watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Nụ Hôn Cuồng Nhiệt-full

Lượt xem :
lại.

Đi vào phòng của mẹ, Lâm Ngạn Lương thấy bà ngủ say, nghĩ đến hôm qua bà lại đánh bài đến bình minh rồi!

Nhà trống rỗng, một chút ôn nhu cũng không cảm thấy. Dù có gia tài bạc triệu, vẫn làm cho anh cảm thấy hư không trống trải.

Người hầu không biết chạy ra từ chỗ nào, dọa cho Lâm Ngạn Lương nhảy dựng.

“Thiếu gia” Đầu của bác Từ còn rối, thoạt nhìn là vừa ngủ trưa dậy.

“Bác Từ, mẹ cháu buổi sáng mới trở về sao?” Biết rõ nhất định là như vậy, Lâm Ngạn Lương vẫn hỏi.

“Đúng vậy. Nghe lão gia nói, phu nhân hôm qua lái xe gây họa” Bác Từ tuy rằng nhàn hạ, nhưng chuyện bát quái vẫn là có biết một hai.

“Mẹ cháu không có chuyện gì chứ?! Có chỗ nào bị thương không?” Lâm Ngạn Lương nhẹ giọng đóng cửa phòng, đi xuống dưới định về công ty.

“Ừ! Phu nhân không có việc gì. Là phu nhân đâm phải một cô gái, nghe nói đưa đến bệnh viện, có dấu hiệu chấn động não” Bác Từ lấy áo khoác trên sofa cho Lâm Ngạn Lương.

Người phụ nữ kia bị thương không nhẹ rồi! Vì sao phải gạt anh là vết thương nhẹ mà thôi? Lâm Ngạn Lương bỏ đi ý nghĩ cô quá tham vọng, không nên dùng suy đoán của mình phán đoán người khác.

“Phiền toái vú nói với mẹ, cháu đã về, bảo bà sau khi tỉnh lại gọi điện đến công ty cho cháu”

Chuyện bồi thường không giải quyết được cũng nên thông báo với mẹ một tiếng.

“Được” Bác Từ cung kính đưa anh ra cửa.

*****

Trên đường về công ty, Lâm Ngạn Lương ngăn không được hỗn loạn trong lòng. Anh vẫn nhớ tới hôm nay nhìn thấy Dương Thanh Thanh, nghĩ tới đôi mắt đẹp dám nhìn thẳng vào mắt anh, ấn tượng giống như tiêm nhiễm, khắc sâu dưới đáy lòng anh, khiến cho tâm tình anh trầm xuống đáy cốc.

Anh cũng không muốn phụ nữ làm ảnh hưởng tâm tình của mình!

Sau khi trở lại công ty, Lâm Ngạn Lương cố ý làm cho mình càng thêm bận bịu, ép mình không nên suy nghĩ đến người phụ nữ đáng giận từ chối anh nhiều lần kia.

Mãi đến khi Lâm Lan Anh gọi điện thoại đến.

“Ngạn lương à? Mẹ đây” Giọng của Lâm Lan Anh có chút không kiên nhẫn do bị đánh thức.

“Mẹ, mẹ sao không ngủ thêm chút nữa?” Lâm Ngạn Lương buồn bực nghĩ tại sao mẹ tỉnh nhanh như vậy.

“Còn không phải tại chị Từ, thô tay thô chân làm vỡ một cái bình hoa, đánh thức mẹ trong lúc ngủ mơ” Bà đã không nói hai lời đuổi bác Từ. “Mẹ đuổi chị Từ, con giúp mẹ tìm một người hầu mới đi đến!”

“Mẹ, mẹ bởi vì bác Từ làm vỡ một cái bình hoa, liền xúc động muốn đuổi người ta?” Lâm Ngạn Lương kinh ngạc nói.

“Bác ấy chắc còn chưa đi! Mau giữ bác ấy lại, một năm mẹ đã đổi năm người hầu!”

“Không cần. Mẹ đã nói ra miệng” Lâm Lan Anh cũng không cảm thấy có cái gì sai. Người hầu làm sai bị khai trừ là bình thường, một năm năm người tính là gì? Khi bà chưa lập gia đình, quản gia hầu hạ bà một tháng còn chưa tới! Hiện tại nếu so với trước kia, tính tình của bà đã muốn thay đổi rất nhiều.

“Mẹ, mẹ cũng đã từng này tuổi, sao còn tùy hứng như vậy?”

“Con chỉ cần tìm một người mới cho mẹ thôi!” Lâm Lan Anh không kiên nhẫn nói. “Còn nữa, con bảo mẹ gọi điện cho con để làm gì?”

“Chính là chuyện tai nạn xe cộ kia của mẹ! Cô gái đó tỏ vẻ không cần chúng ta bồi thường” Người phụ nữ đáng giận đó, lại dám từ chối ý tốt của anh, hại anh cả một ngày cũng không vui sướng trong lòng.

“Hừ! Người xui xẻo đó, chúng ta không cần bồi thường! Đỡ cho sau khi dính quan hệ với cô ta, chúng ta cũng xui xẻo theo” Lâm Lan Anh hắt xì cái, lại muốn ngủ. “Aizz, làm sao có thể là con đi? Mẹ không phải bảo người cha không có tiền đồ của con đi sao?”

“Ba gọi điện thoại muốn con đi”

“Nhờ ông ta một chút việc cũng làm không xong, thật sự là không tiền đồ đến cực điểm!” Lâm Lan Anh lại oán giận. “Lúc trước thật sự là mù mắt mới gả cho ông ta. Xì!”

“Mẹ, đừng như vậy. Tốt xấu ba cũng...” Lâm Ngạn Lương nhớ không nổi có cái gì có thể biện hộ thay cha.

Nhiều năm như vậy, bọn họ cũng đã quen hình thức ở chung này. Mặc kệ anh muốn có một chút cuộc sống bình thường, cũng không kịp bù lại thời gian đã mất đi này.

“Gã ma quỷ không tiền đồ chính là không tiền đồ, con nói cái gì thay ông ta chứ? Hộ chiếu của mẹ con có cầm đến đây không?”

“Có. Lúc nãy con quên đưa cho bác Từ, còn để ở công ty”

“Được. Con cũng đừng đi trêu chọc người xui xẻo kia, coi như chuyện gì cũng chưa xảy ra, biết không?”

Lâm Lan Anh lười nghĩ nhiều, quyết định ngủ bù. Ngủ quá ít sẽ có đôi mắt thâm đen.

Lâm Ngạn Lương vừa nghĩ đến người phụ nữ kia, trong lòng cũng không biết có cảm thụ gì.

Có người phụ nữ nào không thích tiền ? Anh tin cô nhất định sẽ tìm anh, trước đó cố tình thanh cao chỉ là giả bộ mà thôi. Đến lúc đó, anh sẽ chờ xem bộ dáng chó vẩy đuôi mừng chủ của cô!

“Đừng quên tìm người hầu mới cho mẹ!” Lâm Lan Anh không quên bổ sung một câu.

“Mẹ, con muốn giữ bác Từ lại” Anh biết mẹ chính là không muốn thu lại lời nói của mình mà thôi.

Anh đồng ý tăng tiền lương cho bác Từ, bác Từ sẽ không được rời đi. Anh không tin, trên đời này thật sự có người phụ nữ không hề yêu tiền!


Chương 3
Dương Thanh Thanh hôn mê một ngày, sau khi tỉnh lại cảm thấy toàn thân đau nhức, cả người cũng không có khí lực, ngay cả muốn ngồi dậy cũng rất khó khăn.

Cô rốt cuộc bị bệnh gì thế? Sao lại giống như nằm thật lâu… Đau đớn lan ra toàn thân, làm cho cô không tự chủ được mặt nhăn mày nhíu.

Nhìn lại thấy mình nằm ở phòng bệnh của mình, nhưng cô nhớ rõ mình vốn dĩ đang ở trong phòng bệnh của cha mà.

A......

“A! Thanh Thanh, cậu cuối cùng cũng tỉnh rồi”

Sau khi kiểm tra bình nước chuyền của cô, Ngô Y Thuần đặt khay trên tủ đầu giường.

“Tớ làm sao vậy?” Thanh Thanh không có khí lực, suy yếu hỏi.

“Cậu ấy! Ngất xỉu trên giường bệnh của ba”

Ngô Y Thuần thành thục bơm thuốc vào ống tiêm, vỗ vỗ cánh tay Dương Thanh Thanh, chuẩn bị tiêm cho cô.

“Lại phải tiêm sao?” Mặt Dương Thanh Thanh nhăn nhó, khổ sở muốn tránh. Từ nhỏ cô cũng rất sợ đến bệnh viện, cũng bởi cô cực kỳ sợ tiêm.

“Đừng học mè nheo như con nít. Tiêm có cái gì phải sợ?” Kỹ thuật của chị rất thành thục, tuyệt đối không làm cho bệnh nhân có nửa cảm giác đau đớn.

Dương Thanh Thanh không dám nhìn cánh tay mình, nhẫn nhịn xuống.

Rốt cục cũng tiêm xuống, Dương Thanh Thanh xoa xoa cánh tay, tựa như sắp khóc đến nơi. Thật ra tiêm không đau nhiều, cô chính là không thích thân thể mình suy yếu như vậy.

“Đúng rồi, ba tớ đâu? Ông không có việc gì chứ?” Dương Thanh Thanh nghĩ đến mình nằm lâu như vậy, không phải không ai chăm sóc ba sao?

“Đừng lo lắng, bệnh tình của bác ấy tốt hơn nhiều rồi” Dương Thanh Thanh thật sự có chút chấn động não nhỏ, nhất định phải nằm viện ba, năm ngày, tĩnh dưỡng khỏe mới được. “Tớ đã giúp cậu làm thủ tục nằm viện. Cậu phải ở đây an tâm tĩnh dưỡng”

“Tớ phải nằm viện mấy ngày?” Dương Thanh Thanh cũng biết tình trạng thân thể mình không quá tốt, cũng không lại kiên trì nhất định phải xuất viện, chính là muốn hỏi rõ ràng mình phải lại phải nằm viện mấy ngày.

“Bác sĩ nói muốn quan sát ba, năm ngày. Cậu cứ an tâm dưỡng bệnh đi!” Ngô Y Thuần kéo lại chăn cho cô. Dương Thanh Thanh gật đầu, nhắm mắt lại nặng nề ngủ.

*****
<<1 ... 45678 ... 21>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2070/2906
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT