watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Y Nữ Xuân Thu

Lượt xem :
ai con sư tử bằng đồng trông rất sốngđộng và uy phong lẫm lẫm, khác hẳn những gia đình phú quý khác thường chỉ để sưtử đá, thể hiện của cải hùng hậu của Trần phủ, giàu có nhất nước.
Cửa chính đang rộng mở, từ cửa cho đến cuối sân viện là hai hàng người nghiêmtrang cung kính chào đón ông lão về đến nhà. Dọc theo đường, Trần Quắc Phong đãgiới thiệu qua với Liên Kiều rồi, nguyên phối của ông lão đã qua đời ba nămtrước, ông cũng không tái giá, càng không có thê thiếp nào khác. Trong nhà cóhai con trai, hai con gái, con lớn nhất là Trần Chấn Nam, con thứ hai Trần TiếuBắc, con gái lớn Trần Tâm Hài, con gái út Trần Tâm Ngưng.
Con trai lớn nhất mặc dù đã lấy vợ sinh con, nhưng suốt năm đều ở ngoài, đilại khắp lượt các chi nhánh ngân hàng của gia đình để xem xét quản lý, chỉ cóngày lễ ngày tết mới rảnh rỗi về nhà đoàn tụ gia đình. Con trai thứ hai ở nhà xửlý cũng như tập hợp phân chia sổ sách chi tiết, sắp xếp điều động cách chức hoặclên chức nhân viên các nơi. Có thể nói, thực quyền của Trần gia thật ra đều docon trai thứ hai Trần Tiếu Bắc nắm giữ trong tay, hơn nữa hắn lại mắt cao hơnđầu, nữ tử tầm thường không thể lọt vào mắt hắn, nên đến nay vẫn còn chưa lậpgia đình. Vì thế, hắn trở thành một đức lang quân rùa vàng chính cống trong suynghĩ của các tiểu thư con nhà giàu có thậm chí là con nhà quan. Con gái lớn TrầnTâm Hài đã lập gia đình, con gái út Trần Tâm Ngưng là một mỹ nữ vẫn còn ngâythơ, mười sáu tuổi, nhốt mình trong nhà.
Thanh niên quỳ gối trước cửa hôm nay chắc hẳn là Trần Tiếu Bắc không thể nghingờ. Trần lão gia lấy phong thái của một đại gia, ngẩng đầu ưỡn ngực bước vàocửa chính, Liên Kiều, Trần Nhị và cậu bé theo hầu đi theo sát phía sau.
Đi tới phòng khách, ông lão tiến đến ngồi trên ghế chủ nhà, Liên Kiều đứngbên cạnh ông lão. Sau đó Trần Tiếu Bắc, Trần Tâm Ngưng và đại đại tẩu Vân Nươngcùng tiến vào, đợi đến khi ông lão ngồi vào chỗ của mình rồi mới tiến lên hànhlễ quỳ lạy.
Khi Trần Tiếu Bắc đứng dậy nhìn thấy Liên Kiều thì hiện rõ vẻ sửng sốt, nhưngngay sau đó vẻ mặt nghiêm túc trở lại, quay về phía Trần lão gia hỏi: “Phụ thânđường xa mệt nhọc, hay là về phòng nghỉ ngơi cho khỏe trước đã?”
Trần lão gia gật gật đầu, nói: “Lần này đi ra ngoài, cha thiếu chút nữa mangxác mà về!”
Mọi người ngồi dưới sảnh đường xôn xao một hồi, nét mặt đại tẩu Vân Nương làkhoa trương nhất, đưa đến cái cau mày của Trần Tiếu Bắc.
“Nhưng may mắn có Vũ cô nương trượng nghĩa tương trợ, nhặt về được một cáimạng.” Ông lão lại nói tiếp.
Trần Tiếu Bắc lại hướng sang nhìn Liên Kiều, trong ánh mắt càng thêm phần tìmtòi nghiên cứu, vẻ tinh khôn giống hệt cha hắn.
“Vũ cô nương cứu gia phụ một mạng chính là đại ân của Trần gia chúng ta, xinnhận một cúi đầu của Tiếu Bắc!” Nói xong, cúi gập người tới gần sát đất. VânNương, Trần Tâm Ngưng cùng cả đám người làm bên dưới cũng rối rít quỳ xuống cảmtạ.
Liên Kiều liếc mắt nhìn ông lão, thấy lão mỉm cười gật đầu, nàng mới khôngkiêu ngạo không tự ti nói: “Chỉ một cái nhấc tay mà thôi, không đáng nhắc đến.May nhờ Trần lão gia không chê tiểu nữ tử Xa Vũ, sau này sẽ ở lại trong phủ giúpmột tay. Kính xin mọi người chỉ điểm đôi điều!”
Trần Tâm Ngưng mỉm cười, mở to đôi mắt tò mò nhìn nàng. Vân Nương lại hất mặtnhìn nàng vẻ hơi hơi khinh thường, nếu không có mặt ông lão tại đây thì chắc hẳnsẽ không cho nàng một sắc mặt tốt rồi. Trong lòng nàng ta lúc này hẳn đang cảmthấy trong nhà lại có thêm một kẻ đến ăn quịt.
Trần lão gia rời sảnh về phòng nghỉ ngơi, Liên Kiều được quản gia tạm thời anbài ở phòng khách trong Mai viên của Trần phủ, mặc dù lúc này hoa mai đã tàn,nhưng những hạt mai xanh xanh nhìn cũng rất đáng yêu.
Dàn xếp xong, Liên Kiều cũng cảm thấy hơi mệt. Mấy ngày nay suốt ngày rongruổi trên đường, sau đó còn cấp cứu mà quen biết với ông lão Trần Quắc Phong,cảm xúc trong nàng không được bình tĩnh. Cuối cùng hôm nay cũng đã ổn định được,có một loại cảm xúc khó nói nên lời bỗng nhiên đánh tới nàng như sóng triều cuộndâng. Nhớ hắn! Sự kiên quyết dứt khoát ban đầu cho tới bây giờ nàng cũng khônghề hối hận, mà đây thật sự chỉ là nỗi nhớ nhung. Nỗi nhớ nhung này giống như mộtthân cỏ dại, một khi đã cắm được rễ thì lập tức sinh sôi nảy nở không ngừng.
Lắc lắc đầu muốn đẩy hắn ra khỏi suy nghĩ của mình nhưng vẫn không thể được,nàng bèn dứt khoát cầm giấy viết trên bàn để ra phương thuốc, có thể dùng dượcvật tương tự với xạ hương để làm viên hoàn bảo vệ tim nàng vẫn còn nhớ trongđầu. Chỉ là, với tình trạng bệnh lý của Trần lão gia thì không chỉ là do tráitim suy kiệt dẫn tới, mà còn kèm thêm triệu chứng của xơ cứng động mạch và caohuyết áp. Một bệnh nhiều triệu chứng, tương đối khó giải quyết.
Ngay cả ở hiện đại, những bệnh mà ông lão đang mang trong cơ thể cũng khôngthể trị tận gốc, nên ở thời đại sơ khai này cũng chỉ có thể dùng dược vật khốngchế một chút ít thôi. Tới ngày nào đó không khống chế được nữa thì chính là thờiđiểm mà lão ông phải cưỡi hạc về trời rồi.
Tập trung tĩnh tâm viết xuống mấy phương thuốc, rồi viết thêm một số thức ănbổ dưỡng, nàng định rằng sẽ từ từ chậm rãi điều trị rồi từ đó có thể khống chếđược bệnh. Lúc nào ông lão qua đời rồi, nàng cũng nên cuốn gói mà đi thôi.
“Vũ cô nương đang nghiên cứu phương thuốc cho gia phụ bệnh sao?”
Thanh âm ôn tồn nho nhã đột nhiên xuất hiện sau lưng, khiến Liên Kiều vìkhông hề đề phòng mà kinh sợ nhảy dựng lên, chữ dưới ngòi bút cũng bị quẹt saiđi. Quay đầu nhìn ra đằng sau, thì ra là Trần Tiếu Bắc. Kẻ này đi đứng không mộttiếng động, xem ra sau này nàng phải tập cho dần dần thích ứng với loại độtnhiên tập kích này.
“Nhị công tử.” Liên Kiều nhàn nhạt chào.
Liếc mắt một cái lên tờ giấy, Trần Tiếu Bắc nói vẻ hơi áy náy: “Xem ra tại hạđã quấy rầy.”
“Không sao.” Nàng không chút hoang mang rút tấm giấy viết hư ra, vò nhẹ lạithành cục tròn.
Trần Tiếu Bắc hơi nhíu mày, không ngờ Liên Kiều lại có kiểu phản ứng này.Thông thường, những vị thiên kim tiểu thư kia lúc nào cũng dùng ánh mắt si mêlưu luyến mà nhìn hắn, cô gái này lại hơi có vẻ không vui. Điều này làm cho hắncảm thấy vô cùng mới mẻ, cũng khiến cho hắn cảnh giác. Một cô gái bất phàm nhưvậy, sao có thể tới gia đình hắn làm khách ăn bám?
“Vũ cô nương chắc không phải là người địa phương!”
Liên Kiều cười thầm, tên này bắt đầu đào tìm thông tin của nàng rồi đây, liềnđáp lời ngay: “Không phải, thuở nhỏ ta ở tại Kinh Thành, cha mẹ đều hiểu chút ylý, ta cũng học được một chút từ họ. Sau khi cha mẹ đi về cõi tiên, ta lần tìmngười thân thích để nương tựa, không ngờ chẳng còn tìm được thân thích nào. Thậtmay ta được Trần lão gia lòng dạ từ bi mà đồng ý chứa chấp, phải lấy việc sống ởtrong phủ mà mưu sinh. Xa Vũ làm phiền gia chủ, mong rằng Nhị công tử bao dung.”Nàng kể một hơi y như phim, bằng những lời tuyệt đối không để cho người ta hoàinghi về nơi sinh của nàng, đã vậy còn nhấn mạnh việc mình là cô nhi. Một phengiải thích như vậy cũng rất là hợp tình hợp lý, trên đường đi nàng cũng nói ynhư vậy với Trần lão gia. Cho dù Trần Tiếu Bắc này có sinh nghi cũng không thểnào tra ra được.
Đôi môi mỏng bĩu một cái, trong mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc, Trần Tiếu Bắc lễđộ nói: “Cô nương quá khiêm nhượng rồi, ngươi cứu gia phụ một mạng, trên dướiTrần phủ đều vô cùng cảm kích đối với cô nương, sao lại nói hai chữ quấy rầy!”Nữ tử này quả nhiên lợi hại, nhìn đi, hắn chỉ hỏi một câu, nàng liền nói thẳngra như thể rất thành thật không giấu diếm chút gì. Nhưng thật ra trên căn bản làđang phủi hắn đi, không muốn nói nhiều thêm một câu n
<<1 ... 7071727374 ... 81>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
282/4416
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT