Vợ nuôi con thơ... chồng lén lút ngoại tình
Lượt xem : |
“Anh yêu à! Sao anh để em đợi lâu vậy? Nhanh nhanh sang đây với em, anh nhé! Tối nay, ở lại ngủ với em luôn nha anh!”… Tôi không thể nào ngờ được, chuyện ngoại tình của chồng mình đã đến mức độ “nghiêm trọng” như thế này?
Chúng tôi yêu thương nhau bao nhiêu năm trời và kết quả của tình yêu ấy được đơm hoa kết trái bằng một đám cưới thật ngọt ngào. Tưởng chừng như hạnh phúc đã mỉm cười với gia đình tôi… nhưng nào ngờ, từ khi đứa con đầu lòng ra đời, cũng là lúc tôi nhận thấy ở anh những dấu hiệu bất thường khi anh thường xuyên nói dối vợ đi công tác xa. Nhưng sự thật thì không phải như thế…
Và cũng từ hôm “đi công tác” đầu tiên, tôi đã biết được một điều kinh khủng rằng, anh ấy phản bội tôi và vui vẻ bên người phụ nữ khác. Sau hôm ấy, tôi bắt gặp chồng mình thường xuyên có tin nhắn đến và càng về đêm thì những tin nhắn ấy đến dường như càng dồn dập hơn. Khi tôi cầm điện thoại anh và định đọc tin nhắn thì bị anh gạt phắt ra và quát: “Anh đang bàn công việc cùng với đối tác, em đừng can thiệp vào chuyện công việc của anh” nhưng nào đâu có một đêm, hai đêm… mà hầu như hôm nào anh và “đối tác” cũng nhắn tin cho nhau đến tận đêm khuya mới đi ngủ.
Có mấy lần, “đối tác” gọi điện, anh vội vội vàng vàng tắt máy và có thái độ rất lúng túng trước mặt tôi. Tôi biết anh nói dối, biết anh phản bội… nhưng tôi không thể nào can ngăn anh khi tôi không có bất cứ một bằng chứng nào.
Khi tôi bộn bề với công việc, vất vả chăm sóc con thơ thì anh lại vui vầy bên người phụ nữ khác
Nhưng rồi một hôm, anh lại bảo “Anh phải đi công tác”… Tôi buồn lắm nhưng không thể nào ngăn “công việc làm ăn” của anh. Anh đi hai ngày mới về, mặt mũi bơ phờ, mệt mỏi… nhưng anh vẫn cố tỏ ra vui vẻ và quan tâm mẹ con tôi. Nhìn anh lúc ấy, tôi ứa nước mắt vì thương chính bản thân mình, thương cho đứa con thơ chưa được một tuổi thì bố nó đã bỏ bê mẹ con để ham vui bên người phụ nữ khác. Nhìn anh ẵm con và dỗ dành, lòng tôi quặn thắt, đau đớn… Tại sao anh nỡ đối xử với mẹ con tôi như vậy? Tại sao tôi hi sinh tất thảy vì gia đình, vất vả chăm sóc con thơ, bộn bề với bao nhiêu việc từ cơ quan cho đến việc nhà… Vậy mà anh để tôi một mình gánh vác chuyện gia đình để vui vầy bên người đàn bà khác? Chiếc áo anh mặc, tự tay tôi mua, tự tay tôi giặt, tự tay tôi là phẳng phiu gấp nếp… vậy mà khi mặc cái áo ấy, anh lại hãnh diện sánh bước bên người phụ nữ kia, lại ôm ấp người phụ nữ kia vào lòng, lại yêu thương, ân ái cô ấy… Tại sao anh lại có thể nhẫn tâm đối xử với tôi như vậy?
Ngày hôm qua, khi anh đang ở trong nhà tắm thì chuông điện thoại anh reo… và sau hồi chuông không có người trả lời thì có tin nhắn tới. Tôi đoán chắc đấy là tin nhắn của người phụ nữ kia nên đã cầm điện thoại của anh và đọc tin nhắn. Tôi như ngất lịm đi trong đau đớn khi từng chữ, từng câu như những mũi dao đâm thẳng vào trái tim tôi: “Anh yêu à! Sao anh để em đợi lâu vậy? Nhanh nhanh sang đây với em, anh nhé! Tối nay, ở lại ngủ với em luôn nha anh!”… Tôi không thể nào ngờ được chuyện ngoại tình của chồng mình đã đến mức độ “nghiêm trọng” như thế này?
Chân tay bủn rủn, đầu óc choáng váng, tôi thẫn thờ ngồi phịch xuống giường… Cũng lúc đó anh từ nhà tắm đi vào và nhìn thấy tôi ngồi bên cạnh chiếc điện thoại. Có lẽ, không nói thì anh cũng đoán định được chuyện gì. Anh lặng lẽ cầm điện thoại và đọc tin nhắn… tôi những tưởng anh sẽ rối rít xin lỗi, trấn an tinh thần tôi khi đã gây ra tội lỗi với vợ. Nhưng không, anh vội vàng vơ lấy ví ở đầu giường và ra khỏi nhà mà không hề nói với tôi một lời.
Có lẽ, hạnh phúc gia đình đã đến bờ của vực thẳm. Tôi nhìn đứa con trai trong đau đớn, nghẹn ngào… Đứa con bé bỏng này đâu có tội lỗi gì mà sao bố nó lại nhẫn tâm bỏ mặc mẹ con nó như thế này? Tại sao anh lại có thể vô tâm, vô tình với ruột rà, máu mủ của mình như thế? Phải chăng tôi quá nhu nhược nên anh mới được đà lấn lướt như vậy? Thế là đêm nay… hai mẹ con chúng tôi sẽ lại phải một mình trong căn nhà trống trọi, cô đơn này sao? Đến bao giờ mẹ con tôi mới phải thôi sống trong cảnh mòn mỏi như thế này?
Đến bao giờ mẹ con tôi mới phải thôi sống trong cảnh mòn mỏi như thế này?
12 giờ đêm, anh về trong trạng thái say khướt. Tôi định bỏ mặc anh, định quát mắng anh, định sỉ vả anh với bao ấm ức kìm nén bấy lâu nay… Nhưng tôi không thể nào giương mắt đứng nhìn anh đổ sụp dưới chân mình, miệng lẩm bẩm: “Anh xin lỗi… anh… xin… lỗi em …và… con”. Nước mắt tôi chực trào ra, tôi gào lên đau đớn: “Tại sao anh có thể phũ phàng, tàn nhẫn với mẹ con em như vậy? Tại sao em một lòng một dạ yêu thương anh, vất vả lo toan cho gia đình thì anh lại bỏ mặc em để tìm vui bên người đàn bà khác? Tại sao đứa con vẫn chưa gọi được tiếng bố, tiếng mẹ mà anh nhẫn tâm bỏ mặc nó để vui vầy với cô ta? Anh là chồng, là cha… mà sao anh có thể sống khốn nạn với gia đình của mình như vậy?”.
Tôi gào lên trong đau đớn khi nhìn đứa con thơ đang khóc ré lên vì khát sữa… còn anh quỳ dưới nền nhà, nước mắt chảy dọc hai khóe mắt… rồi anh úp mặt vào hai bàn tay khóc nấc lên như một đứa trẻ: “Anh xin lỗi… Anh hứa… anh sẽ không bao giờ bỏ mặc hai mẹ con em nữa! Anh xin lỗi… hãy cho anh cơ hội để được làm lại từ đầu…”.
Anh chạy đếm ôm chặt tôi vào lòng. Bao nhiêu đớn đau, uất ức, giận dỗi kìm nén bấy lâu nay, tôi nghẹn ngào trong chua xót: “Sao anh không ở lại với cô ấy mà còn về đây làm gì? Mẹ con tôi làm gì nên tội với anh để anh cư xử với chúng tôi như vậy?”… Anh không nói, không trả lời, không thanh minh… nhưng tôi cảm nhận được bờ vai mình đang ướt đẫm bởi nước mắt của anh…
Có lẽ, đấy là những giọt nước mắt tội lỗi, hối hận, những giọt nước mắt chua chát của người đàn ông ngoại tình… Tôi không đay nghiến anh nữa, không quát mắng, sỉ vả anh nữa, không dằn vặt lương tâm anh nữa… Tôi im lặng để anh quay trở về, im lặng để thứ tha, để chờ đợi một người đàn ông có trách nhiệm với gia đình sẽ về với mẹ con tôi như những ngày bình yên, hạnh phúc xưa cũ…
Theo 24h.com.vn
Bài viết liên quan!