watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Y Nữ Xuân Thu

Lượt xem :
dưỡng huyết, thanh nhiệt, không thể cầm máu, sảnphụ này xuất huyết nhiều đương nhiên không thể.
Nàng lập tức hỏi nhanh: “ Ngươi không cho sinh long cốt cùng a giao?”
Bà mụ khó hiểu hỏi: “ Đấy là loại dược gì? Nghe cũng chưa từng nghe qua.”
Đáng chết, bị nặng như vậy lại không có hai vị dược liệu này, cư nhiên cònchưa nghe qua, vấn đề là cho dù tìm được long cốt nhưng còn a giao thì phải chờđiều chế. Vậy phải làm sao bây giờ?.
Bất giác nhíu mày, thoáng nhìn bà mụ kia ánh mắt không khỏi có chút tức giận,chợt nghe xa x truyền đến tiếng trư kêu, trong đầu chợt loé tinh quang.
Liên Kiều giương mắt hướng Đạt Cách Lỗ hỏi: “ Nơi này có heo mẹ?”
Đạt Cách Lỗ đầu tiên là sửng sốt, về sau khó hiểu nói: “ Đây là thảo nguyênchúng ta nguyên là không dưỡng trư, lần này đi biên cảnh lương quốc, ngang quachổ người quen có tặng cho ta một con heo mẹ, hơn nữa nó còn mang thai, khônglâu sau sẽ sinh heo con, ta bắt nó mang về cũng là chờ nó sinh rồi sẽ cho mọingười nếm thử, ngươi hỏi cái này để làm gì, có phải có liên quan?”
Nàng nhìn hắn nghiêm mặt nói: “ Phải”.

Nàng cùng Đạt Cách Lỗ
i xuống hướng cuối hàng rào liền thấy một cái chuồng bên trong quả nhiên làmột đại hắc trư, bụng phình lên chứng tỏ nó sắp sinh. Mùi hôi dày đặt trongkhông khí, kỳ thật heo thích sạch sẽ nên mọi bài tiết của nó sẽ không nằm trongkhu nó sống, bài tiết sẽ nằm cạnh hàng rào, đây cũng là cái nàng cần. Liên kiềudùng hai nhánh cây nhặt được gần đó cẩn thận lấy thỉ của heo mẹ lên trong ánhmắt kinh ngạc của mọi người nàng chậm rãi xoay người đứng lên :
“Lấy chậu than, mau.” Liên Kiều vẻ mặt nghiêm túc hạ lệnh cho bà mụ.
“ Hãn Đạt?” Vẻ mặt không tình nguyện nhìn về phía Đạt Cách Lỗ, không nghĩ nữnhân không rõ lai lịch này cư nhiên dám sai sử nàng. Cái làm cho nàng không nghĩtới chính là Đạt Cách Lỗ lại gật đầu một, buộc nàng phải làm theo.
Chậu than đã được đốt lên, chỉ thấy Liên Kiều đem thỉ heo bỏ vào nồi đun lên.Chỉ chốc lát sau, liền toả ra một cỗ mùi vừa khai lại vừa thối rất khó ngửi, làmngười ta muốn nôn.
“Có rượu không?” Liên Kiều hỏi nhưng không ngẩn đầu lên chỉ chú ý vào nồi đấttrước mặt.
“ Có.” Đạt Cách Lỗ hứng thú nhìn nàng. Nàng xinh đẹp không giống nữ tử dịtộc, lúc nàng hấp hối ngã trên sa mạc không rõ thân phận lai lịch liền đem nàngvề doanh trướng, hắn nghĩ thân hình nàng mảnh mai gió thổi cũng ngã sống khôngđược vài ngày nên để nàng tự sinh tự diệt. Không nghĩ tới sau khi từ Lương Quốctrở về, nữ nhân vốn đã chết đi này lại như có kỳ tích giờ đang đứng trước mặthắn. Mới gặp nàng, nàng đã làm hắn kinh ngạc, giờ lại liên tiếp không ngừng gâycho hắn nghi hoặc cùng ngạc nhiên. Biểu tình bình tĩnh tự nhiên, cử chỉ rụt rècó lễ, lời nói và việc làm không kiêu ngạo không siểm nịnh, biểu hiện của nàngtất cả đều là được giáo dưỡng rất tốt, nữ tử này nhất định không phải sinh tronggia đình bình thường. Nhưng mà thiên kim hoặc tiểu thư quan gia Lương Quốc hắncũng không phải chưa thấy qua là nữ tử có tri thức hiểu lễ nghĩa nhưng lại nhátgan, cả gan làm loạn sống tuỳ hứng là kiều man. Sống nhiều năm, đi qua nhiều nơinhư vậy còn chưa gặp qua nữ tử nào kỳ lạ như nàng, nàng làm hắn bị mê hoặc.
Nhìn chất trong nồi dần dần bị nướng hoá thành một khối cháy đen cứng rắn,Liên Kiều có chút bất ổn. Từ nhỏ bị ông nội buộc học các loại sách thuốc, dượckinh, chất bài tiết của heo mẹ có thể cầm máu thì nàng đã biết từ nhỏ, chỉ làchưa thử qua. Nhưng cho tới bây giờ cũng không có người nguyện ý ăn loại này,ông nội đương nhiên cũng không dùng cách này. Nàng bắt đầu hối hận lúc đó nhấtthời xúc động, nhưng chỉ có thể thử một lần, hy vọng Lý Khi Trân(1) sẽ không đùachết nàng.
Thỉ trư nướng xong không sai biệt lắm với hiểu biết của nàng, Liên Kiều ngẩnđầu thuỷ chung đứng một bên Đạt Cách Lỗ nói: “Đưa cốc rượu cho ta.”
Đạt Cách Lỗ hất cằm, bà mụ ngoan ngoãn đem chén rượu dâng lên. Tiếp nhận chénrượu, Liên Kiều cẩn thận đem thỉ trư đã nướng thành tro bỏ vào chén rượu, lạithật cẩn thận dùng cây khuấy đều chờ cho tan hết.
Đem chén rượu đưa tới trước mặt bà mụ: “Đem cho sản phụ uống”.
“Cái này…Sao?” bà mụ trừng mắt, vẻ mặt không tin nỗi, “ngươi, ngươi nói chosản phụ uống… uống cái này?”
Liên Kiều yên lặng gật đầu: “Đúng, uống cái này, việc này không nên chậm trễ,sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”
“ Hãn Đạt”. bà mụ lại bất lực nhìn về phía Đạt Cách Lỗ, xem ra Đạt Cách Lỗhẳn là nhân vật quan trọng lắm, mọi việc đều phải xin hắn chỉ thị.
Đối với bà mụ lề mề, Đạt Cách Lỗ giống như không còn chút kiên nhẫn, nhíu milại, lạnh lùng nói: “Ngươi không nghe Liên cô nương phân phó sao? Còn khôngnhanh lên?”.
Nhìn bà mụ đem chén rượu đưa lên miệng sản phụ, Liên Kiều có chúthột dạ nênđi ra ngoài. Trên thảo nguyên gió đêm rất lạnh, cái lạnh như đâm vào da thịt rấtđau, ngẩn đầu nhìn lên bầu trời đầy sao trong lòng không khỏi phiền muộn. Mặc dùđến nay còn chưa thấy được gương mặt hiện tại của nàng nhưng da thịt lộ ra trắngnõn nà, mềm mại như trẻ con nàng cũng hiểu khối thân thể này là một người cực kìxinh đẹp và được yêu quí. Hiện giờ thân thể này bị nàng chiếm cứ lại đi vào mộtnơi không biết là đâu,giờ nên đi nơi nào cũng không rõ.
“ Aiz” suy nghĩ trong lòng đột nhiên lại phát ra một tiếng than nhẹ, vốnkhông thể nghe thấy, không ngờ vẫn bị người hữu tâm bắt được.
“Ngươi có tâm sự?” một thanh âm âm trầm, Đạt Cách Lỗ đã đứng đó tự bao giờ,người này không tính là tuấn lãng nhưng lại có một đôi mắt thâm trầm của sự lõiđời.
Thấy hắn, nàng lạnh nhạt trở lại, đem ánh mắt hướng lên biển trời đầysao:
“Không có”.
Cảm giác được đối phương đi đến cùng đứng sóng vai với nàng, hồi lâu mới ngheĐạt Cách Lỗ chậm rãi nói: “Ta rất ngạc nhiên, ngươi sao lại ngã trên sa mạc hấphối”.
Đối với vấn đề này, nàng chỉ có cười khổ, đến nay chính mình còn tưởng mìnhnằm mơ. Hết thảy mọi thứ đều như không đúng, nhưng lại tồn tại thật sự. Thấynàng chỉ cười không nói, Đạt Cách Lỗ biết nàng không muốn nói nhiều, vì thế lạichuyển hướng đề tài.
“Ngươi có thân nhân sao? Nhà ở đâu?”
“Ta-- không biết”.
Hắn kinh ngạc nhìn nàng như đang chờ nàng giải thích.
Nàng nhẹ thở dài: “Ta là cô nhi, không có cha mẹ, cũng không có bằng hữu.Nhà, là một khái niệm xa xôi không thể thành”. Tuy rằng nói mơ hồ nhưng cũngkhông tính là bịa chuyện, thuở nhỏ cha mẹ sớm vong coi như là cô nhi, cuối cùngGia gia cũng bỏ nàng đi, vậy cũng như không có nhà.
“Là như thế sao?” hắn nữa tin nữa ngờ kéo dài âm cuối.
Không nghĩ đến cùng hắn dây dưa, đang muốn rời đi, xa xa truyền đến tiếngQueri la. Nói gì nàng nghe không hiểu nhưng ít ra có một chút có thể xác định,đó là tiếng của sự vui sướng.
Đi theo Đạt cách lỗ bước nhanh đến trước trướng của sản phụ, nàng bước đi cóchút do dự, tuy ràng đọc nhiều sách thuốc, nhưng trị bệnh cứu người vẫn là lầnđầu, không biết nàng nói thuốc là thỉ trư cùng rượu thì sản phụ sẽ như thế nào,haiz.
Chỉ thấy trượng phu của Queri vẻ mặt kích động đối Đạt Cách Lỗ nói cái gì,nàng chỉ có thể hướng về Đằng Triệt xin giúp đỡ. Không đợi Đằng Triệt nói, TôLạp liền hưng phấn mà lao tới, một phen túm ống tay áo của nàng, lớn tiếng nói:“Máu đã ngừng, Liên Kiều ngươi thật lợi hại, ngươi là thần y.”
Nghe Tô Lạp nói xong, nàng rốt cục thở ra một hơi, trong lòng cũng nhẹ bớtkhông ít. Lúc này, hắn đột nhiên đi tới trước mặt nàng, đột nhiên quì xuống đất,doạ nàng mất cả hồn vía.
“Tạ ơn cứu mạng của cô nương, ta thật không biết lấy gì báo đáp, mệnh này củata từ n
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
449/1285
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT