watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có-full

Lượt xem :
ng bên này không?, cho nên. . . . . .

Thật là đủ rồi! Điều kiện cô kém thế sao? Nếu không phải là cùng những người ở đây là bạn học đã quen biết từ lâu, cô thật muốn hất đầu rời đi.

Chỉ là trong đầu vẫn còn chút yếu đuối, nên cô mới không làm được!

Hít sâu mấy chục cái, Ngải Điềm máy móc xoay người, nghĩ sẽ nói một câu cho đỡ tức, bên cạnh bỗng nhiên lại ồn ào.

Mệt! lại đem người đàn ông nào làm thành bạn trai cô? Cái miệng nhỏ đã chuẩn bị hàng trăm câu nói, Ngải Điềm hướng về bạn học cũ đang không ngừng thảo luận gì đó

Đúng là một soái ca.

Không chỗ nào chê được, họ muốn rớt cả cằm. Khi Tề Trọng Khải một thân hàng hiệu đi về phía Ngải Điềm, tại chỗ đám đê tiện . . . . à không, đám bạn học cũ, cằm bọn chúng như muốn rơi xuống đất, mắt muốn lòi ra ngoài, hàm răng không thể ngậm lại, lời nói cũng không chen ra được.

Chỉ có mặt Ngải Điềm là vui vẻ, nắm tay áo Tề Trọng Khải, âm lượng đè thấp.

- Anh điên sao?! Chúng ta là muốn đi đảo Luân Lý chơi, không phải Zehder Sicily, anh mặc đồ như sát thủ là sao?

- Anh mới vừa rồi có chuyện cần giải quyết, không kịp về nhà thay quần áo.

Tề Trọng Khải nói sơ qua. Ba mươi phút trước anh mới vừa cùng với giám đốc phát triển tập đoàn Thiêm Thự đàm phán số tiền đầu tư cho một hợp đồng lên đến hơn một tỷ.

Ngải Điềm còn muốn mắng đôi câu, đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông luống cuống tay chân đem một cái valy đen kéo tới đây, rất cung kính cúi đầu nói với Tề Trọng Khải.

- Tổng giám đốc, hành lý của ngài.

Ha ha, thoải mái! Cô xoay mặt, quả thật nhìn thấy sắc mặt Thái Vi đang hầm hầm, ưmh, không sai biệt lắm với một kênh rạch bị phóng uế bốc mùi hôi thối.

Tâm tình thật sự rất thoải mái.

Từ Đài Bắc bay thẳng ra đảo Luân Lý là năm giờ, khóe miệng Ngải Điềm thủy chung vẫn giữ nguyên nụ cười.

Thái Vi càng khó chịu, cô càng thoải mái, ha ha! Mọi người đối với Zack của cô tò mò chết rồi; những bạn học ngồi trước, ngồi sau không ngừng thăm quan, từng cây hoa si đang nở, muốn cùng Zack trò chuyện. Trong lòng Ngải Điềm không ngừng hưng phấn.

- Phụ nữ ham hư vinh thật đáng buồn. – Cô gái bên cạnh vẫn thủy chung yên lặng quan sát biểu tình biến hóa của Tề Trọng Khải, thế mà anh lại lạnh lùng khạc ra câu này.

Ngải Điềm đang ăn bữa phụ do máy bay cung cấp, thiếu chút nữa nghẹn chết. Cô không muốn chết yểu, thiếu chút nữa đã quên cô phải tốn khá nhiều tiền để che miệng người đàn ông này, so với những gì mấy người bạn học thuộc phái Chưởng Môn Nhân nói ra, thì miệng người con trai này phải gọi là cao thủ thuộc hàng Võ Lâm Minh Chủ.

- Cô tốn tiền mướn đàn ông chính là muốn xem bộ mặt thối của tình địch mình hả?

Tề Trọng Khải ăn nói lịch sự ưu nhã, vừa thấy còn tưởng rằng anh đang hưởng thụ bữa tiệc lớn, mùi vị nhỏ trên máy bay cũng bị anh ngửi thấy, thật giỏi.

Ngải Điềm len lén trừng với anh.

- Âm thanh trên máy bay không được tốt, ngộ nhỡ bị người khác nghe, tôi rất xấu hổ à.

- Tầm mắt cô thật nhỏ.

- Đúng rồi, thế giới của phụ nữ chỉ nhỏ như thế thôi. Đối với phụ nữ mà nói, mặt mũi là quan trọng nhất, anh có hiểu hay không?! Nhất là khi phải đứng trước mặt một đám bà tám, thua so chết còn thảm hại hơn nhiều, anh hiểu chưa?

Không, đàn ông vĩnh viễn không hiểu!

Bọn họ không thể giải thích vì sao phụ nữ lại thích hư vinh, lòng háo thắng, lòng đố kỵ, lại càng không rõ ràng tại sao phụ nữ vĩnh viễn không ngừng thù hiềm nhau, đến chết cũng không thể nhận thua.

Bọn họ càng không cách nào hiểu, bên trong lòng của phụ nữ cấu tạo rất đặc biệt, mặc dù một giây nữa sẽ chết, giá trị sinh mạng chỉ còn lại một phần trăm, nhưng trong một giây đó chỉ cần tình địch đứng ở trước mặt, trong nháy mắt sẽ sống lại, lực chiến đấu lên cao tột đỉnh, tình nguyện oanh liệt chết trong trận, cũng không thể thua mất mặt!

Cái này gọi là phụ nữ!

Cô vĩnh viễn không quên được gương mặt của Thái Vi trong một phút ấy, nhìn cô ta ôm khư khư cuốn sách, khoe khoang chiếc nhẫn kim cương trên ngón vô danh, bộ dạng kia phách lối người người nhìn, người người hâm mộ, cô liền tức đến hộc máu!

Giáo dục Tề Trọng Khải xong, Ngải Điềm cầm khăn giấy lên tùy tiện chùi miệng, từ trong bao rút ra một kịch bản.

- Cái này cho anh xem qua đề phòng trường hợp xấu.

Tề Trọng Khải hạ thấp tầm mắt, nhìn kịch bản được ghi chú rõ ràng, khóe miệng muốn giương lên lại co quắp đi vô cùng xấu xí.

- Cô còn thay tôi tạo dựng một thân phận giả?

Cô dùng ánh mắt giết người cảnh cáo anh phải giảm nhỏ âm lượng trong giọng nói, Ngải Điềm vừa cắn bánh mỳ Ý vừa nói:

- Rất vất vả mới nghĩ được bao nhiêu đó, anh nên cảm ơn tôi đi.

- Cô nghĩ tôi là Tổng giám đốc của Tập đoàn Nguyệt Hoa ư? - khóe miệng Tề Trọng Khải giương lên độ cong nhất định, lòng không ngừng cười trộm.

- Đúng vậy, anh không phải có giới thiệu mình họ Tề sao? - Thật đúng là nhờ anh giới thiệu họ làm cô có linh cảm này. Dù sao anh cũng là một người thần bí, quả thật cũng với người trong ảnh họa trong có nhiều khác biệt, xem qua tướng mạo giống anh càng không khác nhiều, ngay cả tại trang web tập đoàn cũng không có để hình ảnh, cho nên rất an toàn, cộng thêm phong thái của anh, không thể nào là giả vờ.

Tề Trọng Khải cười.

Cô lại muốn quyến rũ anh, đem Tề Trọng Khải còn có tài liệu của Tập đoàn "Nguyệt Hoa" tập đưa tới trước mặt anh? Chuyến du lịch này thật là ngoài mong được.

Máy bay hạ cánh, sau khi làm xong thủ tục nhập cảnh, làng du lịch đã phái người tới đón, mọi người sẽ ở trong khách sạn Bvlgari nổi tiếng của đảo Luân Lý.

Khách sạn Bvlgari tọa lạc tại bờ biển, bên cạnh sườn đồi, dung hợp giữa phong cách truyền thống với phong cách hiện đại. . . . . .

Chỉ là hiển nhiên mọi người đối với người đàn ông bên cạnh cô còn có hứng thú, từ quầy lễ tân của khách sạn lên đến phòng ngủ vẫn bị quấy rầy; bọn họ dường như không muốn tha cho người đàn ông này.

- Anh sao quen biết Điềm Điềm vậy? - Hoa si thứ nhất hỏi.

- Lúc đi thị sát một quán ăn, đúng lúc đó cô đến “Gió Đông Say” dùng cơm, tôi đặc biệt bị cách dùng cơm của cô ấy hấp dẫn.

Mẹ nó! Điều này cũng có thể sao?! Xem ra cô không cần phải lo lắng về kế hoạch quyến rũ anh.

Ngải Điềm ngồi ở trên ghế sa-lon, dựa lưng vào nệm êm, uống chút nước trái cây do nhân viên khách sạn cung cấp, còn có thể ăn chút kẹo ngọt hay đậu phộng miễn phí. Ưmh, rất ngọt, ăn thật ngon!

- À quên nữa! Chúng ta thật vinh hạnh có thể cùng tổng giám đốc công ty lớn đi du lịch. - Hoa si số hai bắt đầu chân chó.

- Anh Tề, tôi có thể gọi anh là Zack không? - Hoa si số ba bắt đầu nghĩ rút ngắn khoảng cách.

- Xin lỗi, chỉ có bạn gái của tôi mới có thể như vậy gọi tôi như vậy.

Thái độ Tề Trọng Khải thủy chung không mặn không lạt, nếu như không phải là bận tâm đến lời nói Ngải Điềm, thua so chết còn thảm hơn, cái miệng “hư hỏng” của anh đã sớm rục rịch ngóc đầu dậy, muốn nói lời nào phải làm cho người ta nội thương rồi.

Tâm hư, khí hỏng “bành” một cái liền nổ tung, ha ha ha. Ngải Điềm vui vẻ đến ngọt ngào như đang ăn kẹo đường, ngọt đến cười đến cả hàm răng còn cảm thấy đau, một ánh nhìn cũng có thể phun ra mật.

- Bạn thật rất lợi hại nha. Nhanh chóng có thể làm bạn gái Tổng giám đốc Tập đo
<<1 ... 45678 ... 26>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2192/3028
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT