổ nói.

Ôi…… Cô bị học tỷ lừa, bị lương cao đè chết. Sớm biết vậy cũng không tham tiền, nghĩ rằng vận may từ trên trời rơi xuống, không nghĩ tới vị học tỷ luôn cười lại lừa gạt người không đền mạng.

“Đỗ Trọng Mai tiểu muội muội, khi người ta giơ nắm đấm, em phải nhớ ngăn trước học tỷ, đừng có không nghĩa khí mà chạy trước. Lát nữa chị cho em ăn ngoan ngoãn, em phải ngoan một chút nha.” Chu Tiếu Mi khi dễ học muội rất quen tay, ngón út cong lên búng vào đầu cô.

“Không công bằng! Chu học tỷ, vì sao chị không đi vào ngăn đao? Học muội em đây còn chưa lập gia đình, không muốn chết sớm.” Ít nhất cũng phải cho cô đào hoa một lần, rồi kêu cô đi chết cũng có chút cam tâm. Đỗ Trọng Mai ai oán nghĩ thầm.

Chu Tiếu Mi híp mắt, cười thân thiện, “Bởi vì chị ở bộ phận nhân sự, không liên quan đến ích lợi của công ty, cho nên không có chỗ ngồi cho chị dự họp.”

“Em có thể không đi được không?” Đỗ Trọng Mai chờ mong, thần sắc như một tiểu cẩu đang chờ ăn.

Chu Tiếu Mi dở khóc dở cười, chỉ ngón tay vào trán cô, “Có nghe nói thư ký nào không đi cạnh thủ trưởng không? Em đó, mạnh mẽ lên….”

Nghe hai người đối đáp với nhau, khuôn mặt căng thẳng của Bạch Oanh Man cũng buông lỏng một ít, bớt cảm xúc nôn nóng, trong đôi mắt trong trẻo lạnh lùng hiện lên một tia ấm áp.

Cô cảm thấy rất may mắn vì không phải cô đơn, còn có hai người bạn kề vai chiến đấu, nếu không, chỉ dựa vào sức một người, cô muốn làm nên chuyện cũng không dễ.

Tuy sớm biết sẽ gặp trận đánh ác liệt nhưng mà vừa vào phòng họp, Bạch Oanh Man không khỏi nhíu mày. Những chủ quản đều tự ngồi vào vị trí của mình, khí thế khinh người, hoàn toàn không đứng lên chào hay gật đầu với vị CEO cô, ỷ vào địa vị ở công ty, không coi ai ra gì.

“Bạch tổng, ngài ngồi sai chỗ rồi, mời di giá.” Bạch Oanh Man nhìn chú đang ngồi ở vị trí của cô. Ông ta muốn ngồi ở giữa, còn phải xem cô có cho hay không.

Oa! Quá bội phục nha! CEO thực sự quyết đoán, lại kêu con heo đang bắt tréo chân kia…. Không, là tổng giám đốc trở về chỗ của ông ta.

Hai mắt Đỗ Trọng Mai chớp chớp hào quang, xem Bạch Oanh Man là thần tượng.

Bạch Cảnh Địa miễn cưỡng liếc mắt, cũng không nhúc nhích, “Ta quen ngồi ở chỗ này, bản thân cô tự tìm một chỗ ngồi đi.”

“Bạch tổng nói là công ty chúng ta không có quy củ sao? Tùy tiện đến mức ngay cả chó và mèo cũng có thể ngồi ở chủ vị.” Bạch Oanh Man mở miệng không buông tha người, giọng nói lạnh lẽo như băng.

Bạch Cảnh Địa biến sắc, ngồi thẳng người, “Con nha đầu như cô thật không lớn không nhỏ, ta là chú của cô, cô dám mắng ta là chó mèo trước mặt mọi người?”

Cô nhếch môi, “Cha tôi xương cốt vẫn còn mà chú lại ức hiếp cháu gái của mình, không sợ nữa đêm ông sẽ tìm ngài nói chuyện phiếm sao?”

“Cô khá lắm, dám chống đối ta? Ba mẹ cô cho cô nhiều lá gan lắm à?” Bạch Cảnh Địa trầm mặt, sắc mặt khó coi.

“Trời sinh tôi to gan lớn mật, cũng giống như Bạch tổng ngài. Chẳng qua, nói cho cùng chúng ta là người trong nhà, người làm chú như ngài ắt hẳn sẽ không tổn hại điều lệ của công ty và tư cách địa vị của cha tôi, không để cho đứa cháu gái này mặt mũi sao?” Cô nói đến thân tình, muốn nhìn xem ông ta có thu liễm lại hay không.

Nhưng Bạch Cảnh Địa ngấp nghé Xuân Dương thuyền vận đã lâu, làm sao đơn giản buông tha, “Triển khai cuộc họp thôi chứ có gì mà so sánh, ngồi ở đâu cũng như nhau.”

Hắn nháy mắt, những kẻ kia hùa theo hát đệm, công kích Bạch Oanh Man không phóng khoáng, không làm được đại sự.

“Nếu không có gì so đo, vậy mời ngài nhường đứa cháu gái trẻ người non dạ này, người một nhà nên hiểu thương lượng mới không tổn hại hòa khí.” Cô dùng lời của ông ta chặn miệng ông ta.

<<1 ... 910111213 ... 24>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
129/4263
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT