Tiểu thuyết Thử Yêu Côn Đồ-full
Lượt xem : |
đứng yên… “Vù”
- Á á á á á á á á á á á á á á á!- Tiếng la của ai mà thất thanh thế? Tôi ngẩng đầu lên nhìn, là hắn la. Lúc nãy vì hoảng sợ quá, tôi vơ lấy cái tay đang băng bó của hắn cắn vào, hắn là đại ca sao mà phản ứng thái quá dữ vậy? Mọi người trong đoàn không ai la nữa vì tiếng hét của hắn át tất cả rồi, bọn họ bắt đầu cười ngầm, nam nhi gì mà “mạnh mẽ” thế! Tôi và hoàng tử cười ha hả, tôi cũng quên béng việc mình đang chơi tàu lượn. Con Yến sắc mặt trắng bệch kéo áo hắn, hắn nhìn tôi đầy phẫn nộ, tôi có biết cái chi đâu!
Đến khi đôi chân đã đặt hẳn trên mặt đất, tôi vội vàng nấp sau áo anh nhìn hắn đang lườm tôi xém cháy mặt. Sao trai gì mà nhỏ mọn quá thể! Con Yến mua 4 ly kem đến, ừm, sao ở lại đi với hắn nhỉ? Tôi hí mắt nghi ngờ:
- Sao mày lại đi cùng tên Thân Thú này?
- Hả?- Anh và nó đồng thanh hỏi, sau 3 giây ngưng động, 2 người cười như điên. Hắn càng tăng sát khí nhìn tôi, tôi tưởng chừng từ người hắn có khoảng 6 cái xương sườn bay ra mà đâm vào mình.
- Trả lời đi!- Tôi lên tiếng bảo nó, phải dập tắt cơn cười, không thì toi mạng với hắn.
- Tình cờ thôi!- Nó cắn cây kem trả lời.
- Có phải đúng như tao nghĩ không?- Tôi nhắc đến ngay vấn đề nó hay nhắc đến hắn trong mấy cuộc nói chuyện.
- Chân mày còn đau không?- Câu hỏi của nó không ăn nhập gì sất. Thôi mặc kệ, cũng là nó quan tâm tôi:
- Cũng còn hơi đau nhưng không sao!
- À…- Nó tiến lên đạp mạnh vào chân tôi. Tôi dựa vào người anh, nuốt tiếng la vào bụng, trời ơi, thì ra là nó muốn trừng phạt cái tội nói sai. Tại sao nó lại tiểu nhân như thế? Có phải đi theo cái tên Thân Thú tính nên nó cũng bị thú hóa theo hay không? Anh vỗ vỗ vai tôi an ủi, xót muốn ứa nước mắt vậy đó! Đau ghê gớm. . .
Bầu trời trong xanh bắt đầu nổi gió trong phút chốc. Màu xanh đã được thay bằng màu xám, chắc đây là 1 trận mưa lớn. Không nói thì cả 3 người còn lại đều hiểu. Anh bế tôi chạy vào 1 cái mái hiên khá trẹt và nhỏ gần đó nép vào. Mưa bắt đầu trút, lúc đầu thì không văng trúng, nhưng mưa càng ngày càng to, đứng trong hiên cũng như đứng ngoài trời. Anh cởi chiếc áo khoác đang mặc ra che cho tôi và anh. Hắn từ đâu lù lù đi đến chen chính giữa, trời đất, không thấy người ta đang tình cảm hay sao mà “có duyên” vậy? Hắn nhếch mép:
- Cho em ké với!
- Áo khoác của anh đâu?- Tôi nhăn mặt, rõ ràng lúc nãy hắn có mặc kia mà. Tôi nhìn sang phía con Yến, thì ra hắn cho nó mượn nên mới chạy sang đây. Con Yến giơ ngón tay cái cười vui vẻ với hắn. Chỉ có tôi và anh mới hiểu cảm giác lúc ấy thế nào, felling khó mà tả được!
****
KẾ HOẠC B, LY GIÁN TẠM ĐƯỢC. . .
Chương 18: Càng lập kế càng mất điểm
“Mọi người trong lớp học/căng tin/thư viện chú ý. Còn 1 tuần nữa sẽ đến lễ hội của trường. Phiếu bầu chọn King sẽ là đại ca Nguyễn Thanh Tuấn, phiếu bầu chọn Queen sẽ là Minh Minh. Chúng tôi yêu cầu số phiếu phải 100%, chúng tôi mà biết ai bình chọn khác thì… như luật cũ!”
…………………………………………………………………………………………
Minh Minh rất rất không hài lòng mà liên tục kéo hắn chỗ khác. Cái tên này biến thái đến mức “loạn luân” hay sao ấy? Hắn vẫn chai lì mà trơ trẽn. Hắn còn đang hí hửng đắc chí thì quay sang anh, anh còn đắc chí hơn. Hắn trầm ngâm 1 chút, thì ra, đôi khi chủ động cũng không phải là tốt. Hắn nhìn sắc mặt của Minh Minh, cô đang tức giận trực, chờ hắn không cảnh giác mà xẻo thịt hắn ra cho thú ăn. Lỡ vào hang cọp rồi, phải đi đến tận cùng thôi!
Ngoài trời, gió vẫn đang thét gào đau đớn. Giống như, nó đang chiến đấu 1 trận sinh tử với mưa. Mưa ầm ầm chiếm ưu thế thượng phong. Minh Minh lẳng lặng nghe tiếng mưa rơi, chưa bao giờ cô thấy mưa gần đến vậy. Nhưng nếu chạm vào, mưa sẽ nhanh chóng biến mất, có thể là vì bị hong khô cũng có thể là bị rơi khỏi bàn tay mà hòa mình với đất. Xa xa, có 1 đôi tình nhân đang cùng đi tìm chỗ trú, Minh Minh chỉ thấy họ đang thật sự hạnh phúc chứ chẳng còn gì khác!
Cô đang lo sợ bởi vì địa vị của Minh Minh trong anh vẫn không phải là 1 dấu chấm quá lớn. Nó cần được anh củng cố bằng lời tỏ tình. Minh Minh đôi lúc vẫn suy nghĩ, giữa yêu và tìm hiểu khác nhau như thế nào? Sau nhiều đêm trăn trở, Minh Minh đã biết câu trả lời. Tìm hiểu- chỉ là 1 mối quan hệ không-được-gọi-tên, họ chỉ đơn thuần trên bạn thân 1 chút, họ xem trọng nhau 1 chút, xa nhau thì họ cũng đau 1 chút. Yêu- là mối quan hệ mà không ai phân biệt rõ ranh giới của mình, họ gần như hòa quyện làm 1, họ xem nhau là cả cuộc đời, xa nhau thì họ đau rất rất nhiều. Đôi lúc Minh Minh đọc tin tức, vẫn có 1 số nàng và chàng tự tử vì thất tình đó thôi. Cô có nên suy nghĩ lại, đừng đặt niềm tin quá nhiều vào mối quan hệ này?
Mưa bắt đầu nhẹ nhàng hơn. Gió cũng thôi thổi vào lòng người lạnh ngắt. 4 người theo đuổi 4 suy nghĩ riêng, không ai nói gì với nhau. Minh Minh nhìn những hạt mưa cuối cùng trút khỏi bầu trời âm u, cô nhìn mọi thứ xung quanh, trời đã rạng hơn, có thể đi tiếp rồi. Cô tránh né cái áo của anh để không phải chạm vào thân thể cái con người đáng ghét chen chân ở giữa.
- Đi uống cái gì nhé!- Anh đề nghị, hoàn toàn không có ý định cắt đuôi 2 người kia. Minh Minh vui vẻ gật đầu, trên đời này còn gì sung sướng hơn được ăn no ngủ kĩ? Hắn có chút nghi vấn nhưng cũng đi theo, quả thật lần này hắn không nhìn ra ý đồ của anh!
2 chiếc xe mui trần 1 trắng 1 đen đỗ kịt trước 1 quán cafe đáng yêu. Hình như bốn mặt của quán đều là kính để mọi người bên trong có thể quan sát được sự thanh tĩnh bên ngoài. Không khí ở đây cũng khá yên tĩnh, chỉ có điệu nhạc nhè nhẹ vang lên. 4 người đi vào quán, lập tức thu hút ánh nhìn của khách. Chắc chỉ có 2 người con trai thôi, 2 cô gái kia chỉ được thơm lây. Minh Minh ngồi cạnh anh, đối diện Hải Yến. Sau khi gọi món, họ lại trở về ý nghĩ của bản thân. Minh Minh đưa mắt nhìn bàn bên cạnh, 1 người có thể gọi là đẹp trai đang nhìn cô, bắt gặp được ánh nhìn kì lạ của Minh Minh, Quang Huy cũng nhìn sang. Người con trai ấy nhanh chóng nở nụ cười nhếch mép với anh. Quang Huy gục mặt lại, Minh Minh cũng ngạc nhiên vì sắc mặt của anh. Hắn nãy giờ quan sát thì đứng lên, không nói không rằng tẩn cho anh chàng đó 1 trận. Thái độ của anh và Minh Minh đã nói lên tất cả, tên này đang dám chú ý đến cô. Minh Minh chỉ kịp thấy người nam chống trả nhẹ nhàng trong kinh sợ, miệng vẫn thét lên kinh sợ. Sau khi hắn buông anh chàng đó ra, cậu ai oán nhìn hắn:
- Không ngờ, những chuyện đồn đại là có thật! Tôi chỉ để mắt đến Quang Huy thôi sao lại đánh tôi chứ?
Hắn ngớ người, trời đất, vậy là anh hắn đánh lừa hắn 1 cú thành công. Minh Minh nhíu mày, sao cái tên này bản tánh côn đồ thế? Minh Minh có nghĩ về ánh nhìn ẩn ý đó, tuyệt nhiên không nghĩ là cậu ấy để mắt đến cô! Đây là lí do mà anh thu ánh mắt lại. Anh ngẩng đầu lên nhìn hắn cười ranh mãnh. Hắn đang tức muốn tăng xông, tuy đứng trên nhiều người nhưng không có nghĩa hắn muốn đánh ai thì đánh, hành hạ ai thì hành hạ. Minh Minh hoàn toàn nóng giận nói:
- Có cái gì đâu mà phải động tay động chân hả?
- Mặc tôi!- Hắn bí bách đáp lại trong tình trạng điên tiết. Minh Minh càng nóng giận hơn nữa mà ngoảnh mặt đi nơi khác. Đúng là, hắn làm 1, anh đáp trả 10. Giờ thì cô còn chẳng thèm ngó mặt hắn. Người con trai kia bộc lộ tính chất là “1 tiểu mỹ thụ”(người nằm dưới trong đam mỹ ^^) mà khóc sướt mướt. 1 lát sau, cậu ta đứng dậy trừng trừng nhìn hắn:
- Tôi sẽ nhớ thù này! Anh đừng nghĩ là bạn gái tạm thời của Quang Huy thì có thể cản trở tôi đến gần anh ấy!
Nói xong, cậu ta b
- Á á á á á á á á á á á á á á á!- Tiếng la của ai mà thất thanh thế? Tôi ngẩng đầu lên nhìn, là hắn la. Lúc nãy vì hoảng sợ quá, tôi vơ lấy cái tay đang băng bó của hắn cắn vào, hắn là đại ca sao mà phản ứng thái quá dữ vậy? Mọi người trong đoàn không ai la nữa vì tiếng hét của hắn át tất cả rồi, bọn họ bắt đầu cười ngầm, nam nhi gì mà “mạnh mẽ” thế! Tôi và hoàng tử cười ha hả, tôi cũng quên béng việc mình đang chơi tàu lượn. Con Yến sắc mặt trắng bệch kéo áo hắn, hắn nhìn tôi đầy phẫn nộ, tôi có biết cái chi đâu!
Đến khi đôi chân đã đặt hẳn trên mặt đất, tôi vội vàng nấp sau áo anh nhìn hắn đang lườm tôi xém cháy mặt. Sao trai gì mà nhỏ mọn quá thể! Con Yến mua 4 ly kem đến, ừm, sao ở lại đi với hắn nhỉ? Tôi hí mắt nghi ngờ:
- Sao mày lại đi cùng tên Thân Thú này?
- Hả?- Anh và nó đồng thanh hỏi, sau 3 giây ngưng động, 2 người cười như điên. Hắn càng tăng sát khí nhìn tôi, tôi tưởng chừng từ người hắn có khoảng 6 cái xương sườn bay ra mà đâm vào mình.
- Trả lời đi!- Tôi lên tiếng bảo nó, phải dập tắt cơn cười, không thì toi mạng với hắn.
- Tình cờ thôi!- Nó cắn cây kem trả lời.
- Có phải đúng như tao nghĩ không?- Tôi nhắc đến ngay vấn đề nó hay nhắc đến hắn trong mấy cuộc nói chuyện.
- Chân mày còn đau không?- Câu hỏi của nó không ăn nhập gì sất. Thôi mặc kệ, cũng là nó quan tâm tôi:
- Cũng còn hơi đau nhưng không sao!
- À…- Nó tiến lên đạp mạnh vào chân tôi. Tôi dựa vào người anh, nuốt tiếng la vào bụng, trời ơi, thì ra là nó muốn trừng phạt cái tội nói sai. Tại sao nó lại tiểu nhân như thế? Có phải đi theo cái tên Thân Thú tính nên nó cũng bị thú hóa theo hay không? Anh vỗ vỗ vai tôi an ủi, xót muốn ứa nước mắt vậy đó! Đau ghê gớm. . .
Bầu trời trong xanh bắt đầu nổi gió trong phút chốc. Màu xanh đã được thay bằng màu xám, chắc đây là 1 trận mưa lớn. Không nói thì cả 3 người còn lại đều hiểu. Anh bế tôi chạy vào 1 cái mái hiên khá trẹt và nhỏ gần đó nép vào. Mưa bắt đầu trút, lúc đầu thì không văng trúng, nhưng mưa càng ngày càng to, đứng trong hiên cũng như đứng ngoài trời. Anh cởi chiếc áo khoác đang mặc ra che cho tôi và anh. Hắn từ đâu lù lù đi đến chen chính giữa, trời đất, không thấy người ta đang tình cảm hay sao mà “có duyên” vậy? Hắn nhếch mép:
- Cho em ké với!
- Áo khoác của anh đâu?- Tôi nhăn mặt, rõ ràng lúc nãy hắn có mặc kia mà. Tôi nhìn sang phía con Yến, thì ra hắn cho nó mượn nên mới chạy sang đây. Con Yến giơ ngón tay cái cười vui vẻ với hắn. Chỉ có tôi và anh mới hiểu cảm giác lúc ấy thế nào, felling khó mà tả được!
****
KẾ HOẠC B, LY GIÁN TẠM ĐƯỢC. . .
Chương 18: Càng lập kế càng mất điểm
“Mọi người trong lớp học/căng tin/thư viện chú ý. Còn 1 tuần nữa sẽ đến lễ hội của trường. Phiếu bầu chọn King sẽ là đại ca Nguyễn Thanh Tuấn, phiếu bầu chọn Queen sẽ là Minh Minh. Chúng tôi yêu cầu số phiếu phải 100%, chúng tôi mà biết ai bình chọn khác thì… như luật cũ!”
…………………………………………………………………………………………
Minh Minh rất rất không hài lòng mà liên tục kéo hắn chỗ khác. Cái tên này biến thái đến mức “loạn luân” hay sao ấy? Hắn vẫn chai lì mà trơ trẽn. Hắn còn đang hí hửng đắc chí thì quay sang anh, anh còn đắc chí hơn. Hắn trầm ngâm 1 chút, thì ra, đôi khi chủ động cũng không phải là tốt. Hắn nhìn sắc mặt của Minh Minh, cô đang tức giận trực, chờ hắn không cảnh giác mà xẻo thịt hắn ra cho thú ăn. Lỡ vào hang cọp rồi, phải đi đến tận cùng thôi!
Ngoài trời, gió vẫn đang thét gào đau đớn. Giống như, nó đang chiến đấu 1 trận sinh tử với mưa. Mưa ầm ầm chiếm ưu thế thượng phong. Minh Minh lẳng lặng nghe tiếng mưa rơi, chưa bao giờ cô thấy mưa gần đến vậy. Nhưng nếu chạm vào, mưa sẽ nhanh chóng biến mất, có thể là vì bị hong khô cũng có thể là bị rơi khỏi bàn tay mà hòa mình với đất. Xa xa, có 1 đôi tình nhân đang cùng đi tìm chỗ trú, Minh Minh chỉ thấy họ đang thật sự hạnh phúc chứ chẳng còn gì khác!
Cô đang lo sợ bởi vì địa vị của Minh Minh trong anh vẫn không phải là 1 dấu chấm quá lớn. Nó cần được anh củng cố bằng lời tỏ tình. Minh Minh đôi lúc vẫn suy nghĩ, giữa yêu và tìm hiểu khác nhau như thế nào? Sau nhiều đêm trăn trở, Minh Minh đã biết câu trả lời. Tìm hiểu- chỉ là 1 mối quan hệ không-được-gọi-tên, họ chỉ đơn thuần trên bạn thân 1 chút, họ xem trọng nhau 1 chút, xa nhau thì họ cũng đau 1 chút. Yêu- là mối quan hệ mà không ai phân biệt rõ ranh giới của mình, họ gần như hòa quyện làm 1, họ xem nhau là cả cuộc đời, xa nhau thì họ đau rất rất nhiều. Đôi lúc Minh Minh đọc tin tức, vẫn có 1 số nàng và chàng tự tử vì thất tình đó thôi. Cô có nên suy nghĩ lại, đừng đặt niềm tin quá nhiều vào mối quan hệ này?
Mưa bắt đầu nhẹ nhàng hơn. Gió cũng thôi thổi vào lòng người lạnh ngắt. 4 người theo đuổi 4 suy nghĩ riêng, không ai nói gì với nhau. Minh Minh nhìn những hạt mưa cuối cùng trút khỏi bầu trời âm u, cô nhìn mọi thứ xung quanh, trời đã rạng hơn, có thể đi tiếp rồi. Cô tránh né cái áo của anh để không phải chạm vào thân thể cái con người đáng ghét chen chân ở giữa.
- Đi uống cái gì nhé!- Anh đề nghị, hoàn toàn không có ý định cắt đuôi 2 người kia. Minh Minh vui vẻ gật đầu, trên đời này còn gì sung sướng hơn được ăn no ngủ kĩ? Hắn có chút nghi vấn nhưng cũng đi theo, quả thật lần này hắn không nhìn ra ý đồ của anh!
2 chiếc xe mui trần 1 trắng 1 đen đỗ kịt trước 1 quán cafe đáng yêu. Hình như bốn mặt của quán đều là kính để mọi người bên trong có thể quan sát được sự thanh tĩnh bên ngoài. Không khí ở đây cũng khá yên tĩnh, chỉ có điệu nhạc nhè nhẹ vang lên. 4 người đi vào quán, lập tức thu hút ánh nhìn của khách. Chắc chỉ có 2 người con trai thôi, 2 cô gái kia chỉ được thơm lây. Minh Minh ngồi cạnh anh, đối diện Hải Yến. Sau khi gọi món, họ lại trở về ý nghĩ của bản thân. Minh Minh đưa mắt nhìn bàn bên cạnh, 1 người có thể gọi là đẹp trai đang nhìn cô, bắt gặp được ánh nhìn kì lạ của Minh Minh, Quang Huy cũng nhìn sang. Người con trai ấy nhanh chóng nở nụ cười nhếch mép với anh. Quang Huy gục mặt lại, Minh Minh cũng ngạc nhiên vì sắc mặt của anh. Hắn nãy giờ quan sát thì đứng lên, không nói không rằng tẩn cho anh chàng đó 1 trận. Thái độ của anh và Minh Minh đã nói lên tất cả, tên này đang dám chú ý đến cô. Minh Minh chỉ kịp thấy người nam chống trả nhẹ nhàng trong kinh sợ, miệng vẫn thét lên kinh sợ. Sau khi hắn buông anh chàng đó ra, cậu ai oán nhìn hắn:
- Không ngờ, những chuyện đồn đại là có thật! Tôi chỉ để mắt đến Quang Huy thôi sao lại đánh tôi chứ?
Hắn ngớ người, trời đất, vậy là anh hắn đánh lừa hắn 1 cú thành công. Minh Minh nhíu mày, sao cái tên này bản tánh côn đồ thế? Minh Minh có nghĩ về ánh nhìn ẩn ý đó, tuyệt nhiên không nghĩ là cậu ấy để mắt đến cô! Đây là lí do mà anh thu ánh mắt lại. Anh ngẩng đầu lên nhìn hắn cười ranh mãnh. Hắn đang tức muốn tăng xông, tuy đứng trên nhiều người nhưng không có nghĩa hắn muốn đánh ai thì đánh, hành hạ ai thì hành hạ. Minh Minh hoàn toàn nóng giận nói:
- Có cái gì đâu mà phải động tay động chân hả?
- Mặc tôi!- Hắn bí bách đáp lại trong tình trạng điên tiết. Minh Minh càng nóng giận hơn nữa mà ngoảnh mặt đi nơi khác. Đúng là, hắn làm 1, anh đáp trả 10. Giờ thì cô còn chẳng thèm ngó mặt hắn. Người con trai kia bộc lộ tính chất là “1 tiểu mỹ thụ”(người nằm dưới trong đam mỹ ^^) mà khóc sướt mướt. 1 lát sau, cậu ta đứng dậy trừng trừng nhìn hắn:
- Tôi sẽ nhớ thù này! Anh đừng nghĩ là bạn gái tạm thời của Quang Huy thì có thể cản trở tôi đến gần anh ấy!
Nói xong, cậu ta b
Bài viết liên quan!