Tiểu thuyết Người Tình Tìm Đến Cửa
Lượt xem : |
”
Nghe em gái lại bảo mình bỏ chồng, Uông Tử Nhân chỉ có thể cười khổ.Từ khi cô kết hôn đến nay, Tử Thiên không biết đã nói câu này bao nhiều lần.Nhớ lúc trước ba mẹ sắp xếp cho cô đi xem mắt, lúc đó em gái còn đang học đại học, khuyên cô từ chối đám hỏi vì gia nghiệp này, rời nhà đi, làm việc tự nuôi sống mình.
Đừng nói tới chuyện cô chưa từng làm trái ý cha mẹ, sau khi gặp gỡ Duy Đình, cô càng không nghĩ tới hai từ từ chối.Mà em gái khuyên cô bỏ nhà không được, sau khi nó tốt nghiệp đại học xong cũng chuyển ra ngoài, tự kiếm sống, giờ nó đang làm tiểu thuyết gia viết các tiểu thuyết tình yêu.
“Thực ra cũng không có chuyện gì, là chị tự suy nghĩ nhiều quá”.Uông Tử Nhân cười cười.”Còn nữa, chị thực sự chưa từng không vui”.Cô chỉ là có chút tâm sự thôi mà.
“Chị, em biết anh rể đối với chị không tốt, mấy hôm trước báo chí còn đăng tin mập mờ giữa anh ta và bạn gái cũ, đó là thật à?”Thực ra cô cũng không muốn phá hủy hôn nhân của chị mình, nhưng người đàn ông như anh rể, mọi chuyện trong nhà lớn nhỏ đều vất hết cho chị, dù là về nhà chồng hay là nhà mẹ đẻ, lúc nào cũng chỉ mình chị đi, nói thẳng ra thì anh rể không quan tâm chị gì cả, giờ lại còn rùm beng chuyện xấu, đúng là làm cho người ta tức giận.
Cô sở dĩ tức giận như thế cũng là có nguyện nhân, chị và cô khác nhau, từ nhỏ chị luôn là một cô gái nhu thuận, gần gũi trong mắt mọi người, cô thực sự hi vọng chị hạnh phúc.Cho nên mới nói, lúc trước cô khuyên chị rời nhà trốn đi, chị lại không nghe, chị nên gặp một người đàn ông tốt biết yêu mình.
“Tối hôm đó chị cũng ở đấy, Duy Đình chỉ giúp đỡ sơ cứu thôi”.Việc chính cô cũng không xác định được, nhưng cô cũng không muốn là em gái chán ghét chồng mình, càng hiểu lầm anh nhiều hơn.
“Tốt nhất là như chị nói”.Chị lúc nào cũng đối xử với người ta quá hiền lành!Uông Tử Thiên nhìn đồng hồ.”Chị, em không ngồi lâu được, còn phải về công ty”.
“Về công ty?”Uông Tử Nhân hoang mang.
“Em quên nói với chị, giờ em đang làm trong phòng thiết kế ở công ty Lập Hàn, vừa làm vừa học”.Nhắc tới công việc hiện tại của mình, ánh mắt cô sáng hẳn lên.”Vừa rồi em nói với ông chủ là đi mua cà phê, cho nên không thể ngồi lâu, giờ phải về mới được”.
“Em tới phòng thiết kế vừa học vừa làm?”Nghe chuyện em gái vừa học vừa làm, cô thực sự quá kinh ngạc.”Vậy chuyện tiểu thuyết của em thì sao?Không viết sao?”
“Đương nhiên là tiếp tục viết, chị đừng quên em rất thích viết tiểu thuyết”.
Em gái từ nhỏ rất thích đọc tiểu thuyết, rồi trở thành tác gia cũng chính bởi vì muốn tìm nội dung của câu chuyện xưa đó, nhưng mà tìm không được, cho nên tự bắt tay vào viết.”Tử Thiên, vì sao em lại chạy tới đó làm?”
“Chị nhớ không, lần trước Duẫn Hàm kết hôn, em tới làm phù dâu, đứng bên cạnh nhà trai chính là người phụ trách phòng thiết kế Tương Lập Hàn, em nói với chị đó, anh ta là một người rất đẹp trai mạnh mẽ, cũng là nam chính trong tiểu thuyết em viết lần này, cho nên em tới chỗ hắn làm việc”.
“Không phải vì em thích người ta nên tới đó làm chứ?”
Uông Tử Thiên cười thẹn thùng, thẳng thắn.” Em đúng là có chút hâm mộ”.
Đã chạy thẳng tới công ty người ta rồi, sao có thể không thích chứ?Nhìn em gái cười vui vẻ, Uông Tử Nhân cực kì hâm mộ cá tính thẳng thắn đó, cô lại không thể giống như thế, thích thì mạnh dạn theo đuổi, yêu thì nói thẳng ra.
Lúc này di động của Uông Tử Thiên vang lên, cô nhận máy, đầu dây vang lên tiếng gầm gừ không kiên nhẫn của Tương Lập Hàn: “Uông Tử Thiên, cô chạy đến Cao Hùng mua cà phê hả?Lâu thế còn chưa về!”
“Lập Hàn, xin lỗi mà, em lấy cà phê rồi, giờ đang về”.Thực ra cô chỉ cần đến phía trước, cạnh bên công ty có quán cà phê, chờ một chút cầm lên công ty cho mọi người là được.
Nghe em gái phải xin lỗi người ta, nói chuyện điện thoại xong, Uông Tử Nhân áy náy.”Tử Thiên, chị xin lỗi, khiến em bị mắng, chị không biết em đi làm rồi”.
“Không sao mà, là em chưa nói rõ với chị, nhưng mà người ta không mắng em, anh ta chỉ nói to thôi, thực ra anh là một người đàn ông dịu dàng lắm đó:.
“Phải không?”Tử Thiên hình như rất thích người đó, có thể khiến con bé thích như vậy, có thể thấy được đối phương chắc chắn là người tốt.”Em nói đi mua cà phê, ở công ty không thể pha cà phê sao?”
“Có ạ, em pha, chẳng qua là không ai uống được”.Uông Tử Thiên lè lưỡi.Cô cũng chỉ là pha hơi đặc thôi mà, nói gì mà cô như là sắc thuốc Đông y chứ, đúng là.
“Lần sau rảnh chị dạy em pha cà phê”.
“Được”.Chị tay nghề rất giỏi.”Chị, em đi trước, lần sau rảnh chúng ta lại tán gẫu”.
“Chị đi với em luôn, chị định mua vài thứ”.
Uông Tử Nhân cùng em gái ra khỏi quán cà phê, phất tay, em ngồi lên taxi rời đi, cô thì đi thẳng về phía trước.Mai ông xã đi Nhật Bản công tác, cô phải mua ít vật dùng hằng ngày cho anh mang theo.
A, phía trước có không ít người, giống như quay phim nhỉ?Cô không phải người tò mò, chân vẫn hướng về phía cửa hàng bách hóa, nhưng mà nghe người bên đường nói là Lăng Dao chụp hình quảng cáo, cô lại nhịn không được mà dừng lại.
“Được rồi, nghỉ 10 phút”.
Lăng Dao sau khi được đạo diễn cho nghỉ, đang định về xe nghỉ ngơi thì lại thấy vợ Lục Duy Đình phía trước, cô yên lặng nhìn cô ta, rồi đi qua đó.
Khuôn mặt xinh đẹp nhìn như thân thiết, cười nhẹ: “Xin chào, nếu tôi không nhầm thì cô là vợ của Duy Đình phải không?”Ở bữa tiệc ngày đó, người phụ nữ này vẫn ngoan ngoãn đi theo Duy Đình, sau đó khi Duy Đình thay cô băng lại chân, vợ anh cũng đứng bên cạnh như thế.
“Đúng, tôi là Uông Tử Nhân”.Cô cười cười, không nghĩ Lăng Dao lại chủ động tới chào hỏi.”Lăng tiểu thư, chân của cô tốt chưa?”Lần trước cô phát hiện, Lăng Dao có nhiều bức hình rất đẹp, giờ dưới ánh nắng mặt trời, cô ấy đúng là càng đẹp hơn.
“Không có việc gì, cho dù khiêu vũ cũng ok”.Lăng Dao giẫm mạnh vài cái, chân cô đúng là không có việc gì.
“Ngày đó may mà Duy Đình băng giúp tôi, thương tổn cũng giảm xuống mức thấp nhất, cho nên giờ tôi mới có thể mang giày cao gót làm việc”.
“Vậy là tốt rồi”.
“Tôi sau đó có gọi cho Duy Đình”.
Cô ấy gọi cho chồng cô sao?Uông Tử Nhân sửng sốt.Sau tiệc rượu, họ vẫn còn liên lạc?
Lăng Dao nhìn thấy vẻ kinh ngạc của cô.”Lần trước tôi gọi điện cảm ơn, cũng nhờ anh thay tôi nói với cô một tiếng, cám ơn cô lấy giúp khăn mặt và đá, chẳng lẽ anh ấy không nói gì với cô sao?”
“Tôi nghĩ ông xã chắc bận quá, nên quên nói”.Uông Tử Nhân xấu hổ cười, bởi vì cô còn không biết người này từ trước đến nay vẫn còn liên lạc với chồng mình.
“Duy Đình cũng thật là, chẳng giống trước kia gì cả, trong mắt chỉ có công việc, trước kia khi cùng anh qua lại, lúc nào cũng vì chuyện anh xem trọng công việc nhất mà cãi vã”.
“Vậy sao?”Khuôn mặt tươi cười cứng đi, nghe bạn gái trước kia của chồng kể về chuyện của họ lúc xưa, đúng là không được tự nhiên.
“Thực ra năm đó nghe nói anh kết hôn với cô, tôi cũng rất kinh ngạc, bởi vì Duy Đình trước kia nói anh ghét nhất là đám cưới vì gia nghiệp, nếu chúng tôi không phải vì cãi vã mà chia tay, tôi tin tôi sẽ kết hôn với anh ấy”.Khuôn mặt xinh đẹp không có biểu tình gì đặc biệt, nhưng đôi mắt rực sáng, cũng đầy tâm cơ.
Cô cố ý nói những điều này, bởi vì cô hi vọng mình có cơ hội trở về bên người đàn ông đó.
Bữa tiệc trước
Nghe em gái lại bảo mình bỏ chồng, Uông Tử Nhân chỉ có thể cười khổ.Từ khi cô kết hôn đến nay, Tử Thiên không biết đã nói câu này bao nhiều lần.Nhớ lúc trước ba mẹ sắp xếp cho cô đi xem mắt, lúc đó em gái còn đang học đại học, khuyên cô từ chối đám hỏi vì gia nghiệp này, rời nhà đi, làm việc tự nuôi sống mình.
Đừng nói tới chuyện cô chưa từng làm trái ý cha mẹ, sau khi gặp gỡ Duy Đình, cô càng không nghĩ tới hai từ từ chối.Mà em gái khuyên cô bỏ nhà không được, sau khi nó tốt nghiệp đại học xong cũng chuyển ra ngoài, tự kiếm sống, giờ nó đang làm tiểu thuyết gia viết các tiểu thuyết tình yêu.
“Thực ra cũng không có chuyện gì, là chị tự suy nghĩ nhiều quá”.Uông Tử Nhân cười cười.”Còn nữa, chị thực sự chưa từng không vui”.Cô chỉ là có chút tâm sự thôi mà.
“Chị, em biết anh rể đối với chị không tốt, mấy hôm trước báo chí còn đăng tin mập mờ giữa anh ta và bạn gái cũ, đó là thật à?”Thực ra cô cũng không muốn phá hủy hôn nhân của chị mình, nhưng người đàn ông như anh rể, mọi chuyện trong nhà lớn nhỏ đều vất hết cho chị, dù là về nhà chồng hay là nhà mẹ đẻ, lúc nào cũng chỉ mình chị đi, nói thẳng ra thì anh rể không quan tâm chị gì cả, giờ lại còn rùm beng chuyện xấu, đúng là làm cho người ta tức giận.
Cô sở dĩ tức giận như thế cũng là có nguyện nhân, chị và cô khác nhau, từ nhỏ chị luôn là một cô gái nhu thuận, gần gũi trong mắt mọi người, cô thực sự hi vọng chị hạnh phúc.Cho nên mới nói, lúc trước cô khuyên chị rời nhà trốn đi, chị lại không nghe, chị nên gặp một người đàn ông tốt biết yêu mình.
“Tối hôm đó chị cũng ở đấy, Duy Đình chỉ giúp đỡ sơ cứu thôi”.Việc chính cô cũng không xác định được, nhưng cô cũng không muốn là em gái chán ghét chồng mình, càng hiểu lầm anh nhiều hơn.
“Tốt nhất là như chị nói”.Chị lúc nào cũng đối xử với người ta quá hiền lành!Uông Tử Thiên nhìn đồng hồ.”Chị, em không ngồi lâu được, còn phải về công ty”.
“Về công ty?”Uông Tử Nhân hoang mang.
“Em quên nói với chị, giờ em đang làm trong phòng thiết kế ở công ty Lập Hàn, vừa làm vừa học”.Nhắc tới công việc hiện tại của mình, ánh mắt cô sáng hẳn lên.”Vừa rồi em nói với ông chủ là đi mua cà phê, cho nên không thể ngồi lâu, giờ phải về mới được”.
“Em tới phòng thiết kế vừa học vừa làm?”Nghe chuyện em gái vừa học vừa làm, cô thực sự quá kinh ngạc.”Vậy chuyện tiểu thuyết của em thì sao?Không viết sao?”
“Đương nhiên là tiếp tục viết, chị đừng quên em rất thích viết tiểu thuyết”.
Em gái từ nhỏ rất thích đọc tiểu thuyết, rồi trở thành tác gia cũng chính bởi vì muốn tìm nội dung của câu chuyện xưa đó, nhưng mà tìm không được, cho nên tự bắt tay vào viết.”Tử Thiên, vì sao em lại chạy tới đó làm?”
“Chị nhớ không, lần trước Duẫn Hàm kết hôn, em tới làm phù dâu, đứng bên cạnh nhà trai chính là người phụ trách phòng thiết kế Tương Lập Hàn, em nói với chị đó, anh ta là một người rất đẹp trai mạnh mẽ, cũng là nam chính trong tiểu thuyết em viết lần này, cho nên em tới chỗ hắn làm việc”.
“Không phải vì em thích người ta nên tới đó làm chứ?”
Uông Tử Thiên cười thẹn thùng, thẳng thắn.” Em đúng là có chút hâm mộ”.
Đã chạy thẳng tới công ty người ta rồi, sao có thể không thích chứ?Nhìn em gái cười vui vẻ, Uông Tử Nhân cực kì hâm mộ cá tính thẳng thắn đó, cô lại không thể giống như thế, thích thì mạnh dạn theo đuổi, yêu thì nói thẳng ra.
Lúc này di động của Uông Tử Thiên vang lên, cô nhận máy, đầu dây vang lên tiếng gầm gừ không kiên nhẫn của Tương Lập Hàn: “Uông Tử Thiên, cô chạy đến Cao Hùng mua cà phê hả?Lâu thế còn chưa về!”
“Lập Hàn, xin lỗi mà, em lấy cà phê rồi, giờ đang về”.Thực ra cô chỉ cần đến phía trước, cạnh bên công ty có quán cà phê, chờ một chút cầm lên công ty cho mọi người là được.
Nghe em gái phải xin lỗi người ta, nói chuyện điện thoại xong, Uông Tử Nhân áy náy.”Tử Thiên, chị xin lỗi, khiến em bị mắng, chị không biết em đi làm rồi”.
“Không sao mà, là em chưa nói rõ với chị, nhưng mà người ta không mắng em, anh ta chỉ nói to thôi, thực ra anh là một người đàn ông dịu dàng lắm đó:.
“Phải không?”Tử Thiên hình như rất thích người đó, có thể khiến con bé thích như vậy, có thể thấy được đối phương chắc chắn là người tốt.”Em nói đi mua cà phê, ở công ty không thể pha cà phê sao?”
“Có ạ, em pha, chẳng qua là không ai uống được”.Uông Tử Thiên lè lưỡi.Cô cũng chỉ là pha hơi đặc thôi mà, nói gì mà cô như là sắc thuốc Đông y chứ, đúng là.
“Lần sau rảnh chị dạy em pha cà phê”.
“Được”.Chị tay nghề rất giỏi.”Chị, em đi trước, lần sau rảnh chúng ta lại tán gẫu”.
“Chị đi với em luôn, chị định mua vài thứ”.
Uông Tử Nhân cùng em gái ra khỏi quán cà phê, phất tay, em ngồi lên taxi rời đi, cô thì đi thẳng về phía trước.Mai ông xã đi Nhật Bản công tác, cô phải mua ít vật dùng hằng ngày cho anh mang theo.
A, phía trước có không ít người, giống như quay phim nhỉ?Cô không phải người tò mò, chân vẫn hướng về phía cửa hàng bách hóa, nhưng mà nghe người bên đường nói là Lăng Dao chụp hình quảng cáo, cô lại nhịn không được mà dừng lại.
“Được rồi, nghỉ 10 phút”.
Lăng Dao sau khi được đạo diễn cho nghỉ, đang định về xe nghỉ ngơi thì lại thấy vợ Lục Duy Đình phía trước, cô yên lặng nhìn cô ta, rồi đi qua đó.
Khuôn mặt xinh đẹp nhìn như thân thiết, cười nhẹ: “Xin chào, nếu tôi không nhầm thì cô là vợ của Duy Đình phải không?”Ở bữa tiệc ngày đó, người phụ nữ này vẫn ngoan ngoãn đi theo Duy Đình, sau đó khi Duy Đình thay cô băng lại chân, vợ anh cũng đứng bên cạnh như thế.
“Đúng, tôi là Uông Tử Nhân”.Cô cười cười, không nghĩ Lăng Dao lại chủ động tới chào hỏi.”Lăng tiểu thư, chân của cô tốt chưa?”Lần trước cô phát hiện, Lăng Dao có nhiều bức hình rất đẹp, giờ dưới ánh nắng mặt trời, cô ấy đúng là càng đẹp hơn.
“Không có việc gì, cho dù khiêu vũ cũng ok”.Lăng Dao giẫm mạnh vài cái, chân cô đúng là không có việc gì.
“Ngày đó may mà Duy Đình băng giúp tôi, thương tổn cũng giảm xuống mức thấp nhất, cho nên giờ tôi mới có thể mang giày cao gót làm việc”.
“Vậy là tốt rồi”.
“Tôi sau đó có gọi cho Duy Đình”.
Cô ấy gọi cho chồng cô sao?Uông Tử Nhân sửng sốt.Sau tiệc rượu, họ vẫn còn liên lạc?
Lăng Dao nhìn thấy vẻ kinh ngạc của cô.”Lần trước tôi gọi điện cảm ơn, cũng nhờ anh thay tôi nói với cô một tiếng, cám ơn cô lấy giúp khăn mặt và đá, chẳng lẽ anh ấy không nói gì với cô sao?”
“Tôi nghĩ ông xã chắc bận quá, nên quên nói”.Uông Tử Nhân xấu hổ cười, bởi vì cô còn không biết người này từ trước đến nay vẫn còn liên lạc với chồng mình.
“Duy Đình cũng thật là, chẳng giống trước kia gì cả, trong mắt chỉ có công việc, trước kia khi cùng anh qua lại, lúc nào cũng vì chuyện anh xem trọng công việc nhất mà cãi vã”.
“Vậy sao?”Khuôn mặt tươi cười cứng đi, nghe bạn gái trước kia của chồng kể về chuyện của họ lúc xưa, đúng là không được tự nhiên.
“Thực ra năm đó nghe nói anh kết hôn với cô, tôi cũng rất kinh ngạc, bởi vì Duy Đình trước kia nói anh ghét nhất là đám cưới vì gia nghiệp, nếu chúng tôi không phải vì cãi vã mà chia tay, tôi tin tôi sẽ kết hôn với anh ấy”.Khuôn mặt xinh đẹp không có biểu tình gì đặc biệt, nhưng đôi mắt rực sáng, cũng đầy tâm cơ.
Cô cố ý nói những điều này, bởi vì cô hi vọng mình có cơ hội trở về bên người đàn ông đó.
Bữa tiệc trước
Bài viết liên quan!