watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Dạy Dỗ Bà Xã Của Mình-full

Lượt xem :
tốt xấu một mực muốn ở cùng một chỗ với Hầu Mặc Khiêm, thế thì Phương Tư Kỳ cô cũng chỉ có thể nói hai người họ là Romeo và Juliette, sẽ không có kết quả tốt đẹp thôi, Phương Tư Hàng cũng đừng nghĩ sẽ được yên ổn sống qua ngày.

Hầu Mặc Khiêm nghiêng đầu nhìn Phương Tư Hàng, giữ lại một chút thể diện cho Phương Tư Kỳ, Phương Tư Kỳ có ngu ngốc hơn nữa cũng hiểu được nhìn người phải nhìn sắc mặt, cô đang độc thoại sao? Suốt từ nãy đến giờ cô bị người đàn ông này đối xử lạnh nhạt như thế, sắc mặt Phương Tư Kỳ lập tức tái mét, thậm chí cô còn nghe được mấy tiếng cười trộm ở xung quanh, thật đáng chết!

Ánh mát của Phương Tư Hàng vốn hướng về phía sân khấu, nhưng không tự chủ được lại chuyển hướng sang anh, dưới ánh đèn lờ mờ, ngũ quan anh anh tuấn giống như được khéo léo điêu khắc ra, cô nhìn anh liền nhìn đến mất hồn.

Hầu Mặc Khiêm đột nhiên quay đầu lại cười với cô, “Thế nào?”

Phương Tư Hàng nhìn anh, một đôi mắt trong veo như nước suối, cô dời tầm mắt, nhìn điện thoại trong tay, tên người gọi đến hiển thị trên màn hình khiến cô không vui cau mày.

“Tôi ra ngoài nghe điện thoại.” Phương Tư Hàng ném một câu cho anh rồi chạy ra ngoài.

“Alo”

“Tối nay về nhà một lát.” Đầu bên kia là giọng lãnh khốc của Phương Chấn Đào.

Giọng Phương Tư Hàng bất mãn, lập tức cự tuyệt, “Không, con còn có việc.”

“Hôm nay cha mời cậu ấy về nhà ăn cơm, con nhất định phải về.” Phương Chấn Đào không cần nói rõ “cậu ấy” là ai, Phương Tư Hàng cũng nhất định biết ông đang nhắc tới ai.

Xem ra Phương Chấn Đào cũng không để ý đến việc cô cự tuyệt, “Con sẽ không về, nếu như cha thích anh ta, vậy cha kết hôn với anh ta đi.”

Hỏa khí nhanh chóng bốc lên, Phương Tư Hàng chịu đủ sự cố chấp của Phương Chấn Đào rồi, cô không hiểu tại sao cô lại có một người cha như thế.

Bình thường, cha cô xem cô như một người tàng hình, chỉ khi nào ông ấy cần đến cô, ông ấy mới chú ý đến sự tồn tại của cô, nhưng sự chú ý ấy còn tàn khốc hơn việc ông ấy coi như không khí, chỉ là muốn lợi dụng cô để kiếm lợi, cô đã sớm không mong chờ ông ấy sẽ yêu thương cô như một người cha thực sự, nhưng vẫn không ngờ ông ấy có thể hèn hạ đến mức bán cô đi như vậy.

Phương Chấn Đào không để ý cô có tức giận hay không, “Cứ như vậy đi, buổi tối phải về ăn cơm.”

Giọng điệu ra lệnh làm Phương Tư Hàng nổi trận lôi đình, nhưng cô còn chưa kịp phát tiết mắng người thì điện thoại đã cúp.

Phương Tư Hàng nắm chặt điện thoại, hai mắt nhìn thẳng vào tường trắng của hành lang, đầu óc bỗng nhiên trống rỗng.

“Em làm sao vậy?” Hầu Mặc Khiêm đợi một lát không thấy cô liền đi theo ra, nhìn thấy một vệt nhàn nhạt âm trầm trong mắt của cô, anh tiến lên bước đến gần cô.

Chỉ cần cô là con gái của Phương Chấn Đào, chỉ cần cô một ngày chưa kết hôn, chỉ cần……..Phương Tư Hàng đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, cô quay đầu nhìn người bên cạnh – Hầu Mặc Khiêm.

“Hả?” Hầu Mặc Khiêm cười cười nhìn cô.

“Hầu Mặc Khiêm.”

“Hả?” Phương Tư Hàng đứng trước mặt anh, lần đầu tiên cô phát hiện người đàn ông này cao lớn như vậy, cô khẩn trương nuốt nước miếng, “Tôi……”

“Em làm sao?”

“Anh có muốn kết hôn với tôi không?” Nói ra khỏi miệng, cô thế nhưng lại hỏi anh câu này.

Cảm giác khẩn trương vừa qua đi, cái cảm giác vô cùng xấu hộ lại ập đến, cô cư nhiên dám hỏi anh như vậy.

Phương Tư Hàng xấu hổ, hận không thể đào được một cái hang mà chui vào, cô ho nhẹ một tiếng, đưa tay che miệng, cố gắng che giấu sự bối rối của mình, “Cái đó…..Không cần làm thật……..” Cô chỉ là tùy tiện nói ra.

“Được.” Mắt Hầu Mặc Khiêm lấp lánh như có hàng ngàn ngôi sao đang tỏa sáng, rực rỡ như ánh lửa.

“Anh nói cái gì?” Phương Tư Hàng ngây người.

“Anh nói được, chúng ta kết hôn.” Hầu Mặc Khiêm nghiêm túc nói.

Không phải anh đang nói đùa, tuyệt đối không phải, Phương Tư Hàng cảm giác trong lòng bắt đầu nhộn nhạo, trái tim cũng đập bùm bùm càng ngày càng nhanh, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực của cô.

“Lần đầu tiên có một người con gái dám cầu hôn với anh, Phương Tư Hàng, em rất có bản lĩnh.” Anh cười tủm tỉm, bình tĩnh giống như đang thảo luận với cô trưa nay sẽ ăn gì, anh quá bình tĩnh rồi.

“Anh không ngạc nhiên…..” Mỗi người đều sẽ hiếu kỳ mới đúng, chẳng lẽ anh không tò mò tại sao cô lại nói ra những lời này sao?

“Ừ, anh cũng không nghĩ em lại muốn kết hôn.” Mới không phải, cô mới không muốn kết hôn, cô chỉ là bị buộc cưới, bị bức đến bước đường cùng, không thể tiến cũng không thể lùi, không thể làm gì khác hơn là phải phản công thôi.

“Tôi không nói đùa.” Phương Tư Hàng hung hăng nói: “Anh không cần cho là tôi………”

“Anh cũng không nói đùa.” Cho nên anh mới không hiểu rõ chuyện này, Phương Tư Hàng khẽ cắn môi dưới, “Anh sẽ không hối hận chứ?”

Hầu Mặc Khiêm khẽ cười một tiếng, đưa tay vò rối mái tóc ngắn của cô, bộ dạng do dự của cô cộng thêm tóc ngắn xốc xếch, làm cho anh có loại ý nghĩ muốn ăn cô vào bụng.

“Đừng lo lắng nữa.” Tay Hầu Mặc Khiêm đặt lên gáy của cô, kéo cô sát vào người anh, hai gương mặt gần trong gang tấc, “Đóng dấu trước.”

Cái gì mà đóng dấu? Còn chưa kịp suy nghĩ gì, môi Phương Tư Hàng lập tức bị người đàn ông này tập kích, cô không ngờ anh nói hôn liền hôn, ở ngay trước mặt mọi người, tại sao anh có thể hôn tự nhiên như vậy?

Tay Phương Tư Hàng đặt lên trước ngực anh, thử đẩy anh ra, không ngờ anh lại động tay khiến tay cô vắt qua vai anh choàng quanh cổ anh, bọn họ giống như một đôi không thể chia lìa.

Lưỡi Hầu Mặc Khiêm rất nóng, vừa nhanh vừa mạnh chui vào trong miệng cô, không ngừng quấn lấy lưỡi của cô, thanh âm hưng phấn giao thoa giữa môi và lưỡi vang lên, mang theo tiếng nước chảy thanh thúy, hai má Phương Tư Hàng đỏ lên nhưng không cách nào nói chuyện, anh khiến cô trở nên thẹn thùng như vậy, khiến cô hiểu được giữa nam và nữ có loại thân mật như vậy, không kiêng kỵ như vậy.

Bàn tay của anh khẽ vuốt ve eo của cô, từng cái từng cái, tới tới lui lui, bên hông của cô bởi vì động tác của anh mà từ từ nóng lên, cô khó chịu “ưm” một tiếng, thân thể thử tránh khỏi bàn tay nóng như lửa của anh, không ngờ anh lại trực tiếp kéo cô đến bên tường, lấy một tư thế bá đạo mút lưỡi của cô, đem cô thành món khai vị mà ăn sạch.

Từ từ cảm thụ mỹ vị của món khai vị……Mãi lâu sau anh mới buông tha cho môi của cô, ác ý ghé vào bên tai cô, bàn tay của anh trượt từ eo xuống dưới mông, căng đầy co dãn để cho anh yêu thích, nhẹ nhàng xoa một hồi lâu vẫn không muốn buông tay.

Đóng dấu nữa?

Phương Tư Hàng vội vàng che miệng, tức giận nói: “Không được, anh muốn hôn nữa đi tìm người khác mà hôn.”

Cô cũng không muốn lại vì hôn mà không thể thở nổi.

“Được rồi, thật đáng tiếc.” Hầu Mặc Khiêm để xuống bàn tay tà nịnh, ngược lại nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô, “Về thôi, buổi biểu diễn hôm nay cũng không có gì đặc sắc.”

Hôm nay, hai người bọn họ căn bản chỉ là tới tham gia náo nhiệt, không có ai nghiêm túc xem biểu diễn, ở thêm một lát nữa cũng chỉ phí thời gian.

“Không được.”

Lông mày Hầu Mặc Khiêm nhướn lên thật cao: “Không lẽ em còn muốn xem?”

Phương Tư Hàng cười lạnh, “Buổi biểu diễn này không đẹp mắt, tôi dẫn anh đi xem
<<1 ... 1213141516 ... 26>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
115/2353
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT