Tiểu thuyết - Xuỵt,đừng nói ta yêu hắn
Lượt xem : |
tóc mềm mại bên tai cô, mặt của cô.
Giai nhân đã ngủ thật say, suy nghĩ của anh nhưng vẫn thanh tĩnh .
Hạ Thụ nhiệt tình theo hứng, không câu nệ quan niệm thế tục, vì bảođảm cuộc sống vô câu vô thúc của mình, ở một số phương diện anh vô cùngcẩn thận.
Nhiều lần cùng bạn gái hẹn hò, luôn là trong điều kiện có phòng bì mới hưởng thụ "cá nước thân mật".
Nhưng lần này, anh không có làm bất kỳ biện pháp bảo vệ nào với BảoBảo. Lúc dục vọng bắt đầu, anh có tự tin có thể đè nén xuống dục vọng,chọn lựa biện pháp bảo vệ cần thiết trước khi thực hiện, nhưng hết thảycứ phát sinh ngoài dự liệu, ở khoảnh khắc tiến vào thân thể cô, anh chỉdo dự một giây.
Khi đó anh nghĩ tới, vạn nhất cô mang thai... Nhưng kỳ dị chính là ýniệm này trong đầu cũng không có ngăn cản động tác của anh, ngược lạilàm anh mơ hồ cảm giác ấm áp, giống như tánh mạng tìm được nơi quy túc,anh tìm được người bên anh cả đời.
Anh ôm Bảo Bảo, cảm thấy thích cảm giác cô nằm trên giường của anhngủ, thích như vậy ôm cô, cảm giác tư vị người phụ nữ bình thường trànđầy sức sống này mềm nhũn dựa vào anh ngủ say.
Ngửi mùi hương của cô, nghe thanh âm hô hấp đều đều của cô, Hạ Thụtâm tình kích động, có loại cảm giác thân mật cùng cô là người một nhà.
Trước kia, anh cùng với các bạn gái gặp gỡ, ham cảm giác vui vẻ. Bâygiờ, yêu Bảo Bảo, anh lại suy nghĩ đến càng sâu một tầng. Anh muốn kếthôn với cô, muốn sớm chiều cũng có thể nhìn thấy bộ dáng cô tức giận dạt dào, nhìn cô ở bên người đi lại, cùng cô cùng hưởng thời gian thân mật.
Trong đêm này, Đàm Hạ Thụ quyết định buông tha cho kiếp sống tiêu dao, đơn độc, tự do tự tại của anh.
Anh âm thầm quyết định, vô luận như thế nào, muốn đem Bảo Bảo cưới về, cùng cô chung sống.
Hừng sáng, Bảo Bảo tỉnh. Cả người đau nhức, cô thân lưngmỏi, liếc về phía đồng hồ treo tường trên vách tường —— mười giờ... Mười giờ! Bảo Bảo bật ngồi dậy, ngủ lâu như vậy? Một tờ giấy phiêu rơi xuống sàn nhà, Đàm Hạ Thụ viết ——
"Anh đi mua bữa ăn sáng, chờ anh trở lại."
Bảo Bảo ngáp một cái nằm trở lại giường, lăn hai vòng, nằm lỳ ở trêngiường, mặt chôn chôn trong chiếc gối lông vủ, mỉm cười ngửi mùi củaanh.
Nhảy xuống giường, nhìn thấy trên ghế, quần áo của cô đã được xếpchỉnh tề, là anh giúp cô gấp lại... Bỗng dưng sắc mặt hiện hồng. Đi tớimặc lên áo sơ mi, bên trên còn có dấu vết nhắc nhở trận kích tình đêmqua. Cô đem lần đầu tiên của mình cho anh, có chút không thể tin được,dường như... Không thật sự.
Cô đêm qua bị nhiệt tình làm cho hôn mê đầu, bây giờ mới thật cẩn thận nhìn quanh chỗ ở của Hạ Thụ.
Được rồi, cô sớm biết Hạ Thụ cuộc sống xa xỉ, rất biết thưởng thức,nhưng chân chính đích thân ở chỗ của anh, vẫn là không khỏi kinh ngạc.
Ánh mặt trời bị chiếc rèm đỏ ở cửa sổ che khuất, gián tiếp nhuộm đỏgian phòng này. Chiếc giường màu xanh đậm mộc mạc, sàng phô xốp, nằmxuống làm cho người ta cảm giác bình tĩnh ấm áp, phảng phất cất giấugiấc mộng mỹ lệ thần bí.
Tối hôm qua, bọn họ ở nơi này ngụp lặn, một lần lại một lần kích tình quấn giao. Nghĩ đến, Bảo Bảo gương mặt hiện hồng, cô đứng ở mép giường, nhìn thấy mấy sợi tóc dài của mình rơi trên giường.
Cô nhíu mày, cười, có loại cảm giác mập mờ hạnh phúc, lồng ngực tràn đầy cảm giác bình an cùng ngọt ngào như mật.
Cuối giường có một chiếc bàn gỗ thấp, phía trên bày bày một hộp xì gà mạ vàng, gạt tàn thuốc thủy tinh, bình trà xanh lục, cùng 6 chén tràđồng màu.
Có chút khát, Bảo Bảo châm trà, cầm lên, uống một ngụm —— trà nóng,mùi thơm ngát. Cô ánh mắt chớp động, đôi môi nở ra một nụ cười.
Anh sáng sớm dậy pha trà? Vì cô sao?
Ra khỏi phòng, không gian hơn 30 m2, phòng bếp cùng phòng khách chỉcách nhau một bức tường thấp, sáu chiếc ghế dựa chân cao, trên tườngtreo một bức điêu khắc cổ loang lỗ, một bên khung sắt bày đầy các loạihộp đựng gia vị, biểu hiện ra chủ nhân nơi này đối với thức ăn rất amhiểu. Cô bỗng nhiên nhớ đến gia đình anh mở nhà hàng, khó trách phòngbếp nhà anh bày biện nhiều đồ như vậy.
Cách tấm cửa kính trong suốt là sân thượng, lát bằng đá trắng, trồngđủ loại hình dáng dương xỉ, hoặc giắt hoặc đặt trên mặt đất, tắm dướiánh mặt trời, cho dẫu có đang tức giận dạt dào, nhìn thấy không gianxanh mướt này, tâm tình cũng lập tức thoải mái. Phía trên ghế dựa cònbày ra một quyển sách đang đọc dở.
Phòng khách, trên bộ ghế salon bằng da đen bóng có mấy chiếc gối ômlớn màu nâu, trên mặt đất trải thảm, hoa văn chìm. Bảo Bảo ở phòng khách đảo một vòng, mỗi cái địa phương nhỏ cũng đều làm cho cô ngạc nhiên,Đàm Hạ Thụ thật biết hưởng thụ cuộc sống. Cô khẳng định anh là một người đàn ông rất chú trọng chi tiết, anh không làm nhà thiết kế nội thất quả thật đáng tiếc.
Bảo Bảo đi vào phòng tắm rửa mặt, ngay cả phòng tắm của anh cũngkhiến cô kinh ngạc. Tường và mặt đất đều lát gạch trắng, bồn rửa mặt màu đen, càng làm cho cô kinh ngạc chính là bồn rửa mặt màu đen được vâyquanh bởi vòi phun xanh biếc trong suốt, chỉ cần vặn mở van nước có hình dáng như một bình rượu cổ bên trên, nước sẽ dọc theo vòi phun xanh biếc chảy xuống, ánh đèn chiết xạ, vòi phun do nước chảy mà lần lượt thayđổi quang ảnh, chế tạo làm mang lại cho người ta một hiệu quả kinh ngạc. Cô ngơ ngác chiêm ngưỡng hồi lâu mới nhớ ra mình muốn tắm.
Trên bệ rửa mặt có một bộ bàn chải đánh răng màu trắng và một chiếc khăn lông được gấp sạch sẽ.
Anh vì cô chuẩn bị? Thật tỉ mỉ a!
Bảo Bảo sau khi tắm xong, lau khô thân thể, mặc lên áo sơ mi, đi rakhỏi phòng tắm, cùng lúc nghe thấy thanh âm mở khóa. Anh về rồi?
Rắc! Tay cầm ở cửa chuyển động, cô mỉm cười đi lên trước, chủ động giúp anh mở cửa.
"Hạ Thụ —— "
"Bắt được cô rồi!"
Một bóng người xinh xắn nhanh chóng đi vào, nhìn chằm chằm Bảo Bảo.
Bảo Bảo cũng trừng mắt nhìn thiếu nữ mặc âu phục trắng trước mặt.
"Cô là ai?"
Thiếu nữ đóng cửa lại, nói câu:
"Cô là người thứ sáu."
Bạn gái thứ sáu của anh trai.
"A?"
Cái gì thứ sáu? Cô ta là ai? Cô ta làm sao có chìa khóa nhà Hạ Thụ? Đây là chuyện gì xảy ra?
Làm Bảo Bảo khốn hoặc, thiếu nữ từ trong túi xách tay lôi ra máycameras, nhắm ngay Bảo Bảo đang quần áo xốc xếch, tách tách, tách tách,mãnh liệt chụp, ánh sáng lóe lên như chớp.
"Làm gì?!"
Bảo Bảo lấy tay che.
"Cô là người thứ sáu quần áo xốc xếch."
Đàm Tinh Hà nhếch miệng hướng về phía Bảo Bảo cười.
"Cô cũng thật to gan, dám đến địa bàn của tôi giương oai."
Tinh Hà trừng mắt, chép miệng đánh giá Bảo Bảo.
"Cô có biết xấu hổ hay không? Bên trong đều không mặc gì ai..."
Nói xong vừa cầm cao cameras nhắm ngay Bảo Bảo.
"Cô dừng tay!"
Bảo Bảo duỗi tay ra, cướp đi cameras.
"Cameras của tôi! Trả tôi!"
Đàm Tinh Hà kêu to.
Bảo Bảo cầm cao cameras.
"Cô cùng Hạ Thụ có quan hệ gì?"
"Quan hệ rất thân mật."
"Bạn gái của anh ta?"
"So với bạn gái còn thân thiết hơn."
Đàm Tinh Hà thị uy nói.
Thân thiết hơn? Bảo Bảo mặt trầm xuống.
"Vợ của hắn?"
"Hắc..."
Cô thích cách nói này. Đàm Tinh Hà đột nhiên nhảy lên, cướp đicameras, đi về phía sofa ngồi xuống. Cô thuận tay đem chìa khóa ném trên bàn, bắt chéo hai chân, chống cằm, nhìn Bảo Bảo.
"Tôi bất kể cô là loại chó mèo nào, tóm lại, cô đã yêu lầm người. Bất kể trước mắt cô cùng Hạ Thụ là quan hệ như thế nào, tôi cũng sẽ khôngtruy cứu. Tôi cho cô mười phút đồng hồ, cô mau mặc quần áo tử tế rồi cút đi."
Cô nói giống như mình chính là nữ chủ nhân của căn phòng này.
Bảo Bảo thật sâu nhìn Tinh Hà một cái
Giai nhân đã ngủ thật say, suy nghĩ của anh nhưng vẫn thanh tĩnh .
Hạ Thụ nhiệt tình theo hứng, không câu nệ quan niệm thế tục, vì bảođảm cuộc sống vô câu vô thúc của mình, ở một số phương diện anh vô cùngcẩn thận.
Nhiều lần cùng bạn gái hẹn hò, luôn là trong điều kiện có phòng bì mới hưởng thụ "cá nước thân mật".
Nhưng lần này, anh không có làm bất kỳ biện pháp bảo vệ nào với BảoBảo. Lúc dục vọng bắt đầu, anh có tự tin có thể đè nén xuống dục vọng,chọn lựa biện pháp bảo vệ cần thiết trước khi thực hiện, nhưng hết thảycứ phát sinh ngoài dự liệu, ở khoảnh khắc tiến vào thân thể cô, anh chỉdo dự một giây.
Khi đó anh nghĩ tới, vạn nhất cô mang thai... Nhưng kỳ dị chính là ýniệm này trong đầu cũng không có ngăn cản động tác của anh, ngược lạilàm anh mơ hồ cảm giác ấm áp, giống như tánh mạng tìm được nơi quy túc,anh tìm được người bên anh cả đời.
Anh ôm Bảo Bảo, cảm thấy thích cảm giác cô nằm trên giường của anhngủ, thích như vậy ôm cô, cảm giác tư vị người phụ nữ bình thường trànđầy sức sống này mềm nhũn dựa vào anh ngủ say.
Ngửi mùi hương của cô, nghe thanh âm hô hấp đều đều của cô, Hạ Thụtâm tình kích động, có loại cảm giác thân mật cùng cô là người một nhà.
Trước kia, anh cùng với các bạn gái gặp gỡ, ham cảm giác vui vẻ. Bâygiờ, yêu Bảo Bảo, anh lại suy nghĩ đến càng sâu một tầng. Anh muốn kếthôn với cô, muốn sớm chiều cũng có thể nhìn thấy bộ dáng cô tức giận dạt dào, nhìn cô ở bên người đi lại, cùng cô cùng hưởng thời gian thân mật.
Trong đêm này, Đàm Hạ Thụ quyết định buông tha cho kiếp sống tiêu dao, đơn độc, tự do tự tại của anh.
Anh âm thầm quyết định, vô luận như thế nào, muốn đem Bảo Bảo cưới về, cùng cô chung sống.
Hừng sáng, Bảo Bảo tỉnh. Cả người đau nhức, cô thân lưngmỏi, liếc về phía đồng hồ treo tường trên vách tường —— mười giờ... Mười giờ! Bảo Bảo bật ngồi dậy, ngủ lâu như vậy? Một tờ giấy phiêu rơi xuống sàn nhà, Đàm Hạ Thụ viết ——
"Anh đi mua bữa ăn sáng, chờ anh trở lại."
Bảo Bảo ngáp một cái nằm trở lại giường, lăn hai vòng, nằm lỳ ở trêngiường, mặt chôn chôn trong chiếc gối lông vủ, mỉm cười ngửi mùi củaanh.
Nhảy xuống giường, nhìn thấy trên ghế, quần áo của cô đã được xếpchỉnh tề, là anh giúp cô gấp lại... Bỗng dưng sắc mặt hiện hồng. Đi tớimặc lên áo sơ mi, bên trên còn có dấu vết nhắc nhở trận kích tình đêmqua. Cô đem lần đầu tiên của mình cho anh, có chút không thể tin được,dường như... Không thật sự.
Cô đêm qua bị nhiệt tình làm cho hôn mê đầu, bây giờ mới thật cẩn thận nhìn quanh chỗ ở của Hạ Thụ.
Được rồi, cô sớm biết Hạ Thụ cuộc sống xa xỉ, rất biết thưởng thức,nhưng chân chính đích thân ở chỗ của anh, vẫn là không khỏi kinh ngạc.
Ánh mặt trời bị chiếc rèm đỏ ở cửa sổ che khuất, gián tiếp nhuộm đỏgian phòng này. Chiếc giường màu xanh đậm mộc mạc, sàng phô xốp, nằmxuống làm cho người ta cảm giác bình tĩnh ấm áp, phảng phất cất giấugiấc mộng mỹ lệ thần bí.
Tối hôm qua, bọn họ ở nơi này ngụp lặn, một lần lại một lần kích tình quấn giao. Nghĩ đến, Bảo Bảo gương mặt hiện hồng, cô đứng ở mép giường, nhìn thấy mấy sợi tóc dài của mình rơi trên giường.
Cô nhíu mày, cười, có loại cảm giác mập mờ hạnh phúc, lồng ngực tràn đầy cảm giác bình an cùng ngọt ngào như mật.
Cuối giường có một chiếc bàn gỗ thấp, phía trên bày bày một hộp xì gà mạ vàng, gạt tàn thuốc thủy tinh, bình trà xanh lục, cùng 6 chén tràđồng màu.
Có chút khát, Bảo Bảo châm trà, cầm lên, uống một ngụm —— trà nóng,mùi thơm ngát. Cô ánh mắt chớp động, đôi môi nở ra một nụ cười.
Anh sáng sớm dậy pha trà? Vì cô sao?
Ra khỏi phòng, không gian hơn 30 m2, phòng bếp cùng phòng khách chỉcách nhau một bức tường thấp, sáu chiếc ghế dựa chân cao, trên tườngtreo một bức điêu khắc cổ loang lỗ, một bên khung sắt bày đầy các loạihộp đựng gia vị, biểu hiện ra chủ nhân nơi này đối với thức ăn rất amhiểu. Cô bỗng nhiên nhớ đến gia đình anh mở nhà hàng, khó trách phòngbếp nhà anh bày biện nhiều đồ như vậy.
Cách tấm cửa kính trong suốt là sân thượng, lát bằng đá trắng, trồngđủ loại hình dáng dương xỉ, hoặc giắt hoặc đặt trên mặt đất, tắm dướiánh mặt trời, cho dẫu có đang tức giận dạt dào, nhìn thấy không gianxanh mướt này, tâm tình cũng lập tức thoải mái. Phía trên ghế dựa cònbày ra một quyển sách đang đọc dở.
Phòng khách, trên bộ ghế salon bằng da đen bóng có mấy chiếc gối ômlớn màu nâu, trên mặt đất trải thảm, hoa văn chìm. Bảo Bảo ở phòng khách đảo một vòng, mỗi cái địa phương nhỏ cũng đều làm cho cô ngạc nhiên,Đàm Hạ Thụ thật biết hưởng thụ cuộc sống. Cô khẳng định anh là một người đàn ông rất chú trọng chi tiết, anh không làm nhà thiết kế nội thất quả thật đáng tiếc.
Bảo Bảo đi vào phòng tắm rửa mặt, ngay cả phòng tắm của anh cũngkhiến cô kinh ngạc. Tường và mặt đất đều lát gạch trắng, bồn rửa mặt màu đen, càng làm cho cô kinh ngạc chính là bồn rửa mặt màu đen được vâyquanh bởi vòi phun xanh biếc trong suốt, chỉ cần vặn mở van nước có hình dáng như một bình rượu cổ bên trên, nước sẽ dọc theo vòi phun xanh biếc chảy xuống, ánh đèn chiết xạ, vòi phun do nước chảy mà lần lượt thayđổi quang ảnh, chế tạo làm mang lại cho người ta một hiệu quả kinh ngạc. Cô ngơ ngác chiêm ngưỡng hồi lâu mới nhớ ra mình muốn tắm.
Trên bệ rửa mặt có một bộ bàn chải đánh răng màu trắng và một chiếc khăn lông được gấp sạch sẽ.
Anh vì cô chuẩn bị? Thật tỉ mỉ a!
Bảo Bảo sau khi tắm xong, lau khô thân thể, mặc lên áo sơ mi, đi rakhỏi phòng tắm, cùng lúc nghe thấy thanh âm mở khóa. Anh về rồi?
Rắc! Tay cầm ở cửa chuyển động, cô mỉm cười đi lên trước, chủ động giúp anh mở cửa.
"Hạ Thụ —— "
"Bắt được cô rồi!"
Một bóng người xinh xắn nhanh chóng đi vào, nhìn chằm chằm Bảo Bảo.
Bảo Bảo cũng trừng mắt nhìn thiếu nữ mặc âu phục trắng trước mặt.
"Cô là ai?"
Thiếu nữ đóng cửa lại, nói câu:
"Cô là người thứ sáu."
Bạn gái thứ sáu của anh trai.
"A?"
Cái gì thứ sáu? Cô ta là ai? Cô ta làm sao có chìa khóa nhà Hạ Thụ? Đây là chuyện gì xảy ra?
Làm Bảo Bảo khốn hoặc, thiếu nữ từ trong túi xách tay lôi ra máycameras, nhắm ngay Bảo Bảo đang quần áo xốc xếch, tách tách, tách tách,mãnh liệt chụp, ánh sáng lóe lên như chớp.
"Làm gì?!"
Bảo Bảo lấy tay che.
"Cô là người thứ sáu quần áo xốc xếch."
Đàm Tinh Hà nhếch miệng hướng về phía Bảo Bảo cười.
"Cô cũng thật to gan, dám đến địa bàn của tôi giương oai."
Tinh Hà trừng mắt, chép miệng đánh giá Bảo Bảo.
"Cô có biết xấu hổ hay không? Bên trong đều không mặc gì ai..."
Nói xong vừa cầm cao cameras nhắm ngay Bảo Bảo.
"Cô dừng tay!"
Bảo Bảo duỗi tay ra, cướp đi cameras.
"Cameras của tôi! Trả tôi!"
Đàm Tinh Hà kêu to.
Bảo Bảo cầm cao cameras.
"Cô cùng Hạ Thụ có quan hệ gì?"
"Quan hệ rất thân mật."
"Bạn gái của anh ta?"
"So với bạn gái còn thân thiết hơn."
Đàm Tinh Hà thị uy nói.
Thân thiết hơn? Bảo Bảo mặt trầm xuống.
"Vợ của hắn?"
"Hắc..."
Cô thích cách nói này. Đàm Tinh Hà đột nhiên nhảy lên, cướp đicameras, đi về phía sofa ngồi xuống. Cô thuận tay đem chìa khóa ném trên bàn, bắt chéo hai chân, chống cằm, nhìn Bảo Bảo.
"Tôi bất kể cô là loại chó mèo nào, tóm lại, cô đã yêu lầm người. Bất kể trước mắt cô cùng Hạ Thụ là quan hệ như thế nào, tôi cũng sẽ khôngtruy cứu. Tôi cho cô mười phút đồng hồ, cô mau mặc quần áo tử tế rồi cút đi."
Cô nói giống như mình chính là nữ chủ nhân của căn phòng này.
Bảo Bảo thật sâu nhìn Tinh Hà một cái
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
3130/3966
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
3130/3966
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt