Tiểu thuyết Người Tình Tìm Đến Cửa
Lượt xem : |
gặp Uông Tử Nhân, cô biết người phụ nữ này chỉ là đóa hoa nhỏ trong nhà ấm, là cô vợ bình hoa, vợ chồng Duy Đình nhìn rất nhạt nhẽo.Mà cô, sau khi chia tay với Duy Đình, nhận được nhiều danh lợi, nhưng tình cảm thì vẫn luôn lưu luyến đoạn tình yêu đó.
Trước kia họ còn trẻ, cá tính hiếu thắng, cho nên mới chia tay, nhưng giờ không như trước, nếu người bên cạnh không hợp với mình, cô hi vọng có thể cùng Duy Đình một lần nữa.Vốn cô đã không thể cầm lòng với anh, lần trước anh lại còn thay cô băng bó, cô càng hi vọng nhiều hơn.
Về phần Uông Tử Nhân, cô cũng chỉ có thể xin lỗi cô ấy, cô không phải đoạt người đàn ông của cô ta, bởi vì người đó vốn thuộc về cô, hơn nữa nhìn địa vị của cô hiện tại chỉ có người xuất sắc quyền thế như Duy Đình mới tương xứng.
Uông Tử Nhân không biết vì sao Lăng Dao lại nói những lời này với mình, nhưng theo lời cô ấy nói, cô có thể cảm nhận được, cô ấy cho rằng cô không xứng với Duy Đình, về điểm này cô cũng không thể hoàn toàn phủ nhận.
“Lăng tiểu thư, đạo diễn nói tiếp tục diễn”.Trợ lí riêng tới nói.
“Được ,tôi biết rồi, qua ngay”.Lăng Dao quay lại nói.”Thời gian này hết quay phim lại chụp quảng cáo, bận quá, nhưng mà hôm nay chụp quảng cáo xong mai sẽ đi Nhật Bản nghỉ phép đến lúc đó có thể thả lòng nghỉ ngơi rồi”.
Ngày mai cô ấy đi Nhật Bản nghỉ phép?Uông Tử Nhân kinh ngạc không thôi.Chồng cô ngày mai cũng đi Nhật Bản công tác, họ…
Không, không phải như cô nghĩ, họ không phải cùng đi đâu!”Nhìn vẻ mặt cứng ngắc của cô, khóe miệng Lăng Dao lộ ra nét cười thắng lợi.”Rất nhiều chuyện cho dù qua nhiều năm cũng không thể thay đổi, tình cảm con người cũng thế, bỏ qua không phải là mất đi, mà vẫn có thể có lại được”.
Nhìn dáng người cao gầy rời đi, Uông Tử Nhân sợ hãi.Cô nhớ năm đó ông xã cưới cô, đơn giản là suy tính về đám cưới hai bên đều có lợi, hóa ra không phải sao?Nguyên nhân thực sự là như Lăng Dao nói?
Về nguyên nhân chia tay của chồng và Lăng Dao, cô biết chồng cô bức hôn không thành, cho nên hai người mới chia tay, vậy anh thực sự là vì muốn trả thù Lăng Dao mà cưới cô sao?Bởi vậy sau khi kết hôn thái độ của anh mới trở nên lạnh nhạt như thế?
Uông Tử Nhân càng hoảng loạn, suy nghĩ rối tung lên, cô tưởng rằng mình không suy nghĩ, hóa ra lại cực kì để ý.
Hơn nữa, cuối cùng cô ấy nói điều này là vì sao?Là chỉ cô ấy và Duy Đình tình cảm không thay đổi?Trong đầu không ngừng hiện lên cảnh ông xã săn sóc Lăng Dao, cảm xúc bất an khiến cô càng thêm khủng hoảng.
Chồng và Lăng Dao, họ vẫn yêu nhau sao?Bởi vậy thấy cô ấy bị thương, anh mới lo đến thế….
Không thể dứt ra khỏi mớ hình ảnh đó, Uông Tử Nhân thấy mình mà còn suy nghĩ miên man thế này chắc sẽ điên mất, vì thế cô đưa tay vẫy taxi, ngồi phía sau xe, đọc địa chỉ, cô muốn tìm được đáp án thực sự.
Kết quả, cô tới công ty của ông xã, đứng trước cửa lớn của công ty cô lại không bước vào được, ngơ ngác đứng bên ngoiaf.
Cô tìm anh để làm gì?Vì Lăng Dao mà đến chất vấn anh, Duy Đình sẽ nghĩ thế nào về cô?Hay nếu anh nói đó là thật, cô sẽ có thể rời khỏi anh sao?
Cô biết đối với anh mà nói, sự tồn tại của cô có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng mà, sự tồn tại của anh với cô, là cực kì quan trọng, giống như em gái cô nói, thế giới của cô chỉ có mình anh.
“Phu nhân, sao chị lại ở đây?Đến đưa đồ cho tổng giám đốc sao?”An Chí Thành từ bên ngoài trở về.Phu nhân tổng giám đốc không bao giờ đến công ty, ngoại trừ lúc giúp tổng giám đốc đưa văn kiện tới.
Uông Tử Nhân không nghĩ sẽ gặp An trợ lí, cô có chút ngượng ngùng.”Không phải, tôi chỉ là…”
“Là tới tìm tổng giám đốc sao?Tổng giám đốc ở văn phòng, chị theo tôi lên lầu”.Anh cung kính nói.
Hai mươi tám tuổi anh làm trợ lí tổng giám đốc đã ba năm, có lẽ bởi vì hằng năm nơm nớp lo sợ, cho nên nhìn anh già hơn nhiều.
“Không cần đâu, tôi chỉ đi ngang qua, không có gì đặc biệt, tôi đi trước”.
An Chí Thành nhìn phu nhân tổng giám đốc lên taxi rời đi, hình như cô có gì là lạ, có vẻ hoang mang rối loạn, bởi vậy anh đi thẳng lên văn phòng, nói với tổng giám đốc chuyện phu nhân đến công ty.
“Cậu nói Tử Nhân đến công ty?”.Nghe vợ tới công ty, Lục Duy Đình cũng cảm thấy buồn bực.
“Tôi nghĩ phu nhân đến tìm tổng giám đốc bởi vậy mời chị lên lầu nhưng chị nói chỉ đi ngang thôi, không có chuyện gì, sau đó lên taxi rời đi”
“Cô ấy không nói gì mà đi?”
“Vâng”.
Tử Nhân rất ít khi đến công ty, có chuyện gì sao?Mày nhíu chặt, khi anh cầm lấy di động định gọi cho vợ, vừa lúc điện thoại reo, anh buông di động nhận điện thoại.Quên đi, tối về hỏi vợ.
“Ông xã, hành lí ngày mai anh đi công tác em đã chuẩn bị rồi.”Thấy chồng từ phòng tắm đi ra, Uông Tử Nhân dịu dàng nói.Sau đó nhìn hành lí kiểm tra lần cuối, xem có quên gì không.
“Ừ, cám ơn em”.Lục Duy Đình cầm khăn mặt lau tóc, “Đúng rồi, An trợ lí nói thấy em hôm nay đến công ty, có chuyện gì sao?”
Tay cô đang kiểm tra hành lí cứng đờ, may mà giờ đang đưa lưng về phía anh.”Không có gì, vừa lúc đi tới vùng bên cạnh, nên qua thôi”
“Phải không?”Nghe qua giống như không có chuyện gì.
“Vâng, không có gì, nên mang gì đều có cả rồi”.Đóng túi hành lí lại, sau đó đẩy túi qua bên cạnh.Thấy chồng đang lau tóc, cô nhận khăn mặt trên tay anh. “Đưa khăn cho em, em vào phòng tắm treo”.
“Cám ơn”.
Uông Tử Nhân nhìn thấy chồng cầm cặp tài liệu bên ghế, biết anh lại định đến phòng sách, cô nhịn không được hỏi: “Ông xã, mai đi Nhật Bản công tác chỉ có anh và An trợ lí sao?”
Bước chân Lục Duy Đình dừng lại, quay đầu nhìn phía cô: “Có vấn đề gì à?”
Đối mặt với đôi mắt đen chăm chú, Uông Tử Nhân có chút chột dạ, giờ phút này thật giống như bà vợ nghi ngờ chồng bên ngoài, hỏi chồng đi cùng ai, đúng là mất mặt.”Không có gì, em chỉ tiện hỏi thôi”.
“Lần này hành trình đi Nhật Bản cũng ngắn, cho nên chỉ có An trợ lí theo”.Tuy không rõ vì sao vợ đột ngột có hứng thú với việc mình đi công tác với ai nhưng Lục Duy Đình vẫn trả lời.
“Vâng, em biết rồi, em mang khăn vào phòng tắm”.Uông Tử Nhân nén vẻ khẩn trương, làm như không có chuyện gì cười cười vào phòng tắm.
Cô có ở đó thật lâu, nghe tiếng anh ra khỏi phòng, tiếng đóng cửa, mới dám đi từ phòng tắm ra, sau đó thở hổn hển.
Chồng cô chắc sẽ không thấy cô kì lạ đâu nhỉ?
Nhớ tới mình vừa mới giống như mấy bà vợ ghen tuông chất vấn chồng đi công tác với ai, cô lại rối loạn, đúng là không biết mình lấy dũng khí đâu, còn hỏi anh ấy thật.
Câu trả lời cảu anh đơn giản, giọng điệu trầm ổn, chắc là không lừa cô.
Vậy cô có phải nên tin lời anh đúng không?
Bởi vì dù mai Lăng Dao cũng đi Nhật Bản nhưng không phải là họ cùng đi, hơn nữa chồng cô mới nói chỉ đi cùng An trợ lí, không có người khác mà.
Uông Tử Nhân quyết định vửa bỏ đống suy nghĩ bát nháo trong đầu, cô tin tưởng chồng mình.
Hôm sau Lục Duy Đình sáng sớm đã bay cùng An trợ lí đến Tokyo Nhật Bản.
Hai người sau khi đến Đông Kinh, ở một khác sạn quốc tế lớn ở đó, đây là sản nghiệp của tập đoàn Sáng Tiên ở Nhật Bản,quản lí khác sạn và vài cán bộ chủ chốt tự mình nghênh đón Tổng giám đốc.
Anh đưa hành lí cho người gác cổng đưa đến phòng cao nhất, lập tức vào phòng họp khác sạn, nghe quản lí báo cáo, mất khoảng một giờ, dù sao anh sang lần này, ngo
Trước kia họ còn trẻ, cá tính hiếu thắng, cho nên mới chia tay, nhưng giờ không như trước, nếu người bên cạnh không hợp với mình, cô hi vọng có thể cùng Duy Đình một lần nữa.Vốn cô đã không thể cầm lòng với anh, lần trước anh lại còn thay cô băng bó, cô càng hi vọng nhiều hơn.
Về phần Uông Tử Nhân, cô cũng chỉ có thể xin lỗi cô ấy, cô không phải đoạt người đàn ông của cô ta, bởi vì người đó vốn thuộc về cô, hơn nữa nhìn địa vị của cô hiện tại chỉ có người xuất sắc quyền thế như Duy Đình mới tương xứng.
Uông Tử Nhân không biết vì sao Lăng Dao lại nói những lời này với mình, nhưng theo lời cô ấy nói, cô có thể cảm nhận được, cô ấy cho rằng cô không xứng với Duy Đình, về điểm này cô cũng không thể hoàn toàn phủ nhận.
“Lăng tiểu thư, đạo diễn nói tiếp tục diễn”.Trợ lí riêng tới nói.
“Được ,tôi biết rồi, qua ngay”.Lăng Dao quay lại nói.”Thời gian này hết quay phim lại chụp quảng cáo, bận quá, nhưng mà hôm nay chụp quảng cáo xong mai sẽ đi Nhật Bản nghỉ phép đến lúc đó có thể thả lòng nghỉ ngơi rồi”.
Ngày mai cô ấy đi Nhật Bản nghỉ phép?Uông Tử Nhân kinh ngạc không thôi.Chồng cô ngày mai cũng đi Nhật Bản công tác, họ…
Không, không phải như cô nghĩ, họ không phải cùng đi đâu!”Nhìn vẻ mặt cứng ngắc của cô, khóe miệng Lăng Dao lộ ra nét cười thắng lợi.”Rất nhiều chuyện cho dù qua nhiều năm cũng không thể thay đổi, tình cảm con người cũng thế, bỏ qua không phải là mất đi, mà vẫn có thể có lại được”.
Nhìn dáng người cao gầy rời đi, Uông Tử Nhân sợ hãi.Cô nhớ năm đó ông xã cưới cô, đơn giản là suy tính về đám cưới hai bên đều có lợi, hóa ra không phải sao?Nguyên nhân thực sự là như Lăng Dao nói?
Về nguyên nhân chia tay của chồng và Lăng Dao, cô biết chồng cô bức hôn không thành, cho nên hai người mới chia tay, vậy anh thực sự là vì muốn trả thù Lăng Dao mà cưới cô sao?Bởi vậy sau khi kết hôn thái độ của anh mới trở nên lạnh nhạt như thế?
Uông Tử Nhân càng hoảng loạn, suy nghĩ rối tung lên, cô tưởng rằng mình không suy nghĩ, hóa ra lại cực kì để ý.
Hơn nữa, cuối cùng cô ấy nói điều này là vì sao?Là chỉ cô ấy và Duy Đình tình cảm không thay đổi?Trong đầu không ngừng hiện lên cảnh ông xã săn sóc Lăng Dao, cảm xúc bất an khiến cô càng thêm khủng hoảng.
Chồng và Lăng Dao, họ vẫn yêu nhau sao?Bởi vậy thấy cô ấy bị thương, anh mới lo đến thế….
Không thể dứt ra khỏi mớ hình ảnh đó, Uông Tử Nhân thấy mình mà còn suy nghĩ miên man thế này chắc sẽ điên mất, vì thế cô đưa tay vẫy taxi, ngồi phía sau xe, đọc địa chỉ, cô muốn tìm được đáp án thực sự.
Kết quả, cô tới công ty của ông xã, đứng trước cửa lớn của công ty cô lại không bước vào được, ngơ ngác đứng bên ngoiaf.
Cô tìm anh để làm gì?Vì Lăng Dao mà đến chất vấn anh, Duy Đình sẽ nghĩ thế nào về cô?Hay nếu anh nói đó là thật, cô sẽ có thể rời khỏi anh sao?
Cô biết đối với anh mà nói, sự tồn tại của cô có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng mà, sự tồn tại của anh với cô, là cực kì quan trọng, giống như em gái cô nói, thế giới của cô chỉ có mình anh.
“Phu nhân, sao chị lại ở đây?Đến đưa đồ cho tổng giám đốc sao?”An Chí Thành từ bên ngoài trở về.Phu nhân tổng giám đốc không bao giờ đến công ty, ngoại trừ lúc giúp tổng giám đốc đưa văn kiện tới.
Uông Tử Nhân không nghĩ sẽ gặp An trợ lí, cô có chút ngượng ngùng.”Không phải, tôi chỉ là…”
“Là tới tìm tổng giám đốc sao?Tổng giám đốc ở văn phòng, chị theo tôi lên lầu”.Anh cung kính nói.
Hai mươi tám tuổi anh làm trợ lí tổng giám đốc đã ba năm, có lẽ bởi vì hằng năm nơm nớp lo sợ, cho nên nhìn anh già hơn nhiều.
“Không cần đâu, tôi chỉ đi ngang qua, không có gì đặc biệt, tôi đi trước”.
An Chí Thành nhìn phu nhân tổng giám đốc lên taxi rời đi, hình như cô có gì là lạ, có vẻ hoang mang rối loạn, bởi vậy anh đi thẳng lên văn phòng, nói với tổng giám đốc chuyện phu nhân đến công ty.
“Cậu nói Tử Nhân đến công ty?”.Nghe vợ tới công ty, Lục Duy Đình cũng cảm thấy buồn bực.
“Tôi nghĩ phu nhân đến tìm tổng giám đốc bởi vậy mời chị lên lầu nhưng chị nói chỉ đi ngang thôi, không có chuyện gì, sau đó lên taxi rời đi”
“Cô ấy không nói gì mà đi?”
“Vâng”.
Tử Nhân rất ít khi đến công ty, có chuyện gì sao?Mày nhíu chặt, khi anh cầm lấy di động định gọi cho vợ, vừa lúc điện thoại reo, anh buông di động nhận điện thoại.Quên đi, tối về hỏi vợ.
“Ông xã, hành lí ngày mai anh đi công tác em đã chuẩn bị rồi.”Thấy chồng từ phòng tắm đi ra, Uông Tử Nhân dịu dàng nói.Sau đó nhìn hành lí kiểm tra lần cuối, xem có quên gì không.
“Ừ, cám ơn em”.Lục Duy Đình cầm khăn mặt lau tóc, “Đúng rồi, An trợ lí nói thấy em hôm nay đến công ty, có chuyện gì sao?”
Tay cô đang kiểm tra hành lí cứng đờ, may mà giờ đang đưa lưng về phía anh.”Không có gì, vừa lúc đi tới vùng bên cạnh, nên qua thôi”
“Phải không?”Nghe qua giống như không có chuyện gì.
“Vâng, không có gì, nên mang gì đều có cả rồi”.Đóng túi hành lí lại, sau đó đẩy túi qua bên cạnh.Thấy chồng đang lau tóc, cô nhận khăn mặt trên tay anh. “Đưa khăn cho em, em vào phòng tắm treo”.
“Cám ơn”.
Uông Tử Nhân nhìn thấy chồng cầm cặp tài liệu bên ghế, biết anh lại định đến phòng sách, cô nhịn không được hỏi: “Ông xã, mai đi Nhật Bản công tác chỉ có anh và An trợ lí sao?”
Bước chân Lục Duy Đình dừng lại, quay đầu nhìn phía cô: “Có vấn đề gì à?”
Đối mặt với đôi mắt đen chăm chú, Uông Tử Nhân có chút chột dạ, giờ phút này thật giống như bà vợ nghi ngờ chồng bên ngoài, hỏi chồng đi cùng ai, đúng là mất mặt.”Không có gì, em chỉ tiện hỏi thôi”.
“Lần này hành trình đi Nhật Bản cũng ngắn, cho nên chỉ có An trợ lí theo”.Tuy không rõ vì sao vợ đột ngột có hứng thú với việc mình đi công tác với ai nhưng Lục Duy Đình vẫn trả lời.
“Vâng, em biết rồi, em mang khăn vào phòng tắm”.Uông Tử Nhân nén vẻ khẩn trương, làm như không có chuyện gì cười cười vào phòng tắm.
Cô có ở đó thật lâu, nghe tiếng anh ra khỏi phòng, tiếng đóng cửa, mới dám đi từ phòng tắm ra, sau đó thở hổn hển.
Chồng cô chắc sẽ không thấy cô kì lạ đâu nhỉ?
Nhớ tới mình vừa mới giống như mấy bà vợ ghen tuông chất vấn chồng đi công tác với ai, cô lại rối loạn, đúng là không biết mình lấy dũng khí đâu, còn hỏi anh ấy thật.
Câu trả lời cảu anh đơn giản, giọng điệu trầm ổn, chắc là không lừa cô.
Vậy cô có phải nên tin lời anh đúng không?
Bởi vì dù mai Lăng Dao cũng đi Nhật Bản nhưng không phải là họ cùng đi, hơn nữa chồng cô mới nói chỉ đi cùng An trợ lí, không có người khác mà.
Uông Tử Nhân quyết định vửa bỏ đống suy nghĩ bát nháo trong đầu, cô tin tưởng chồng mình.
Hôm sau Lục Duy Đình sáng sớm đã bay cùng An trợ lí đến Tokyo Nhật Bản.
Hai người sau khi đến Đông Kinh, ở một khác sạn quốc tế lớn ở đó, đây là sản nghiệp của tập đoàn Sáng Tiên ở Nhật Bản,quản lí khác sạn và vài cán bộ chủ chốt tự mình nghênh đón Tổng giám đốc.
Anh đưa hành lí cho người gác cổng đưa đến phòng cao nhất, lập tức vào phòng họp khác sạn, nghe quản lí báo cáo, mất khoảng một giờ, dù sao anh sang lần này, ngo
Bài viết liên quan!