watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Một Ngày Làm Thầy, Cả Đời Làm Chồng

Lượt xem :
ố cáo

Làm sao có thể? rõ ràng mấy ngày trước hai người vẫn còn hạnh phúc mỹ mãn đi dạo phố, không khác gì những đôi tình yêu của những đôi tình nhân yêu đương cuồng nhiệt. Trong phút chốc Lâm Thư và hai người còn lại cảm thấy hoang mang nghi ngờ: "Tiếu Đồng, không phải cậu đang nói đùa đấy chứ?"

"Không." sự đau lòng trong mắt Tiếu Đồng không hề giống như đang giả vờ: "Tớ nhìn thấy rõ ràng anh ta đi cùng một cô gái khác"

"Có lẽ là hiểu lầm thôi?" Cho dù nhìn thấy tận mắt, có đôi khi vẫn không phải là sự thật.

"Tớ điều tra rồi, đó là bạn gái cũ của anh ta. Một người dịu dàng, khéo hiểu lòng người, không hề giống như tớ, dã man không hiểu chuyện" Tiếu Đồng cười tự giễu, nhớ tới Ninh Dật Viễn, lại không kìm được đau khổ.

"Ôi trời? sức khỏe của Ninh Nhị không phải là M sao? Ngoại trừ loại S như cậu ra, thì còn ai có thể thu phục anh ta được?” Liễu Yên Nhiên khá đứng đắn nói ra câu này, nhưng tại sao nghe thế nào cũng không cảm thấy là vẫn đề nghiêm túc.

Được an ủi một lúc lâu, bình thường từ trước tới giờ Tiếu Đồng đều tự nhận là mạnh mẽ có đánh cũng không chết, lúc này, tâm trạng cũng đã tốt hơn một chút, nghe Lâm Thư cười đểu cũng có thể bật cười "Xì" một tiếng.

Lâm Thư nhìn nụ cười của Tiếu Đồng, mới yên tâm, lúc này điện thoại di động đột nhiên vang lên, vừa nhìn lại là Ninh Dật Viễn. Lâm Thư kìm nén cả một bụng tức giận, lặng lẽ ra khỏi ký túc xá, đổ ập xuống chính là một trận mắng trửi: "Ninh Nhị, cậu là tên khốn không có lương tâm, mới khiến cho Tiếu Đồng phải khóc, còn không mau lăn ra đây dập đầu nhận tội cho tôi, nếu không, thế nào tôi cũng giải thoát oán khí để cho cậu xuống địa ngục thăm quan một chút"

Nhưng mà, đầu điện thoại bên kia hoàn toàn im lặng, sau đó, truyền đến giọng nói có chút khàn khàn của Ninh Nhị: "Cô ấy khóc?"

Haiz... thật sự là yêu nhau lắm thì cắn nhau đau, Lâm Thư bất đắc dĩ: "Đúng vậy, cô ấy khóc, cậu còn không mau tới chịu trận đi?"

Giọng nói của Ninh Nhị phát ra như thể đưa đám: "Nhưng mà, cô ấy không muốn gặp tôi, điện thoại không nghe, tin nhắn cũng không trả lời"

"Trước tiên cậu nói cho tôi biết, giữa cậu và bạn gái cũ của cậu xảy ra tình tiết ‘cẩu huyết’ nào trong tiểu thuyết khoa trương giả tạo?"

"Tôi và cô ta gặp nhau để bàn chuyện phát triển Club, đúng lúc Tiếu Đồng hùng hổ xông tới chất vấn, tôi đã nói mấy câu nặng lời..."

“Tại sao cậu không nghĩ từ xưa tới nay tính tình của Tiếu Đồng khá nóng nảy, chỉ ăn mềm không ăn cứng, chỉ cần chịu khó giải thích với cô ấy mấy câu là xong, vốn dĩ chuyện lớn có thể hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có rồi, giờ thì xem xem, hỏng hết rồi.”

"Thôi được rồi, chuyện này giao cho bọn tôi, cậu chờ bên trong khu rừng nhỏ ở phía sau ký túc xá rồi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ đi, chúng tôi sẽ dẫn cô ấy đến"

"Ừm, cảm ơn cô"

"Nếu sau này còn xẩy ra những chuyện như này nữa, thì đừng có trách tôi ra tay độc ác" Lâm Thư bất đăc dĩ cúp điện thoại, lúc trở về ký túc xá bảo Liễu Yên Nhiên ở phía rừng cây thủ thế. Liễu Yên Nhiên hiểu rõ mỉm cười.

“Ôi chao! Có ai đứng ở bên kia hồ kìa? Tối lắm rồi mà vẫn còn ở đó run bần bật" Liễu Yên Nhiên nằm ở trên lan can ban công, đột nhiên cả kinh sợ hãi nói.

Lâm Thư liếc mắt nhìn: "Tại sao người đó nhìn quen vậy nhỉ?"

"Không phải đó là Ninh Nhị sao?" Tiết Băng liếc mắt một cái, kinh ngạc nói

"Không phải đâu, cậu ta bày ra cái điệu bộ đó để làm gì chứ? Nhìn thế nào cũng có chỗ nào đó không giống?" Lâm Thư lén quét mắt một vòng qua Tiếu Đồng, hắc hắc, cắn câu rồi!

"Chẳng lẽ là do biết mình sai, chuẩn bị học theo người xưa dìm lồng heo, chấm dứt cuộc sống?"

"Đáng đời" Tiết Băng lành lạnh mỉa mai một câu.

"Ai ôi, này này, không lẽ định nhảy thật à? Có nên gọi 120 không?" Liễu Yên Nhiên có lòng tốt hỏi ý kiến hai người bên cạnh, không đợi câu trả lời, cuối cùng Tiếu Đồng không nhịn được nữa chạy lại, chỉ thấy đen như mực không hề có một bóng người nào?"

Lúc này Tiếu Đồng mới biết mình bị lừa!

"Nhìn xem, rõ ràng vẫn còn quan tâm đến cậu ta vậy cơ mà" Lâm Thư lắc đầu.

"Tất cả các cậu, được lắm, lại đi giúp người ngoài" Tiếu Đồng tức giận xoay người nằm xuống giường.

Liễu Yên Nhiên cười híp mắt ngồi ở bên cạnh Tiếu Đồng: "Làm sao biết chứ? Đây không gọi là người ngoài, Ninh Nhị không phải là con rể của phòng ký túc chúng ta sao? Cái này chúng ta gọi là giải quyết vấn đề nội bộ"

"Hơn nữa, Tiếu Đồng, nếu cậu quan tâm cậu ta như vậy, có chuyện gì thì cũng nên đi giải quyết, chẵng lẽ cậu thật sự muốn một dao chém đứt với cậu ta sao" Lâm Thư nhìn dáng vẻ "Đại tỷ tri tâm" của Liễu Yên Nhiên, thật sự nhịn không được sinh lòng cảm khái.

"Nếu như bỏ lỡ thật, một ngày nào đó, khi cậu quay đầu lại nhìn, sẽ phát hiện luyến tiếc nhất chính là cậu ta, đến khi đó, chẳng phải là đã muộn rồi sao?"

Nghe những lời này, Lâm Thư không khỏi ngây người, trong tích tắc đó, nhảy vào đầu lại là.... Tô Mặc

Tiếu Đồng hiển nhiên cũng bị tác động rồi, nói thầm: "Tớ mới không thèm tha thứ cho anh ta"

Chị Tiếu à, chị có thể đừng kiêu ngạo như vậy được không ....! Lâm Thư che mặt: "Cậu ta ở trong rừng cây nhỏ chờ cậu đó, nhanh lên, chúng tớ không mở tiệc chia tay giúp cậu đâu"

Nhưng Tiếu Đồng lại kéo vai Lâm Thư: "Cậu đi cùng với tớ"

"Ôi, ôi, ôi? Tớ đi làm gì chứ?" Lâm Thư bất đăc dĩ đi theo sau Tiếu Đồng

Ra ngoài cửa ký túc xá, Tiếu Đồng buông Lâm Thư: "Cậu không đi tìm thầy Tô sao?"

"Tại sao cậu...." Chuyện này cô vẫn chưa nói mà?

"Ở cùng với cậu ba năm, ngay cả một chút tâm tư đó mà tớ không thể nhìn ra sao, mất hồn mất vía như vậy, nếu không phải vì thầy Tô, thì còn có thể là vì ai được chứ?" Tiếu Đồng bĩu môi.

Nhưng Lâm Thư lại cảnh giác lùi lại phía sau ba bước: "Chị Tiếu à, không phải là chị có ý với em đó chứ? Sao lại để ý em như vậy?"

Tiếu Đồng lười chấp Lâm Thư, xoay người liền chạy về phía rừng cây nhỏ.

"Chậc, chậc, còn mạnh miệng nữa, chạy nhanh như vậy cơ mà" Lâm Thư nhìn bóng lưng Tiếu Đồng, cười trộm.

Nhưng nụ cười này kéo dài không bao lâu, vẻ mặt Lâm Thư liền sụp đổ. Tiếu Đồng nói không sai, bây giờ trong lòng cô rất rối rắm, vẫn chỉ là chuyện liên quan đến Tô Mặc, cô sẽ hối hận sao? Lâm Thư như hỏi chính bản thân mình, nhưng cô phát hiện, hỏi ba lần, câu trả lời đều là đúng vậy, sẽ hối hận.

Làm một người đầu óc đơn giản, Lâm Thư không muốn suy nghĩ quá nhiều. Vốn dĩ, những chuyện giải thích ở trong mắt cô, sẽ luôn luôn tiêu hao rất nhiều năng lượng, không tốt cho việc bảo vệ môi trường cacbon thấp. Nhưng mà, bây giờ..... tiêu hao thì liền tiêu hao đi.

Lâm Thư nắm chặt tay, vung chân chạy về phía nhà Tô Mặc.

Cô muốn nói cho anh biết, cô đã không còn thích Trác Dịch nữa rồi.

Cô muốn nói cho anh biết, mặc dù cô chỉ thổ lộ trong lúc nhất thời, nhưng mà hiện tại cô suy nghĩ rất nghiêm túc.

Cô muốn nói cho anh biết, ngay từ lần đầu tiên cô đã cảm thấy anh là một tên thầy giáo cực kỳ quỷ súc, nhưng mà, về sau cô phát hiện anh cũng có chỗ dịu dàng.

Cô muốn nói cho anh biết, cô thích anh, không phải là thích trong nhất thời?

*****

Lúc này Tô Mặc vừa gọi một cuộc điện thoai: "Hạ Tề, ra ngoài uống rượu với tôi"

"Chà, không phải gần đây cậu chơi đùa con nhà người ta rất vui sao? Sao đột nhi
<<1 ... 3435363738 ... 73>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
694/6783
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT