Tiểu thuyết - Áp Trại Tiểu Vương Phi
Lượt xem : |
ng sắp ngạt thở.
“A. . . . . .” Nàng không nhịn được bật ra một tiếng thở gấp.
Tay của hắn từ phía dưới y phục nàng thăm dò vào, cũng vỗ nhẹ lên bộ ngực mềm mại của nàng, đùa ngịch nhũ hoa nàng.
“Đừng như vậy. . . . . .” Nàng cắn môi dưới, muốn chống lại cảm giác tê dại làm người ta xấu hổ đó.
“Nàng chưa từng bị nam nhân cham vào như vậy.” Hắn ở bên tainàng xấu xa nói, đôi môi lửa nóng ngậm vành tai xinh xắn của nàng, đồngthời hàm răng cắn nhẹ.
“Không nên như vậy. . . . . .” Nàng muốn đẩy hắn ra, nhưng cơ thể hắn to lớn như thế, nàng căn bản không thể động đậy.
Tay của hắn ở trên bộ ngực sữa mềm mại của nàng dùng sức xoa nắn, “Không ngờ nàng lại đầy đặn như vậy . . . . . .”
“Không được! Sẽ có người đi qua . . . . . .” Nàng không dám tưởng tượng hậu quả đó!
“Nàng có thể kêu! Ta thích nhất nghe nữ nhân kêu!” Hắn nghĩ, nàng kêu nhất định rất êm tai, khiến người khác mất hồn. . . . . .
Đáng giận! Hắn đoán chừng nàng chỉ sợ bị người phát hiện điều xấu!
“Nhìn nàng là muốn nhẹ giọng ngâm gọi, hay là vong tình kêuto, ta cũng không để ý.” Giọng hắn tà ác, bắp đùi còn cố ý quấy rầy chân ngọc của nàng.
“Nếu như ngươi muốn phát tiết thú tính của ngươi, ta giúpngươi đi tìm kỹ nữ!” Nàng thở phì phò nói, thân thể nhạy cảm cảm nhậnđược thân thể phái nam của hắn bền chắc, ấm áp . . . . . .
“Không cần!” Hắn cự tuyệt rất kiên quyết.
Hắn không ngừng hôn lên mặt nàng, ngón tay trêu chọc, đùagiỡn nhũ hoa nàng, làm toàn thân nàng không ngừng run rẩy, hô hấp cũngcàng ngày càng dồn dập.
“Không. . . . . .”
Hắn tha thiết hôn nàng, chặn lại tất cả lời nói của nàng.
Người nào hắn cũng không muốn, bởi vì hắn chỉ muốn duy nhât nữ nhân đang nằm dưới hắn.
Với nàng hắn có thể muốn làm gì thì làm, bởi vì hắn biết, nàng cuối cùng sẽ khuất phục dưới mị lực của hắn. . . . . .
“Nàng chỉ cần ngoan ngoãn, còn lại giao cho ta.” Hắn kéo y phục nàng lên, lộ ra cái yếm màu trắng. “Nàng thật đẹp. . . . . .”
Hắn không nói sai, cái yếm màu trắng bao bọc lấy bộ ngựctuyết trắng đầy đặn của nàng, loáng thoáng có thể thấy tiểu hoa màu hồng cao vút trên tuyết phong kia.
Sự ẩn hiện kia càng làm người ta muốn thưởng thức. . . . . .
“Van cầu ngươi, đừng như vậy. . . . . .” Nàng cắn môi dưới,đôi mắt to trong veo nhìn hắn không rời, dáng vẻ đáng yêu kia cho dù aithấy cũng sẽ không đành lòng.
Nhưng nàng lại cầu xin sai địa điểm, cũng nhầm đối tượng rồi.
Nàng càng cầu xin hắn, càng khơi ra thú tính tiềm thức trong hắn ──
“Muốn dùng khổ nhục kế mềm hoá lòng ta?” Trên mặt hắn cười xấu xa.
Nàng lắc đầu một cái, “Không phải vậy, ta thật hi vọng ngươi không nên . . . . .”
“Thật xin lỗi!”
“Thật xin lỗi?”
Nàng kinh ngạc nhìn con ngươi đen kia lóe ra tia sáng cực nóng, nhịp tim không tự chủ được tăng nhanh.
“Ta sẽ không bị khổ nhục kế làm lung lay. Bất quá nếu là mỹ nhân kế…, ta rất vui lòng tiếp nhận.”
Hắn giễu cợt cùng nụ cười tự đại làm lửa giận của nàng bùng lên, “Buông ta ra! Ngươi, đồ vô lại này!”
Tay của hắn vỗ nhẹ lên khuôn mặt non mịn của nàng, say mê chạm vào da thịt tinh tế của nàng.
“Ta nhất định sẽ vô cùng nhẹ nhàng đối đãi nàng. . . . . .”
Nhìn nàng gần như vậy, hắn phát hiện da thịt của nàng thật sự là tuyết trắng nhẵn mịn.
Hắn khát vọng nhìn thấy bộ dạng không mảnh vải che thân củanàng ── da thịt trên người nàng có phải cũng mỹ lệ như vậy, không cóchút tỳ vết nào?
“Không muốn. . . . . .” Thân thể của nàng khẽ run.
“Nàng không muốn cũng không được, ta phải trừng phạt nàng!”
Trừng phạt? Hắn. . . . . . Muốn cường bạo nàng sao? Mộng Tiểu Trúc kinh hoảng muốn chạy trốn.
Hắn không có thô bạo đối đãi nàng, mà là nhẹ nhàng kéo cái yếm của nàng lên, lộ ra cặp nhũ phong tròn trịa.
“Thật đáng yêu. . . . . .” Hắn nhìn thẳng vào ngọc nữ phong của nàng lẩm bẩm.
Ngực của nàng mặc dù không lớn, nhưng lại vô cùng co giãn,nhũ hoa màu hồng trên bộ ngực tuyết non, khả ái lại mê người nằm chínhgiữa.
Tay của hắn vỗ về chơi đùa, cảm giác được nhũ hoa nhạy cảm lập tức đứng thẳng.
“Đáng ghét, không được nhìn. . . . . .” Mộng Tiểu Trúc đỏmặt, muốn bịt ánh mắt của hắn. Cho tới bây giờ nàng chưa từng bị namnhân nhìn qua như vậy. . . . . .
Hơn nữa hắn như muốn đánh gãy ánh mắt nàng, làm toàn thân nàng càng thêm không tự chủ được nóng lên mà run rẩy.
“Không nhìn? Vậy thì hút.”
“Không được. . . . . .”
Không kịp rồi, đầu hắn đã chôn trước ngực tuyết của nàng, đầu lưỡi dùng sức mà lại chậm rãi liếm trên nhũ hoa màu hồng.
“A!” Toàn thân nàng chạy qua một trận run rẩy.
“Nàng thật nhạy cảm.” Ánh mắt của hắn có chút dâm tà nhìn gương mặt đỏ ửng của Mộng Tiểu Trúc một cái.
“Không. . . . . .” Nàng lắc đầu muốn quăng đi cơn ác mộngnày, nhưng nàng lại phát hiện thân thể của mình càng ngày càng khôngtheo kiểm soát của nàng.
“Nếm thử nàng đúng là thật ngọt. . . . . .” Hắn không ngừngliếm lên điểm nhỏ nhạy cảm, khi thì dùng sức mút bộ ngực trơn nhẵn củanàng, nàng không nhịn được mở miệng rên rỉ.
“A. . . . . .” Nàng bởi vì hắn liếm láp cùng trêu đùa mà không tự chủ uốn éo người.
Trong cơ thể nàng có loại khó chịu kỳ dị, khiến nàng càngngày càng nóng, dường như nhất định phải kêu thành tiếng mới có thể phát tiết sơ sơ. . . . . .
Đôi môi nóng rực của hắn ở trên ngực nàng thay nhau hút liếm. Dần dần, ham muốn trong cơ thể nàng được đánh thức.
“A a. . . . . .” Từng trận khoái cảm kích thích làm nàng cũng nhịn không được nữa mà kêu lên. Nàng chưa từng cảm thấy vui sướng nhưvậy, rất nhanh, nàng liền bị hắn mang tới thế giới cảm quan thuần khiếtcủa nam nữ . . . . . .
Tiếng kêu của nàng chứng tỏ xuân tâm nàng đã đại động, cũng làm hắn càng cảm thấy hưng phấn.
Môi của hắn từ trên ngực tuyết của nàng chậm rãi trượt xuốngvùng bụng bằng phẳng, lập tức khiến thân thể nàng hướng về phía hắn,không ngừng run rẩy.
“Không được. . . . . .” Nàng không kìm hãm được thân thể layđộng, hoảng hốt cảm thấy giữa hai chân mình tựa hồ có chút cảm giác ẩmướt.
Hắn vuốt ve để nàng thật thoải mái, nàng không bao giờ còn muốn phản kháng hắn nữa. . . . . .
Vào lúc toàn thân nàng xụi lơ, tay của hắn cũng kéo quần nàng lên, lộ ra như hai chân bạch ngọc.
Đức Chiêu không khỏi nhìn ngây dại.
Chân nàng thon dài cân xứng với năm ngón chân trắng noãnkhông tỳ vết, vườn hoa thần bí nhất của thiếu nữ ẩn trong tiết khố nhonhỏ, đoạn vải giữa hai chân còn lộ ra chút nước bám vào, chắc hẳn là áidịch từ trong tiểu huyệt của nàng chảy ra.
“Tiểu bại hoại, nàng đã động tình.” Ngón tay của hắn cách lớp vải mỏng kia ma sát hoa huyệt tinh tế của nàng.
Sự đụng chạm kỳ lạ của hắn khiến Mộng Tiểu Trúc trầm mê trong tình dục nhất thời phục hồi lại tinh thần.
“Đừng như vậy. . . . . .” Tay của hắn như một dòng điện, vừachạm đến địa phương nơi mà chưa có người nào trùng chạm qua, thì nàng có cảm giác điện giật.
Nàng kinh hoảng muốn kẹp hai chân lại, nhưng bắp đùi của hắnđè lại nàng, nàng chỉ có thể bị hắn mạnh mẽ kéo chân ngọc ra, bàn taythăm dò vào trong tiết khố nàng mà vuốt ve.
“Đừng như vậy! Không thể. . . . . .” Nàng thở gấp liều chếtlắc đầu, nhưng tay của hắn lại làm nàng cảm nhận được thoải mái khó nóilên lời, để cho nàng hoàn toàn hòa tan trong ngực hắn.
“Nàng thật đáng yêu! Làm người ta khó có thể kháng cự. . . . . .” Ngón tay của hắn chậm rãi lục lọi chơi đùa trong cánh hoa bé nhỏ đãướt của nàng, khiến nàng cơ hồ sắp thở không nổi.
“Dừng tay! Ta không ch
“A. . . . . .” Nàng không nhịn được bật ra một tiếng thở gấp.
Tay của hắn từ phía dưới y phục nàng thăm dò vào, cũng vỗ nhẹ lên bộ ngực mềm mại của nàng, đùa ngịch nhũ hoa nàng.
“Đừng như vậy. . . . . .” Nàng cắn môi dưới, muốn chống lại cảm giác tê dại làm người ta xấu hổ đó.
“Nàng chưa từng bị nam nhân cham vào như vậy.” Hắn ở bên tainàng xấu xa nói, đôi môi lửa nóng ngậm vành tai xinh xắn của nàng, đồngthời hàm răng cắn nhẹ.
“Không nên như vậy. . . . . .” Nàng muốn đẩy hắn ra, nhưng cơ thể hắn to lớn như thế, nàng căn bản không thể động đậy.
Tay của hắn ở trên bộ ngực sữa mềm mại của nàng dùng sức xoa nắn, “Không ngờ nàng lại đầy đặn như vậy . . . . . .”
“Không được! Sẽ có người đi qua . . . . . .” Nàng không dám tưởng tượng hậu quả đó!
“Nàng có thể kêu! Ta thích nhất nghe nữ nhân kêu!” Hắn nghĩ, nàng kêu nhất định rất êm tai, khiến người khác mất hồn. . . . . .
Đáng giận! Hắn đoán chừng nàng chỉ sợ bị người phát hiện điều xấu!
“Nhìn nàng là muốn nhẹ giọng ngâm gọi, hay là vong tình kêuto, ta cũng không để ý.” Giọng hắn tà ác, bắp đùi còn cố ý quấy rầy chân ngọc của nàng.
“Nếu như ngươi muốn phát tiết thú tính của ngươi, ta giúpngươi đi tìm kỹ nữ!” Nàng thở phì phò nói, thân thể nhạy cảm cảm nhậnđược thân thể phái nam của hắn bền chắc, ấm áp . . . . . .
“Không cần!” Hắn cự tuyệt rất kiên quyết.
Hắn không ngừng hôn lên mặt nàng, ngón tay trêu chọc, đùagiỡn nhũ hoa nàng, làm toàn thân nàng không ngừng run rẩy, hô hấp cũngcàng ngày càng dồn dập.
“Không. . . . . .”
Hắn tha thiết hôn nàng, chặn lại tất cả lời nói của nàng.
Người nào hắn cũng không muốn, bởi vì hắn chỉ muốn duy nhât nữ nhân đang nằm dưới hắn.
Với nàng hắn có thể muốn làm gì thì làm, bởi vì hắn biết, nàng cuối cùng sẽ khuất phục dưới mị lực của hắn. . . . . .
“Nàng chỉ cần ngoan ngoãn, còn lại giao cho ta.” Hắn kéo y phục nàng lên, lộ ra cái yếm màu trắng. “Nàng thật đẹp. . . . . .”
Hắn không nói sai, cái yếm màu trắng bao bọc lấy bộ ngựctuyết trắng đầy đặn của nàng, loáng thoáng có thể thấy tiểu hoa màu hồng cao vút trên tuyết phong kia.
Sự ẩn hiện kia càng làm người ta muốn thưởng thức. . . . . .
“Van cầu ngươi, đừng như vậy. . . . . .” Nàng cắn môi dưới,đôi mắt to trong veo nhìn hắn không rời, dáng vẻ đáng yêu kia cho dù aithấy cũng sẽ không đành lòng.
Nhưng nàng lại cầu xin sai địa điểm, cũng nhầm đối tượng rồi.
Nàng càng cầu xin hắn, càng khơi ra thú tính tiềm thức trong hắn ──
“Muốn dùng khổ nhục kế mềm hoá lòng ta?” Trên mặt hắn cười xấu xa.
Nàng lắc đầu một cái, “Không phải vậy, ta thật hi vọng ngươi không nên . . . . .”
“Thật xin lỗi!”
“Thật xin lỗi?”
Nàng kinh ngạc nhìn con ngươi đen kia lóe ra tia sáng cực nóng, nhịp tim không tự chủ được tăng nhanh.
“Ta sẽ không bị khổ nhục kế làm lung lay. Bất quá nếu là mỹ nhân kế…, ta rất vui lòng tiếp nhận.”
Hắn giễu cợt cùng nụ cười tự đại làm lửa giận của nàng bùng lên, “Buông ta ra! Ngươi, đồ vô lại này!”
Tay của hắn vỗ nhẹ lên khuôn mặt non mịn của nàng, say mê chạm vào da thịt tinh tế của nàng.
“Ta nhất định sẽ vô cùng nhẹ nhàng đối đãi nàng. . . . . .”
Nhìn nàng gần như vậy, hắn phát hiện da thịt của nàng thật sự là tuyết trắng nhẵn mịn.
Hắn khát vọng nhìn thấy bộ dạng không mảnh vải che thân củanàng ── da thịt trên người nàng có phải cũng mỹ lệ như vậy, không cóchút tỳ vết nào?
“Không muốn. . . . . .” Thân thể của nàng khẽ run.
“Nàng không muốn cũng không được, ta phải trừng phạt nàng!”
Trừng phạt? Hắn. . . . . . Muốn cường bạo nàng sao? Mộng Tiểu Trúc kinh hoảng muốn chạy trốn.
Hắn không có thô bạo đối đãi nàng, mà là nhẹ nhàng kéo cái yếm của nàng lên, lộ ra cặp nhũ phong tròn trịa.
“Thật đáng yêu. . . . . .” Hắn nhìn thẳng vào ngọc nữ phong của nàng lẩm bẩm.
Ngực của nàng mặc dù không lớn, nhưng lại vô cùng co giãn,nhũ hoa màu hồng trên bộ ngực tuyết non, khả ái lại mê người nằm chínhgiữa.
Tay của hắn vỗ về chơi đùa, cảm giác được nhũ hoa nhạy cảm lập tức đứng thẳng.
“Đáng ghét, không được nhìn. . . . . .” Mộng Tiểu Trúc đỏmặt, muốn bịt ánh mắt của hắn. Cho tới bây giờ nàng chưa từng bị namnhân nhìn qua như vậy. . . . . .
Hơn nữa hắn như muốn đánh gãy ánh mắt nàng, làm toàn thân nàng càng thêm không tự chủ được nóng lên mà run rẩy.
“Không nhìn? Vậy thì hút.”
“Không được. . . . . .”
Không kịp rồi, đầu hắn đã chôn trước ngực tuyết của nàng, đầu lưỡi dùng sức mà lại chậm rãi liếm trên nhũ hoa màu hồng.
“A!” Toàn thân nàng chạy qua một trận run rẩy.
“Nàng thật nhạy cảm.” Ánh mắt của hắn có chút dâm tà nhìn gương mặt đỏ ửng của Mộng Tiểu Trúc một cái.
“Không. . . . . .” Nàng lắc đầu muốn quăng đi cơn ác mộngnày, nhưng nàng lại phát hiện thân thể của mình càng ngày càng khôngtheo kiểm soát của nàng.
“Nếm thử nàng đúng là thật ngọt. . . . . .” Hắn không ngừngliếm lên điểm nhỏ nhạy cảm, khi thì dùng sức mút bộ ngực trơn nhẵn củanàng, nàng không nhịn được mở miệng rên rỉ.
“A. . . . . .” Nàng bởi vì hắn liếm láp cùng trêu đùa mà không tự chủ uốn éo người.
Trong cơ thể nàng có loại khó chịu kỳ dị, khiến nàng càngngày càng nóng, dường như nhất định phải kêu thành tiếng mới có thể phát tiết sơ sơ. . . . . .
Đôi môi nóng rực của hắn ở trên ngực nàng thay nhau hút liếm. Dần dần, ham muốn trong cơ thể nàng được đánh thức.
“A a. . . . . .” Từng trận khoái cảm kích thích làm nàng cũng nhịn không được nữa mà kêu lên. Nàng chưa từng cảm thấy vui sướng nhưvậy, rất nhanh, nàng liền bị hắn mang tới thế giới cảm quan thuần khiếtcủa nam nữ . . . . . .
Tiếng kêu của nàng chứng tỏ xuân tâm nàng đã đại động, cũng làm hắn càng cảm thấy hưng phấn.
Môi của hắn từ trên ngực tuyết của nàng chậm rãi trượt xuốngvùng bụng bằng phẳng, lập tức khiến thân thể nàng hướng về phía hắn,không ngừng run rẩy.
“Không được. . . . . .” Nàng không kìm hãm được thân thể layđộng, hoảng hốt cảm thấy giữa hai chân mình tựa hồ có chút cảm giác ẩmướt.
Hắn vuốt ve để nàng thật thoải mái, nàng không bao giờ còn muốn phản kháng hắn nữa. . . . . .
Vào lúc toàn thân nàng xụi lơ, tay của hắn cũng kéo quần nàng lên, lộ ra như hai chân bạch ngọc.
Đức Chiêu không khỏi nhìn ngây dại.
Chân nàng thon dài cân xứng với năm ngón chân trắng noãnkhông tỳ vết, vườn hoa thần bí nhất của thiếu nữ ẩn trong tiết khố nhonhỏ, đoạn vải giữa hai chân còn lộ ra chút nước bám vào, chắc hẳn là áidịch từ trong tiểu huyệt của nàng chảy ra.
“Tiểu bại hoại, nàng đã động tình.” Ngón tay của hắn cách lớp vải mỏng kia ma sát hoa huyệt tinh tế của nàng.
Sự đụng chạm kỳ lạ của hắn khiến Mộng Tiểu Trúc trầm mê trong tình dục nhất thời phục hồi lại tinh thần.
“Đừng như vậy. . . . . .” Tay của hắn như một dòng điện, vừachạm đến địa phương nơi mà chưa có người nào trùng chạm qua, thì nàng có cảm giác điện giật.
Nàng kinh hoảng muốn kẹp hai chân lại, nhưng bắp đùi của hắnđè lại nàng, nàng chỉ có thể bị hắn mạnh mẽ kéo chân ngọc ra, bàn taythăm dò vào trong tiết khố nàng mà vuốt ve.
“Đừng như vậy! Không thể. . . . . .” Nàng thở gấp liều chếtlắc đầu, nhưng tay của hắn lại làm nàng cảm nhận được thoải mái khó nóilên lời, để cho nàng hoàn toàn hòa tan trong ngực hắn.
“Nàng thật đáng yêu! Làm người ta khó có thể kháng cự. . . . . .” Ngón tay của hắn chậm rãi lục lọi chơi đùa trong cánh hoa bé nhỏ đãướt của nàng, khiến nàng cơ hồ sắp thở không nổi.
“Dừng tay! Ta không ch
Bài viết liên quan!