watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Kim Chủ Định Đoạt

Lượt xem :
g sướng như vậy, cũng là vì em kết nghĩa của anh ta.

Nghĩ như vậy, cô không thể nào cười nổi. . . . . .

Kỳ lạ? Rốt cuộc từ khi nào cô lại bắt đầu để ý Mạc Hạo Cấp đến vậy?

“Chị hai, hôm nay em và Hạo Cấp muốn đi ăn cơm, chị cũng cùng đi nha?” Dụ Thiên Linh đi vào nhà bếp, đôi môi phấn hồng mỉm cười rạng rỡ, cả người thoạt nhìn tươi mát lại ngọt ngào.

Bình thường cô chi tiêu cần kiệm, không nỡ ra ngoài ăn, đâu ngờ rằng Mạc Hạo Cấp này trọng sắc khinh vợ (hữu sắc tiện vô thê = có sắc quên vợ), bây giờ gấp gáp muốn đưa hồ ly tinh đi thưởng thức món ngon sao?

“Hai người đi là được rồi.” Cô có phong độ của chủ nhà, cô biết kiềm chế, nhưng muốn cô nhìn hai người bọn họ ân ái đến, ngọt ngào đi, là chuyện không thể nào!

“Đi chung nha ~~” Dụ Thiên Linh thân mật kéo tay cô, “Hai người ăn thì buồn lắm.”

Cô gái này muốn khoe khoan tình cảm sâu đậm của cô ta với Mạc Hạo Cấp trước mặt cô đây mà? Bàng Tử Lê đa nghi nghĩ.

“Cô ấy không đi thì thôi, Thiên Linh, em không cần phải miễn cưỡng cô ấy.” Mạc Hạo Cấp thấy vẻ mặt Bàng Tử Lê như là ăn dấm chua (là ghen á), trong lòng bật cười, biết vậy anh đã mời Dụ Thiên Linh đến làm khách từ sớm rồi.

Bàng Tử Lê trừng mắt nhìn Mạc Hạo Cấp, anh ta không biết tướng ăn của mình khó coi sao? “Em muốn đi.” Cô thay đổi ý định, không được để cho anh ta có cơ hội tốt như vậy.

Cô không tin dưới sự giám sát nghiêm ngặt của cô, con quạ này có thể ăn vụng!

* * *

“Anh Hạo Cấp, trước kia anh thích ăn nhất là bánh sủi cảo, em gọi cho anh nhiều một chút.” Dụ Thiên Linh cầm thực đơn nói.

Luôn nói trước kia, chẳng phải là muốn so sánh cô ta biết Mạc Hạo Cấp sớm hơn cô, đắc ý cái gì chứ? Bàng Tử Lê ngồi bên canh Mạc Hạo Cấp nghĩ, khó chịu nghĩ.

“Chị hai, chị có muốn thử một chút mì vằn thắn ở đây không? Vằn thắn do tự tay ông chủ làm, nhân bánh nhiều lắm á.” Dụ Thiên Linh nhiệt tình giới thiệu.

“Mì thịt bò.” Cô không muốn nghe ý kiến của đối thủ.

“Không ngờ chị hai cũng thích ăn thịt bò giống em!” Dụ Thiên Linh cảm thấy ngạc nhiên lắm.

Ai muốn ăn giống con hồ ly tinh này, “Tôi muốn đổi thành cơm thịt viên thêm trứng tráng.” Cô cầm thực đơn, nhìn món ăn nói.

Dụ Thiên Linh sau khi gọi cơm, chống cằm nhìn Bàng Tử Lê, “Chị hai, chị và anh Hạo Cấp quen nhau như thế nào vậy?”

“Là bạn bè giới thiệu.” Cô rất tự nhiên điểm tô cho lời nói.

“Anh Hạo Cấp vừa gặp đã yêu chị sao?” Dụ Thiên Linh chớp chớp đôi mắt đẹp, hơi ngạc nhiên, anh Hạo Cấp có vẻ không giống người vừa gặp đã yêu.

“Chị nghĩ chắc là như vậy.” Cô liếc Mạc Hạo Cấp, cảnh cáo anh không được phá hủy màn kịch của cô.

Vừa gặp đã yêu? Làm sao có thể, lần đầu tiên anh gặp cô, bản mặt so với cống nước bẩn ngàn năm còn khó chịu hơn!

“Anh Hạo Cấp làm thế nào để chị đồng ý đi vào lễ đường?” (làm đám cưới á)

Bàng Tử Lê nghĩ tới việc này, trong lòng vẫn còn cảm thấy đau đau, yêu nữ này cố ý đâm vào vết thương của cô đây mà?

“Anh ấy . . . . . .” Nhìn Mạc Hạo Cấp, “Chị thấy anh ấy rất có thành ý, nên mới nhận lời.” Nhưng thật ra là giá tiền của anh ta có thành ý.

“Nói chưa rõ ràng lắm! Anh Hạo Cấp, em muốn nghe anh nói.”

“Anh hỏi cô ấy có muốn gả cho anh không, sau đó bọn anh kết hôn.” Giọng điệu của anh lười biếng, có lòng tốt giữ chút sĩ diện cho Bàng Tử Lê, tất nhiên anh cũng không muốn để Dụ Thiên Linh biết là mình dùng thủ đoạn gạt cưới bà xã.

Lời anh nói nhất định sẽ làm cho yêu nữ hiểu lầm là cô vội vàng muốn gả cho người ta, cái tên này, không biết chừa chút sĩ diện cho cô nữa!

Cơm được đưa lên, sau khi Bàng Tử Lê hờn dỗi ăn cơm xong thì thèm thuồng nhìn đồ ăn của Mạc Hạo Cấp.

“Muốn ăn?” Anh gắp một chiếc bánh sủi cảo rán đến trước mặt cô.

Cô gật đầu, nuốt nước miếng.

“Há miệng ra.”

Cô không khách sáo, ngoạm một cái ăn hết luôn.

“Không có chút thục nữ nào hết.” Mạc Hạo Cấp chế giễu nhưng ánh mắt lại chứa đựng sự cưng chìu.

Đúng rồi! Cô làm sao mà thục nữ được như cô em kết nghĩa của anh, anh là chồng, lại ở trước mặt người ngoài nói cô như vậy, Bàng Tử Lê phồng miệng, nhai miếng bánh, tức muốn hộc máu.

“Hai người thật thú vị.” Dụ Thiên Linh ở giữa nhìn hai người chăm sóc nhau, cảm thấy yêu thích và ngưỡng mộ, tình cảm của bọn họ thật sự rất tốt nha!

Hồ ly tinh này đang cười hành vi của cô sao? Bàng Tử Lê nổi nóng càng cố gắng ăn nhiều hơn.

Dùng cơm xong, Dụ Thiên Linh đề nghị đến cửa hàng nữ trang dạo một vòng, Bàng Tử Lê thấy vị trí bên cạnh Mạc Hạo Cấp bị chiếm đoạt, cô bực bội đi phía sau.

Nhìn hai người bọn họ càng lúc càng cách xa cô, cô dừng bước, nhìn bóng lưng bọn họ trò chuyện với nhau thật vui, rõ ràng không có chuyện của cô, làm sao cô tham gia vào được. . . . . .

Bây giờ lại làm tâm trạng của cô vô cùng tồi tệ, Mạc Hạo Cấp nói cô ngốc, đúng là không phải không có nguyên nhân, ngay cả cô cũng nghi ngờ không biết đầu mình chứa thứ gì, nhưng hai người bọn họ không hề xem cô ra gì, sao cô có thể nén giận được chứ?

Cô tức giận, hồ ly tinh làm mưa làm gió trên địa bàn của cô, còn dám thu hút sự chú ý của chồng cô, cô không có thói quen nuôi chồng dùm người khác nha.

Bàng Tử Lê bước nhanh tới phía trước, đến bên cạnh Mạc Hạo Cấp, nhìn về phía người đàn ông đáng ghét cười ngọt ngào, giữ chặt cánh tay của anh.

Anh ấy là của tôi! Ánh mắt Bàng Tử Lê đáp trả Dụ Thiên Linh, tuyên bố người đàn ông này thuộc quyền sở hữu của cô.

“Anh Hạo Cấp, anh xem cái vòng tay này, đẹp không?” Dụ Thiên Linh đưa cái vòng đang cầm trên tay, hỏi ý kiến.

“Hạo Cấp, em cũng muốn một cái, anh mua cho em đi.” Bàng Tử Lê đong đưa cánh tay của anh, học giọng điệu mềm mại của hồ ly tinh kia.

“Không phải em thích DIY sao?” (do it yourself = tự mình làm) Anh vui vẻ nhìn hành động của Bàng Tử Lê, cô gái này rõ ràng không có hứng thú với vật phẩm trang sức như thế này, mua cho cô cũng được, nhưng sợ rằng sau đó cô lại cảm thấy lãng phí.

“Không giống, đây là anh mua cho người ta mà!” Bàng Tử Lê không chút nghĩ ngợi nói.

“Anh Hạo Cấp, anh mua cho chị ấy đi!” Dụ Thiên Linh giúp chọn lấy một cái, “Vòng tay này màu sắc cũng không tệ lắm.”

“Em thích không?” Mạc Hạo Cấp hỏi cô gái bên cạnh.

Cô không cần yêu nữ tự tay chọn. “Anh chọn cho em cơ.” Cô muốn anh chọn.

“Vậy cái này cũng được.” Anh gật đầu, mắt nhìn của Dụ Thiên Linh không tệ, anh cũng thấy rất hợp.

Lại nghe theo ý kiến của hồ ly tinh, tên đầu heo này! Bàng Tử Lê bực bội nhận vòng tay, cảm thấy không cười nổi.

“Anh Hạo Cấp, sợi dây này rất hợp với anh !” Dụ Thiên Linh đem ướm lên người của anh.

“Chị mua cho anh ấy được rồi.” Bàng Tử Lê thuận tay lấy một sợi, trang trí ‘mặt tiền’ cho chồng là trách nhiệm của vợ.

“Em muốn mua cho anh?” Vẻ mặt Mạc Hạo Cấp không giấu được ngạc nhiên, để cô gái ngốc này tiêu tiền vì anh, quả thực còn khó hơn lên trời.

“Đúng vậy.” Bàng Tử Lê đau đớn gật đầu.

“Anh muốn lấy cái này.” Mạc Hạo Cấp tùy ý chọn lấy sợi dây đeo cổ thuận mắt.

“Bao nhiêu tiền?” Cô mạnh mẽ hỏi người bán hàng.

“Đây là tác phẩm của nhà thiết kề Italy, quý ngài thực sự có mắt nhìn, vòng trang sức này hiện đang có
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
351/6440
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT