watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Yêu Đúng Oan Gia, Thật Là Thất Sách

Lượt xem :
i nhưng hơi bị thù dai và nhỏ nhen lại còn xấu xa dã man nữa. Sau khi nhớ lại quá khứ xong Long Bách Phi cười nham nhở nhìn con trai…
- Con bé lấy chồng chã lẽ nhà ta chịu thua sao? Năm nay con cũng lấy vợ đi Hiên Phi!
- Cha giỡn hoài!? Việc đó cũng hơn thua sao?
- Lấy vợ là việc trước sau cũng làm mà con! - Long Bách Phi cười cười dụ dỗ con nhưng Hiên Phi phe phẩy tay nói.
- Cha thích thì lấy thêm vợ. Con mới mười tám tuổi đầu đi “tham quan” kỉ viện còn chưa đủ đã nữa mà!
- Ây!… cha quyết giữ tiết thờ mẹ con nha không lấy thêm ai đâu… nhưng có đi kỉ viện cha con mình đi chung cho vui!
Hiên Phi không nói gì ai bảo bản thân hắn là bản sao y đúc cha từ trong ra ngoài cho đến tận cái tính nết không nên di truyền kia. Dù sao tâm trạng hắn khi không chẳng vui gì nên rủ cha đi ăn chơi cũng đúng lúc lắm.
—————-
Vạn Sinh sẽ đi nửa tháng, Lệ Nhan thật chờ không nổi đến đầu tháng sau thành thân. Nàng lăn trên giường, tâm trạng mê ly vui vẻ thì nhìn thấy Thu Nguyệt ngồi thêu khăn tay tỏ ra buồn bã. Lệ Nhan vì thế bò đến gần hơn…
- Quên tên Thổ Phỉ ấy đi Nguyệt nhi!
- …làm sao quên ngay được tỉ tỉ! Ngày nào cũng nhìn thấy huynh ấy, nghe huynh ấy cười, nghe huynh ấy nói… - Thu Nguyệt nói, ánh mắt nặng trĩu thê lương khiến máu Lệ Nhan lại sôi lên hùng hồn vỗ ngực xưng danh.
- Vậy tỉ qua xử hắn một trận cấm hắn cười hay xuất hiện trước mặt muội!
Thu Nguyệt nhìn tỉ tỉ như thế càng buồn nói ra…
- Ngày nào tỉ và Hiên Phi ca ca không đánh lộn thì cũng cải nhau nên muội mới nhìn thấy, mới nghe thấy huynh ấy cười nói.
- Ây! Là tại tỉ sao? - Lệ Nhan vô tội nha, hoàn toàn vô ý khiến tâm bệnh của tiểu muội trầm trọng hơn.
- Đôi lúc muội thật ganh tị với tỉ. Huynh ấy chỉ cười nói với tỉ mà thôi!
Giọng Thu Nguyệt mang chút chua cay làm đại tỉ đây hơi ớn xương sống. Nàng cố vắt óc suy nghĩ xem có thật là Hiên Phi cười nói với mình. Nhưng kí ức “đẹp đẽ” của hắn dành cho nàng chỉ là nụ cười càn rỡ chân chọc, nói ra lời nào cũng khiến nàng điên tiết. Lệ Nhan chun mũi phản bác lại …
- Nếu muội được hắn cười theo kiểu với tỉ có chết cũng không thích hắn ta!
- … hai nhà ghét nhau… nhưng thật không thể sao?
Tiểu muội của nàng thật nặng tình, Lệ Nhan một lúc cũng không biết làm sao mới được vừa tốt cho Thu Nguyệt vừa hài lòng ý cha. Đột nhiên giọng cha và Long thúc cải nhau vọng lại khiến Lệ Nhan ngóng ra hướng cổng không biết hai người lớn lại xung đột gì nữa. Sáng ra hai người đó đã đánh nhau tiếp vụ bỏ rác làm vỡ cả con thạch sư rồi còn gì.
Hai tỉ muội ra ngoài xem mọi người bu đông kể cả bên Long môn tiêu cục.
Bên ngoài có một tốp người trông như là khách hàng, họ có vẻ không hiểu khi được tiếp đón giữa đường lớn thế này chút nào.
- Long Bách Phi! Ta không bao giờ bảo tiêu với loại người vứt rác sai chổ như ông!
- Hứ!? Còn ông thì sao? Cứ tưới nước ướt nhà ta đó thôi Mạch Kiểm nhỏ nhen!
- Đó là ta thích tưới cổng phủ nhà ta!
- Ông đừng tưởng ta ngốc không biết cổng nhà ông ngay trước cổng nhà ta nha Mạch Kiểm?
Hai ông bố chuyển sang chuyện gây sự vặt vãnh hằng ngày rồi thật không rõ là có cớ sự gì. Lệ Nhan níu hỏi mẹ ngay.
- Có chuyện gì vậy mẹ?
- Vị khách đó yêu cầu tiêu cục nhà ta và bên Long Môn bảo tiêu chung một chuyến hàng!
- Như vậy tất nhiên không được rồi!
Tới đại tiểu thư hung hăng quyết không cùng chí hướng với bên Long Môn tiêu cục. Nhưng đột ngột một viên sỏi búng ngay trán nàng. Tất nhiên không có kẻ to gan nào khác dám làm như vậy ngoài Long Hiên Phi – nhà hàng xóm nha.
Nàng từ bên đây liếc hắn, sau đó không câu nệ tiểu tiết dịu dàng đoan trang liền tháo giày chọi qua đó ngay. Hắn nghiêng đầu né, thương thay vị sư huynh đứng sau Hiên Phi ăn trọn chiếc giày hoa vào mặt. Lệ Nhan tức quá thiếu chút tháo cả chiếc kia chọi làm Hiên Phi nhe răng cười khoái chí.
Thu Nguyệt lặng nhìn đại tỉ không bao giờ để tâm Hiên Phi cười tươi nhất cũng là khi giỡn với tỉ tỉ mà thôi. Cuối cùng vị khách nói ngăn hai ông bố đánh nhau…
- Xin hai vị tiêu chủ bình tĩnh! Đây là chuyến hàng quan trọng của Tư Mã vương gia nên mới yêu cầu cùng lúc hai tiêu cục tinh nhuệ của hai vị!
- Tư Mã vương – Thất vương gia sao?
Nghe đến vương gia thật là làm cho người ta dễ trấn tĩnh nha. Tiêu cục vốn làm ăn với mọi loại người có nhu cầu vận chuyển từ thương nhân, danh sĩ giang hồ, cho đến quý tộc có địa vị. Nay là vương gia cao cao tại thượng không thể làm trò. Long Bách Phi hậm hực tuy không muốn làm chung với đối thủ truyền kiếp nhưng không chọn lựa được đành lên tiếng…
- Được! Long Môn tiêu cục chúng tôi nhận chuyến hàng này do con trai ta Long Hiên Phi bảo tiêu chính.
Ông ấy nói làm mọi người ồ lên. Chuyện Hiên Phi thay cha bảo tiêu không có gì khó hiểu nhưng vấn đề ở đây là đi chung. Mạch Kiểm giận đến mặt đỏ bừng bừng hận không phun ra ngụm lửa đốt đen cái mặt mỹ nam trung niên khó ưa của Long Bách Phi. Hiên Phi cũng vội vả bước xuống đường lớn thưa với cha.
- Con là hậu bối, làm sao áp tiêu ngang hàng với Mạch thúc được chứ cha!?
- Cha con đau lưng, thấp khớp, mắt mờ tai ù, vị giác kém! Con đi thế cha càng khiến cha vô cùng an tâm tin tưởng!
Ông bố hắn nói không quên liếc xéo Mạch Kiểm. Cha nàng hết bình tĩnh rồi phun ra chửi ngay…
- Ông thừa biết Vạn Sinh đã đi bảo tiêu nên chơi ta!?
- Chơi gì mà chơi? Ta với ông cùng đi để đánh nhau trên xe àk?
- Nhưng cho ta đi với một thằng bé miệng còn hôi sữa khác chi coi thường ta chứ Long Bách Phi?
- Hiên Phi nhà ta thơm sữa gần chết hôi cái đầu ông. Nó đi kỉ viện đều được nữ nhân vây quanh sẵn sàng dâng hiến đó!
Hiên Phi tự đập trán mình vì ông cha này. Thật là một ông bố chết tiệt, không có ý tứ làm mất mặt hắn, cả việc vui vẻ của hai cha con đi ăn chơi cũng dám đem ra làm lí do bào chữa cứu con nữa chứ? Vậy mà nữ nhi quanh đó má đỏ, nhìn siêu cấp mỹ nam nhân càng thèm thuồng hận không thể nhào lên lột sạch đồ ép hắn thành của riêng.
Nhưng chất giọng hùng hồn phá tan đỉnh điểm cải lộn dâng trào …
- Để con đi thay cha là được chứ gì? Con và hắn ngang hàng mà!
Lần này càng nhiều người ồ lên cảm thán hơn. Hai tiêu chủ đi chung sẽ đánh nhau trên xe nhưng đại tiểu thư và Long thiếu gia đây mà đi chung càng là thảm họa. Hiên Phi nhanh chóng liếc nàng, nàng không sợ cũng trừng mắt nhìn hắn. Mạch Kiểm thần trí đờ đẫn…
- Con làm sao đi được Nhan nhi!?
- Con cùng đi bảo tiêu vài lần với biểu ca và cha rồi mà. Cứ để con đi thay cha!
Hai ông bố bây giờ khí thế vụt tắt vì căng thẳng hơn là tự mình đi. Cuối cùng mẹ nàng dịu dàng đi ra. Hiên Phi luôn lễ phép khi gặp Mạch phu nhân vì khi bé bám theo không khác mẹ mình. Bà ấy cười hiền hậu…
- Cứ cho hai đứa nhỏ đi! Dù sao Hiên Phi có kinh nghiệm rồi sẽ chỉ bảo Nhanh nhi nhà chúng ta!
- Con không thèm cần hắn chỉ bảo gì đâu mẹ! - Nàng phát biểu ngay sau lời mẹ làm Hiên Phi cười khuẩy nói đáng ghét.
- Xìii… Ta mới không thèm chỉ đó, đừng hòng mơ mộng nhé đầu heo diễm lệ!
- Đồ Thổ Phỉ thúi tha!
Bây giờ đến phiên hai đứa nhỏ đánh lộn. Hai ông bố nhìn con mình sau đó hậm hực liếc nhau. Vị khách kia hỏi lại…
- Vậy hai vị đồng ý chứ? Chuyến hàng quan trọng của vương gia có nhiều kẻ gian ý định không tốt muốn cướp đi không thể đùa đâu!
- Ngài cứ yên tâm, Long Môn tiêu cục…
- Cửu Nhật tiêu cục…
Hai ông bố nhìn nhau tuy thù tuy ghét nhưng cùng giơ ngón tay cái đồng thành một lòng vì hai biển vàng treo cao ở hai bên…
- … tuyệt đối bảo tiêu không bao giờ thất bại!
Vị khách an tâm vì danh tiếng hai tiêu cục này có thực. Chỉ là người trong nhà nhìn Hiên Phi và Lệ Nhan cùng đi bảo tiêu
<<1 ... 34567 ... 39>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
312/1990
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT