watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Yêu Đúng Oan Gia, Thật Là Thất Sách

Lượt xem :
thì hơi bị quá mức lo lắng. Chuyện có người cướp hàng có là gì chứ chỉ là chuyện nhỏ, cái đáng sợ ở đây là hai đứa oan gia phải cùng đi chung mới là chuyện lớn đó nha.
- Hết chương 1 -

Thu Nguyệt nhìn đại tỉ đang thu xếp tai nải để ngày mai xuất phát sớm. Hàng của vương gia ở bến thuyền Phù Tương, dự tính đưa về đến Kinh thành cả đi và về trễ nhất mười ngày thôi nên Lệ Nhan vẫn kịp về trước chuẩn bị làm tân nương của Vạn Sinh.
Ngoài vài bộ xiêm y cùng đồ cần thiết, Lệ Nhan cười tà đạo giấu vài gói giấy nhỏ làm cho Thu Nguyệt tò mò.
- Gói gì thế đại tỉ?
- Haha… bột tiêu chảy, trên đường có cơ hội bỏ vào thức ăn của tên Thổ Phỉ thúi đó, ăn rồi lộn ruột luôn háhá…
Nàng thật bái phục bản thân mình sáng dạ nha. Nghĩ đến cảnh hắn ôm bụng đi nhà xí không thể ra nổi là nàng muốn cười như điên rồi. Thu Nguyệt hoảng sợ, vội giật lấy số thuốc “độc” đó…
- Muội không cho tỉ hại Hiên Phi ca ca!?
- Nè! Hắn là đại tỉ của muội hay sao? Còn không mau trả tỉ nữa!
- Không trả… Nếu muội cũng biết võ công để cùng đi theo thì tốt biết mấy!?
Thu Nguyệt rất muốn cùng đi với Hiên Phi. Lệ Nhan nhìn vậy cũng chán nản không đòi lại thuốc tiêu chảy nữa. Coi như vì tiểu muội, nàng sẽ tha cho hắn một con đường chết khác bên ngoài nhà xí. Thu Nguyệt lại nhìn nàng, sau đó rụt rè hỏi…
- Tỉ và huynh ấy đi chung có sinh ra chuyện gì không? - Thu Nguyệt hỏi mang nhiều ẩn ý nhưng nàng chỉ hiểu có một chiều, chau mày trả lời ngay.
- Muội nghĩ có thể sinh ra chuyện gì ngoài án mạng hả?
- Nhưng cũng là nam nữ đi chung…
- Ôi trời! Nam nữ gì chứ? Tỉ ngủ cũng đã cùng ngủ với hắn, tắm cũng từng tắm chung có thấy gì đâu mà muội lo.
Thu Nguyệt mím môi tạm yên lòng nhưng thật không biết tỉ tỉ nói chuyện tắm ngủ đó xảy ra cách đây cũng hơn mười năm rồi. Lệ Nhan hoàn toàn không lo lắng gì. Đối với nàng Hiên Phi là một tên thổ phỉ thúi ưa ức hiếp nàng không có gì hơn. Vả lại nàng giờ chỉ muốn nghĩ đến sau khi bảo tiêu về sẽ làm vợ biểu ca… nghĩ đến biểu ca là nàng cười trong bụng ngủ ngon lành rồi.
Hôm sau hai bên nhà đều ra chuẩn bị. Để cho hai đứa con đi áp tiêu, hai ông cha cũng thắt từng cọng tóc vì lo lắng cho thanh danh của mình. Mạch Kiểm giữ chặt vai tiểu nữ căn dặn nghiêm túc…
- Hàng là quan trọng. Danh tiếng là sinh mệnh. Con phải bỏ đi tự trọng lẫn hiềm khích để nghe lời Hiên Phi có biết không?
- Tại sao phải nghe lời hắn chứ cha? Hắn nhỏ hơn con hai canh giờ lận đó!
- Hiên Phi bảo tiêu hai năm rồi hiểu biết hơn con. Đừng làm hỏng thanh danh tiêu cục nhà mình nha con!
Lệ Nhan không phục tí xíu nào nhưng vẫn miễn cưỡng gật đầu với cha. Cả hai tiêu chủ đều đặt biệt cho gia nhân tinh thông võ nghệ nhất trong tiêu cục đi cùng hai đứa. Mỗi bên mười người, thêm Lệ Nhan và Hiên Phi là có hai mươi hai người cùng đi áp tiêu.
Hiên Phi cũng nghe cha dặn dò rồi xoay nhìn nàng. Hắn cười mang ra một cái bánh nướng thơm phức mùi trứng và sữa. Mùi vừa tới mũi, Lệ Nhan đã nghe nước miếng sôi rào rạo rồi.
- Có muốn ăn không Lệ Nhan muội muội?
- Không thèm! Đây là việc nghiêm túc, ta sẽ không thèm gây sự với ngươi! - Nàng khoanh tay trước ngực ngoảnh mặt làm ngơ tỏ ra ý chí kiên cường trước cái bánh đó. Thấy vậy Hiên Phi càng phe phẩy bánh nóng sốp, chút mật ong giữa bánh tươm ra lóng lánh vô cùng sinh động.
- Vậy àk? Bánh này bán ngay đầu thành… hình như có ai đó rất thích… ưhm thơm chết đi được Lệ Nhan ơi!
Vẻ mặt tuyệt sắc của hắn châm chọc thật là thô bỉ cùng bánh nướng hấp dẫn kia. Lệ Nhan nhịn nhịn cuối cùng ý chí không thành, nàng nhảy qua không câu nệ tiểu tiết tham ăn há to miệng mặt dày nói lớn…
- Cho ta một nửa!
- Tự mua đi!… NÈ!!! Ngươi dám cắn bánh của ta?
Nhà nàng và nhà hắn ai náy đồng loạt lau mồ hôi lạnh lo lắng vô cùng. Thậm chí còn chưa xuất phát cả hai đứa đã giành ăn đến mức không ra thể thống gì rồi. Mười ngày tiếp theo chẳng rõ thanh danh của hai tiêu cục đệ nhất có còn trụ vững nổi hay không?
————————
Trước hết mọi người cùng đến Phù Tương lấy hàng gồm có ba thùng gỗ lớn niêm phong chặt chẽ. Lệ Nhan uy thế oai hùm cuối cùng chỉ là bù nhìn đứng cạnh tôn thêm vẻ đẹp cho Hiên Phi mà thôi khi hắn chỉ đạo hết mọi việc.
Hắn ta quả đã quen việc, tính toán nhanh chóng chuẩn xác khi mang hàng từ thuyền lớn cho lên ba cổ xe ngựa chuyên dụng. Trên xe có khóa xích khóa lại, phủ thêm một tấm vải che đậy có tên tiêu cục như một lời cảnh báo Long Môn ở đây, muốn cướp hàng nên suy nghĩ thêm.
Mỗi xe có hai ngựa kéo, hai xe đầu mỗi xe có tám huynh bảo hộ, xe sau cùng là hai đứa và bốn huynh còn lại bắt đầu di chuyển về Kinh thành. Để đến được Kinh thành theo đường bộ cần mất năm ngày. Nhưng Hiên Phi cho hai ngày đầu di chuyển liên tục ngày đêm chỉ dừng thay ngựa nhằm rút ngắn bớt thời gian bảo tiêu.
Cả gia nhân tiêu cục nhà Lệ Nhan cũng nghe răm rắp theo lệnh Hiên Phi, thậm chí khen hắn tuổi còn trẻ đã vô cùng vững vàng trong nghề này rồi. Lệ Nhan chỉ biết bĩu môi liếc qua thấy Hiên Phi nhếch mép cười lên mặt, rõ ràng hắn ta không biết thế nào là khiêm tốn.
Hai đứa tất nhiên có tranh cải, thắng thua chia đều, tuy nhiên ngồi hai ngày liên tục nàng thật không có sức cải nhau với hắn nữa. Lệ Nhan ẹo qua ẹo lại thân người dựa vào hắn…
- Hờiiii… Mỏi chết đi được!? Ngồi sao cũng không thoải mái!
- Ngồi là may rồi, ngươi có muốn xuống đường tự đi không ta giúp!
Hiên Phi vừa nói vừa hất tay không cho dựa. Nàng vì thế trừng mắt tiếp tục dựa ngược dựa xuôi sau cùng ngang nhiên nằm gối đầu lên chân hắn. Hiên Phi tập trung đánh xe cũng phải nhìn xuống thấy nàng cười thỏa mãn…
- Nằm vẫn là sướng nhất nha!
- Ây… có ai nhìn thấy mà hiểu lầm gây ô uế mặt mũi ta thì ngươi có đền nổi không hả? - Hiên Phi nói đau khổ như thể nàng cưỡng bức hắn không bằng khiến nàng chun mũi nói.
- Ta là nữ nhi không câu nệ tiểu tiết thì ngươi lo ô uế cái gì chứ?
- Xìii… Ngưoi mà là nữ nhi sao? Hẳn ngựa cũng phải có ngực rồi!
- Ngươi… Thổ Phỉ thúi tha!
Cả hai đứa nhìn xa dáng vẻ thân mật, đến khi lại gần mới biết là kẻ thù mấy kiếp cải nhau om xòm nát mặt đối phương. Các huynh cùng đi chỉ biết lắc đầu xoay đi ngắm cảnh, mặc kệ cho hai đứa thoải mái xung tả hữu đột.
Đến lúc nàng mơ màng thấy trời vẫn còn chưa sáng hẳn, không khí ẩn chút sương hơi lạnh cũng có chút bàng hoàng không nhớ ngủ quên lúc nào. Hiên Phi vẫn ngồi cho nàng gối đầu, còn có cái áo choàng trùm cho nữa. Ba cỗ xe ngựa đi được suốt đêm vẫn rất êm ả không xảy ra chuyện gì.
Lệ Nhan dụi dụi mắt thầm khen mình dù hoàn cảnh bất tiện thế vẫn ngủ ngon cả đêm nha. Nhưng chợt giọng hắn êm ái vang lên cho nàng tỉnh hẳn…
- Dậy rồi hả tiểu thư? Đến nơi GIẶT ngay cái quần này cho ta nghe chưa?
Nàng ngồi lên nhìn đùi hắn có mảng ướt nước. Lấy tay sờ mép miệng vẫn còn đọng một chút “tinh hoa” của nước miếng, Lệ Nhan không hổ thẹn còn cười khì khì khiến Hiên Phi cho ngay một cú quất đầu tuyệt chiêu.
Lệ Nhan ôm đầu không la lại, cú đánh làm tỉnh ngủ luôn, dù sao chính nàng làm ướt quần người ta, có mặt dày đi mấy lúc này cũng không nói gì được.
Đến một con suối dọc đường rừng, mọi người nghỉ ngơi một chút. Các huynh đều thay phiên nhau ngủ, chỉ có mỗi Hiên Phi chưa chợp mắt tí nào mà thần sắc vẫn tuyệt nhiên rạng rỡ xinh đẹp.
- Suối có cá kìa bắt lên nướng ăn đi! - Lệ Nhan hớn hở nhảy tưng tưng chỉ tay làm Hiên Phi nheo mắt nói.
- Không phải đi chơi đâu thím hai!? Chỗ này không tiện ở lâu, sau khi lấy nước, ăn lương khô thì phải đi tiếp.
- Làm như người giỏi lắm vậy?
Giọng hắn cứ như ta đây thâm
<<1 ... 45678 ... 39>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
440/2118
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT