watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc full

Lượt xem :
Tử Ninh quyết định đi tìm hắn!

Đi tới cao ốc Trung Nhật, cô đi về phía bàn tiếp tân bày tỏ ý định.

"Em gái nhỏ." Vừa tính nói chuyện với nhân viên bàn tiếp tân ý định muốn tìm tổng giám đốc của họ, Đường Duyệt từ đâu xuất hiện liền gọi Phương Tử Ninh.

"Anh không đi Châu Phi sao?" Thấy Đường Duyệt, Phương Tử Ninh trêu đùa nói.

"Không có, thật khiến em thất vọng. Đến tìm Hạo Vũ sao?" Đường Duyệt cười hỏi.

"Đúng vậy." Giờ phút này, cô thật sự rất muốn nhìn thấy hắn, chỉ có điều, cô không hiểu nổi, tại sao ý nghĩ này lại mãnh liệt như vậy, cũng không muốn tìm hiểu lý do tại sao.

"Anh ta đang tiếp khách. Muốn đến phòng làm việc của anh chơi một chút không?" Đường Duyệt hỏi. Hắn cũng muốn biết giữa cô và tổng giám đốc xảy ra chuyện gì.

Hạo Vũ gần đây tâm trạng không tốt, nhìn rất mệt mỏi, toàn bộ sức lực, tinh thần đều tập trung vào công việc, căn bản cũng không quan tâm tới cơ thể của chính mình có chịu được gánh nặng này mãi hay không, làm hắn vô cùng lo lắng,

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn cho rằng nguyên nhân nhất định xuất phát từ Phương Tử Ninh.

Đến phòng làm việc của anh ta chơi một chút cũng tốt, đỡ phải trải qua thời gian chờ đợi nhàm chán.

Phương tử Ninh không có ý phản đối, theo sát Đường Duyệt đi lên lầu.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------

Tiếp khách xong, kêu thư ký tiễn khách ra ngoài, Lâm Hạo Vũ dựa vào thành ghế, giơ tay lên xoa xoa trán.

Vì không để cho mình có thời gian suy nghĩ lung tung, hắn đem toàn bộ tinh thần, sức lực đặt vào công việc.

Sau khi cảm thấy nghỉ ngơi đã đủ, hắn đứng lên, chuẩn bị đi tìm Đường Duyệt thảo luận về dự án đặc biệt.

Ra khỏi phòng tiếp khách, hắn nhìn thấy Phương Tử Ninh đang nói chuyện với Đường Duyệt và thư ký của hắn.

Hắn lắc đầu một cái, cho là mình quá nhớ cô ấy nên tư tưởng cũng rối loạn. Cô không thể nào xuất hiện ở đây được, nhưng tại sao cô ấy lại chân thật đứng ở trước mắt mình.

Phương Tử Ninh cảm thấy có người đang chăm chú nhìn mình, đột nhiên quay đầu lại, thấy Lâm Hạo Vũ đang dựa vào cửa, lẳng lặng nhìn cô.

Hắn hình như gầy đi, ánh mắt sâu thẳm, giống như một cái giếng, thu hút cô đi vào.

Vẻ mặt hắn có chút u buồn, hắn làm sao vậy? Bình thường mặc dù không phải rạng rỡ như ánh mặt trời, nhưng bao giờ trên mặt hắn cũng chứa nụ cười, chẳng lẽ hắn đang đau khổ vì tình? Ý nghĩ này khiến trong ngực Phương Tử nhói lên cảm giác khó chịu .

Phương Tử Ninh vẫn đang suy nghĩ tại sao cô lại có tâm trạng này, Lâm Hạo Vũ đã đi tới, nắm tay của cô, đưa cô tới trong phòng làm việc.

"Anh hình như gầy đi." Đến phòng làm việc, Phương Tử Ninh nói.

Giờ phút này, Lâm Hạo Vũ không muốn thảo luận vấn đề mình gầy hay không gầy, hắn chỉ muốn ôm cô vào lòng, để làm dịu đi nỗi nhớ nhung cháy bỏng trong tim hắn. Nhưng hắn không thể, hắn không muốn gây khó chịu cho cô.

Hắn buông tay cô ra, ngồi xuống, trấn tĩnh lại trái tim đang đập loạn lên trong lồng ngực của hắn.

"Anh đang buồn lòng vì chuyện tình cảm sao?" Phương Tử Ninh ngồi xổm xuống bên cạnh ghế dựa của hắn, hai tay bám vào thành ghế, ngửa mặt hỏi.

"Ngày mai sẽ thi." Lâm Hạo Vũ nói, không phải hỏi thăm, mà là khẳng định. Những việc về cô, hắn đều biết rõ ràng.

"Vâng. Ngày mai sẽ phải thi." Nhắc tới cuộc thi ngày mai, đáy lòng Phương Tử Ninh nổi lên một trận sợ hãi. Đối với cuộc thi ngày mai, cô thật sự không nắm chắc thành công.

"Không có tự tin?" Lâm Hạo Vũ hỏi.

"Không biết."

"Tin tưởng chính mình." Lâm Hạo Vũ cưng chiều giơ tay lên, xoa xoa đầu cô khích lệ.

"Hạo Vũ, yêu là như thế nào?" Phương Tử Ninh hỏi, đây là điều hiện tại cô muốn biết nhất. Cô vốn muốn hỏi Phương Lâm, nhưng lại sợ anh ấy cười, hơn nữa, cô cảm thấy Lâm Hạo Vũ sẽ giúp cô giải đáp vấn đề này tốt hơn.

"Em mong đợi tình yêu sẽ như thế nào?" Lâm Hạo Vũ không đáp hỏi ngược lại.

"Tôi cũng không biết, nhưng bây giờ tôi đang yêu rồi. Kiến Hi nói anh ta là bạn trai tôi, sau đó anh ta trở thành bạn trai tôi; anh ta nói muốn cùng đi học với tôi; vì vậy chúng tôi cùng đi học, cùng về nhà. Anh ta lại nói muốn tôi thi vào đại học T, tôi liền quyết định thi, bất kể khả năng của mình có đạt được hay không; anh ta nói muốn uống nước trái cây, tôi liền không dám uống coca. Tất cả giống như đã trở thành thói quen."

Phương Tử Ninh than nhẹ một tiếng, "Hơn nữa tôi giống như có chút sợ anh ta, khi ở cùng anh ta, tôi không dám nói lên quan điểm của mình, tôi không có sở thích riêng, suy nghĩ riêng. Tôi không biết khi người khác yêu, có giống như tôi không, mặc dù trong sách đều nói yêu là phải chiều chuộng lẫn nhau, nhưng tôi thấy tình cảm của tôi, hoàn toàn không có sự chiều chuộng đó."

"Tại sao không lên lớp?" Nghe cô nói xong, Lâm Hạo Vũ không muốn nói bất cứ điều gì, chỉ khẽ thở dài hỏi.

"Nghỉ." Thật ra cô cũng không nhất định bắt hắn phải trả lời, cô chỉ muốn mang những tâm sự này nói ra, như vậy trong lòng sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

"Ngồi xổm như thế có mệt không?" Lâm Hạo Vũ hỏi - Phương Tử Ninh giống như một con mèo nhỏ đang nằm cuộn tròn bên cạnh ghế - mặc dù bộ dạng này của cô làm hắn thấy rất hài lòng, nhưng hắn lo lắng cô sẽ mệt mỏi.

"Tôi không muốn về nhà, tôi muốn nói chuyện với anh." Cô nghĩ, mình cứ như vậy nhìn hắn, hắn muốn nói cái gì cũng được, chỉ cần không để cô nhớ tới cuộc thi ngày mai là được rồi.

"Đi thôi." Lâm Hạo Vũ đứng lên, đưa tay ra cho cô.

Phương Tử Ninh cũng không hỏi hắn muốn đi đâu, liền để tay vào lòng bàn tay của hắn, dựa vào sức của hắn đứng lên, theo hắn đi ra ngoài.

Đến trước bàn làm việc của thư ký, Lâm Hạo Vũ dừng lại nói mấy câu, sau đó dắt Phương Tử Ninh rời đi.

"Tổng giám đốc cầm đầu trốn việc." Ngồi vào trong xe của hắn, Phương Tử Ninh cười nói.

Lâm Hạo Vũ lại cài dây an toàn cho cô, cô luôn luôn quên, hắn vẫn giúp cô, cho nên hắn vĩnh viễn đều không nhớ tự cài cho mình. Vừa cài xong dây an toàn thì Phương Tử Ninh bỗng nhúc nhích, bốn cánh môi liền nhè nhẹ chạm vào nhau.

Trên mặt Phương Tử Ninh nổi lên sắc hồng, vội vàng dựa vào thành ghế, kéo giãn khoảng cách giữa hai người, trái tim vì vô tình tiếp xúc mà đập loạn nhịp.

Trước kia thân mật hôn sâu, cũng không làm cô có cảm giác khác thường, tại sao bây giờ lại hồi hộp như vậy? Trong lòng Phương Tử Ninh có cảm giác mơ hồ, dường như có một loại cảm xúc nào đó đang lặng lẽ bị đánh thức.

Thấy Phương Tử Ninh cố ý tránh né, tim Lâm Hạo Vũ thấy nhói đau.

Cô muốn tránh né hắn? Chỉ là va chạm nhẹ nhàng, mà khiến cô trốn tránh nhanh như vậy, trước kia bọn họ chia sẻ nụ hôn nóng bỏng kéo dài, vậy có ý nghĩa gì?

Có lẽ, đó là bởi vì trước kia cô ham chơi, như vậy, hiện tại đã khác sao? Lâm Hạo Vũ im lặng nhìn thẳng con đường phía trước, tâm trạng phập phồng không yên.

Phương Tử Ninh len lén liếc nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Hạo Vũ, không hiểu tại sao trước kia cô có thể tùy tiện nhìn chòng chọc vào hắn, còn có thể vừa nhìn vừa tấm tắc khen ngợi, sao bây giờ lại trở nên thiếu tự nhiên như vậy.

Cô không thích bản thân mình biến thành cái bộ dạng này, thật sự không thích! Nhưng tâm trạng của cô rất phức tạp, cũng rất mơ hồ

Lúc này, không khí trong xe yên tĩnh một cách khác thường, hai người đều đang chìm vào suy nghĩ của riêng mình.

Đến nơi, Lâm Hạo Vũ lái xe vào bãi đậu, Phư
<<1 ... 1011121314 ... 24>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
274/4408
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT