watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được-full

Lượt xem :
ạo đức gì với không đạo đức, giúp loại ông chủ này, Trần Hoa Nghiên không cảm thấy mình sẽ nhận được cảm tạ gì, ngược lại, người này chỉ biết ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon, bởi vì cô biết nhận loại công việc này tiền cát xê thu vào không thấp, một khi cô mở ra tiền lệ này, công việc như vậy chỉ biết theo nhau mà tới.

Cô không muốn dựa vào bán thịt mới có thể sinh tồn trong giới người mẫu.

Lúc ban đầu khi cô muốn làm người mẫu, chỉ là muốn chứng minh mình không phải người xấu xí, nhưng sau đó cô thật lòng thích công việc ở trước máy chụp hình, ở dưới ánh đèn flash biểu diễn y phục trên người mình, hoặc là những thứ sản phẩm khác.

Cô bán chính là thương phẩm, mà không phải thân thể mình.

“Đúng, trên hợp đồng của cô chú thích cô không phải tiếp nhận bất kỳ công việc phơi bày cơ thể nào, nhưng công việc Báu Vật lần này cũng không phải là lộ ra trọn vẹn, mà là đồ tắm.”

Chỉ là những thứ đồ tắm này có mặc cùng không mặc cũng không gì khác cả, nhưng câu nói này ông chủ không có nói ra trong miệng.

“Tóm lại tôi không chấp nhận.” Nói gì thì nói cô sẽ không đồng ý nhận công việc như vậy, giọng nói Trần Hoa Nghiên hết sức cứng rắn cự tuyệt. Có thể là chính mình một nữa ăn nói khép nép cầu xin cô vẫn không nhận được sự hỗ trợ từ cô, hơn nữa giọng nói của cô cứng rắn thế này, một chút chỗ để thương lượng cũng không có, lửa giận của ông chủ dần dần thăng lên rồi, ông ta dùng lực nặng nề vỗ về phía mặt bàn công tác, phát ra tiếng nổ “Phanh”.

“Hiện tại tôi không có cho cô quyền lợi lựa chọn, cô thân là người mẫu công ty chúng tôi ký hợp đồng, tôi để cho cô nhận công việc gì thì cô phải đi làm, cô cho rằng cô là người mẫu gì, còn chọn công việc, khó được người tôi để mắt tới đôi mắt xấu xí giống quái vật kia của mình, bỏ tiền cho cô đi chụp hình, cô còn có cái gì không hài lòng?

Hiện tại tôi mặc kệ cô có nguyện ý hay không, tóm lại thứ hai tuần sau cô liền ngoan ngoãn tới công ty, cùng tôi cùng đi Báu Vật bắt đầu làm việc, nếu như cô không làm, thì cô phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng cho công ty, cô bây giờ không phải muốn nộp tiền sao? Nếu như cô cần, trực tiếp đưa tiền đây, tôi không nói hai lời liền đem phần hợp đồng này hủy bỏ nếu như cô không có tiền, cô cũng đừng ở lại nơi đây lên mặt không ngừng, tôi nghe đã cảm thấy phiền!”

Trần Hoa Nghiên cả người ngây ngẩn, cô tuyệt đối không ngờ rằng công ty đại diện ban đầu danh tiếng thật tốt, lại có thể chứa chấp cái loại người thối nát này. Cô cũng có thể tưởng tượng được, chị Phương ngày hôm qua cùng ông tôi cãi nhau nhất định là chuyện này.

Chị Phương là người đại diện lúc trước ông chủ mang tới, cùng ông chủ cũ đều là người rất biết quý trọng người mẫu của mình, tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ đi lên đường nghiêng hoặc là không đường về.

Mặc dù chị Phương không nói, nhưng Trần Hoa Nghiên cũng biết chị Phương thương cô, từ việc chị Phương để cho cô nhận công việc gì mà có thể nhìn ra được. Có thể để cho chị Phương giận đến sập cửa bỏ đi, trừ chuyện như vậy cũng thì còn có cái gì nữa.

Mà cô hình như thật không có quyền lợi lựa chọn, nhìn trên hợp đồng viết tiền vi phạm hợp đồng, chỉ vì mấy cái chữ kia tại sao có thể bắt cô tiêu tốn một đống tiền. Nhà cô mặc dù có ít tiền, nhưng là chỉ có thể được coi là gia đình khá giả mà thôi, huống chi cô không muốn cũng không nguyện ý khiến cha mẹ biết, để cho bọn họ lo lắng.

Nhớ ngày đó cô muốn làm người mẫu lận đận lao đao đã khiến cho họ hao tâm tốn sức, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, cô còn mặt mũi nào mà trở về yêu cầu bọn họ giao ra tiền vi phạm hợp đồng, cô không có biện pháp cũng làm không được.

Nhìn tình huống bây giờ, cô chỉ có thể đồng ý, nhưng cô như thế nào cam tâm.

Một câu để mắt đôi mắt này, cô sẽ phải đi chụp những hình kia, cô thế nào cam tâm được.

Trong lòng của cô uất ức vô cùng, cho dù biết rõ không nên, nhưng không cách nào không oán Phương Lỗi, nếu như không phải là anh chậm chạp không chịu giúp cô làm giải phẫu, cô vừa lại không cần bị buộc đi chụp loại hình này, nếu như anh tôi có thể con buôn một chút, chớ vì cô phụ đạo tâm lý thay đổi hình ảnh khuôn mặt sau này, sớm một chút giúp cô làm giải phẫu, như vậy cô hiện tại cô không cần đi chụp loại hình này rồi?

Cố tình vào lúc này, cô lại muốn đi tìm anh.

Đó là một loại cảm giác nói không ra lời, theo bản năng cảm thấy nếu như lúc này đi tìm anh, thấy anh, cho dù là cô chửi rủa anh, đánh anh một trận, anh cũng chỉ biết cười nhẹ nhàng bởi vì cô mắng, bởi vì cô đấm, tuyệt đối sẽ không cự tuyệt cô, hoặc là đuổi cô ra ngoài cửa.

Ý nghĩ như vậy quá mức kỳ quái, cô cũng không phải là người nào của anh, nhiều nhất cũng chỉ là một trong những khách hàng đông đảo của anh, tại sao muốn anh bao dung cô tùy hứng cùng tính khí như vậy?

~~~ Diễn đàn Lê Quý Đôn ~~~

Trần Hoa Nghiên trực tiếp đem cảm giác kỳ quái này về. Bởi vì quá mức tức giận không cam lòng, cho nên mới xuất hiện cảm giác kỳ cục như vậy.

Cô tức giận phẫn về nhà, đem chính mình vây ở trong nhà, nơi nào đều không đi, càng không để cho chính mình đi đến phòng khám bệnh của Phương Lỗi.

Cô tự nói với mình, nếu đời này cô cứ như vậy bị phá hủy, cô cần gì muốn để cho Phương Lỗi chỉnh hình nữa.

Chỉ là có lẽ cô nên đi chỉnh hình hết tất cả, chỉnh cho về sau không còn có người nào biết cô đã từng chụp qua loại hình đó, chỉnh cho về sau không còn có người có thể nhận ra cô, dù là cha mẹ của mình, bạn bè của mình… Thậm chí ngay cả chính mình cũng không nhận thức được nữa.

Nhưng cô không được nhìn Phương Lỗi, vừa thấy được anh, cô sợ cô sẽ nhịn không ngừng mắng anh đến thối đầu, nhưng rõ ràng anh vô tội, căn bản cũng không liên quan tới anh…

Cô tự nói với mình như vậy, nhưng nước mắt lại không nhịn được một viên tiếp nối một viên rớt xuống.

Phương Lỗi không nhịn được nhìn đồng hồ trên tay một lần nữa, kim chỉ giờ phía trên đã xẹt qua ba, đi qua bốn, chạy thẳng tới năm.

Rất tốt, anh đã đợi cô gái không đúng giờ cũng không tuân thủ chữ tín này chừng ba ngày lại hai giờ rồi, trong ba ngày này, anh không nhận được bất kỳ một cuộc điện thoại cùng với tin nhắn nào từ cô.

Có lẽ cô đột nhiên bận rộn, không có thời gian gọi điện thoại cho anh, tin nhắn không gửi cũng tốt tránh cho anh khỏi như kẻ ngu, phỏng đoán cô có thể hay không xảy ra cái gì ngoài ý muốn, hay là đột nhiên bị người khác bắt đi.

Nhưng cô không có tin tức, điện thoại, tin nhắn toàn bộ không có, cả người giống như là đột nhiên biến mất khỏi thế gian tựa như.

Lần nữa liếc nhìn đồng hồ đeo tôiy, đã là bốn giờ 37 phút chiều, anh cũng nhịn không được nữa, bấm sô điện thoại nhà của cô, điện thoại di động của cô đã không trông cậy vào, bởi vì cái số điện thoại di động đó trong ba ngày này anh đã gọi đến đọc làu làu rồi, nhưng cô không có nghe máy, thậm chí ngay cả gọi lại một cuộc điện thoại cũng không có.

Điện thoại bàn vang lên báo không có ngừng dùng, chỉ là vang lên ước chừng mười phút cũng không có ai nhận điện thoại.

Anh gọi lại lần nữa, tương tự, điện thoại thông nhưng không ai nghe.

Gọi đến điện thoại nhà không tìm được cô, anh nghĩ cô có thể đi công ty, cho nên anh lại gọi đến công ty của cô.

Điện thoại thông, đợi mấy giây liền có người bắt máy.

Không đợi đối phương nói ra vài câu thăm h
<<1 ... 1011121314 ... 26>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
711/4845
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT