Tiểu thuyết - Hotgirl lưu lạc giang hồ
Lượt xem : |
mặt cũng phẫn nộ tới cựcđiểm .
Chỉ thấy đạo bào nửa thândưới của Tuệ Tâm sư thái bị vén lên , thân dưới đầy máu tươi , chothấy khi còn sống từng bị chà đạp , cảnh tượng bi thảng khiến ngườikhác không đành lòng nhìn.
“Chuyện này …Tại sao có thểnhư vậy …” Hai tay Hoàng Thi hàm che mặt , nói gì cũng không muốn liếcmắt nhìn một cái .
“Thiên a !” Mộ Dung Tuấn ngửamặt lên trời gào to , tiếng gào vang vọng trời đêm “Có dũng khí ngươitìm một mình ta là được , tội gì tổn thương đến người vô tội …”
So với phản ứng của bọn họ, A Lãng lại bình tĩnh hơn nhiều , lập tức kiểm tra thi thể Tuệ Tâmsư thái , không hề ngại lễ nghi nam nữ.
A Lãng vương tay quét một vếtmáu trên mặt đất , để sát mũi ngửi , biểu tình trên mặt đầy quỷ dị.
Máu tươi trên mặt đất đã đông, suy nghĩ rõ tình trạng Tuệ Tâm sư thái hẳn là đã chết được mộtlát , tuyệt đối không phải vừa mới chết , như vậy …
Suy nghĩ đến đây , A Lãng độtnhiên kinh hô một tiếng “Nguy rồi ! Bạch Mộc đại sư !” Lập tức đứngbật dậy , như một mũi tên đã căng , bay vút khỏi phòng .
Như dự đoán , Bạch Mộc đạisư quả nhiên đã mất mảng chết thảm , tình trạng chết so với Tuệ Tâmsư thái cũng không khá hơn chút nào .
“Hay cho một chướng nhãnpháp* (thủ đoạn che mắt người khác) …” Mộ Dung Tuấn theo sau đến ,nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu .
Tống Thất Đao này không chỉcó thủ đoạn hung tàn , đầu óc hiển nhiên cũng không tồi . Thần sắcHoàng Thi Hàm khẽ biến , thì thào nói “Xem ra đã đến lúc phi đao thứbảy xuất hiện … Chính là một trận chiến rung trời . Việc đã đếnnước này , Hoàng cô nương cũng không cần lo lắng .” Mộ Dung Tuấn ưỡnngực , hào khí ngất trời nói “Mục tiêu của hắn là Mộ Dung Tuấn ta ,để người vô tội tránh tiếp tục chịu tổn thương , tại hạ đề nghịnhị vị tạm thời rời khỏi Mộ Dung sơn trang , chờ đến sau khi đao thứbảy xuất hiện …”
Hoàng Thi Hàm cắt đứt lờicủa hắn “Mộ Dung công tử nói vậy sai rồi ! Sau hơn mười ngày , chúngta đã tổn thất mất bốn cao nhân tuyệt thế , nếu chúng ta chịu thuanhư vậy , chẳng phải khiến cho giang hồ chê cười sao .”
Mộ Dung Tuấn thở dài mộttiếng “Tại hạ lo lắng cho an nguy của Hoàng cô nương và A Lãng huynh.Một mạng hèn này của tại hạ , cho dù mất đi cũng không luyến tiếc”
Hoàng Thi Hàm còn chưa kịpnói , A Lãng ngồi xổm trên mặt đất bỗng nhiên mở miệng “Hai vị cólời gì có thể đi ra bên ngoài nói được hay không , ta muốn một mìnhsuy nghĩ lại rõ ràng việc này”
“Hả ?” Mộ Dung Tuấn sững sờ“A Lãng huynh có phải có phát hiện gì hay không ?”
A Lãng lắc đầu “Tạm tờikhông có , nói không chừng chờ một chút thì có”
“Vậy thì tốt quá ..” Mộ DungTuấn cuối cùng cũng có một tia cười ngày thường không thấy . “Mộtkhi đã như vậy , thứ cho tại hạ xin được cáo lui trước . Hi vọng nhanhchóng có được tin tốt từ A Lãng huynh”
Thấy Mộ Dung Tuấn nói thế ,Hoàng Thi Hàm cũng không tiện nói gì , hai người cứ vật rất nhnahrời khỏi phòng , trong một thoáng , trong phòng của Bạch Mộc đại sưchỉ còn mình A Lãng .
A Lãng đem tầm mắt từ từchuyển dời đến trên người Bạch Mộc đại sư , bản thân dần dần chìmtrong suy nghĩ .
Nguyên nhân chết của Bạch Mộcđại sư cũng không có chỗ nào khác thường , chỉ là đơn thuần trúnghai kiếm , một cái ở ngay tim , một cái ở thắt lưng ; tất cả đềuthuộc điểm trí mạng .
“Đại sư , ngươi đã từng thấyta lớn lên , hiện giờ ngươi gặp bất trắc, chết không nhắm mắt , ALãng ta giờ này xin thề với trời , nhất định sẽ tự tay giết tên súcsinh kia báo thù cho ngươi…” Nói xong , A Lãng kìm lòng không được chảyxuống giọt lệ anh hùng .
“Nếu ngươi ở dưới có linh ,thỉnh giúp ta sớm tìm được tê súc sinh kia .” A Lãng chìa tay phải runrẩy , cố gắng khép hai mắt của Bạch Mộc địa sư , nhưng thử một lầnrồi lại một lần , cặp mắt của Bạch Mộc đại sư đã chết vẫn khôngchịu nhắm lại .
Tại sao có thể như vậy được? A Lãng mê muội .
Theo lý mà nói , ngay khi ALãng dùng chút nội lực thì chỉ cần vuốt mặt Bạch Mộc đại sư thìhai mắt chết không nhắm kia sẽ thuận thế nhắm lại , hay là trong nàycòn có ẩn tình nào đó ?
A Lãng rèn luyện trên gianghồ tuy rằng chỉ có hơn hai năm , nhưng sơ trí của hắn khẳng định hơnvài phần so với những người đã ở trên giag hồ lâu lăm . Hắn chợt nhớtới một truyện giang hồ từ rất lâu .
“Đại sư , nếu như có mạophạm di thể của người , A Lãng lúc này xin lỗi trước .” A Lãngnghiêng người một cái , liên tiếp gõ hai cái vào đầu , sau đó mớichìa hai tay , vươn tới trước ngực áo cà sa của y .
Hai tay của A Lãng chưa chạmđến Bạch Mộc đại sư thì đã thấy thất khổng *(thất khổng là ám chỉbảy lỗ , hai tai , hai lỗ mũi , hai mắt , miệng) của Bạch Mộc đại sưđột nhiên tràn ra máu tươi , sau đó hai mắt từ từ hạ xuống … cuốicùng khép lại .
Hay là vấn đề ở chỗ này ?Tim A Lãng đột nhiên đập mạnh , tinh thần toàn thân cũng cảnh giác .
Cởi áo cà sa của Bạch Mộcđại sư , A Lãng cẩn thận tìm manh mối vun vặt có thể bỏ sót , đángtiếc cuối cùng vẫn không thu hoạc được gì .
Vết thương trí mạng ở ngựcvà thắt lưng , nhưng khi A Lãng ngưng thần tiếp tục nhìn tỉ mỉ thìđột nhiên phát hiện ra một chỗ kỳ quái .
Ngực Bạch Mộc đại sư bịxuyên thủng , lưu lại một vết thương rộng chừng gần một tấc mà vếtthương ở thắt lưng chỉ có nửa tấc , sâu gần nội tạng . Nói cáchkhác , sát hại Bạch Mộc đại sư có đến hai thanh kiếm độ rộng khácnhau , lực đạo cũng không giống nhau .
Nhìn khắp giang hồ nhữngngười sử sụng song kiếm nhưng lại dùng kiếm có điểm bất đồng nhưvậy nửa người cũng không có , nếu như vậy , Tống Thất Đao không phảilà một người , mà là còn có đồng đảng .
A Lãng suy nghĩ cẩn thận vềnhững gì bản thân thấy vừa rồi trong phòng Tuệ Tâm sư thái , lập tứclại phát hiện ra một kết luận không tầm thường .
Tuệ Tâm sư thái dù sao cũnglà thuộc nữ lưu , khẳng định không ai khinh nhờn thi thể của bà , chỉvì vết máu đông lại khiến cho A Lãng có một tia linh cảm , mới cóthể nghĩ đến mục tiêu chân chính của Tống Thất Đao kỳ thật là BạchMộc đại sư ; còn Tuệ Tâm sư thái sớm đã chết được một lúc.
Địa điểm khác nhau , đốitượng khác nhau … Tống Thất Đao rốt cuộc muốn làm gì ? Mục đíchthực sự thật ra là gì ?
Chẳng lẽ mục tiêu chân chínhcủa hắn là nhân tài đến viện trợ ? Kế tiếp liệu có phảo mình maykhông ? A Lãng mãi không nghĩ ra nguyên cớ .
A Lãng từ trong suy nghĩ trởlại thực tại , sau khi mặt lại áo cà sa cho Bạch Mộc đại sư mới từtừ đứng lên , ánh mắt nhìn xung quanh một lượt , cuối cùng cũng khôngcó thu hoạch,
Đúng rồi ! Không bằng mìnhquay lại chỗ Tuệ Tâm sư thái nhìn một chút , nói không chừng còn cóthể phát hiện ra gì mới . A Lãng lén lút bước ra cửa , như một cơngió hướng về Đông sương phòng .
Chương 8
Phi đao thứ bảy sắp xuấthiện .
Bên trong đình tứ giác ở hậuviện của Mộ Dung sơn trang . Trên bàn đá tuy rằng bầy đủ rượu vàthức ăn , mọi người trước mặt tươi cười , nhưng bất kể là ai cũng cóthể cảm nhận được vẻ trầm lặng tiêu điều .
Tối nay không sao , có trăng ,trong không khí thoảng thoảng bùn cỏ cùng hương đất thơm .
“Chúng ta cạn một ly” Mộ DungTuấn giơ chén rượu lên , một ngụm uống cạn “Có lẽ qua đêm nay , MộDung thế gia sẽ là một từ trong lịch sử , không bằng hôm nay chúng takhông say không về …” Trên mặt hắn tuy rằng mang theo vẻ tươi cười nhưngnó lại thập phần chua sót .
Hoàng Thi Hàm uống một ngụm, từ từ đặt chén rượu xuống “Mộ Dung công tử không nên đa sự lo ngại, bên trong trang giờ phút này phòng thủ kiên cố , hơn nữa còn cóchúng ta làm bạn , tạc tử kia nhất định biết khó mà lui , không dámlỗ mãng .”
“N
Chỉ thấy đạo bào nửa thândưới của Tuệ Tâm sư thái bị vén lên , thân dưới đầy máu tươi , chothấy khi còn sống từng bị chà đạp , cảnh tượng bi thảng khiến ngườikhác không đành lòng nhìn.
“Chuyện này …Tại sao có thểnhư vậy …” Hai tay Hoàng Thi hàm che mặt , nói gì cũng không muốn liếcmắt nhìn một cái .
“Thiên a !” Mộ Dung Tuấn ngửamặt lên trời gào to , tiếng gào vang vọng trời đêm “Có dũng khí ngươitìm một mình ta là được , tội gì tổn thương đến người vô tội …”
So với phản ứng của bọn họ, A Lãng lại bình tĩnh hơn nhiều , lập tức kiểm tra thi thể Tuệ Tâmsư thái , không hề ngại lễ nghi nam nữ.
A Lãng vương tay quét một vếtmáu trên mặt đất , để sát mũi ngửi , biểu tình trên mặt đầy quỷ dị.
Máu tươi trên mặt đất đã đông, suy nghĩ rõ tình trạng Tuệ Tâm sư thái hẳn là đã chết được mộtlát , tuyệt đối không phải vừa mới chết , như vậy …
Suy nghĩ đến đây , A Lãng độtnhiên kinh hô một tiếng “Nguy rồi ! Bạch Mộc đại sư !” Lập tức đứngbật dậy , như một mũi tên đã căng , bay vút khỏi phòng .
Như dự đoán , Bạch Mộc đạisư quả nhiên đã mất mảng chết thảm , tình trạng chết so với Tuệ Tâmsư thái cũng không khá hơn chút nào .
“Hay cho một chướng nhãnpháp* (thủ đoạn che mắt người khác) …” Mộ Dung Tuấn theo sau đến ,nghiến răng nghiến lợi phun ra một câu .
Tống Thất Đao này không chỉcó thủ đoạn hung tàn , đầu óc hiển nhiên cũng không tồi . Thần sắcHoàng Thi Hàm khẽ biến , thì thào nói “Xem ra đã đến lúc phi đao thứbảy xuất hiện … Chính là một trận chiến rung trời . Việc đã đếnnước này , Hoàng cô nương cũng không cần lo lắng .” Mộ Dung Tuấn ưỡnngực , hào khí ngất trời nói “Mục tiêu của hắn là Mộ Dung Tuấn ta ,để người vô tội tránh tiếp tục chịu tổn thương , tại hạ đề nghịnhị vị tạm thời rời khỏi Mộ Dung sơn trang , chờ đến sau khi đao thứbảy xuất hiện …”
Hoàng Thi Hàm cắt đứt lờicủa hắn “Mộ Dung công tử nói vậy sai rồi ! Sau hơn mười ngày , chúngta đã tổn thất mất bốn cao nhân tuyệt thế , nếu chúng ta chịu thuanhư vậy , chẳng phải khiến cho giang hồ chê cười sao .”
Mộ Dung Tuấn thở dài mộttiếng “Tại hạ lo lắng cho an nguy của Hoàng cô nương và A Lãng huynh.Một mạng hèn này của tại hạ , cho dù mất đi cũng không luyến tiếc”
Hoàng Thi Hàm còn chưa kịpnói , A Lãng ngồi xổm trên mặt đất bỗng nhiên mở miệng “Hai vị cólời gì có thể đi ra bên ngoài nói được hay không , ta muốn một mìnhsuy nghĩ lại rõ ràng việc này”
“Hả ?” Mộ Dung Tuấn sững sờ“A Lãng huynh có phải có phát hiện gì hay không ?”
A Lãng lắc đầu “Tạm tờikhông có , nói không chừng chờ một chút thì có”
“Vậy thì tốt quá ..” Mộ DungTuấn cuối cùng cũng có một tia cười ngày thường không thấy . “Mộtkhi đã như vậy , thứ cho tại hạ xin được cáo lui trước . Hi vọng nhanhchóng có được tin tốt từ A Lãng huynh”
Thấy Mộ Dung Tuấn nói thế ,Hoàng Thi Hàm cũng không tiện nói gì , hai người cứ vật rất nhnahrời khỏi phòng , trong một thoáng , trong phòng của Bạch Mộc đại sưchỉ còn mình A Lãng .
A Lãng đem tầm mắt từ từchuyển dời đến trên người Bạch Mộc đại sư , bản thân dần dần chìmtrong suy nghĩ .
Nguyên nhân chết của Bạch Mộcđại sư cũng không có chỗ nào khác thường , chỉ là đơn thuần trúnghai kiếm , một cái ở ngay tim , một cái ở thắt lưng ; tất cả đềuthuộc điểm trí mạng .
“Đại sư , ngươi đã từng thấyta lớn lên , hiện giờ ngươi gặp bất trắc, chết không nhắm mắt , ALãng ta giờ này xin thề với trời , nhất định sẽ tự tay giết tên súcsinh kia báo thù cho ngươi…” Nói xong , A Lãng kìm lòng không được chảyxuống giọt lệ anh hùng .
“Nếu ngươi ở dưới có linh ,thỉnh giúp ta sớm tìm được tê súc sinh kia .” A Lãng chìa tay phải runrẩy , cố gắng khép hai mắt của Bạch Mộc địa sư , nhưng thử một lầnrồi lại một lần , cặp mắt của Bạch Mộc đại sư đã chết vẫn khôngchịu nhắm lại .
Tại sao có thể như vậy được? A Lãng mê muội .
Theo lý mà nói , ngay khi ALãng dùng chút nội lực thì chỉ cần vuốt mặt Bạch Mộc đại sư thìhai mắt chết không nhắm kia sẽ thuận thế nhắm lại , hay là trong nàycòn có ẩn tình nào đó ?
A Lãng rèn luyện trên gianghồ tuy rằng chỉ có hơn hai năm , nhưng sơ trí của hắn khẳng định hơnvài phần so với những người đã ở trên giag hồ lâu lăm . Hắn chợt nhớtới một truyện giang hồ từ rất lâu .
“Đại sư , nếu như có mạophạm di thể của người , A Lãng lúc này xin lỗi trước .” A Lãngnghiêng người một cái , liên tiếp gõ hai cái vào đầu , sau đó mớichìa hai tay , vươn tới trước ngực áo cà sa của y .
Hai tay của A Lãng chưa chạmđến Bạch Mộc đại sư thì đã thấy thất khổng *(thất khổng là ám chỉbảy lỗ , hai tai , hai lỗ mũi , hai mắt , miệng) của Bạch Mộc đại sưđột nhiên tràn ra máu tươi , sau đó hai mắt từ từ hạ xuống … cuốicùng khép lại .
Hay là vấn đề ở chỗ này ?Tim A Lãng đột nhiên đập mạnh , tinh thần toàn thân cũng cảnh giác .
Cởi áo cà sa của Bạch Mộcđại sư , A Lãng cẩn thận tìm manh mối vun vặt có thể bỏ sót , đángtiếc cuối cùng vẫn không thu hoạc được gì .
Vết thương trí mạng ở ngựcvà thắt lưng , nhưng khi A Lãng ngưng thần tiếp tục nhìn tỉ mỉ thìđột nhiên phát hiện ra một chỗ kỳ quái .
Ngực Bạch Mộc đại sư bịxuyên thủng , lưu lại một vết thương rộng chừng gần một tấc mà vếtthương ở thắt lưng chỉ có nửa tấc , sâu gần nội tạng . Nói cáchkhác , sát hại Bạch Mộc đại sư có đến hai thanh kiếm độ rộng khácnhau , lực đạo cũng không giống nhau .
Nhìn khắp giang hồ nhữngngười sử sụng song kiếm nhưng lại dùng kiếm có điểm bất đồng nhưvậy nửa người cũng không có , nếu như vậy , Tống Thất Đao không phảilà một người , mà là còn có đồng đảng .
A Lãng suy nghĩ cẩn thận vềnhững gì bản thân thấy vừa rồi trong phòng Tuệ Tâm sư thái , lập tứclại phát hiện ra một kết luận không tầm thường .
Tuệ Tâm sư thái dù sao cũnglà thuộc nữ lưu , khẳng định không ai khinh nhờn thi thể của bà , chỉvì vết máu đông lại khiến cho A Lãng có một tia linh cảm , mới cóthể nghĩ đến mục tiêu chân chính của Tống Thất Đao kỳ thật là BạchMộc đại sư ; còn Tuệ Tâm sư thái sớm đã chết được một lúc.
Địa điểm khác nhau , đốitượng khác nhau … Tống Thất Đao rốt cuộc muốn làm gì ? Mục đíchthực sự thật ra là gì ?
Chẳng lẽ mục tiêu chân chínhcủa hắn là nhân tài đến viện trợ ? Kế tiếp liệu có phảo mình maykhông ? A Lãng mãi không nghĩ ra nguyên cớ .
A Lãng từ trong suy nghĩ trởlại thực tại , sau khi mặt lại áo cà sa cho Bạch Mộc đại sư mới từtừ đứng lên , ánh mắt nhìn xung quanh một lượt , cuối cùng cũng khôngcó thu hoạch,
Đúng rồi ! Không bằng mìnhquay lại chỗ Tuệ Tâm sư thái nhìn một chút , nói không chừng còn cóthể phát hiện ra gì mới . A Lãng lén lút bước ra cửa , như một cơngió hướng về Đông sương phòng .
Chương 8
Phi đao thứ bảy sắp xuấthiện .
Bên trong đình tứ giác ở hậuviện của Mộ Dung sơn trang . Trên bàn đá tuy rằng bầy đủ rượu vàthức ăn , mọi người trước mặt tươi cười , nhưng bất kể là ai cũng cóthể cảm nhận được vẻ trầm lặng tiêu điều .
Tối nay không sao , có trăng ,trong không khí thoảng thoảng bùn cỏ cùng hương đất thơm .
“Chúng ta cạn một ly” Mộ DungTuấn giơ chén rượu lên , một ngụm uống cạn “Có lẽ qua đêm nay , MộDung thế gia sẽ là một từ trong lịch sử , không bằng hôm nay chúng takhông say không về …” Trên mặt hắn tuy rằng mang theo vẻ tươi cười nhưngnó lại thập phần chua sót .
Hoàng Thi Hàm uống một ngụm, từ từ đặt chén rượu xuống “Mộ Dung công tử không nên đa sự lo ngại, bên trong trang giờ phút này phòng thủ kiên cố , hơn nữa còn cóchúng ta làm bạn , tạc tử kia nhất định biết khó mà lui , không dámlỗ mãng .”
“N
Bài viết liên quan!