watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Tình Yêu Của Cô Nàng Cố Chấp-full

Lượt xem :
o hắn nhìn: “Thái trợ lý nhìn kìa, cầu vồng!” Phì, hai chúng tôi ngồi ngay gần cửa sổ, mới vừa rồi miệng tôi phun mực, cũng đúng là phun ra vầng sáng bảy màu.

Hắn âm trầm khua khua ngón tay với tôi, cười như không cười: “Diệp Hồng Kỳ, có muốn nhìn kết quả khảo hạch thành tích không hả?”

Kết quả khảo hạch? Tôi lập tức tất ta tất tưởi cầm bình trà to đùng vươn người qua nhìn, cả màn hình đều là chữ màu xanh, đến lượt tôi cùng một vị nhân huynh khác, liền biến thành chữ đỏ.

Tôi định thần nhìn lại, đỏ là có đạo lý, bởi vì điểm của tôi và anh ta đều là bảy mươi chín, đều là thiếu một điểm.

“Thái trợ lý, không phải anh nói sẽ cho tôi một điểm cuối cùng sao?”

Thái Kỳ dùng ngón tay thon dài gõ gõ bàn phím, ngẩng đầu lên, đột nhiên nhẹ nhàng mỉm cười với tôi, cái kiểu cảnh xuân tươi đẹp ấy: “Diệp Hồng Kỳ, tôi nói nếu như tổ chức triển lãm tốt, cho cô thêm một điểm, cô cảm thấy việc chuẩn bị triển lãm lần này, cô làm rất tốt sao?”

Tôi nhìn một vết bầm xanh trên trán hắn, rất xấu hổ cúi đầu, cực kỳ khiên tốn trả lời hắn: “Thái trợ lý, tuy không làm được tốt nhất, nhưng bước đầu cũng đã đạt đến tốt hơn!”

“….” Thái Kỳ giận dữ cười lại, thế mà lại gật đầu với tôi.

“Diệp Hồng Kỳ, hai chọn một, dựa theo phiếu bầu trong diễn đàn của công ty, cùng bài viết của mọi người nhắn lại, trong vòng ba ngày, hôm nay đã là ngày cuối cùng, cô xem thế nào mà làm đi!”

Đây chẳng lẽ là Siêu cấp nữ sinh*!

* Super Girl – Một cuộc thi Tài năng ca hát dành cho phái nữ của đài truyền hình Hồ Nam – Trung Quốc

Còn diễn biến thành tranh tài có thưởng…. OTZ, vì sao lại như vậy! Bài viết cùng bỏ phiếu, cái này cần bao nhiêu tỷ số nhân duyên chứ….

Tôi ngay cả sự tồn tại của diễn đàn công ty cũng không biết!

“Thái trợ lý, diễn đàn công ty ở đâu vậy!” Tôi hô lên, Thái Kỳ đến mắt cũng chẳng thèm ngẩng lên, cười lạnh một tiếng: “Bây giờ cô mới giác ngộ, còn kịp sao? Không bằng làm việc cho tốt, còn có một tia hy vọng!”

Tôi hoàn toàn dùng sai phương hướng rồi, tôi nên tự lực cánh sinh, chăm chỉ post bài, mà không phải tung ta tung tưởi chạy theo làm em gái chạy việc cho Thái trợ lý.

Tôi sai lầm rồi, tôi hao phí thời gian cùng tuổi trẻ, tất cả lãng phí trên kẻ tiểu nhân này.

Thái Kỳ thu dọn xong đồ trong tay vừa ngẩng đầu, ánh mắt nhíu lại, đột nhiên ngoắc ngoắc ngón tay, tà ác cười với tôi một tiếng: “Diệp Hồng Kỳ, cô có biết có một hành vi gọi là câu bài, còn có một loại hành vi được gọi là vu hãm…”

Hắn ý tứ sâu xa, nhìn tôi, tôi cũng ý tứ sâu xa nhíu mày theo hắn, tôi hiểu ý của hắn.

Tôi nghiến nghiến răng, ngồi phịch xuống, bắt đầu tìm kiếm diễn đàn công ty trong truyền thuyết kia.

Quả nhiên, mới vừa mở diễn đàn công ty ra, đã nhìn thấy phía trên dán ảnh của tôi cùng một anh trai đầu to, nhìn như hai đứa tội phạm bị truy nã ấy.

Mà anh giai kia, tôi nhìn thấy rất quen mắt.

“Khốn nạn, lại là nhu nhược huynh!” Tay tôi run run mở ra quy tắc bỏ phiếu, quả nhiên dưới bài viết của anh ta đã có không ít phản hồi, đại đa số đều là những lời tán dương của đồng nghiệp trong công ty.

Tôi úp mặt xuống dùng đầu cụng vào bàn, mấy ngày nay tôi đều hao tổn tinh lực trên người Thái Kỳ, mười hai thoa của công ty, trừ anh rác rưởi thấy tôi liền rơi lệ bỏ chạy ra, những người khác đều đối với tôi khách khí quá trời.

Tôi chẳng trông cậy gì vào chuyện bọn họ có thể tán dương tôi cái gì.

“Dô ta, liều mạng!” Tôi xắn tay áo lên, hét lớn một tiếng, bắt đầu tự mình câu bài.

Mỗi một bài viết tôi đều phủ lên một bộ bộ quần áo khác nhau, từ người công nhân vệ sinh đến trợ lý các ngành, mỗi người tôi đều COS* một lần.

*Cosplay một từ tiếng Anh do người Nhật sáng tạo ra, viết tắt của “costume play”, và được phát âm là kosupure (

コスプレ

) ở Nhật. Từ này chỉ việc người hâm mộ các nhân vật trong manga, anime, tokusatsu, truyện tranh sách, tiểu thuyết đồ họa, video games, hentai và phim giả tưởng, … ăn mặc hoặc có điệu bộ giống nhân vật mà mình yêu thích. (Wiki)

Đem mình khen giống như cỏ linh chi trên trời vậy, rực rỡ vô cùng, ngay cả Thánh mẫu cũng không bằng một vạt áo của tôi.

Post xong cho mình, tôi cảm thấy còn chưa đủ, quyết định ẩn núp đi theo topic của nhu nhược huynh…

Post cái gì bây giờ? Tôi cắn đầu ngón tay trầm tư suy nghĩ, Thái Kỳ khoanh tay, từ sau bàn bước tới, nhìn tôi liều mạng post bài.

Chân chính là mười ngón tung bay, siêu cấp nhanh mạnh….

“Oa khốn thật, Diệp Hồng Kỳ, ngay cả chuyện chôm giấy vệ sinh cô cũng đổ lên trên đầu Tiểu Tống!” Hắn hô nhỏ một tiếng chỉ vào bài post của tôi.

Tôi nghiêng đầu, dùng ánh mắt tóe lửa nhìn hắn.

Quay đầu lại, tiếp tục bôi nhọ anh giai yếu ớt.

Ví dụ như là, ăn cơm dùng nước sôi công cộng để rửa bát. Chôm giấy vệ sinh trong công ty theo định kỳ! Còn có, chiếm dụng tài nguyên trong công ty lâu dài, sao chụp lý lịch sơ lược của cá nhân….

Tôi càng viết càng đen xì, đem tất cả những chuyện trâu bò mà tôi đã làm sau khi vào công ty gán hết cho nhu nhược huynh.

Thái trợ lý sợ hãi than: “Diệp Hồng Kỳ, tôi đúng là coi thường cô! Cô còn có thể làm chuyện gì vô sỉ hơn nữa được sao?”

Tôi âm u quay người chín mươi độ cứng đơ, nhìn hắn cười hắc hắc, thuận tay đánh lên: thu thập báo cáo cơ mật của từng người, cùng với tung ra nội bộ công ty!

Bài viết được post lên không lâu, nội tâm của tôi liền bị lương tâm khiển trách.

Lại nói, trước kia, lúc thi viết, tôi đã hãm hại anh giai nhu nhược một lần, lần này hãm hại hắn như vậy, dùng hành vi của mình để vu hãm cho hắn, cũng quá không chân chính.

“Diệp Hồng Kỳ, chẳng lẽ hôm nay cô muốn làm thêm giờ?”

A? Tan sở rồi? Tôi ngẩng đầu lên, dùng dáng vẻ thống khổ nhìn Thái Kỳ: “Thái trợ lý, tôi tôi cảm thấy lương tâm đang trừng phạt mình!”

Thái Kỳ bĩu môi: “Vậy thì làm sao, còn có năm phút nữa sẽ hết hạn gửi bài! Kết quả sáng mai sẽ được thông báo!”

Tôi đại nghĩa hùng hồn nắm tay, nhìn Thái Kỳ nói: “Thái trợ lý, tôi từ đầu tới cuối vẫn không đạt tới độ thâm như anh được, tôi quyết định buông tha cho việc vu hãm Tống Tư!”

Hắn nâng cằm, giơ tay ra hiệu cho tôi: “Aiz, mời cứ tự nhiên!”

Tôi nhắm mắt lại, trong vòng hai phút trước khi diễn đàn khóa bài post, cuối cùng không tìm được một bộ quần áo nào nữa, run rẩy đánh lên một hàng chữ nhỏ, ở ngay phía dưới bài post vừa mới được post lên: Bên trên đơn thuần là hư cấu, nếu như có sự tương đồng, hoàn toàn là do trùng hợp!

Nhu nhược huynh, tôi đã làm hết sức rồi!

Ding, đồng hồ đếm ngược của diễn đàn nhảy một cái, cuối cùng khung trả lời cũng bị khóa lại.

Tôi thở hắt một hơi, tê liệt ngồi trên ghế.

Thái Kỳ dùng ánh mắt vô cùng đồng tình nhìn tôi: “Diệp Hồng Kỳ, cô chơi xong rồi, cô chơi xong rồi!”

Tôi trừng hắn, rống giận: “Ông đây đã cố không thẹn với lương tâm!”

Hắn chậm rãi lắc đầu một cái, nhếch môi không tiếng động cười: “Aiz, Hồng Kỳ đồng chí ơi, cô chẳng lẽ không biết IP trên diễn đàn công ty đều cố định sao?”

A, vậy thì đã làm sao?

Tôi đáp lại hắn bằng ánh mắt không biết sợ.

Hắn đập bàn cười to, mở trang của tôi ra, tôi chỉ liếc một cái, thiếu chút nữa từ trên ghé té xuống.

Tôi nhìn thấy dưới mỗi phản
<<1 ... 2728293031 ... 65>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
231/6320
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT