watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Của Dạ Tiên Sinh-full

Lượt xem :
Dạ Bác Vũ là một đôi? Nếu chú Dạ và mẹ cũng nghĩ như thế…… tâm Hạ Đậu Khấu chợt lạnh, đỏ ửng trên mặt dần dần rút đi.

Cô không dám nghĩ nhiều nữa, nghiêng người giúp Dạ Bác Vũ chan một bát canh đầy — anh thật sự rất cẩn thận, vì sợ nóng nên vừa đưa chén cành tới liền thổi cho nguội.

Dạ Bác Vũ nhìn cô, biết trong lòng cô có chuyện, cũng ngại ở trước mặt “người ngoài” ép hỏi cô, vì thế lấy đũa bắt đầu dùng cơm.

Hoàng Gia Văn một ngụm tiếp theo một ngụm ăn cơm, đợi khi nếm qua hết thức ăn cậu mới lại mở miệng lần nữa.

“Tuy rằng mẹ tôi không nấu ăn, nhưng đây thật đúng là hương vị của mẹ mà.” Hoàng Gia Văn cảm thấy mỹ mãn thở dài một tiếng. “Cô có muốn mở quán ăn hay không? Tôi bỏ vốn, cô làm đầu bếp.”

“Em ấy còn học đại học.” Dạ Bác Vũ lạnh lùng nói.

“Vậy đã có bạn trai chưa? Nếu không ngại thì tôi tự tiến cử……” Hoàng Gia Văn hì hì cười nghiêng người về phía trước.

“Em ấy còn chưa đến hai mươi tuổi.” Dạ Bác Vũ trừng mắt liếc cậu một cái, ánh mắt sắc bén đủ để cho người bình thường sợ tới mức trốn xuống gầm bàn.

Hoàng Gia Văn lại cố tình không nhìn anh, nghiêng cả người về phía trước, thân thiện nói chuyện với Hạ Đậu Khấu.

“Năm nay tôi cũng mới hai mươi hai tuổi, thật sự không kém bao nhiêu. Huống hồ, bây giờ tôi muốn định cư ở Đài Loan, không giống Dạ Bác Vũ tháng sau sẽ xuất ngoại đi học, tôi có thể chuyên tâm ở trong nước cùng em……”

Tay Hạ Đậu Khấu cầm đũa khẽ run lên, cô nhìn Dạ Bác Vũ.

“Anh…… Muốn xuất ngoại?” Tim giống như bị kim đâm, bỗng dưng ê ẩm.

“Anh ấy không nói cho em sao? Tháng sau anh ấy sẽ sang Anh lấy bằng thạc sĩ , dự định sẽ nhấc lên một trận sóng gió ở đó đấy. Nói đến thì thật không công bằng, như anh thể trạng gầy gò, diện mạo quá nghiêm túc, con gái cảm thấy khốc, nhưng vẫn cứ muốn chủ động làm quen. Mà tôi cả ngày tươi cười thoải mái, con gái lại cảm thấy tôi không an toàn……” Hoàng Gia Văn nói một chuỗi dài.

“Cậu câm miệng cho tôi, ăn cơm!” Dạ Bác Vũ vỗ bàn thật mạnh, con ngươi đen hung ác trừng cậu.

Hoàng Gia Văn làm động tác khóa miệng, lấy đũa gấp miếng thịt bò, nhét vào miệng.

“Tôi giúp anh bới cơm.” Hạ Đậu Khấu sợ trường hợp xấu hổ, cầm lấy bát cơm màu đen của Dạ Bác Vũ, đứng dậy nhanh bước vào phòng bếp.

Anh ấy sẽ sang Anh, anh ấy sẽ sang Anh …… Những lời này cứ vọng lại trong đầu Hạ Đậu Khấu.

Cô nắm chặt bát cơm, trong lòng vội vàng xao động làm cho cô không tự chủ được bước nhanh hơn, hoàn toàn không chú ý Dạ Bác Vũ đã đứng dậy, đi theo cô vào phòng bếp.

Hạ Đậu Khấu đứng trước nồi cơm điện, lại nghĩ không ra mình vốn muốn làm gì.

Sao anh chưa từng nói với cô anh sẽ đi Anh?

Tuy rằng anh không nhất định phải nói cho cô, nhưng ngẫu nhiên anh sẽ nói chút chuyện công tác hoặc đi công tác với cô, đại sự như vậy vì sao không nói?

Dạ Bác Vũ lấy bát cơm trong tay cô, đi tới đứng bên cạnh cô.

Hạ Đậu Khấu giật mình một chút, ngửa đầu nhìn anh.

Mắt anh sáng ngời nhìn vẻ mặt mờ mịt của cô.

Hạ Đậu Khấu bỗng nhiên tránh ánh mắt của anh, xoay người rời đi.

Dạ Bác Vũ chắn trước mặt cô, nhanh chóng nhìn vào mắt cô, nghiêm túc hỏi: “Em có muốn sang Anh học đại học không?”

“Cái gì?” Hạ Đậu Khấu kinh ngạc trợn to mắt.

“Em có hứng thú với nấu ăn, ngành quản lí nhà hàng của đại học ‘Bá Minh Hàn’ rất có tiếng.” Việc này anh đã sớm tìm hiểu, nhưng vẫn không tìm ra lý do mở miệng.

Anh đi lần này, chính là hai năm, anh lo cô sống một mình ở đây, ai biết có người thừa dịp tốt mà vào hay không. Hôm nay Hoàng Gia Văn nhốn nháo một trận, nhưng lại xem như tạo cơ hội giúp anh.

Cô thất thần rõ ràng như thế, hẳn là có chút để ý anh đi.

“Em nghe rõ tôi nói gì sao?” Dạ Bác Vũ nóng nảy, hai tay cường ngạnh nắm chặt bả vai cô.

Đầu óc Hạ Đậu Khấu nóng rực, căn bản không có cách nào suy nghĩ, càng không nói đến là câu trả lời thuyết phục.

“Tôi dựa vào cái gì mà sang Anh học?” Cô kích động nói, giọng nói có chút thở gấp.

“Dì Chương có đủ tiền cung ứng cho em xuất ngoại.” Anh nói.

“Đó là tiền của bà ấy.”

“Dì ấy là mẹ em.”

“Nếu bà ấy thực sự nghĩ thế, đã sớm bàn với tôi.” Cô không muốn yêu cầu cái gì. “Huống hồ, tôi như bây giờ tốt lắm.”

Dạ Bác Vũ cúi mặt, gần đến nổi hai người đều có thể cảm nhận được hô hấp của nhau.

Hạ Đậu Khấu bối rối rũ mắt xuống, tránh ánh mắt đen như muốn nhìn thấu lòng người của anh.

“Ngẩng đầu.” Anh nói nhỏ.

“Em có nghĩ tới tương lai sao? Nghĩ chính mình sẽ tự làm việc nuôi sống bản thân sao?”

“Tôi đương nhiên nghĩ. Nhưng mà, có một số việc không phải tôi nghĩ là có thể .”

“Năm nay anh sẽ sang Anh, nếu em muốn đi, vừa hay có thể đồng hành với tôi, như vậy dì Chương cũng sẽ yên tâm .” Dạ Bác Vũ cẩn thận nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, luyến tiếc dời tầm mắt.

Hạ Đậu Khấu nhớ tới lời mẹ dặn dò lúc trước, cười khổ nói: “Anh sai rồi.” Nếu cô và Dạ Bác Vũ đồng hành, mẹ sẽ lo lắng đến nổi cả đêm không thể ngủ được……

“Có ý gì?” Dạ Bác Vũ ép hỏi.

“Không có gì, chỉ cảm thấy anh đối với tôi rất tốt, mọi chuyện đều giúp tôi suy nghĩ .” Hạ Đậu Khấu nhìn anh, tim đập mạnh loạn nhịp, sau đó cô cảm thấy mặt đều phiếm đỏ.

Ánh mắt Dạ Bác Vũ trong suốt nhìn cô chăm chú, tai anh bỗng nóng lên, cả người không được tự nhiên.

Thật sự anh phải thổ lộ với nha đầu nhỏ hơn mình năm tuổi này sao? Mấy ngày nay, cô không cảm nhận được chút dụng tâm của anh sao?

“Tôi không thích thay đổi, có em ở bên, có vẻ dễ dàng thích ứng hơn.” Dạ Bác Vũ phụng phịu nói, mặt không đổi sắc trực tiếp nói.

Thì ra là thế. Trong lòng Hạ Đậu Khấu hiện lên một tia tiếc nuối, nhưng rất nhanh đã nhận câu nói của anh. Suy nghĩ của kẻ có tiền, người bình thường quả thực không phải có khả năng tưởng tượng được!

“Tuy rằng như thế, tôi vẫn không nên đi cùng anh, người khác sẽ hiểu lầm.” Cô nói.

“Hiểu lầm cái gì?” Điều anh hi vọng nhất là người khác hiểu lầm, có thể từ giả hoá thật thì tốt.

“Anh biết mà.”

“Tôi không sao cả.” Dạ Bác Vũ bỗng nhiên cười nham nhở.

Hạ Đậu Khấu nhìn anh cười, một đạo đỏ ửng từ cổ dâng lên, cô bỗng dưng chần chừ mở mắt, nhưng lại không có cách nào nhìn thẳng vào mắt anh.

Nhưng cô không nên suy nghĩ miên man về anh như vậy! Bởi vì cô không có tư cách……

“Tôi thì có là gì, dù sao quan hệ chúng ta không phải chủ tớ, không phải thân nhân, bạn bè, có lẽ ba loại quan hệ trên đều có một ít, mà như vậy vẫn không đủ để cho tôi đi theo anh sang Anh.” Hạ Đậu Khấu nói xong, vội vàng bưng bát cơm của anh lên, đi ra phòng bếp.

Dạ Bác Vũ nhìn bóng dáng của cô, anh nắm chặt quyền, khuôn mặt buộc chặt. Anh không còn cách nào khác hối thúc mình nói thật chân tình của mình trước mặt cô.

Nguyên bản muốn đợi cô dần dần mở cửa trái tim, anh có thể tự nhiên biểu đạt tâm ý của anh với cô. Nhưng cô thủy chung lẳng lặng như nước với anh, cứ như thế này làm sao không khiến anh sốt ruột?

Anh không thể vĩnh viễn làm thân sĩ được, trừ khi cô thật sự –

Không thích anh

Chương 3
Một tháng sau –

Hạ Đậu Khấu ngồi trước bàn trong phòng mình, nhìn bồn
<<1 ... 56789 ... 23>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
166/1002
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT