Tiểu thuyết Bà Xã, Em Không Ngoan-full
Lượt xem : |
tay gã biến thái này.
Giờ phút này trong lòng Triển Du ngoại trừ phẫn nộ thật ra càng thấy khiếp sợ hơn: “Mày chính là Kuluojiama?”
Liên hệ với những sự việc đã xảy ra lúc trước cùng với lời Nam Khôn nói, thân phận của gã đàn ông này đã hoàn toàn không cần nghi ngờ nữa.
Chỉ là không biết hiện giờ tình hình bên Mục Hàn và Nam Khôn thế nào rồi, hơn nữa sao gã này biết được kế hoạch của bọn họ?
Gã đàn ông này như đã nhìn thấu suy nghĩ của cô, cười híp mắt nói: “Thật ra tên gọi thật của tôi là Jason Kono.”
Kono!
Chẳng lẽ gã ta chính là người đứng đầu chưa từng xuất hiện trước mặt mọi người của gia tộc kia?!
Lời vừa nói ra thì trong nháy mắt Triển Du trừng lớn mắt: “Thì ra mày chính là người đứng sau lưng Nam Duệ!”
Lúc trước bọn cô đã điều tra ra Nam Duệ cấu kết với người của gia tộc Kono nhưng lại chết sống vẫn không tra ra đến tột cùng người kia là ai.
Khó trách gã ta lại biết rõ kế hoạch của bọn cô như vậy!
Nam Duệ chết tiệt! Bội bạc, lại còn dám đối địch với chính phủ, đúng là rồi chán sống!
Jason mây trôi nước chảy nói: “Lúc trước nếu Nam Khôn không cầm cái đầu của ba tôi đi tranh công thì em cho rằng lão già kia sẽ giao Xích Thủy cho hắn sao? Không giúp Nam Duệ, làm sao tôi trả được mối thù giết cha này?”
Lúc trước nhà họ Nam và gia tộc Kono vẫn không ngừng tranh chấp trong thị trường vũ khí Trung Đông, lão Kono vẫn muốn tìm cơ hội diệt trừ ông ngoại của Nam Khôn, không ngờ tới cuối cùng lại bị Nam Khôn lấy mất đầu. Người thừa kế Kono sau khi lên nắm quyền cũng không có bất kì hành động trả thù nào, mọi người còn tưởng chưởng môn tân nhiệm của gia tộc Kono là một đứa chân tôm mềm yếu, không nghĩ tới lúc này lại đào một cái bẫy lớn như vậy cho Nam Khôn.
Triển Du nghe thấy thì lòng nhảy dựng lên, ý nghĩ vốn rối như tơ trong nháy mắt trở nên vô cùng thông suốt.
Trước đây cô cho rằng gã đàn ông này giúp Nam Duệ đối phó với Nam Khôn chỉ là vì Nam Duệ đã từng làm việc cho gia tộc Kono, gã chỉ thuận nước đẩy thuyền, để Nam Duệ giúp gã dẫn Liệp Ưng mắc câu, lại không ngờ tới âm mưu này còn phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của cô.
Như vậy xem ra lúc trước hơn phân nửa tin tức tình báo bọn họ nhận được từ nước ngoài cũng là do gã đàn ông này cố ý thả mồi mà thôi.
Thì ra từ lúc bắt đầu tất cả chỉ là cái bẫy của gã đàn ông này!
À, đúng là một mũi tên trúng hai con nhạn, vì báo thù, gã này thật đúng là đã nhọc lòng!
Triển Du hận đến nỗi lục phủ ngũ tạng cũng thấy đau, nghiến răng nghiến lợi: “Tốt nhất là mày đừng để cho tao có cơ hội bắt được, nếu không có xuống địa ngục tao cũng phải kéo mày chết chung!”
Jason không giận mà còn cười: “Tính tình của em đúng là không thay đổi chút nào, nhưng mà lần này tôi sẽ không cho em cơ hội chạy trốn nữa.”
Bản tính trời sinh của đàn ông là thích chinh phục, thứ càng không chiếm được thì càng khiến cho bọn họ muốn ngừng mà không được, Triển Du rơi vào tay Jason đã biết như thế.
Lúc trước vừa trông thấy cô, Jason đã bị vẻ bề ngoài xinh đẹp của cô hấp dẫn, về sau ở chung lâu, tính cách tranh đấu quyết đoán lại yêu ghét rõ ràng của cô làm cho gã bị mê muội, nhưng gã không ngờ tới Triển Du không phải bông hoa hồng hoang dã mà là một cây thuốc phiện.
Dù gã biết rõ Triển Du là trái cấm nhưng gã vẫn không thoát khỏi thứ hấp dẫn cực hạn này.
Lần này ngoại trừ báo thù, thật ra cũng bởi vì lòng chấp niệm của gã với Triển Du đã quá sâu, muốn không được nên không thể từ bỏ được, bằng không gã cũng sẽ không tốn nhiều công sức như vậy, còn không tiếc ném nhiều tiền vung ra một cái lưới lớn.
Chỉ là gã không ngờ tới cái lưới lớn như vậy lại không vây được vật sỡ hữu của gã, nói thí dụ như thân thể cùng trái tim của Triển Du.
Vốn để cho Simon tặng Aki cho Nam Khôn cũng chỉ là muốn ly gián Nam Khôn và cậu hai của hắn cùng nhà họ Đoàn, lại không ngờ tới Aki bị đánh tráo – hắn vốn cho rằng Triển Du chỉ dùng thân phận sát thủ hoặc trợ lí của Mục Hàn ẩn núp trong Xích Thủy.
Lần này nếu không phải Thanh Mộc phát hiện kịp thời thì phỏng chừng hôm nay sẽ có một cục diện khác.
Mặc dù thế cục trước mắt đã nằm trong lòng bàn tay hắn, nhưng chỉ cần nghĩ tới việc Triển Du đã ăn nằm với Nam Khôn thì Jason đã hận đến mức muốn giết người.
Hắn nói: “Tôi hận nhất là kẻ khác đụng vào đồ vật của tôi, Nam Khôn không chỉ đụng vào em mà còn giết cha tôi, em nói xong mối thù lớn như vậy làm sao tôi báo đây? Chém hắn như chém dưa sao? Hay là rút gân lột da? Hay là…để cho hắn tận mắt trông thấy tôi yêu thương em thế nào?”
Thân thể Triển Du khẽ chấn động, lửa giận dâng lên vạn trượng trong lồng ngực, nếu như giờ phút này cô còn một chút sức thì sẽ nhào tới cắn xé tên khốn nạn này!
Nhưng lại không có nếu như, giờ phút này cô ngoại trừ mở to hai mắt nhìn hắn thì ngay cả nghiêng đầu cũng thấy quá sức.
Dường như Jason cũng không ngại ánh mắt hận thù của Triển Du, còn không nhanh không chậm nói thêm: “À, quên nói cho em biết, hai đồng nghiệp của em thật là không nghe lời, tôi đã cho người bơm thuốc vào cơ thể bọn họ, chỉ cần em ngoan ngoãn một chút thì bọn họ sẽ rất an toàn.”
Triển Du hận không thể nghiền xương gã thành tro, gằn từng chữ: “Sao mày không đi chết đi!”
Jason nhếch môi cười dịu dàng: “Yêm tâm, khi nào tôi chết nhất định sẽ không bỏ lại em!”
Gã mang bốn dòng máu, ngoại hình cũng khá đẹp mắt, mày kiếm mắt sáng, nhưng chỗ sâu nhất trong đáy mắt lại lộ ra vẻ âm độc mà bất kể có dùng nụ cười rạng rỡ cỡ nào cũng không thể che hết.
Triển Du thật lòng không thích gã, cho nên khuôn mặt vốn anh tuấn lạnh lùng của gã lại càng làm cô cảm thấy sợ hãi.
Môi của gã đàn ông kia đi lên, rơi vào gò máu cùng vành tai Triển Du, cô nổi giận: “Con mẹ nó mày đừng chạm vào tao!”
Một năm trước cũng là thế này, lòng tràn đầy phẫn nộ lại không thể cử động, môi của gã tùy ý chạy trên người cô, như một con châu chấu bò qua làm cô cảm thấy chán ghét, cô không thích gã đàn ông có tính cách thất thường cực đoan này, hơn nữa cả đời này cũng sẽ không thích gã.
Cho nên mặc kệ ngoài miệng gã đàn ông này có nói yêu cô nhiều thế nào, nụ hôn có tuyệt vời thế nào thì đối với cô cũng chỉ là đang gia tăng nỗi sỉ nhục trên người cô!
Một năm trước nếu Mục Hàn không đến kịp thì có lẽ cô đã chết rồi, không ngờ hôm nay lại rơi vào tay gã, cô không sợ chết, chỉ sợ Nam Khôn sẽ đau lòng, cũng sợ các thành viên khác trong Liệp Ưng gặp chuyện không may, hiện giờ ngoại trừ cô biết Chiến Cát và Đổng Kiêu không sao ra, những thứ khác cô không hề biết, nhóm của Mục Hàn thế nào rồi? Đã bắt được Simon chưa? Nam Khôn đang ở đâu?
Giờ khắc này, một Triển Du từ trước đến nay vẫn dũng cảm kiên cừng lại cảm thấy vô cùng bất lực và hoang mang.
“Không cho tôi chạm vào, vậy em còn muốn ai chạm vào, Nam Khôn à?”
Jason ngẩng đầu lên nhìn cô, hai con ngươi màu nâu sâu thẳm tràn đầy dữ tợn cùng ham muốn giữ lấy khiến lòng người kinh hãi, gã nói: “Vậy phải khiến em thất vọng rồi, lúc nãy Thanh Mộc gọi điện thoại cho tôi nói Nam Khôn bị cô ta đâm hai châm, hiện giờ cho dù em có muốn thì phỏng chừng hắn cũng không cầm nổi súng nữa rồi.”
Triển Du nghe vậy thì hô hấp ngưng trệ, đầu óc choáng váng, đôi môi trắng bệch run run nửa ngày nhưng lại không thể phát ra âm thanh.
Jason dùng ngón tay thô bạo vuốt đôi m
Giờ phút này trong lòng Triển Du ngoại trừ phẫn nộ thật ra càng thấy khiếp sợ hơn: “Mày chính là Kuluojiama?”
Liên hệ với những sự việc đã xảy ra lúc trước cùng với lời Nam Khôn nói, thân phận của gã đàn ông này đã hoàn toàn không cần nghi ngờ nữa.
Chỉ là không biết hiện giờ tình hình bên Mục Hàn và Nam Khôn thế nào rồi, hơn nữa sao gã này biết được kế hoạch của bọn họ?
Gã đàn ông này như đã nhìn thấu suy nghĩ của cô, cười híp mắt nói: “Thật ra tên gọi thật của tôi là Jason Kono.”
Kono!
Chẳng lẽ gã ta chính là người đứng đầu chưa từng xuất hiện trước mặt mọi người của gia tộc kia?!
Lời vừa nói ra thì trong nháy mắt Triển Du trừng lớn mắt: “Thì ra mày chính là người đứng sau lưng Nam Duệ!”
Lúc trước bọn cô đã điều tra ra Nam Duệ cấu kết với người của gia tộc Kono nhưng lại chết sống vẫn không tra ra đến tột cùng người kia là ai.
Khó trách gã ta lại biết rõ kế hoạch của bọn cô như vậy!
Nam Duệ chết tiệt! Bội bạc, lại còn dám đối địch với chính phủ, đúng là rồi chán sống!
Jason mây trôi nước chảy nói: “Lúc trước nếu Nam Khôn không cầm cái đầu của ba tôi đi tranh công thì em cho rằng lão già kia sẽ giao Xích Thủy cho hắn sao? Không giúp Nam Duệ, làm sao tôi trả được mối thù giết cha này?”
Lúc trước nhà họ Nam và gia tộc Kono vẫn không ngừng tranh chấp trong thị trường vũ khí Trung Đông, lão Kono vẫn muốn tìm cơ hội diệt trừ ông ngoại của Nam Khôn, không ngờ tới cuối cùng lại bị Nam Khôn lấy mất đầu. Người thừa kế Kono sau khi lên nắm quyền cũng không có bất kì hành động trả thù nào, mọi người còn tưởng chưởng môn tân nhiệm của gia tộc Kono là một đứa chân tôm mềm yếu, không nghĩ tới lúc này lại đào một cái bẫy lớn như vậy cho Nam Khôn.
Triển Du nghe thấy thì lòng nhảy dựng lên, ý nghĩ vốn rối như tơ trong nháy mắt trở nên vô cùng thông suốt.
Trước đây cô cho rằng gã đàn ông này giúp Nam Duệ đối phó với Nam Khôn chỉ là vì Nam Duệ đã từng làm việc cho gia tộc Kono, gã chỉ thuận nước đẩy thuyền, để Nam Duệ giúp gã dẫn Liệp Ưng mắc câu, lại không ngờ tới âm mưu này còn phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng của cô.
Như vậy xem ra lúc trước hơn phân nửa tin tức tình báo bọn họ nhận được từ nước ngoài cũng là do gã đàn ông này cố ý thả mồi mà thôi.
Thì ra từ lúc bắt đầu tất cả chỉ là cái bẫy của gã đàn ông này!
À, đúng là một mũi tên trúng hai con nhạn, vì báo thù, gã này thật đúng là đã nhọc lòng!
Triển Du hận đến nỗi lục phủ ngũ tạng cũng thấy đau, nghiến răng nghiến lợi: “Tốt nhất là mày đừng để cho tao có cơ hội bắt được, nếu không có xuống địa ngục tao cũng phải kéo mày chết chung!”
Jason không giận mà còn cười: “Tính tình của em đúng là không thay đổi chút nào, nhưng mà lần này tôi sẽ không cho em cơ hội chạy trốn nữa.”
Bản tính trời sinh của đàn ông là thích chinh phục, thứ càng không chiếm được thì càng khiến cho bọn họ muốn ngừng mà không được, Triển Du rơi vào tay Jason đã biết như thế.
Lúc trước vừa trông thấy cô, Jason đã bị vẻ bề ngoài xinh đẹp của cô hấp dẫn, về sau ở chung lâu, tính cách tranh đấu quyết đoán lại yêu ghét rõ ràng của cô làm cho gã bị mê muội, nhưng gã không ngờ tới Triển Du không phải bông hoa hồng hoang dã mà là một cây thuốc phiện.
Dù gã biết rõ Triển Du là trái cấm nhưng gã vẫn không thoát khỏi thứ hấp dẫn cực hạn này.
Lần này ngoại trừ báo thù, thật ra cũng bởi vì lòng chấp niệm của gã với Triển Du đã quá sâu, muốn không được nên không thể từ bỏ được, bằng không gã cũng sẽ không tốn nhiều công sức như vậy, còn không tiếc ném nhiều tiền vung ra một cái lưới lớn.
Chỉ là gã không ngờ tới cái lưới lớn như vậy lại không vây được vật sỡ hữu của gã, nói thí dụ như thân thể cùng trái tim của Triển Du.
Vốn để cho Simon tặng Aki cho Nam Khôn cũng chỉ là muốn ly gián Nam Khôn và cậu hai của hắn cùng nhà họ Đoàn, lại không ngờ tới Aki bị đánh tráo – hắn vốn cho rằng Triển Du chỉ dùng thân phận sát thủ hoặc trợ lí của Mục Hàn ẩn núp trong Xích Thủy.
Lần này nếu không phải Thanh Mộc phát hiện kịp thời thì phỏng chừng hôm nay sẽ có một cục diện khác.
Mặc dù thế cục trước mắt đã nằm trong lòng bàn tay hắn, nhưng chỉ cần nghĩ tới việc Triển Du đã ăn nằm với Nam Khôn thì Jason đã hận đến mức muốn giết người.
Hắn nói: “Tôi hận nhất là kẻ khác đụng vào đồ vật của tôi, Nam Khôn không chỉ đụng vào em mà còn giết cha tôi, em nói xong mối thù lớn như vậy làm sao tôi báo đây? Chém hắn như chém dưa sao? Hay là rút gân lột da? Hay là…để cho hắn tận mắt trông thấy tôi yêu thương em thế nào?”
Thân thể Triển Du khẽ chấn động, lửa giận dâng lên vạn trượng trong lồng ngực, nếu như giờ phút này cô còn một chút sức thì sẽ nhào tới cắn xé tên khốn nạn này!
Nhưng lại không có nếu như, giờ phút này cô ngoại trừ mở to hai mắt nhìn hắn thì ngay cả nghiêng đầu cũng thấy quá sức.
Dường như Jason cũng không ngại ánh mắt hận thù của Triển Du, còn không nhanh không chậm nói thêm: “À, quên nói cho em biết, hai đồng nghiệp của em thật là không nghe lời, tôi đã cho người bơm thuốc vào cơ thể bọn họ, chỉ cần em ngoan ngoãn một chút thì bọn họ sẽ rất an toàn.”
Triển Du hận không thể nghiền xương gã thành tro, gằn từng chữ: “Sao mày không đi chết đi!”
Jason nhếch môi cười dịu dàng: “Yêm tâm, khi nào tôi chết nhất định sẽ không bỏ lại em!”
Gã mang bốn dòng máu, ngoại hình cũng khá đẹp mắt, mày kiếm mắt sáng, nhưng chỗ sâu nhất trong đáy mắt lại lộ ra vẻ âm độc mà bất kể có dùng nụ cười rạng rỡ cỡ nào cũng không thể che hết.
Triển Du thật lòng không thích gã, cho nên khuôn mặt vốn anh tuấn lạnh lùng của gã lại càng làm cô cảm thấy sợ hãi.
Môi của gã đàn ông kia đi lên, rơi vào gò máu cùng vành tai Triển Du, cô nổi giận: “Con mẹ nó mày đừng chạm vào tao!”
Một năm trước cũng là thế này, lòng tràn đầy phẫn nộ lại không thể cử động, môi của gã tùy ý chạy trên người cô, như một con châu chấu bò qua làm cô cảm thấy chán ghét, cô không thích gã đàn ông có tính cách thất thường cực đoan này, hơn nữa cả đời này cũng sẽ không thích gã.
Cho nên mặc kệ ngoài miệng gã đàn ông này có nói yêu cô nhiều thế nào, nụ hôn có tuyệt vời thế nào thì đối với cô cũng chỉ là đang gia tăng nỗi sỉ nhục trên người cô!
Một năm trước nếu Mục Hàn không đến kịp thì có lẽ cô đã chết rồi, không ngờ hôm nay lại rơi vào tay gã, cô không sợ chết, chỉ sợ Nam Khôn sẽ đau lòng, cũng sợ các thành viên khác trong Liệp Ưng gặp chuyện không may, hiện giờ ngoại trừ cô biết Chiến Cát và Đổng Kiêu không sao ra, những thứ khác cô không hề biết, nhóm của Mục Hàn thế nào rồi? Đã bắt được Simon chưa? Nam Khôn đang ở đâu?
Giờ khắc này, một Triển Du từ trước đến nay vẫn dũng cảm kiên cừng lại cảm thấy vô cùng bất lực và hoang mang.
“Không cho tôi chạm vào, vậy em còn muốn ai chạm vào, Nam Khôn à?”
Jason ngẩng đầu lên nhìn cô, hai con ngươi màu nâu sâu thẳm tràn đầy dữ tợn cùng ham muốn giữ lấy khiến lòng người kinh hãi, gã nói: “Vậy phải khiến em thất vọng rồi, lúc nãy Thanh Mộc gọi điện thoại cho tôi nói Nam Khôn bị cô ta đâm hai châm, hiện giờ cho dù em có muốn thì phỏng chừng hắn cũng không cầm nổi súng nữa rồi.”
Triển Du nghe vậy thì hô hấp ngưng trệ, đầu óc choáng váng, đôi môi trắng bệch run run nửa ngày nhưng lại không thể phát ra âm thanh.
Jason dùng ngón tay thô bạo vuốt đôi m
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1861/5995
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1861/5995
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt