watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Ông Xã Không Thể Cưng Chiều-full

Lượt xem :
g không phải là người thích làm việc tốt, cũng không có hứng thú bị ép thành tiến thoái lưỡng nan, anh nhún nhún vai, nhàn nhạt hướng về phía Thượng Quan Thác Dương nói gặp lại, rồi dẫn đầu đi về phía xe nổ náy.

Thượng Quan Phiên Phiên chần chờ một giây, ngay sau đó cũng chạy vội ngồi lên ghế phụ, cô không có dũng khí quay người lại, cô không quay đầu lại cũng tốt, nếu không cô nhất định sẽ bị hai quả cầu lửa thiêu đốt thành tro.

Cảm giác mình bị đùa bỡn rất không thoải mái, trong mắt Thượng Quan Thác Dương hừng hực lửa cháy đã đủ để chứng minh anh hoàn toàn bị làm phát bực rồi, anh nhất định phải cho cái người ngu ngốc chọc giận anh biết, anh sẽ không phải là người đàn ông nhân cơ hội trốn tránh, người cùng anh phóng hỏa cháy lan ra đồng cỏ, đừng cso mơ tưởng như vậy liền đứng lên phủi mông chạy lấy người!

Tiếng nhạc du dương, kĩ thuật bước đi uyển chuyển của người mẫu, để cho thị giác và thính giác cùng hưởng thụ, Thượng Quan Thác Dương dưới đài lại không có tâm trí nào để thưởng thức sự tao nhã.

Ngày hôm qua anh đã đợi trong nhà cả một ngày, anh muốn chờ người đêm không về, điện thoại cũng không gọi, cho tới giờ anh dều bị động, cho nên hôm nay quyết định trực tiếp tới đại sảnh khách sạn biểu diễn bắt người, vốn anh chỉ cho là thử vận khí một chút, không cho là người phụ nữ kia thật sự ngây ngốc chạy tới nơi này chờ anh bắt, bây giờ nhìn trên sân khấu nhiều người vây quanh Phiên Phiên, anh không biết nên khen sự chuyên nghiệp của cô hay mắng cô ngu ngốc!

Tại sao chẳng qua chỉ là trang phục cùng giọng nói khác đi, mực nước sông cùng nước biển lại chênh lệch với nhau nhiều như thế?

Anh không nghĩ tới cô sẽ có một mặt hấp dẫn cùng quyến rũ như vậy, hoặc có thể nói anh chưa bao giờ lấy thái độ dành cho phụ nữ đối với cô,anh biết em gái mình hiền lành lương thiện, khi cô hóa thân thành một người phụ nữ khác thì phần săn sóc cugnf nhi tình lại rõ ràng như vậy, cho anh một cảm giác không giống như xưa.

Bởi vì là cô, ở trước mặt anh không biểu hiện nhẹ nhõm tự tại; bởi vì cô, mới có thể đối với tính tình của anh rõ như lòng bàn tay; cũng bởi vì là cô, cho nên nhất định kiên trì sự thần bí. . . .

Nhưng đây không phải là trò chơi, anh cùng không cần thiết đi tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân vì sao mê muội cô, tất cả như một sai lầm xinh đẹp, một sai lầm rất đáng chết!

Càng đáng chết hơn chính là, người này biết rõ anh phản đối chuyện cô ăn mặc mát mẻ khoe khoang phong tình trên sân khấu, chuyện cô chém trước không tấu đã làm anh tức giận, nay xảy ra chuyện này rồi mà cô vẫn còn tiếp tục hoạt động, rốt cuộc có để anh vào trong mắt không?

Cô cho là hôm nay bao bọc nhiều như vậy là không cần gấp chút nào sao? Anh dùng đầu gối nghĩ cũng biết cô sợ chọc phải anh, nên nhất định che giấu dấu vết kích tình để lại. . . . .

Đáng chết! Lại trở về vị trí ban đầu, anh hận đánh chết mình cũng không có cách nào thay đổi sự thật.

Âm nhạc dừng lại, đối với đoạn tiếp theo Thượng Quan Thác Dương không có hứng thú, lấy thân phận đặc thù của anh mà nói muốn xông thẳng ra phía sau đài biểu diễn căn bản không có ai dám chỉ trích, anh trò chuyện khách sáo cùng một vài thương nhân cùng chính khách*, nhìn thấy ở cách đó không xa người anh muốn tìm đang cùng một người đàn ông khác lôi kéo, lông mày lập tức nhăn lại không vui.

*làm trong giới chính trị.

“Giám đốc Lã, lấy thân phận địa vị của ngài, làm khó một cô gái như vậy, truyền ra ngoài sẽ rất khó nghe.”

“Đúng vậy! công ty chúng tôi đã quy định nghiêm người mẫu không được tiếp khách với tư cách cá nhân trong tiệc rượu, để tránh truyền thông hiểu lầm.”

Bên trong bao gồm cả Vệ Lôi cùng mấy nhân viên đang làm việc đều nghĩ muốn giúp Thượng Quan Phiên Phiên giải vây, Lã Thắng chính là muốn mượn rượu giả điên, cố gắng phải đưa người đi.

“Chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà, sợ tôi thuận tiện đem cô ăn hết sao?”

“Tôi không muốn đi ăn cơm cùng ông.” Thượng Quan Phiên Phiên lại nói thẳng, không quan tâm người mình đắc tội có thân phận ông chủ lớn, từ trước đến giờ cô luôn không trèo cao, đi đường tắt, đi lại trong này đã nhiều năm, cô đều dựa vào năng lực và tính chuyên nghiệp.

“Cô chớ giả bộ thận trọng, cách ăn mặc như vậy không phải là đang đợi một người đàn ông nào đó đem cô cởi hết ra sao? Tôi đảm bảo với cô sau khi chúng ta cùng đi ăn xong bữa cơm này, sẽ có một đêm vô cùng thoải mái, sau đó túi cô cũng sẽ rất vui vẻ.”

Lời nói khinh bạc của Lã Thắng làm Thượng Quan Phiên Phiên ghê tởm muốn nôn, “Giám đốc Lã, mời tự trọng, tôi tuyệt đối sẽ không đi ra ngoài cùng ông.” Cô thuộc công ty rất bảo vệ người mẫu dưới cờ của họ, lần đầu tiên cô tiếp xúc trực tiếp lời mời có dụng ý khác, thì ra sắc mặt như vậy đều là do ỷ vào quyền thế để làm mưa làm gió.

Thượng Quan Phiên Phiên khinh thường rõ ràng như vậy, nhưng Lã Thắng vẫn không hề tức giận, ngược lại cười đến đắc ý, “Càng là phụ nữ có cá tính, thì khoái cảm càng lên cao, rất tốt! Tôi thích.”

Lã Thắng chưa kịp đưa cái tay heo của mình chạm vào cánh tay bóng loáng của giai nhân, Thượng Quan Thác Dương đã tiến thêm một bước dài ngăn cách giữa hai người. “Ông thử chạm vào người cô ấy xem!”

Bất mãn vì chuyện tốt bị cắt đứt, Lã Thắng nhếch mày thật cao, hắn biết tên Trình Giảo Kim này, tên tiểu tử này xem vào chuyện không liên quan đến mình làm gì?

“Này! Cậu có hiểu đạo lý xếp theo thứ tự không vậy?”

“Ông cho rằng ai cũng vô liêm sỉ giống như ông sao?” Thượng Quan Thác Dương thuận tay cầm cái áo gió giắt một bên, cũng không quay đầu lại ném cho Thượng Quan Phiên Phiên còn đang ở một bên kinh ngạc.

“Người trẻ tuổi, đừng ỷ mình có chút danh tiếng, nói chuyện không khách khí như vậy, nếu bàn về thân phận địa vị, ta cũng không thua kém cậu đâu.” Từ xuất nhập cảnh cật liệu xây dựng đi lên, hắn được xưng tụng xếp vào hàng ghế thứ nhất, cũng là nhân vật nổi tiếng trong giới kiến trúc sư, hắn không thể chấp nhận được tên tiểu tử còn chưa trải đời này bất kính.

“Ông cho rằng ai cũng thích phô trương thân phận địa vị như ông sao?” cái tay heo này suýt chút nữa là đi vượt quá Lôi Trì*, còn không biết sống chết khiêu khách anh, anh vô cùng khó chịu!

*: tên sông cổ ở huyện Vọng Giang, tỉnh An Huy, Trung Quốc.

Thái độ Thượng Quan Thác Dương khinh miệt vô lễ khiến cho Lã Thắng giận đến mặt lúc thì xanh, lúc lại trắng, xung quanh còn có người xem vây quanh, nếu hắn để cho khí thế của một chàng trai trẻ tuổi lấn áp, ngày sau hắn làm sao còn có thể nói chuyện làm ăn với người trong giới kiến trúc? “Cậu có biết ta là ai không?”

“Lão Lã, tôi dĩ nhiên biết ông là ai, vậy ông có biết tôi là ai không?” Thượng Quan Thác Dương nâng khóe môi lên cười như không cười, cách nói chuyện nói thẳng thắn, anh không thể không bỏ cá tính của mình xuống phối hợp, để tránh đối phương không hiểu được phong cách nói chuyện của người bình thường. “Giờ này ngày này, trong giới thiết kế kiến trúc lời của Thượng Quan Thác Dương tôi nói chính là quy tắc, ai dám không tuân thủ kỷ luật, nguyên tắc của tôi?”

“Bất quá chỉ là một kiến trúc sư nho nhỏ, đừng có mà phát ngôn bừa bãi trước mặt ta, người khác nhường cậu ba phần, là do vận số cậu tốt.”

“Tôi không phải là người phô trương thanh thế, rất nhanh ông sẽ biết đáp án.” Anh ghét nhất là dùng quyền thế để giải quyết ân oán cá nhân, nhưng hôm nay là một ngoại lệ.

Anh lấy điện thoại ra nhanh chóng ấn một dãy
<<1 ... 1819202122 ... 32>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
1180/5314
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT