watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết - Kim Chủ Định Đoạt

Lượt xem :
rong mắt anh, chắc là cô không có chút sức hấp dẫn của con gái rồi! Cô nghĩ.

“Này, dậy đi.” Cánh tay của anh đã đủ nặng rồi, người đàn ông này lại coi cô như gối ôm vậy.

“A?” Giọng nói khàn khàn của Mạc Hạo Cấp không vừa lòng vang lên.

“Tỉnh dậy đi.” Cô giãy khỏi sự kiềm chế của anh, học cách nhéo mặt của anh, lén cười, đây là giúp cô tìm được cơ hội trả thù rồi nha? Ha ha ha!

Anh xoay người một cái, đem cô đặt dưới thân. “Cô gái ngốc nghếch, em muốn chết hả?”

“Thực xin lỗi.” Cô cười khanh khách không ngừng. “Anh nặng quá, có thể đè chết tôi đó!”

“Đè chết bà xã, ai bồi thường cho anh?” Anh thì thầm bên tai cô.

“Nói như thật vậy.” Cô rụt vai lại, cảm thấy nóng ran, là anh cố ý nói những lời không đàng hoàn…, hại tim cô đập thình thịch.

“Bữa sáng em muốn ăn gì?” Anh đứng dậy, kéo cô dậy theo, hơi buông tay, thấy cô lại muốn ngã xuống giường, vội ôm lấy cô.

Thật là cô gái lười biếng không có xương mà, anh ôm cô đến toilet, “Em đánh răng rửa mặt trước.” Sau đó đóng cửa lại.

Bàng Tử Lê rửa mặt xong ra khỏi phòng ngủ, cẩn thận nhìn chung quanh, tối qua cô quá mệt mỏi, hôm nay mới có cơ hội nhìn ngắm cách bố trí trong căn hộ này, thích thú sờ mó những đồ dùng trong nhà, vừa nhìn là biết bộ bàn này có giá trị không nhỏ.

Nhà người có tiền nha. . . . . .

“Em ở không quen sao?” Anh thấy cô bận rộn quan sát từ trong ra ngoài, cảm thấy rất thú vị.

“Không quen.” Cô vẫn muốn ở căn nhà ọp ẹp hồi trước, ở đây, cô không thể tập trung làm việc.

Có người sẽ phơi túi nilon trên ban công của nơi ở cao cấp này sao? Có người sẽ treo móc sắt trên quầy rượu bằng đá cẩm thạch sao? (em chém đó, quỹ = cái quầy, em đoán là quầy rượu trong nhà bếp)

“Ở lâu sẽ quen.” Không quen cũng phải đợi từ từ quen. “Chúng ta ra ngoài ăn sáng, em mặc áo khoác vào, bên ngoài hơi lạnh.”

Cô về phòng, cầm áo khoác mặc vào, “Này, tôi phải ở bao lâu? Khi nào thì chúng ta ly hôn?” Cô mím môi hỏi, chưa đến một ngày, cô đã bắt đầu muốn đi khỏi đây rồi.

“Một thời gian nữa rồi nói.” Anh đến trước mặt cô, kéo khóa áo lên giúp cô.

“Chính xác là bao lâu?” Cô gạn hỏi, không thích câu trả lời không rõ ràng của anh.

“Chờ khi anh cảm thấy thích hợp.” Cô gái này, ngay sau đêm tân hôn đã hỏi khi nào ly hôn, thật khiến cho người ta nổi nóng mà.

“Vậy anh gửi một trăm ngàn vào tài khoản của tôi được không?” Khóe miệng của cô cong cong, mở to mắt nhìn anh.

“Không.”

“Chúng ta đã nói rồi, anh nuốt lời ?” Cô đá anh, nếu anh dám nuốt lời, chắc chắn cô sẽ quậy phá anh tới nghiên trời lệch đất, cho anh muốn ly hôn cũng không được.

“Anh không nuốt lời.” Dù sao đã thành vợ chồng, tiền của ai còn phân biệt sao?

“Anh ra thang máy trước, tôi quên điện thoại, anh chờ tôi một chút nha.” Bàng Tử Lê vội vàng quay lại phòng ngủ.

Mạc Hạo Cấp đi tới cửa, cửa vừa mở ra, đúng lúc nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi đang định nhấn chuông cửa.

“Xin chào, tôi muốn tìm Bàng Tử Lê!” Hà Dịch Nhật thấy cửa đột nhiên mở ra, sợ hết hồn, hơi căng thẳng nhìn Mạc Hạo Cấp, Tử Lê nói cô ấy ở đây, sao ở đây lại là một người rất đẹp trai vậy?

“Cậu là ai?” Mạc Hạo Cấp thấy người đàn ông lạ, cảm giác người này quen quen, lại không nhớ nổi là gặp ở đâu.

“Tôi là bạn trai cô ấy.”

Trên bàn gỗ bày hai phần ăn sáng của hai người, một nam một nữ ngồi đối diện, người nam sắc mặt khó coi không nói lời nào, người nữ thì dè dặt ăn từng miếng một, mặc dù sợ, nhưng lấp đầy cái bụng vẫn quan trọng hơn.

“Ăn ngon lắm ha?” Người đàn ông miễn cưỡng nói.

“Ai —— Cũng được . . . . .” Bàng Tử Lê cười hỏi: “Anh không ăn sao?” Cô có thể lấy phần đó làm cơm trưa.

“Ăn không vô.” Anh giận no rồi, liếc xéo cô, “Người đàn ông kia là ai?”

“Cậu ta là Hà Dịch Nhật, là đồng nghiệp của tôi.” Cô nhanh chóng trả lời.

“Cậu ta nói là bạn trai em.” Mạc Hạo Cấp nghiến răng nói ra ba chữ kia.

“Không phải, hiểu lầm, hiểu lầm.” Cô gượng cười, cũng quên là có chuyện này.

“Đây chẳng qua là công việc.” Kỳ quái? Sao cô cảm thấy anh vô cùng ghen tức?

“Là giả?”

“Đúng, gần đây Tiểu Nhật bị một cô khách quen bám lấy, tôi hứa giả làm bạn gái của cậu ấy, để vị khách kia hết hy vọng.”

“Nghề phụ của em cũng nhiều thật đó!” Anh ngoài cười nhưng trong không cười nhìn cô.

“Vì cuộc sống thôi. . . . . .” Cảm giác cơn tức giận của anh tiêu tan một chút, miếng cơm cô ăn cũng lớn hơn.

“Không được giúp cậu ta! Bảo cậu ta tìm người khác giúp.”

“Không được, tôi đã đồng ý giúp người ta rồi.” Cô là người coi trọng chữ tín, sau này cô còn muốn dựa vào đó mà lấy chút danh tiếng.

“Em đã là bà xã của anh, không được phép giả làm bạn gái người khác.”

“Không phải, đó chỉ là giả.” Thấy từ bà xã anh nói tự nhiên như vậy, đúng là một diễn viên tài năng mà!

“Em làm như vậy sẽ gây phiền phức đến anh, nếu lỡ có người nhìn thấy, em nghĩ phải giải quyết như thế nào?” Anh thấy cô đối với chuyện kết hôn của bọn họ rất hời hợt, chỉ coi như chuyện ứng phó cho xong.

“Tôi rất cẩn thận, sẽ không bị phát hiện.” Cô cố gắng làm yên lòng anh.

“Không được.” Không bàn bạc gì nữa.

“Tôi đã hứa với cậu ta, hơn nữa cậu ta đã thanh toán tiền rồi; mà anh ngay cả khoản đầu tiên cũng chưa đưa cho tôi, chờ anh thanh toán xong, chúng ta bàn lại chuyện này.” Trên mặt cô viết bốn chữ “siêu cấp thực tế”.

“Em muốn bao nhiêu?” Cô gái này đúng là nhất quyết thấy tiền mới làm việc mà!

“Năm trăm vạn, chờ sau khi ly hôn, thì anh đưa tôi năm trăm vạn nữa.”

“Anh đã nói rõ với em rồi mà.” Anh vốn định một thời gian nữa mới cho cô biết, nhưng theo tình hình hiện giờ thì, anh phải nói cho rõ ràng, “Cả đời anh cũng sẽ không ly hôn với em.”

“Nè, không vui chút nào.” Khóe miệng của cô giật giật.

“Anh không phải người hay nói đùa, em đã gả cho anh, thì hãy ngoan ngoãn làm vợ của anh.” Anh ngồi bên cạnh cô, vỗ vỗ khuôn mặt đang đơ ra của cô.

“Không phải là kết hôn giả sao?” Cô chua xót hỏi.

“Anh có nói là kết hôn giả sao?” Anh hỏi lại cô.

“Nhưng. . . . . . Chính anh cũng không phủ nhận!” Trán của cô bắt đầu đổ mồ hôi, tim đập mạnh.

“Anh quên nói thôi.” Anh cười như là rất hối tiếc vậy.

“Tôi lập tức đi giải thích với người nhà.” Cô lẩm bẩm một mình, tất cả vẫn còn kịp chứ?

“Bọn họ sẽ cho rằng là vợ chồng cãi nhau, là em đang giận dỗi.” Anh nhìn thẳng vào cô, “Em nghĩ bọn họ sẽ tin lời nói dối này sao?”

“Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?” Cô kêu lên thảm thiết, giương mắt nhìn anh: “Tôi có làm gì có lỗi với anh sao?”

A! Có. . . . . . Cô rất nhiều lần xung đột với anh, mới có thể rơi vào kết cục hôm nay.

“Gả cho anh có gì không tốt? Em vẫn có thể sống cuộc đời em muốn, chẳng qua thân phận em là người có chồng mà thôi.”

“Tôi thật sự đã kết hôn rồi. . . . . .” Cô vẫn đang bị sốc nặng, không ngờ cô sống khôn khéo hai mươi lăm năm rồi, nhưng đang ở thời kì tươi đẹp nhất của đời người lại lơ mơ đem mình gả đi.

“Đúng, chúc mừng em.” Anh cuối đầu hôn lên mặt cô.

Bàng Tử Lê ôm mặt, hoảng sợ nhìn anh.

“Anh hôn b
<<1 ... 1920212223 ... 27>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
489/6578
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT