watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Truyện ngắn - Lời chưa nói

Lượt xem :
ô quá lạnh lùng vô tâm nên hắn không nhận ra, hắn giả ngốc hay bản thân hắn ngốc thật, vì hắn đã quên cô hay tại hắn cũng đang chờ đợi tin nhắn của cô một lần nữa ?...Bao nhiêu câu hỏi về hắn cứ vương vẩn trong tâm trí cô.

Thời gian cứ thế đi, cô trở nên trầm lặng, ít nói như ngày chưa gặp hắn. Hà Nội náo nhiệt mà lòng cô buồn vô hạn. Lượn lờ trên góc phố quen thuộc cô nhớ về hắn. Trước giờ cô luôn nghĩ : "mình chỉ thích thôi", chưa bao giờ cô cho phép bản thân vượt quá giới hạn đó, nhưng cuối cùng lại tổn thương vì hắn - vì trái tim Nhân Mã. Ngày có hắn bên cạnh, cô cứ thỏa sức tỏ ra lạnh lùng, vô tâm, một tin nhắn hỏi thăm trước cũng chưa một lần cô gửi - điều đó chỉ thực hiện một chiều từ phía hắn. Cô đâu có biết hắn cũng buồn, cũng cần quan tâm như chính cô vậy. Có những lần vô tình bắt gặp ánh mắt hắn, những kìm nén nhớ nhung bấy lâu nay lại trào lên trong cô. Ngày trước cô yêu ánh mắt đó bao nhiêu thì giờ đây cô sợ nó bấy nhiêu, cô không dám đối diện với sự thật rằng cô mất hắn, nhìn làm gì khi giờ đây cô và hắn chẳng là gì của nhau cả, còn yêu cô sao hắn lại buông tay dễ dàng như thế ? Để giờ, đứng đối diện với nhau mà như hai người xa lạ, muốn chào hỏi nhau nhưng cổ họng nghẹn đắng, chỉ biết nhìn sang hướng khác mà nước mắt tuôn rơi, cô hận.


Cô quyết định thay đổi từ A đến Z, khởi đầu với mái tóc vàng hoe, dép cao gót cùng những chiếc váy xòe duyên dáng. Trước mặt hắn thì cô tươi cười cùng đám bạn, nhưng khi hắn đi rồi thì lòng cô đau thắt, cứ thế cô diễn vai một thiên thần vui vẻ trong bộ phim dài tập sáu tháng liền. Hắn cũng chẳng kém. Không có cô hắn nói cười nhiều hơn, chơi cũng nhiều hơn, hẹn hò chắc cũng nhiều hơn bởi hắn đã hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc - hắn có người yêu vào tháng sáu. Người ấy trẻ tuổi và ăn diện hơn cô, nói năng với hắn nhẹ nhàng hơn cô - nhưng cô biết đó không phải mẫu người hắn thích, nhưng bù lại người ấy yêu và quan tâm hắn chân thành, dám làm tất cả những gì có thể mà trước giờ cô không thể nào cho hắn, cô đau vì điều đó. Cô chẳng biết làm gì ngoài việc giam mình mà khóc, bao nhiêu ấm ức chịu đựng trong cô như vỡ òa, suốt thời gian qua cô phải gồng mình lừa dối bản thân, chấp nhận những mối quan hệ mới, làm mọi cách để không nghĩ về hắn nhưng chẳng thể. Vậy mà hắn, chỉ mới sáu tháng đã có người khác, trong tim hắn không còn vị trí cho cô nữa, cô có nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi. Rốt cuộc cô là gì của hắn ? Càng tự hỏi cô càng đau và thấy mình thật ngốc. Cứ mãi giữ và hi vọng thứ tình cảm mà cuối cùng chỉ có cô là người tổn thương. Cô quyết định đối diện với sự thật, sẽ không ép bản thân, không tỏ ra mạnh mẽ trước mặt hắn nữa. Những lúc cần cô cứ thỏa sức nhớ, nghĩ về hắn. Sáu tháng qua những gì cô cố tránh thì nay cô làm, nghe lại tất cả những bài hát, những bộ phim mà cô cùng hắn xem, đi lại những con đường quen thuộc có những kỉ niệm cô và hắn, lúc ấy nụ cười, giọng nói của hắn lại văng vẳng bên tai : "chị ơi nhanh lên". "Em cao như thế làm sao chị với được". "Chị yên tâm, vì cao nên tay em dài, em sẽ nắm tay chị cùng đi". Ôm mặt cô lại khóc, tất cả những lời hắn nói cô đều nhớ hết còn hắn thì sao, hắn quên cô, quên cả những gì hắn hứa. Không biết cô nhớ hắn nhiều thế nào và tần suất hắn xuất hiện trong giấc mơ của cô là bao nhiêu cô không nhớ nổi, chỉ biết rằng mỗi lần tỉnh dậy nước mắt cô lại đầm đìa trên gối, thấy người ta hạnh phúc cô lại ước. "Ước gì ngày ấy cô vứt bỏ bớt cái tôi, quan tâm hắn nhiều hơn một chút thì giờ đây có lẽ cô sẽ hạnh phúc hơn gấp nhiều lần cô muốn".

Hạ qua đi, đông lại đến cũng được hai mùa, cô vẫn một mình, vẫn cô đơn và nghĩ về hắn, nhưng có điều trái tim cô không còn gấp gáp mỗi khi nhìn thấy hắn, cô cảm nhận bằng trái tim nhiều hơn những gì cô thấy, lặng lẽ bước theo sau và quan tâm hắn mỗi khi cùng chung bước trên đoạn đường về. Vì quá quan tâm hay vô tình mà cô đâu nhận ra rằng hắn cũng âm thầm làm những điều đó vì cô.

***

Vẫn dịp 20/10, nhưng nó khác hai năm về trước. Thời tiết lạnh và mưa phùn không còn ấp áp như ngày ấy nữa, và cô cũng không còn nhận được bông hồng nào từ hắn dù là héo rũ hay bị sâu cắn cánh. Cô chuẩn bị quần áo đi liên hoan cùng lớp. Chẳng phải sắp đặt nhưng hắn lại ngồi đối diện cô, đồng nghĩa với việc không thể tránh khỏi bắt gặp ánh mắt hắn. Hắn uống rượu, cô chẳng quản mà cũng chẳng có lý gì cô phải quản hắn, nhưng cô thấy xót. Khi còn ở bên cô, chưa bao giờ hắn uống rượu và uống nhiều như thế, cô không muốn nhìn thấy hắn trong bộ dạng như này. Đang ăn uống tưng bừng thì cô chủ nhiệm đùa :

- Công nhận nhìn Vy hiền và ít nói thế nhưng khi đã nói thì rất chất nha.

Cả lớp cười ầm lên làm cô chín cả mặt.

- Vâng. Đúng rồi cô ạ. Vy hiền lắm, đến đi tắm còn phải nói với em thì không hiền sao được ạ ? - Nam nhìn cô đá đểu.

Minh tiếp lời.

- Sao mày biết hay thế Nam. Hóa ra lời đồn đại mày với Vy yêu nhau là thật à ? haha.

Cả lớp lại "Ồ" lên.

- Mày khéo giỏi. Muốn biết câu trả lời thì cứ hỏi Vy đi.

Nhìn thằng bạn thân của mình mà cô giận tím măt. Trước mặt bao nhiêu người mà hắn dám trêu cô thế, quay sang nhìn hắn cô lại càng tức hơn, hắn vẫn cầm ly rượu uống như không có gì xảy ra. Xin phép cô đứng dậy, cô chạy ra ngoài khiến Nam đơ mặt ra vì biết mình đùa quá trớn. Giờ thì hắn mới không thể ngơ được nữa, hắn cũng đứng dậy chạy theo ra cửa cầm tay kéo cô lại.

- Chị đừng đi.

Phải mất vài phút cô mới định hình ra hành động của hắn. Mắt cô rớm lệ nhìn hắn lạnh lùng.

- Buông ra.

Không để cho hắn kịp trả lời cánh tay cô đã rời khỏi tay hắn cứ thế chạy đi, cô sợ trái tim cô lại rung động vì ánh mắt của hắn, cô đã tự hứa sẽ lẳng lặng mà quan tâm, theo dõi hắn rồi một ngày nào đó vết thương trong cô về hắn có thể mờ dần chứ không phải làm những điều đó để cô lại yêu hắn thêm lần nữa. Nhưng rồi lý trí vẫn không thắng nổi trái tim, cô dừng chạy và quay đầu bước lại.

Mọi người đã về gần hết, hắn vẫn ngồi đó. Cô tiến lại gần, vẫn dùng cái giọng ngày xưa với hắn.

- Em có đứng lên không thì bảo ?

Hắn giả câm giả điếc như không nghe thấy, vẫn uống.

- Em có nghe chị nói không hả ?

Bỏ ly rượu xuống hắn bật dậy.

- Nghe. Tại sao em phải nghe chị ? Đã bao giờ chị nghe em nói chưa ?

Hắn bỏ đi, cô đứng như chôn chân tại chỗ. Hắn lớn tiếng, lần đầu tiên hắn lớn tiếng với cô, mọi người há hốc mồm, đến cô cũng không dám tin những gì đang diễn ra, cô chạy đuổi theo hắn.

- Em đứng lại cho chị.

Hắn như không nghe thấy cô gọi cứ thế đi. Đứng giữa đường cô như hiểu ra mọi thứ, cô cứ nghĩ hắn ác nhưng không phải, cô còn ác hơn gấp bội. Chưa một lần cô chịu đặt mình vào vị trí của hắn, lúc nào cũng bắt hắn thế này thế nọ, thích nghe hắn nói lời yêu thương với mình nhưng lại chưa một lần chịu nói rằng: cô nhớ hắn. Hắn không cần cô phải là người yêu hắn để ràng buộc nếu như cô không thích, chỉ cần cô cho hắn được cảm giác yêu thương, được quan tâm nhưng cô đâu có làm những điều đó, tất cả những gì cô làm là phủ nhận tình cảm của mình. Cô bật khóc, mưa cứ thế tát vào mặt khiến môi cô mặn đắng, chính cô đã giết hắn, giết chết tình yêu đầu của mình, vô tâm đã khiến cô tổn thương, cô có thể chịu nhưng nó khiến cả người cô yêu đau khổ thì cô không thể chịu được, tim cô nó đau đau nhiều lắm, cô vừa khóc vừa gào lên.

- Anh đừng đi. Em yêu anh, nhớ anh nhiều lắm.

Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
47/2623
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT