watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Thoát Không Khỏi Ôn Nhu Của Anh

Lượt xem :
mỏ cấp dưới. Anh đang làm chứng khoán đầu tư — một loại “trò chơi con số ” tùy thời có khả năng trở thành hai bàn tay trắng!

“Chiếm giữ toàn bộ các cổ phiếu khác, làm quyền chứng!”

Một câu của Ivan, tất cả trong phòng đều kinh hô.

“Cái gì!”

“Ông chủ…”

Ivan căn bản không để ý tới biểu hiện khó có thể lý giải của bọn họ , quyết đoán nói: “Lập tức chiếm giữ, chuẩn bị chuyển màn!”

Tiểu Úc từng học qua một khoá đầu tư tài sản, đối cổ phiếu cùng chứng khoán cũng biết một ít.

Quyền chứng là một loại chứng khoán phiêu lưu cao, tiền lời cao, tính đầu tư rất mạnh, một khi sai lầm sẽ phải mất hết tiền gốc, cho nên người đầu tư có ánh mắt tinh tường sẽ không lựa chọn đầu tư dài hạn.

Cô hiểu được, Ivan sở dĩ lựa chọn cách này, nhất định là đang gặp khó khăn rất lớn, mới có thể bất đắc dĩ dùng tất cả của mình làm tiền đặt cược.

Quen biết lâu như vậy, ấn tượng Ivan cho cô là một người thích nói xằng bậy, bất cần đời, thậm chí có phần chơi bời lêu lỏng, hôm nay cô mới phát hiện anh cũng có một mặt khác, lúc làm việc so với bất luận người nào đều cẩn thận quả quyết, bởi vì mỗi một giây, mỗi một con số dao động trên bàn phím, đều đại biểu cho một lần đánh bạc của toàn bộ bản thân….

Anh như vậy, làm cô có chút không dời được tầm mắt!

Một buổi sáng, Tiểu Úc không nhớ rõ mình uống mấy ly cà phê, cô giống như luôn bưng ly cà phê nhìn bộ dáng làm việc của anh, nhìn anh cau mày với những đồ thị đường cong thay đổi liên tục trong máy tính. Vào giữa trưa, Ivan gọi điện thoại bảo người ta đưa thêm một phần cơm lên, sau khi cho cô một hộp, lại ngồi trở lại trước máy tính cùng mọi người vừa ăn vừa ghi lại những đường cong thay đổi liên tục trong đồ thị.

Ăn cơm xong anh bắt đầu gọi điện thoại không ngừng: Ngân hàng, bệnh viện, thậm chí là luật sư…Tiểu Úc thật không rõ anh đang gặp phiền toái gì, chỉ cảm thấy nếu cho cô sống một ngày trong cuộc sống áp lực như vậy, cô nhất định biến thành người điên, mà anh giống như lúc nào cũng cười thật nhẹ nhàng, sống thật ung dung.

Đợi đến khi xong việc, Ivan đưa cô về trường mới nói câu thứ hai trong hôm nay: “Tiểu Úc, thật có lỗi, hôm nay đã không quan tâm chăm sóc được em”

“Mỗi ngày anh đều làm việc như vậy, không thấy áp lực lớn sao?”

“Không có cách nào, làm đầu tư chứng khoán chính là như vậy.” Anh đậu xe ở ven đường, dụi dụi mày, dựa vào lưng ghế: “Anh đã làm việc vất vả để tất cả trở thành một con số, mà con số này tại bất kỳ thời điểm nào cũng khả năng bị mất sạch…. Em biết không? Rất nhiều lần anh mơ thấy mình hai bàn tay trắng, loại cảm giác này thật sự rất thất bại……”

“Anh không phải gặp phiền toái gì chứ? Tôi có thể gì giúp không?”

Ivan lắc đầu. “Hiện tại anh đang thu mua một công ty, nếu ngày mai cổ phiếu kia tiếp tục rớt giá, tài chính trên tay anh là đủ rồi… Nhưng nếu loại cổ phiếu kia lên giá lại, anh sẽ thất bại trong gang tấc……”

“Đã rớt thành như vậy, sao lại có khả năng tăng giá?”

“Có thể! Bởi vì sau lưng nó có cao thủ chân chính đang khống chế, ý tưởng của hắn không có người khống chế được.”

“Ivan……” Nhìn bộ dáng mỏi mệt của anh, Tiểu Úc lại có chút thương cảm, cô tuy rằng không giúp được cái gì, ít nhất cũng có thể ở cạnh giúp anh giảm bớt một chút áp lực: “Hôm nay tôi sẽ cùng anh vượt qua”.

Thấy anh ngồi thẳng lên, ánh mắt ái muội nhìn mình, Tiểu Úc đột nhiên ý thức được mình nói sai.

Cô đưa cằm lên, xoay khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng đi chỗ khác. “Nhìn gì chứ? Anh đừng suy nghĩ nhiều…”

“Oh?” Ivan đem một bàn tay khoát lên ghế cô, thân mình nghiêng về phía cô một chút, nhẹ giọng ở bên tai cô hỏi: “Anh phải nghĩ như thế nào… mới không phải suy nghĩ nhiều?”

Ngực cô giống như bị va chạm, lòng đang có một trận đau đớn co rút khác thường sau đó liền mất đi nhận thức. Sự nhanh mồm nhanh miệng của cô hoàn toàn không thể hiện được trong thời khắc này, chỉ có thể lắp bắp nói: “Tôi… Ý của tôi là sẽ cùng anh tâm sự.”

Tay kia của anh lại khoát lên vai cô, cố ý vuốt ve lọn tóc xoăn của cô, nụ cười xấu xa, ái muội trên mặt càng thêm rõ ràng. “Chỉ là nói chuyện phiếm sao?”

Lòng cô lập tức rối loạn, nhìn ánh mắt mị hoặc của anh, trong lúc nhất thời quên chính mình đang ở nơi nào, chỉ biết gật đầu lung tung.

“Vậy là tốt rồi!” Ivan ngồi thẳng, nói hùng hồn: “Anh còn lo lắng em có ý muốn không an phận gì với anh….”

Ý nghĩ không an phận?! Người này…. Da mặt rốt cuộc làm bằng gì?

“Thừa dịp anh còn tiền, em muốn đi đâu?” Anh hỏi. “Cửa hàng bách hoá? Quán cơm Tây? Hay là……”

“Chúng ta đi leo núi đi!”

“Leo núi?” Ánh mắt anh nhìn cô giống như đang nhìn quái vật, còn là loại quái vật cấp bậc khủng long.

“Anh không phải nói cho tôi biết, anh đòi phải đi từng bước lên chứ?”

“Vô nghĩa!”

Chương 5: Bóng ma khó hiểu trong Quan Tiểu Úc
Đối với một số người có thể nói leo núi là một niềm vui không kể xiết, phải trải qua con đường đầy chông gai gập ghềnh, đi từng bước một tiến tới đỉnh cao.

Khi đứng trên đỉnh núi nhìn đô thị phồn hoa, phải xem mới biết được thế giới xa hoa trụy lạc kia nhỏ bé bao nhiêu, nhà cao tầng đều có thể dẫm nát dưới chân.

Lúc leo núi xác thực là một loại tra tấn, không thể đi xe thể thao nên phải thay bằng đi bộ. Đỉnh núi dưới nắng hè chói chang tất cả mọi góc cạnh đều rất rõ ràng.

“Ivan, anh nhìn nơi đó xem ! Đó là trường học của tôi.” Tiểu Úc hưng phấn chỉ vào một hướng phía trước.

Ivan mệt mỏi tìm tảng đá để ngồi, cảm giác hai chân mình bủn rủn mới nói: “Quan Tiểu Úc, hỏi thật nghe, nơi này rốt cuộc có cáp treo xuống núi không?

“Đương nhiên là không. Nơi này chẳng qua là cái núi nhỏ vô danh, ngoại trừ buổi sáng có người leo núi rèn luyện thân thể, nhân tiện đến xem phong cảnh, những người khác căn bản sẽ không đến, sao có thể có cáp treo?”

“Chốc nữa cô cõng tôi đi xuống, bằng không tôi sẽ không xuống núi .”

“Xí! Anh như thế cũng coi là đàn ông sao!?”

“Cô cũng được coi là phụ nữ ?!”

Tiểu Úc liếc mắt khinh thường, lôi kéo cánh tay, kéo anh đứng lên từ tảng đá.

“Không có xe Porsche anh không thể đi bộ? Không có đồng hồ Rolex thời gi*an đối với anh không hề có ý nghĩa? Hay là không mua vàng, không mua kim cương sẽ không có người nào yêu anh hết?”

Ivan nhìn cô, bỗng nhiên không biết trả lời như thế nào.

“Không còn tiền, anh sẽ không còn là anh ?!”

“……” Anh thật sự không biết.

“Trước đây, ba ba mang tôi đến núi này, tôi khóc lóc với ông. Ông nói cho tôi biết: ‘Tiểu Úc, ba ba không thể cả đời bảo vệ con, con đường của mình phải tự chính mình đi.” Mấy năm nay tôi trưởng thành, ôngvẫn thích dẫn tôi đến ngọn núi này, nói với tôi: ‘Tiểu Úc, ba ba có nhiều tiền đều là của ba ba, con cái gì đều không có, con đường của con phải do chính con đi!’”

Ivan vẫn nhìn cô, thật lâu mới nói: “Cô có một người cha thật tốt!”

“Từ nhỏ đến lớn, tiền tiêu vặt của tôi không thể nhiều hơn bạn bè, quần áo không cần đẹp hơn người khác. Ông không cho tôi đi nước ngoài học tập, mà để tôi học Thạc Sĩ tại đại học T giống như những người khác, lúc đó tôi còn cho rằng ông đối với tôi không tốt. Sau đó có một lần đến đây, lúc tôi quay đầu liền thấy ông dựa một thân cây thở hổn hển,
<<1 ... 7891011 ... 30>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2223/3059
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT