Tiểu thuyết - Y Nữ Xuân Thu
Lượt xem : |
của màn ngủ được phối hợp rất tinh tế.
Bên giường Huyết Thái tử ngồi trên ghế mặt không chút thay đổi, Liên Kiềutrong lòng cười thầm, nam nhân này cơ thể cứng ngắc, vẫn bày ra cái mặt như cáchết, hắn không cáu nhưng người khác nhìn đều sợ.
“Nếu ngươi dám có ý đồ gây rối, bổn vương lập tức chôn sống ngươi.” Hắnnghiêm mặt băng lãnh nói.
Liên Kiều cũng không sợ hắn, dù sao hiện tại hắn cũng cần tới nàng: “Y giảtại tâm**, ta sẽ không giết hắn.” Nàng lập tức ngồi xuống vén màn lên bắt mạch,trong chốc lát nàng thu hồi tay lại.
“Thế nào?” Trát Nhân Tây nhịn không được hỏi.
Liên Kiều liếc mắt nhìn Huyết Thái Tử bên cạnh, bày ra một bộ dáng bí hiểmnói: “Mắt người là nơi thể hiện tình trạng cơ thể con người, tình trạng của lụcphủ ngủ tạng, tất cả đều hiện lên trên hai mắt. Quý thể của điện hạ bản chất lànhiệt, lại điều dưỡng quá độ, cho nên bên trong tích tụ nhiệt, máu huyết cũng vìthế mà nóng, dồn lên hai mắt, gây đỏ mắt, nếu không lập tức điều trị, tích tụlâu ngày, sẽ tạo nên màng chắn màu trắng. Ước chừng, to như gạt vừng, cứ lập đilập lại sẽ sinh ra thêm lớp màng mắt, che lấp đồng tử, trước là mắt mờ, sau sẽthành mù”.
Huyết thái tử rõ ràng không kiên nhẫn: “Cuối cùng là có thể chữa khỏi haykhông?”
Liên Kiều nghiêng đầu nhìn hắn, mặt vẫn như cũ chậm rãi: “Trị thì có thể trị,nhưng…”
“Cái gì?” Huyết thái tử trong mắt đã ẩn hiện sát khí.
“Mắt hắn không phải mới bị như vậy một hai ngày.”
“Có từ nhỏ.”
“Sao lại không mời thầy thuốc trị liệu? Không nên để đến bây giờ nghiêm trọngnhư vậy mới giải quyết.”
Hắn cười lạnh: “Thầy thuốc không biết đã mời bao nhiêu ngừơi, nhưng không mộtai có thể trị cho mắt của vương đệ, chúng đều là lang băm, tất cả đều bị ta lấyhai mắt đền tội cho vương đệ.
Lời hắn nói làm Liên Kiều lạnh cả người. Hắn từ nhỏ đã bị bệnh, lấy địa vịcủa bọn họ thì có lẽ đếm không hết số thầy thuốc bị bọn lấy đi đôi mắt, quả thựclãnh huyết vô tình cực điểm.
Tâm lý có chút xôn xao nhưng nàng đã kịp lấy lại tinh thần, Liên Kiều tới bênbàn lấy bút viết phương thuốc lên giấy. Viết xong nàng thổi thổi rồi đưa choHuyết thái tử.
“Gọi người dựa vào đây mà lấy dược.”
Buổi chiều Liên Kiều đang giúp Tô Lạp sát gừng vào vết thương thì cánh cửa bịđẩy mạnh, bước vào là hai gã vẻ mặt như hung thần ác sát tiến tới kéo Liên Kiềura ngoài mặc cho Tô Lạp ở phía sau khóc lóc thảm thiết cũng không quay đầu lạiliếc mắt một cái.
“Ba” trên mặt lại bị một bạt tai, Liên Kiều thống hận cực độ loại vũ nhụcnày, nhưng hai cánh tay lại bi chế trụ không thể động đậy.
Huyết thái tử ánh mắt lộ hàn quang, sát ý lộ rõ: “Dám lường gạt bổn vương, lágan ngươi cũng không nhỏ.”
Phun ra một ít máu, Liên Kiều ngẩng đầu nhìn thẳng vào hắn: “Ta làm sao lườnggạt ngươi?” Trên mặt nàng giờ đau rát, đánh nữ nhân, căn bản không xứng được gọilà nam nhân.
Huyết thái tử rút ra tờ giấy ném tới trước mặt nàng: “Ngươi đưa phương thuốcnày căn bản không thể dùng.”
Liên Kiều nhíu mày: “Sao lại không thể dùng?” Nàng nghi hoặc nhìn hắn:“Phương thuốc của ta tuyệt đối không sai.”
“Có thật không?” Hắn cười lạnh, “Phương thuốc này của ngươi đã đưa cho vàithầy thuốc nghiên cứu, có một loại dược trên đời này căn bản không thể có.”
Ách! Thảm, chẳng lẽ thế giới này dược liệu khác với thế giới của nàng. Haiz,chẳng lẽ nàng thực sự sẽ bỏ mạng ở đây.
Nàng hít thở sâu bình tỉnh lại nàng hỏi: “Là dược gì?”
“Long đảm!” Hắn lạnh lùng nói, “Long chính là biểu tượng của Lương quốc,người dân Lương quốc cúng bái, ngươi nói đi phải làm như thế nào lấy được longchi đảm?”
Không thể nào, Liên Kiều cảm thấy mình muốn té xỉu ở đây, Huyết thái tử nàyrốt cục mời đến thầy thuốc gì a. Sao đến long đảm cũng không biết, còn dám làmthấy thuốc, quả thực không biết sống chết, trách không được đệ đệ hắn bệnh lâunăm như vậy lại không có khởi sắc, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, haihuynh đệ này đúng là ngu ngốc mà, xứng đáng bị người ta lừ
Liên Kiều trong giọng nói mang ngữ khí trào phúng: “Trong sách thuốc nói longđảm này kỳ thật là long đảm thảo, thanh nhiệt giải độc, lưu thông máu khử phonghàn, sao lại ngu ngốc có thể ví long đảm này là long chi đảm đây?”
Huyết thái tử híp mắt nhìn nàng, muốn xác định lời nói của nàng. Sau một lúclâu.
“Bổn vương sẽ tin ngươi một lần, nhưng sẽ cho thầy thuốc cùng ngươi tranhluận.”
“Tuỳ, ta phụng bồi là được.”
Gặp thầy thuốc ở đây Liên Kiều mới biết được không phải là thế giời này dượcvật cùng thế giới nàng không giống mà là có rất nhiều thảo dược không phát hiệnđược giá trị của nó, vì vậy mới không được dùng đến. Xem ra thế giới này Lý KhiTrân còn chưa sinh ra đâu.
Huyết thái tử lập tức phái người đi tìm dược, lại sai người chiếu theo phươngthuốc đem những loại dược còn lại về.
Thị vệ vừa chuẩn bị đem Liên Kiều áp giải trở về, nàng đột nhiên hỏi Huyếtthái tử: “Ngươi điều tra ta?”
Huyết thái tử chậm rãi xoay người, nhìn nàng.
“Vì sao?” Nàng trừng mắt nhìn hắn, “Vì sao phải điều tra ta? Ngươi có mụcđích gì? Ta với ngươi chưa từng gặp mặt, ngươi bắt ta tới chổ này thật ra là cómịch đích gì?”
“Chưa từng gặp?” Hắn nheo mắt tinh tế đánh giá nàng, “Ngươi tên LiênKiều?”
“Phải”
“Cho tới nay đều là tên này?”
“Phải”
“Ngươi từ đâu tới đây?”
Không suy nghĩ nàng nói: “Không biết, ta tỉnh lại đã nằm ở Ngạc Lỗ tộc, nghenói là Đạt Cách Lỗ cứu ta, trước kia từng xảy ra chuyện gì ta không nhớ rõ.”
Huyết thái tử gắt gao nhìn thẳng vào hai mắt nàng, chậm rãi nói: “nhưvậy—ngươi có từng nghe qua tên Điệp Tiên?”
“Không có”. Nàng thản nhiên trả lời.
Huyết thái tử nhìn nàng ứơc chừng năm phút, sau đó quay người lại rời đi.
Liên Kiều có cảm giác hắn hẳn là có biết nàng, biết thân thể này. Hơn nữahiện giờ nàng đang chiếm cứ thân thể này, rất có thể là người mà hắn gọi là ĐiệpTiên. Nhưng rốt cuộc thì Điệp Tiên cùng Huyết thái tử có quan hệ gì? Nếu làđịch, hắn sao lại vừa thấy nàng liền thượng nàng? Nếu là tình nhân, càng khôngthể không có đạo lý ngược nàng như vậy. Một mảng sương mù làm nàng cứ nghĩ đếnlà đầu lại đau, nàng vẫn không tìm được đáp án. Thôi thì bỏ đi, tới đâu tính tớiđó.
—————————————–
*Long đảm: Long Đảm Thảo: Vị đắng, tính hàn, quy kinh lạc gan vàmật, gồm hai công hiệu chữa trị chủ yếu: Một là thanh nhiệt thấmthấp, thích hợp điều trị các chứng hoàng đảm, sưng và ngứa bộ phậnsinh dục, bạch đới phụ nữ, ban sởi dẫn đến ngứa ngáy. Hai là hạ hỏagan và mật, thích hợp điều trị chứng đau đầu, mắt đỏ, tai điếc, đausườn, mồm đắng do gan hỏa gây nên, chứng co giật bởi trúng phong v.v.Các trường hợp này thường dùng chung với Sài Hồ, Hoàng Cầm và ChiTử.
Cách dùng và liều lượng: Dùng Long Đảm Thảo sắc nước uống, mỗilần từ 3-6 gam.
Điều cần phải lưu ý là: Những người tỳ hàn vị hàn không nên dùng,âm hư phương hại tới hệ thống chất tiết nên thận trọng khi sửdụng.
**Y giả tại tâm: là thầy thuốc thì phải có tâm
Ba ngày sau, người đi tìm dược cũng đã trở về, Liên Kiều cẩn thận phân biệtLong đảm thảo. Nàng đem cách điều chế dược nói cho những thầy thuốc ở đây biếthết không bỏ sót điều gì. Sau đó đem dược cho Trát Nhân Tây uống. Huyết thái tửlo lắng Vương đệ bị đầu độc nên bắt Liên Kiều uống trước một ngụm, nữa giờ sauxem nàng có phản ứng gì không mới sai n
Bên giường Huyết Thái tử ngồi trên ghế mặt không chút thay đổi, Liên Kiềutrong lòng cười thầm, nam nhân này cơ thể cứng ngắc, vẫn bày ra cái mặt như cáchết, hắn không cáu nhưng người khác nhìn đều sợ.
“Nếu ngươi dám có ý đồ gây rối, bổn vương lập tức chôn sống ngươi.” Hắnnghiêm mặt băng lãnh nói.
Liên Kiều cũng không sợ hắn, dù sao hiện tại hắn cũng cần tới nàng: “Y giảtại tâm**, ta sẽ không giết hắn.” Nàng lập tức ngồi xuống vén màn lên bắt mạch,trong chốc lát nàng thu hồi tay lại.
“Thế nào?” Trát Nhân Tây nhịn không được hỏi.
Liên Kiều liếc mắt nhìn Huyết Thái Tử bên cạnh, bày ra một bộ dáng bí hiểmnói: “Mắt người là nơi thể hiện tình trạng cơ thể con người, tình trạng của lụcphủ ngủ tạng, tất cả đều hiện lên trên hai mắt. Quý thể của điện hạ bản chất lànhiệt, lại điều dưỡng quá độ, cho nên bên trong tích tụ nhiệt, máu huyết cũng vìthế mà nóng, dồn lên hai mắt, gây đỏ mắt, nếu không lập tức điều trị, tích tụlâu ngày, sẽ tạo nên màng chắn màu trắng. Ước chừng, to như gạt vừng, cứ lập đilập lại sẽ sinh ra thêm lớp màng mắt, che lấp đồng tử, trước là mắt mờ, sau sẽthành mù”.
Huyết thái tử rõ ràng không kiên nhẫn: “Cuối cùng là có thể chữa khỏi haykhông?”
Liên Kiều nghiêng đầu nhìn hắn, mặt vẫn như cũ chậm rãi: “Trị thì có thể trị,nhưng…”
“Cái gì?” Huyết thái tử trong mắt đã ẩn hiện sát khí.
“Mắt hắn không phải mới bị như vậy một hai ngày.”
“Có từ nhỏ.”
“Sao lại không mời thầy thuốc trị liệu? Không nên để đến bây giờ nghiêm trọngnhư vậy mới giải quyết.”
Hắn cười lạnh: “Thầy thuốc không biết đã mời bao nhiêu ngừơi, nhưng không mộtai có thể trị cho mắt của vương đệ, chúng đều là lang băm, tất cả đều bị ta lấyhai mắt đền tội cho vương đệ.
Lời hắn nói làm Liên Kiều lạnh cả người. Hắn từ nhỏ đã bị bệnh, lấy địa vịcủa bọn họ thì có lẽ đếm không hết số thầy thuốc bị bọn lấy đi đôi mắt, quả thựclãnh huyết vô tình cực điểm.
Tâm lý có chút xôn xao nhưng nàng đã kịp lấy lại tinh thần, Liên Kiều tới bênbàn lấy bút viết phương thuốc lên giấy. Viết xong nàng thổi thổi rồi đưa choHuyết thái tử.
“Gọi người dựa vào đây mà lấy dược.”
Buổi chiều Liên Kiều đang giúp Tô Lạp sát gừng vào vết thương thì cánh cửa bịđẩy mạnh, bước vào là hai gã vẻ mặt như hung thần ác sát tiến tới kéo Liên Kiềura ngoài mặc cho Tô Lạp ở phía sau khóc lóc thảm thiết cũng không quay đầu lạiliếc mắt một cái.
“Ba” trên mặt lại bị một bạt tai, Liên Kiều thống hận cực độ loại vũ nhụcnày, nhưng hai cánh tay lại bi chế trụ không thể động đậy.
Huyết thái tử ánh mắt lộ hàn quang, sát ý lộ rõ: “Dám lường gạt bổn vương, lágan ngươi cũng không nhỏ.”
Phun ra một ít máu, Liên Kiều ngẩng đầu nhìn thẳng vào hắn: “Ta làm sao lườnggạt ngươi?” Trên mặt nàng giờ đau rát, đánh nữ nhân, căn bản không xứng được gọilà nam nhân.
Huyết thái tử rút ra tờ giấy ném tới trước mặt nàng: “Ngươi đưa phương thuốcnày căn bản không thể dùng.”
Liên Kiều nhíu mày: “Sao lại không thể dùng?” Nàng nghi hoặc nhìn hắn:“Phương thuốc của ta tuyệt đối không sai.”
“Có thật không?” Hắn cười lạnh, “Phương thuốc này của ngươi đã đưa cho vàithầy thuốc nghiên cứu, có một loại dược trên đời này căn bản không thể có.”
Ách! Thảm, chẳng lẽ thế giới này dược liệu khác với thế giới của nàng. Haiz,chẳng lẽ nàng thực sự sẽ bỏ mạng ở đây.
Nàng hít thở sâu bình tỉnh lại nàng hỏi: “Là dược gì?”
“Long đảm!” Hắn lạnh lùng nói, “Long chính là biểu tượng của Lương quốc,người dân Lương quốc cúng bái, ngươi nói đi phải làm như thế nào lấy được longchi đảm?”
Không thể nào, Liên Kiều cảm thấy mình muốn té xỉu ở đây, Huyết thái tử nàyrốt cục mời đến thầy thuốc gì a. Sao đến long đảm cũng không biết, còn dám làmthấy thuốc, quả thực không biết sống chết, trách không được đệ đệ hắn bệnh lâunăm như vậy lại không có khởi sắc, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, haihuynh đệ này đúng là ngu ngốc mà, xứng đáng bị người ta lừ
Liên Kiều trong giọng nói mang ngữ khí trào phúng: “Trong sách thuốc nói longđảm này kỳ thật là long đảm thảo, thanh nhiệt giải độc, lưu thông máu khử phonghàn, sao lại ngu ngốc có thể ví long đảm này là long chi đảm đây?”
Huyết thái tử híp mắt nhìn nàng, muốn xác định lời nói của nàng. Sau một lúclâu.
“Bổn vương sẽ tin ngươi một lần, nhưng sẽ cho thầy thuốc cùng ngươi tranhluận.”
“Tuỳ, ta phụng bồi là được.”
Gặp thầy thuốc ở đây Liên Kiều mới biết được không phải là thế giời này dượcvật cùng thế giới nàng không giống mà là có rất nhiều thảo dược không phát hiệnđược giá trị của nó, vì vậy mới không được dùng đến. Xem ra thế giới này Lý KhiTrân còn chưa sinh ra đâu.
Huyết thái tử lập tức phái người đi tìm dược, lại sai người chiếu theo phươngthuốc đem những loại dược còn lại về.
Thị vệ vừa chuẩn bị đem Liên Kiều áp giải trở về, nàng đột nhiên hỏi Huyếtthái tử: “Ngươi điều tra ta?”
Huyết thái tử chậm rãi xoay người, nhìn nàng.
“Vì sao?” Nàng trừng mắt nhìn hắn, “Vì sao phải điều tra ta? Ngươi có mụcđích gì? Ta với ngươi chưa từng gặp mặt, ngươi bắt ta tới chổ này thật ra là cómịch đích gì?”
“Chưa từng gặp?” Hắn nheo mắt tinh tế đánh giá nàng, “Ngươi tên LiênKiều?”
“Phải”
“Cho tới nay đều là tên này?”
“Phải”
“Ngươi từ đâu tới đây?”
Không suy nghĩ nàng nói: “Không biết, ta tỉnh lại đã nằm ở Ngạc Lỗ tộc, nghenói là Đạt Cách Lỗ cứu ta, trước kia từng xảy ra chuyện gì ta không nhớ rõ.”
Huyết thái tử gắt gao nhìn thẳng vào hai mắt nàng, chậm rãi nói: “nhưvậy—ngươi có từng nghe qua tên Điệp Tiên?”
“Không có”. Nàng thản nhiên trả lời.
Huyết thái tử nhìn nàng ứơc chừng năm phút, sau đó quay người lại rời đi.
Liên Kiều có cảm giác hắn hẳn là có biết nàng, biết thân thể này. Hơn nữahiện giờ nàng đang chiếm cứ thân thể này, rất có thể là người mà hắn gọi là ĐiệpTiên. Nhưng rốt cuộc thì Điệp Tiên cùng Huyết thái tử có quan hệ gì? Nếu làđịch, hắn sao lại vừa thấy nàng liền thượng nàng? Nếu là tình nhân, càng khôngthể không có đạo lý ngược nàng như vậy. Một mảng sương mù làm nàng cứ nghĩ đếnlà đầu lại đau, nàng vẫn không tìm được đáp án. Thôi thì bỏ đi, tới đâu tính tớiđó.
—————————————–
*Long đảm: Long Đảm Thảo: Vị đắng, tính hàn, quy kinh lạc gan vàmật, gồm hai công hiệu chữa trị chủ yếu: Một là thanh nhiệt thấmthấp, thích hợp điều trị các chứng hoàng đảm, sưng và ngứa bộ phậnsinh dục, bạch đới phụ nữ, ban sởi dẫn đến ngứa ngáy. Hai là hạ hỏagan và mật, thích hợp điều trị chứng đau đầu, mắt đỏ, tai điếc, đausườn, mồm đắng do gan hỏa gây nên, chứng co giật bởi trúng phong v.v.Các trường hợp này thường dùng chung với Sài Hồ, Hoàng Cầm và ChiTử.
Cách dùng và liều lượng: Dùng Long Đảm Thảo sắc nước uống, mỗilần từ 3-6 gam.
Điều cần phải lưu ý là: Những người tỳ hàn vị hàn không nên dùng,âm hư phương hại tới hệ thống chất tiết nên thận trọng khi sửdụng.
**Y giả tại tâm: là thầy thuốc thì phải có tâm
Ba ngày sau, người đi tìm dược cũng đã trở về, Liên Kiều cẩn thận phân biệtLong đảm thảo. Nàng đem cách điều chế dược nói cho những thầy thuốc ở đây biếthết không bỏ sót điều gì. Sau đó đem dược cho Trát Nhân Tây uống. Huyết thái tửlo lắng Vương đệ bị đầu độc nên bắt Liên Kiều uống trước một ngụm, nữa giờ sauxem nàng có phản ứng gì không mới sai n
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2963/3799
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2963/3799
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt