Dại dột trao thân cho gã Sở Khanh
Lượt xem : |
Khi vừa bước chân vào nhà nghỉ, anh đã bế thốc tôi lên giường... Và rồi, tôi mụ mị tin anh, mê muội lao vào anh, để anh thỏa sức khám phá cơ thể mình.
Khi đọc được tâm sự của cô gái trong bài viết "Sau một đêm mặn nồng ân ái", tôi chợt thấy sống mũi mình cay cay... vì tôi không thể ngờ rằng, trên đời này vẫn có những người con gái phải chịu nỗi bất hạnh giống như tôi.
Tôi từng yêu một anh chàng bác sĩ quân y người miền Nam. Tôi rất thích giọng nói ngọt ngào của anh... và những cử chỉ quan tâm, chiều chuộng, những hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc... đã khiến một đứa con gái lần đầu tiên biết yêu là tôi mơ mộng về một tương lai được làm vợ của người đàn ông mình yêu, làm mẹ của những đứa con ngoan ngoãn... Thế nhưng, cuộc đời dường như đang cố trêu đùa tôi trước sự chân thành của tình yêu này.
Một ngày anh đến và nói với tôi rằng: "Tháng tới, bố mẹ anh muốn sang thưa chuyện với bố mẹ em. Các cụ nói năm nay chúng mình hợp tuổi nên cưới luôn. Anh chỉ sợ em không chịu được cực khổ khi phải lấy một anh chàng bác sĩ quân y như anh thôi!"... Nghe những lời anh nói, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi không sợ nghèo, không sợ khổ, không sợ chịu cảnh cô đơn... tôi yêu anh, cần anh, tôi sẽ cố gắng làm trọn trách nhiệm của một người vợ. Chỉ cần được ở bên anh thôi... với tôi, chẳng còn gì hạnh phúc lớn lao hơn nữa.
Mỗi lần anh đến thăm tôi, anh đều muốn chúng tôi có không gian vắng lặng để hai đứa được thoải mái tâm sự. Những lần trước, chúng tôi đều vào quán cà phê, đến công viên để tâm sự... vì bao lần anh rủ tôi vào nhà nghỉ nhưng tôi đều từ chối. Vậy mà hôm ấy, khi anh hứa hẹn sẽ cưới tôi vào cuối năm nay, tôi đã tin, đã hạnh phúc và đã ngoan ngoãn như một chú nai tơ theo anh vào nhà nghỉ. Anh hứa sẽ không động đến người tôi. Vậy mà khi vừa bước chân vào nhà nghỉ, anh đã bế thốc tôi lên giường... Và rồi, tôi đã mụ mị tin anh, mê muội lao vào anh và để anh thỏa sức khám phá cơ thể mình.
Dại dột trao thân cho gã Sở Khanh, Bạn trẻ - Cuộc sống, Chuyen tinh yeu, moi tinh dau, mang thai, tinh dau tan vo, hanh phuc mong manh
Tôi mê muội lao vào anh và để anh thỏa sức khám phá cơ thể mình (Ảnh minh họa)
Lần đầu tiên tôi bước chân vào nhà nghỉ cũng là lần đầu tiên tôi mất đời con gái. Cảm giác của lần đầu tiên ấy vừa hạnh phúc, vừa lo lắng... hạnh phúc vì mình đã dâng hiến đời con gái cho người đàn ông mình yêu thương nhất, người mà chẳng bao lâu nữa sẽ trở thành chồng của mình nhưng bên cạnh đó, tôi cũng không khỏi lo lắng. Tôi lo sợ anh sẽ không còn yêu thương và trân trọng tôi như bây giờ nữa, lo sợ một điều mơ hồ về hạnh phúc của hai đứa... vậy mà không ngờ, những điều tôi lo sợ đã trở thành sự thật.
Khi phát hiện ra mình có thai, tôi đã rất hạnh phúc và liền báo tin cho anh... Anh vẫn vui vẻ động viên tôi cố gắng ăn uống cho cẩn thận để giữ gìn cho hai mẹ con. Tôi rất cảm động khi nhận được sự yêu thương, quan tâm của "chồng sắp cưới" và được làm mẹ của đứa con anh. Vậy mà,...
Khi biết tôi và anh đang hạnh phúc bên nhau thì có một cô gái bay từ Thành phố Hồ Chí Minh ra Đà Nẵng để "làm sáng tỏ sự việc". Với linh cảm của người phụ nữ, tôi biết có chuyện chẳng lành đang xảy ra với mình... Và linh cảm của tôi đã đúng khi anh bỗng dưng biến mất, để lại tôi một mình đương đầu với người con gái ấy. Sau một lúc nói chuyện, tôi mới biết được anh và người con gái ấy đã yêu nhau gần 2 năm nay. Bây giờ, cô ấy cũng đang mang trong bụng giọt máu của anh và họ cũng đã hứa hẹn với nhau rằng, cuối năm nay làm đám cưới. Cô ấy vừa nói, vừa khóc khiến tôi không thể cầm lòng được... Và lúc ấy, tôi mới vỡ lẽ ra khi biết được bộ mặt thật của người yêu, người "chồng sắp cưới" của mình.
Tôi khóc thương mình, thương cho số phận hẩm hiu khi gặp phải một tên Sở Khanh. Anh ta đã lừa dối tôi, lừa dối cô gái đó... và khi để lại "hậu quả" cho chúng tôi thì anh ta cao chạy xa bay mà không hề nói một lời. Tại sao anh ta lại tàn nhẫn với chúng tôi như vậy chứ? Cũng là con người với nhau mà sao anh ta đối xử bạc bẽo với chúng tôi như vậy?
Đành câm nín ôm gặm nhấm nỗi đớn đau suốt cuộc đời còn lại...
Dù hận anh ta nhưng tôi vẫn rất thương đứa con của mình... Khi tôi đi khám thì bác sĩ nói tôi đang mang thai ngoài tử cung và cần theo dõi. Nhưng cuối cùng, đứa con của tôi cũng không được chào đời. Đau đớn lắm, tủi nhục lắm... sự ngu ngơ, khờ khạo của người con gái lần đầu tiên biết yêu đã khiến tôi phải trả giá quá đắt.
Anh ta làm nghề Y đấy, là bộ đội đấy, rất ngọt ngào và tình cảm đấy... nhưng anh ta không có một chút lương tâm của nghề nghiệp và lại là một tê Sở Khanh thứ thiệt, cùng một lúc lừa dối hai người con gái và để chúng tôi phải chịu chung nỗi đớn đau, bất hạnh...
Hằng đêm, tôi vẫn cầu mong cho linh hồn của con tôi được siêu thoát và tha lỗi cho người mẹ tội lỗi này!
Đôi khi nghĩ đến những cay đắng tủi nhục của mình,những dối gian, lọc lừa của người đàn ông tôi đã từng yêu và tin... tôi đã muốn phá tan sự nghiệp của anh ta, muốn cho anh ta phải ra quân... Nhưng rồi ngẫm lại, tôi làm thế để rồi tôi được gì? Làm thế khác nào tôi cũng hèn hạ và đê tiện như anh ta?
Thôi thì,... nước mắt chảy xuôi... Đành câm nín ôm gặm nhấm nỗi đớn đau suốt cuộc đời còn lại... Chỉ mong sao đến một lúc nào đó, tôi có thể nguôi quên nỗi đau này để tìm cho tâm hồn mình một giây phút bình yên...
Theo 24h.com.vn
Bài viết liên quan!