watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Thử Yêu Côn Đồ-full

Lượt xem :
lại 4 cặp mắt ngơ ngác đi ra ngoài. Hắn day day thái dương, càng làm càng rối. Minh Minh hất cằm:

- Sao không biết suy nghĩ thế? Đó giờ toàn suy nghĩ bằng nắm đấm à?

*Rầm* hắn đập bàn đứng dậy, ánh mắt đăm đăm nhìn anh hắn đang cười cợt thoải mái. Được lắm, thù này phải báo! Hắn đứng dậy đi khỏi đó kéo theo Hải Yến. Nãy giờ cô bị hắn làm giật mình không biết bao nhiêu lần. Minh Minh thì chỉ nhún vai bình thản, cô đã quá quen với kiểu sớm nắng chiều mưa, trưa vừa tối lâm râm rồi. Anh xoa cằm cười mãn nguyện, cắt đuôi thì ít ra cũng phải đau thế này! Ông trời đã giúp anh!

Minh Minh từ lúc đó mà tâm trạng xuống trầm trọng. Quang Huy bắt chuyện vui vẻ:

- Em vẫn đang viết truyện chứ? Sao dạo này không thấy ra chap mới nhỉ?

- Hả?- Minh Minh mở to mắt ngạc nhiên, cô có fan à? Cô thấy ngại ghê gớm, sao anh lại nhắm ngay tác phẩm đó của cô mà cày chứ? Cô nhăn mặt.- Nếu anh còn đọc nữa thì sẽ không viết tiếp đâu! Ngại chết mất!

- Vậy ra tiếp đi, anh sẽ không đọc mà chờ thời gian đến. Anh không muốn tình yêu bị bỏ dở!- Anh nở nụ cười tươi tắn, nhìn anh cười, Minh Minh cũng vui lây, cô thấy thoải mái hơn đôi chút. Cô dựa người vào ghế sau lắng nghe điệu nhạc vang lên phía sau:

Tại vì em đã yêu nên đợi chờ một tiếng yêu anh từ lâu hững hờ .

Tại vì cơn gió chiều nay vô tâm lạnh lùng để chiếc lá một mình cô đơn.

Chuyện buồn em sẽ mãi giấu đi trong lòng dù rằng trong tim rất mong.

Một ngày anh đến theo hi vọng để chiếc lá không còn cô đơn.

Bài hát “Chiếc lá cô đơn” của Thủy Tiên như con dao cứa vào lòng cô muốn rỉ máu. “Tại vì em đã yêu nên đợi chờ…” Phải chăng cô đã yêu? Cô yêu say đắm chàng trai này từ cái nhìn đầu tiên. Người con trai khôi ngô đã nở nụ cười khi nhận học bổng danh giá nhất thành phố. Cô chỉ biết ngẩn người mà hưởng thụ. 3 năm trước, tình yêu đầu đời cô lặng lẽ chớm nở. Bây giờ, người con trai ấy đang ngồi cạnh cô, cùng cô nói chuyện, cùng cô ăn uống nhưng Minh Minh cảm thấy xa vời lắm. Chẳng rõ vì sao, cô nghĩ vậy. Cô cần thời gian để suy nghĩ về mối quan hệ này.

Minh Minh là con người đơn giản, chỉ nhìn sơ qua, anh đã đoán ra tại sao cô im lặng từ nãy đến giờ. Anh ra xe lấy cái gì đó rồi quay lại. Minh Minh cũng chẳng buồn để ý mà nhìn vào 2 cái ly đặt cạnh nhau trên bàn. Nước đá đang tan ra trong âm thầm. Anh đặt chiếc đồng hồ cát đã chuẩn bị sẵn trước mặt cô. Minh Minh ngẩng đầu nhìn anh khó hiểu. Anh mỉm cười:

- Nếu em muốn quan hệ của chúng ta tiến thêm bước nữa, hãy lật cái đồng hồ cát này lại và chờ đợi hạt cát cuối cùng rơi xuống!

Minh Minh cắn môi suy nghĩ, trong lòng có niềm hân hoan trỗi dậy nhưng bị dập tắt, hạt cát cuối cùng, nếu lật lại 1 lần nữa, đồng hồ vẫn chảy kia mà. Anh hoàn toàn không nghĩ đến Minh Minh sẽ nghĩ như vậy, tay cô run run cầm chiếc đồng hồ cát khá to lên, cát được pha màu hồng đẹp mắt. Cô bấm bụng lật lại, chắc cô phải học cách chờ đợi lâu hơn. Liệu thời gian có đủ lâu để tình cảm cô không bị lụi tàn?

*******

Minh Minh vào trường, hôm nay mọi người lại quét lên người cô 1 ánh mắt kì lạ nhưng không ai dám lại gần lên tiếng. Càng đi thì càng có người dòm ngó. 1 cô gái khá xinh xắn đi đến nhăn nhó định nói gì với Minh Minh thì gặp tên Khiêm đi lại, hắn hắng giọng:

- Chúng tôi không có khái niệm tha cho đàn bà con gái, ai làm sai quy định thì…

- Ơ… Minh Minh hôm nay khỏe không?- Cô bạn đó cười giã lã rồi nhanh chóng quay đi không có ý định nghe câu trả lời của Minh Minh. Minh Minh liếc tên đó:

- Các anh lại làm gì thế?

- Không có gì!- Hắn gãi đầu cười rồi tiếp tục đi tiếp, hòa vào đám đông mà nói gì đó. Minh Minh nhún vai rồi đi lên lớp. Kể cả bạn trong lớp hôm nay cũng có ánh nhìn và thái độ kì lạ. Minh Minh chắc chắn là có chuyện mờ ám. Cô đứng phắt dậy khi thấy mặt Hải Yến vui vẻ trò chuyện với mọi người. Vừa thấy Minh Minh đi ra, mọi người tản đi đâu mất hết. Cô liếc Hải Yến:

- Hôm nay có chuyện gì vậy?

- 1 tuần nữa đến lễ hội của trường đó! Không nhớ luôn à?

Minh Minh bặm môi suy nghĩ, đúng rồi, là lễ hội King & Queen. Hải Yến cười hì hì:

- Yên tâm đi! Tao sẽ biến mày thành 1 Queen đẹp nhất từ trước đến giờ!

- Chắc chắn tao đoạt giải không mà hứa sớm?- Minh Minh hất hàm.

- Chắc chắn!- Hải Yến gật đầu chắc nịch.

20 phút trước. . .

“Mọi người trong lớp học/căng tin/thư viện chú ý. Còn 1 tuần nữa sẽ đến lễ hội của trường. Phiếu bầu chọn King sẽ là đại ca Nguyễn Thanh Tuấn, phiếu bầu chọn Queen sẽ là Minh Minh. Chúng tôi yêu cầu số phiếu phải 100%, chúng tôi mà biết ai bình chọn khác thì… như luật cũ!”

Mấy tên Chihuahua cỏn con đi loan tin khắp các ngóc ngách của trường, giọng nói nồng nặc mùi thuốc súng. Những cô gái thấy bình chọn cho Thanh Tuấn là đương nhiên nhưng Minh Minh không có gì nổi bật cả, họ còn muốn tự bình chọn cho mình nữa kia mà! Tuy nhiên, chẳng ai dám chống đối. Ra được lệnh như thế chắc chỉ có Thanh Tuấn mà thôi, trong trường này ai chẳng nghe uy danh của hắn, không sợ là không thể. Họ chỉ có thể ấm ức oán trách Minh Minh đứng sau hắn hô mưa gọi gió!

“Nếu ai dám thông báo cho Minh Minh biết thì… như luật cũ!” Mấy tên đó không quên kèm theo lời đe dọa cuối cùng. Thế là, Minh Minh trở thành người con gái đáng ghét nhất trường!

Chương 19: Là tại anh
Nghe tiếng hét của Minh Minh, Hải Yến vừa rời đi không xa đột ngột quay đầu chạy lại. Người Minh Minh xụi lơ bị người ta lôi vào chiếc xe màu đen, cô nín bật, cố cắn chặt môi để không hét lên.

……………………………………………………………………………………………..

Minh Minh im lặng suy nghĩ, chuyện lễ hội thì liên quan gì tới cô? Đám người này không giở trò mới là lạ đó! Minh Minh trừng mắt cảnh cáo Hải Yến rồi đi vào lớp. . .

***

Tôi đi về nhà, ba mẹ tôi hôm nay đi vắng cả rồi, chắc tôi phải ăn mì gói thôi. Chậc, ăn uống thiếu dinh dưỡng sao phát triển đứa trẻ chưa toàn diện như tôi đây? Có 1 hộp quà đặt trước cửa nhà, của ai thế nhỉ? Tôi loáng thoáng nghĩ đến hoàng tử, anh không phải là người thích tặng quà gián tiếp. Là hắn??? Tôi cầm chiếc hộp đi vào nhà, yên vị trên ghế sô pha. Tôi mở ra. Nhanh chóng, tôi biết chẳng ai trong 2 người tặng hộp quà này. Tôi quẳng hộp quà ra xa theo phản xạ. Tôi sợ hãi nhìn con búp bê đáng yêu đang tươi cười trong hộp, chiếc váy nó mặc bị người ta dùng dao cắt rách rưới, tưới tương ớt lên khắp người. Tôi run run cầm điện thoại gọi cho con Yến:

- Mày đang ở đâu vậy? Đến nhà tao ngay đi!- Tôi nói bằng giọng gấp gáp trong kinh hoàng.

- Có chuyện gì vậy?

Tôi lắng nghe được tiếng rè rè phát ra từ con búp bê. Từ trước đến nay, tôi hay sợ sệt mọi thứ nhưng không bao giờ tin trên đời này có “ma”. Tôi tiến đến cầm con búp bê lên. Nó vẫn phát ra âm thanh rè rè như bị nhiễu sóng. ” Chết đi!”

- Á!

Tôi bị tiếng nói phát ra từ con búp bê làm hoảng hồn mà hét lên. Tôi quăng điện thoại và nó xuống sàn nhà, sợ hãi co người trên ghế.

- Minh Minh!- Con bạn tôi không biết từ đâu chạy nhanh đến hớt hải đập hàng rào. Tôi chạy ra, mặt vẫn hoảng sợ. Tôi đưa ánh mắt nhìn người con trai đi cùng nó, là hắn. Có lẽ vẻ mặt tôi vẫn còn tái nên nó nhanh chóng nhận ra. Nó thở phào, giọng nói có phần chậm lại:

- Tao còn tưởng mày có chuyện gì!

- Vào đi sẽ rõ!

Tôi mở cửa cho 2 người vào. Hắn lạnh lùng sải bước, khuôn mặt vẫn lạnh như tờ không biểu hiện thái độ. Hắn khẽ liếc vào con búp b
<<1 ... 3031323334 ... 65>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
200/6289
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT