Tiểu thuyết Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có-full
Lượt xem : |
anh cút càng xa càng tốt
Gương mặt vui vẻ của anh, bỗng trở nên nghiêm túc như bị một tầng sương đêm bao phủ, giọng điệu cũng lạnh lùng hơn:
- Ngải Tiểu Điềm, em rất có khí chất, được, chúng ta kết thúc tại đây.
Dứt lời, anh buông cô ra, gương mặt tuấn tú xoay đi chỗ khác, khởi động xe, chuyên tâm lái đi.
Không ngờ thái độ của anh lại thay đổi nhanh như thế, rõ ràng là cố ý mà, Ngải Điềm ngây người trong chốc lát mới có thể hồi phục tinh thần, trong lòng khẽ đau đớn.
Không sai, như vậy mới đúng, cô phải quay về cuộc sống bình thường của cô, không thể tiếp tục ở bên người đàn ông vừa mê hoặc vừa xấu xa này.
Cô cố gắng ở bên cạnh anh, bởi vì không muốn đám bạn học ngày xưa kinh thường, còn muốn cho Thái Vi thua thảm hại một lần, hôm nay kế hoạch đã toàn thắng, cô nên dừng loại quan hệ nam nữ không bình thường này lại.
Khi chiếc xe Bentley chạy đến đầu hẻm nhà cô, trong lòng Ngải Điềm chấn động dần bình tỉnh lại, cô cố gắng quay đầu lại để nói với anh một lời cảm ơn, sau đó mở cửa xuống xe.
Tiểu ác ma trong lòng chợt mọc cánh bay ra ngoài, nói to vào tai cô: Ngải Tiểu Điềm, cơ hội tốt như thế sao cô lại bỏ qua? Không phải cô thích người đàn ông này sao? Chớ chối cãi, cô đã bị anh ta chinh phục, cô căn bản không kháng cự được sức hấp dẫn của anh ta, vậy thì cần gì đẩy anh ra?
Lòng Ngải Điềm khẽ dao động, nhìn ảnh phản chiếu trong cửa kính mà càng ảo não dữ dội hơn, đôi vai thanh tú khẽ chuyển động, cái mông nhỏ còn chưa rời xe đã bị một lực làm dán nó dính chặt với ghế, làm sao lại chẳng thể đứng lên vậy?.
- Ngải Tiểu Điềm, hiện tại có hối hận còn chưa muộn. – giọng nói của Tề Trọng Khải mang theo băng lạnh truyền đến từ phía sau, làm như đã nhìn thấu tâm can do dự của cô, trong giọng nói tràn đầy ý vị giễu cợt.
Người đàn ông vừa xinh đẹp vừa hư hỏng này như một loại ma túy … cô phải dũng cảm nếu muốn cay nghiện
Cái suy nghĩ khiến cơn tức ngực bỗng nhiên dịu xuống, cô cô gắng di chuyển thân thể, nặng nề đóng sầm cửa lại, sức lực mạnh mẽ ở cổ tay, chiếc xe hơi Bentley khẽ run rinh.
Tề Trọng Khải như người bại trận, khóe miệng mím chặt, vẻ mặt rất không vui.
Ngải Tiểu Điềm, cô nhất định sẽ hối hận!
Anh sẽ cùng cô đánh cuộc, cô tuyệt đối sẽ quay đầu lại tìm anh!
- Bye, bye. – Cô liếc nhìn người đàn ông trong xe, đưa tay lên chào tạm biệt anh, sau đó giống như chạy nạn, không ngừng chạy về phía nhà mình.
Nhưng, mặc kệ người phía sau như thế nào, cô chạy như bay, thật sự rất giống như anh bị bỏ lại, trong lòng mang rất nhiều hối tiếc, nước mắt dường như sắp chảy ra.
Oh ư! Cô đã thành công chống lại sự dụ dỗ của anh, cuộc đời về sau của cô sẽ là màu sắc rực rỡ, cô không cần chìm trong đám rối rắm về tình yêu. . . . . .
Ngải Điềm, cô làm rất khá! Cô rất có tiền đồ, có hy vọng, có khát vọng, tuyệt đối không thể đem cuộc đời mình chôn chặt với người đàn ông vừa hư hỏng lại xấu xa kia.
Ha ha ha. . . . . . Đứng ngây người trên ban công, Ngải Điềm chóng nạnh, ngửa mặt lên trời cười thật tươi. Nhưng không biết vì sao, trong lòng lại là lệ rơi đầy mặt.
Chương 6
Dạo này, nếu như lấy buôn bán hàng hóa là ví dụ, dường như chẳng còn xuất bản một người đàn ông tốt nữa, trên thị trường nếu rao bán một người đàn ông tốt, không tỳ vết, thì khẳng định chỉ là hàng nhái, không cẩn thận mua phải là hối hận cả đời.
Cũng như người tên Tề. . . . . . Ừ, trước lúc về nhà, cô cũng quên hỏi tên anh rồi.
Tóm lại, giống như Zack – một người đàn ông vô cùng anh tuấn nhưng cũng vô cùng hư hỏng, cầm trong tay vô số tiền bạc của phụ nữ, tiêu xài không giới hạn, khiến cho bao cô gái mộng ảo nghĩ rằng anh là người giàu có.
Nhưng giấc mơ ở bên cạnh một người đàn ông vô cùng hoàn hảo thì rất ngắn ngủi, số lượng cũng rất chừng mực, nếu như túi tiền không đủ sâu, tiền bạc không đủ hùng hậu thì không có tư cách ở bên cạnh anh.
Haizzz, đầu năm nghĩ tới đường tình yêu sao mà khó khăn quá.
- Ngải Tiểu Điềm, tôi khẳng định cô là một cô gái ngu xuẩn, một người đại ngu xuẩn! - Nghe xong tiếng gào khóc của cô, người bạn Rhona được xưng là chị em tốt trừng mắt lạnh lùng nhìn cô.
Tâm tình đã đủ buồn bực, nghe vậy, trái tim Ngải Điềm như bị ai đó hung hăng chọc một nhát, cột máu phún ra. Rhona còn nói:
- Được gặp gỡ cái người đàn ông vừa đẹp trai lại hư hỏng với số lượng có hạn kia mà may mắn của cậu, thế mà cậu lại để cho anh chạy mất! Cậu nên nhảy xuống biển đi, hay tớ sẽ mở cửa sổ tầng lầu hai ba rồi đẩy cậu xuống?
Thế giới rất nhỏ, duyên phận thật khéo, cô và Rhona mặc dù không làm việc cùng một công ty, nhưng hai công ty cùng có sản phẩm buôn bán ở cùng một tòa nhà, chỉ cách nhau mấy tầng, mỗi buổi trưa bọn họ lại gặp nhau, cùng ăn cơm trưa cùng nhau nói dóc.
- Có tiền không mua được chân tình, không phải cậu nói những lời này với mình sao? - Ngải Điềm nghiêm chỉnh kháng nghị.
- Những cô gái đến tuổi chúng ta, tìm được chân tình để làm cái rắm gì! Chẳng còn là những cô gái mười sáu, mười bảy tuổi dễ dàng tin vào truyện cổ tích. - Rhona hung ác liếc mắt nhìn cô gái ngu xuẩn một cái, còn nói: - Nếu không tìm được người phù hợp với lý tưởng, lại không muốn chịu thiệt, thì nên biết cách giải phóng, bỏ qua tất cả đi tìm cái gọi là thỏa mãn.
Ngải Điềm mới vừa bỏ trứng mặn vào trong miệng thiếu chút phun ra ngoài, cô mệt mỏi vỗ vỗ ngực vài cái, miệng hồ đồ nói ra lời an ủi
- Cậu quá phóng khoáng rồi!
- Đây không phải là phóng khoáng, cái này gọi là giải thoát. Ở tuổi của chúng ta, việc yêu và thương đã sớm không còn nữa, trọng điểm là tìm người đàn ông có thể cho ta thỏa mãn về tinh thần và thể xác mà thôi. Con gái trên đời rất nhiều, đợi chờ chỉ uổng phí mà thôi. - Rhona mới vừa nói xong, bên tay phải liền nhìn thấy có mấy người đàn ông đang đứng cười sặc sụa, bên tay trái còn có mấy cô gái phun sạch Hồng trà trong miệng ra, Ngải Điềm nặng nề nuốt xuống miếng trứng mặn, thiếu chút nữa đã bị bạn tốt làm cho chết nghẹn rồi.
- Khụ khụ khụ khụ. . . . . . Rhona nhỏ bé, cô thật là sắc bén đó.
- Đây không thể trách được, muốn trách, thì trách đàn ông quá hèn yếu - Rhona vừa nói ra, những cô gái đang ngồi bên cánh trái của cô điên cuồng đồng tình mà gật đầu, còn những người con trai ngồi bên cánh phải thì mặt mày trở nên đen xì.
Ngải Điềm đè thấp âm lượng, buồn rầu nói:
- Nhưng tiền người đàn ông kia dùng đều cho những quý bà chu cấp, cũng thường lui tới bên cạnh những người đó, tớ nghĩ rằng anh ấy không thích hợp với mình.
- Số lượng cực phẩm được như thế thì không nhiều, nếu cậu không nhanh tay giữ lấy thì chờ mua hàng nhái đi.
- Haizzz, chẳng lẽ cậu muốn tớ quay đầu lại tìm anh ấy sao? – Con gái thì nên làm như thế sao? Bỏ cả hư vinh và lòng tự trọng?
- Quay đầu lại tìm anh ấy thì sao nào, rất hợp lý, nếu như anh ta giống như cậu hình dung thì được xem là cực phẩm; đổi lại là mình, dù anh ta ở chân trời góc biển nào tớ cũng phải lật tung mọi thứ để tìm ra anh ta, sau đó đem anh lên giường ép cho khô.
Nhìn đến ánh mắt bốc lửa của bạn tốt, Ngải Điềm không khỏi run mình. - Không cần hung ác như thế chứ . . . . . .
- Cho nên mới nói cậu ngu xuẩn. - Rhona tiếc việc mình rèn sắt không thành thép mắng. - Nếu anh ấy nói muốn cùng cậu tiếp tục, miếng thịt béo đã tới miệng vì sao cậu không
Gương mặt vui vẻ của anh, bỗng trở nên nghiêm túc như bị một tầng sương đêm bao phủ, giọng điệu cũng lạnh lùng hơn:
- Ngải Tiểu Điềm, em rất có khí chất, được, chúng ta kết thúc tại đây.
Dứt lời, anh buông cô ra, gương mặt tuấn tú xoay đi chỗ khác, khởi động xe, chuyên tâm lái đi.
Không ngờ thái độ của anh lại thay đổi nhanh như thế, rõ ràng là cố ý mà, Ngải Điềm ngây người trong chốc lát mới có thể hồi phục tinh thần, trong lòng khẽ đau đớn.
Không sai, như vậy mới đúng, cô phải quay về cuộc sống bình thường của cô, không thể tiếp tục ở bên người đàn ông vừa mê hoặc vừa xấu xa này.
Cô cố gắng ở bên cạnh anh, bởi vì không muốn đám bạn học ngày xưa kinh thường, còn muốn cho Thái Vi thua thảm hại một lần, hôm nay kế hoạch đã toàn thắng, cô nên dừng loại quan hệ nam nữ không bình thường này lại.
Khi chiếc xe Bentley chạy đến đầu hẻm nhà cô, trong lòng Ngải Điềm chấn động dần bình tỉnh lại, cô cố gắng quay đầu lại để nói với anh một lời cảm ơn, sau đó mở cửa xuống xe.
Tiểu ác ma trong lòng chợt mọc cánh bay ra ngoài, nói to vào tai cô: Ngải Tiểu Điềm, cơ hội tốt như thế sao cô lại bỏ qua? Không phải cô thích người đàn ông này sao? Chớ chối cãi, cô đã bị anh ta chinh phục, cô căn bản không kháng cự được sức hấp dẫn của anh ta, vậy thì cần gì đẩy anh ra?
Lòng Ngải Điềm khẽ dao động, nhìn ảnh phản chiếu trong cửa kính mà càng ảo não dữ dội hơn, đôi vai thanh tú khẽ chuyển động, cái mông nhỏ còn chưa rời xe đã bị một lực làm dán nó dính chặt với ghế, làm sao lại chẳng thể đứng lên vậy?.
- Ngải Tiểu Điềm, hiện tại có hối hận còn chưa muộn. – giọng nói của Tề Trọng Khải mang theo băng lạnh truyền đến từ phía sau, làm như đã nhìn thấu tâm can do dự của cô, trong giọng nói tràn đầy ý vị giễu cợt.
Người đàn ông vừa xinh đẹp vừa hư hỏng này như một loại ma túy … cô phải dũng cảm nếu muốn cay nghiện
Cái suy nghĩ khiến cơn tức ngực bỗng nhiên dịu xuống, cô cô gắng di chuyển thân thể, nặng nề đóng sầm cửa lại, sức lực mạnh mẽ ở cổ tay, chiếc xe hơi Bentley khẽ run rinh.
Tề Trọng Khải như người bại trận, khóe miệng mím chặt, vẻ mặt rất không vui.
Ngải Tiểu Điềm, cô nhất định sẽ hối hận!
Anh sẽ cùng cô đánh cuộc, cô tuyệt đối sẽ quay đầu lại tìm anh!
- Bye, bye. – Cô liếc nhìn người đàn ông trong xe, đưa tay lên chào tạm biệt anh, sau đó giống như chạy nạn, không ngừng chạy về phía nhà mình.
Nhưng, mặc kệ người phía sau như thế nào, cô chạy như bay, thật sự rất giống như anh bị bỏ lại, trong lòng mang rất nhiều hối tiếc, nước mắt dường như sắp chảy ra.
Oh ư! Cô đã thành công chống lại sự dụ dỗ của anh, cuộc đời về sau của cô sẽ là màu sắc rực rỡ, cô không cần chìm trong đám rối rắm về tình yêu. . . . . .
Ngải Điềm, cô làm rất khá! Cô rất có tiền đồ, có hy vọng, có khát vọng, tuyệt đối không thể đem cuộc đời mình chôn chặt với người đàn ông vừa hư hỏng lại xấu xa kia.
Ha ha ha. . . . . . Đứng ngây người trên ban công, Ngải Điềm chóng nạnh, ngửa mặt lên trời cười thật tươi. Nhưng không biết vì sao, trong lòng lại là lệ rơi đầy mặt.
Chương 6
Dạo này, nếu như lấy buôn bán hàng hóa là ví dụ, dường như chẳng còn xuất bản một người đàn ông tốt nữa, trên thị trường nếu rao bán một người đàn ông tốt, không tỳ vết, thì khẳng định chỉ là hàng nhái, không cẩn thận mua phải là hối hận cả đời.
Cũng như người tên Tề. . . . . . Ừ, trước lúc về nhà, cô cũng quên hỏi tên anh rồi.
Tóm lại, giống như Zack – một người đàn ông vô cùng anh tuấn nhưng cũng vô cùng hư hỏng, cầm trong tay vô số tiền bạc của phụ nữ, tiêu xài không giới hạn, khiến cho bao cô gái mộng ảo nghĩ rằng anh là người giàu có.
Nhưng giấc mơ ở bên cạnh một người đàn ông vô cùng hoàn hảo thì rất ngắn ngủi, số lượng cũng rất chừng mực, nếu như túi tiền không đủ sâu, tiền bạc không đủ hùng hậu thì không có tư cách ở bên cạnh anh.
Haizzz, đầu năm nghĩ tới đường tình yêu sao mà khó khăn quá.
- Ngải Tiểu Điềm, tôi khẳng định cô là một cô gái ngu xuẩn, một người đại ngu xuẩn! - Nghe xong tiếng gào khóc của cô, người bạn Rhona được xưng là chị em tốt trừng mắt lạnh lùng nhìn cô.
Tâm tình đã đủ buồn bực, nghe vậy, trái tim Ngải Điềm như bị ai đó hung hăng chọc một nhát, cột máu phún ra. Rhona còn nói:
- Được gặp gỡ cái người đàn ông vừa đẹp trai lại hư hỏng với số lượng có hạn kia mà may mắn của cậu, thế mà cậu lại để cho anh chạy mất! Cậu nên nhảy xuống biển đi, hay tớ sẽ mở cửa sổ tầng lầu hai ba rồi đẩy cậu xuống?
Thế giới rất nhỏ, duyên phận thật khéo, cô và Rhona mặc dù không làm việc cùng một công ty, nhưng hai công ty cùng có sản phẩm buôn bán ở cùng một tòa nhà, chỉ cách nhau mấy tầng, mỗi buổi trưa bọn họ lại gặp nhau, cùng ăn cơm trưa cùng nhau nói dóc.
- Có tiền không mua được chân tình, không phải cậu nói những lời này với mình sao? - Ngải Điềm nghiêm chỉnh kháng nghị.
- Những cô gái đến tuổi chúng ta, tìm được chân tình để làm cái rắm gì! Chẳng còn là những cô gái mười sáu, mười bảy tuổi dễ dàng tin vào truyện cổ tích. - Rhona hung ác liếc mắt nhìn cô gái ngu xuẩn một cái, còn nói: - Nếu không tìm được người phù hợp với lý tưởng, lại không muốn chịu thiệt, thì nên biết cách giải phóng, bỏ qua tất cả đi tìm cái gọi là thỏa mãn.
Ngải Điềm mới vừa bỏ trứng mặn vào trong miệng thiếu chút phun ra ngoài, cô mệt mỏi vỗ vỗ ngực vài cái, miệng hồ đồ nói ra lời an ủi
- Cậu quá phóng khoáng rồi!
- Đây không phải là phóng khoáng, cái này gọi là giải thoát. Ở tuổi của chúng ta, việc yêu và thương đã sớm không còn nữa, trọng điểm là tìm người đàn ông có thể cho ta thỏa mãn về tinh thần và thể xác mà thôi. Con gái trên đời rất nhiều, đợi chờ chỉ uổng phí mà thôi. - Rhona mới vừa nói xong, bên tay phải liền nhìn thấy có mấy người đàn ông đang đứng cười sặc sụa, bên tay trái còn có mấy cô gái phun sạch Hồng trà trong miệng ra, Ngải Điềm nặng nề nuốt xuống miếng trứng mặn, thiếu chút nữa đã bị bạn tốt làm cho chết nghẹn rồi.
- Khụ khụ khụ khụ. . . . . . Rhona nhỏ bé, cô thật là sắc bén đó.
- Đây không thể trách được, muốn trách, thì trách đàn ông quá hèn yếu - Rhona vừa nói ra, những cô gái đang ngồi bên cánh trái của cô điên cuồng đồng tình mà gật đầu, còn những người con trai ngồi bên cánh phải thì mặt mày trở nên đen xì.
Ngải Điềm đè thấp âm lượng, buồn rầu nói:
- Nhưng tiền người đàn ông kia dùng đều cho những quý bà chu cấp, cũng thường lui tới bên cạnh những người đó, tớ nghĩ rằng anh ấy không thích hợp với mình.
- Số lượng cực phẩm được như thế thì không nhiều, nếu cậu không nhanh tay giữ lấy thì chờ mua hàng nhái đi.
- Haizzz, chẳng lẽ cậu muốn tớ quay đầu lại tìm anh ấy sao? – Con gái thì nên làm như thế sao? Bỏ cả hư vinh và lòng tự trọng?
- Quay đầu lại tìm anh ấy thì sao nào, rất hợp lý, nếu như anh ta giống như cậu hình dung thì được xem là cực phẩm; đổi lại là mình, dù anh ta ở chân trời góc biển nào tớ cũng phải lật tung mọi thứ để tìm ra anh ta, sau đó đem anh lên giường ép cho khô.
Nhìn đến ánh mắt bốc lửa của bạn tốt, Ngải Điềm không khỏi run mình. - Không cần hung ác như thế chứ . . . . . .
- Cho nên mới nói cậu ngu xuẩn. - Rhona tiếc việc mình rèn sắt không thành thép mắng. - Nếu anh ấy nói muốn cùng cậu tiếp tục, miếng thịt béo đã tới miệng vì sao cậu không
Bài viết liên quan!