Tiểu thuyết Hôn Mê Liền Cưới Anh-full
Lượt xem : |
/>
Miễn cưỡng mở mắt ra, thấy Cao Phàm tinh thần sảng khoái, tôi tận đáy lòng ấm ức, làm sao hắn lại lên tinh thần như thế, còn tôi phải sống dở chết dở thế này?
"Em nói. . . . . ." Tôi miễn cưỡng hỏi: “Kỳ thật anh đã để ý em từ lâu đúng không? Vì...ưm ...cấm dục đã lâu rồi phải không?Thật ra anh đã yêu em rồi?"
"Đúng vậy!" Cao Phàm thành thậtvtrả lời.
Ôi. . . . . . Con người đúng là một loài động vật kì lạ, lúc người khác phủ nhận vấn đề của họ thì có lẽ họ thấy không có gì, nhưng mà lúc người ta thừa nhận thì lại có cảm giác lạ lẫm.
". . . . . ." Như vậy muốn tôi hỏi tiếp thế nào đây?
Cao Phàm đem tôi kéo vào trong ngực, xấu xa nói: "Nếu em không im lặng mà ng..., anh không ngại làm vận động trước khi ngủ đâu nhé."
"OK! Đại gia! Tiểu nhân lập tức ngậm miệng lại!" Tôi không muốn liều chết đặt câu hỏi đâu, tuy nhiên tôi rất muốn biết tại sao ngày hôm ấy hắn tại sao xuất hiện trong tiệm Ngưu Lang. . . . . .
Một giây trước khi say ngủ, tôi đột nhiên nhớ tới tại sao hai ngày nay tôi không cảm thấy đói khát? Xem ra hẳn là trong lúc đang mơ màng được Cao Phàm cho ăn lại thuận tiện tắm rửa cho. . . . . .
Nghĩ đến cái tên này, tôi bất giác mỉm cười mà chìm vào giấc ngủ.
Sáng thứ hai, tôi là bị Cao Phàm hôn đến tỉnh, hơn nữa dưới sự trợ giúp của hắ, tôi mặc xong quần áo, ăn no bữa sáng, đúng giờ ra cửa.
Đến công ty, tôi cuối cùng cũng tỉnh táo lại. Đi vào văn phòng, tôi đột nhiên cảm thấy tất cả mọi người đang nhìn tôi, chẳng lẽ như trong sách viết, sau khi XXO lại hấp dẫn như thế sao?
Tôi vào chỗ, Ngữ Tình lập tức áp sát tôi, thần bí hỏi nhỏ: "Thứ Sáu tuần trước có người thấy cậu vào tiệm Ngưu Lang đó nha! Thật hay giả đấy? Cảm giác như thế nào?"
Tôi đổ mồ hôi. . . . . . Thì ra bọn họ thấy tôi vừa mới bước vào liền nhìn chằm chằm là vì lý do này. . . . . .
Tôi mỉm cười ngọt ngào, nhìn với bọn họ nói: "Bí mật! Không nói cho mấy người biết!"
Trong nháy mắt khiển trách nổi lên bốn phía. Sao nào? Cắn tôi đi?
Lúc tôi cúi đầu chuẩn bị đánh chữ, Ngữ Tình đột nhiên như phát hiện đại lục mố mờ ám thét lên: "Tiểu Nhã! Chồng cậu thật mãnh liệt nha! Ấn một trái dâu tây to như vậy !" Vừa nói vừa vào cổ tôi.
Đột nhiên da đầu run lên, tôi tranh thủ thời gian tìm cái gương soi một chút, quả nhiên trông thấy trái dâu siêu lớn kia.
Buổi sáng tỉnh lại thấy cổ đau buốt, thì ra là kiệt tác của Cao Phàm, tôi dám dùng đầu cam đoan, hắn giờ phút này nhất định đang cười trộm!
Không đúng!
Giờ phút này Cao Phàm nhất định đang quang minh chính đại mà cười!
Nói H thì có vẻ không H lắm đâu nhỉ, nhưng mình cũng phải warn vì có cảnh XXO.
Cảm nhận: Chap này hai anh chị lẫn tác giả YY quá không biết ai là sói, mà ai là cừu nữa. Thật ra thì anh Phàm cũng không hiền như mình nghĩ ^^. Nhưng mà cũng khá hài cả nhà nhỉ....
Chương 19: Thu phục Cao Nhân
Mùa thu tháng mười, kì nghỉ quốc khánh chờ mong đã lâu cũng đến rồi.
Với tôi mà nói, kể từ ngày mồng một tháng năm, ngày nào cũng nhìn lịch chờ đến tháng này. Phải biết rằng không cần phải đi làm mỗi sớm, không cần nhìn đến máy tính ở văn phòng, cũng không cần phải nhìn sắc mặt Thần giữ cửa họ Tống kia, là chuyện sung sướng đến mức muốn bay lên cỡ nào!
Một khắc trước tôi còn đang tính toán cùng Mạc Tuyên, An Thiến, chị Anna và Quan Duẫn Phi gặp nhau, thuận tiện K vài bữa đại tiệc, sao biết khắc này lại ngồi trước mặt ông nội Cao mà chơi cờ vây.
Ông nội có tôi hầu cờ vui sướng đến mức miệng không thể khép lại được, mà tôi thì khó chịu đến bĩu ra cái miệng nhỏ nhắn. Không phải là khó chịu hay không thích hầu cờ nội, mà là khó chịu khi không gặp được lũ bạn xấu xa kia.
An Thiến, tiếp viên hàng không, vì vị cơ trưởng đẹp trai, rõ ràng chủ động xếp thêm lịch bay; Mạc Tuyên, luật sư, vì vụ kiện của anh khoá trên, cùng nhau nghiên cứu; Anna tỷ cùng bạn trai đi nước ngoài du lịch; về phần Quan Duẫn Phi tên Gay chất lượng tốt này, dùng lí do tránh né trong nhà thúc hôn, thực ra là chạy tới Pháp cùng bạn trai Nghiêm Lạc cặp kè.
Thật sự là quá đủ rồi, nghĩ làm sao cũng thật khó chịu, một đám bạn xấu xa! Tôi cứ chìm vào suy tưởng, một luồng sát khí bất giác phát ra lúc nào không hay.
"Nhóc con. . . . . . Sát khí rất nặng nha. . . . . ." Nội nhỏ giọng bảo.
"Phải không ạ?" Tôi ngẩng đầu ngọt ngào nhìn ông cười: “Vậy thì thật ngại quá ! Người thua mất rồi!"
Theo động tác hạ tay xuống, ông nội đùa hét lên một tiếng, ồn ào cường điệu.
Tôi thì không sao cả nha, đáng tiếc bị mẹ Cao đích thân gọi ăn cơm tối.
Ông nội Cao không sợ trời không sợ đất, lại sợ nhất mẹ Cao tức giận, về phần nguyên nhân, ông chết cũng không nói cho tôi biết. Tôi nhìn ông nháy mắt ra hiệu nhún nhún vai, cười híp mắt kéo tay mẹ Cao cùng nhau xuống lầu ăn cơm. Phải biết rằng, bây giờ niềm an ủi tâm hồn đang tổn thương của tôi chỉ có thể là tay nghề nấu ăn cao siêu của mẹ Cao mà thôi.
Ăn thức ăn tình yêu của mẹ Cao, cuối cùng sát khí của tôi cũng hạ xuống được một ít, cả đêm Cao Phàm đều ân cần giúp tôi lấy đĩa rau, làm tôi ngoan ngoãn đi một chút. Không khí buổi tối quả không tệ, không được hoàn mỹ lúc nào cũng bị em trai Cao phàm nhìn đăm đăm, làm tôi có chút khó tiêu.
Cao Nhân sùng bái Cao Phàm tôi biết, Cao Nhân không thích tôi, tôi cũng biết nốt, cho nên làm tôi vô cùng đau đầu.
Đã bị lũ bạn xấu xa kia cho leo cây, tôi đây tự tiêu khiển vậy, thực hiện kế hoạch thu phục Cao Nhân là tốt rồi.
Trong đầu hiện lên ý nghĩ này, tôi lập tức nhìn Cao Nhân cái người đang cắm đầu ăn cơm kia âm hiểm cười, nó vô thức rùng mình một cái.
Sau khi ăn xong, mọi người cùng nhau đến phòng khách nói chuyện phiếm.
Cao Hân chị hai Cao Phàm đang mang thai, sắp sinh. Tôi và Cao Hân cảm tình rất tốt, so với Cao Nhân thích giận dỗi kia thì tốt hơn rất nhiều. Mọi người đều nói phụ nữ khi mang thai sẽ biến đổi, đối với Cao Hân đang ngồi trước mặt vẫn là xinh đẹp như vậy, hơn nữa tinh thần sáng láng, mặt mày hồng hào, làm cho người ta nhìn vào có một loại cảm giác hạnh phúc. Thật muốn biết người đàn ông của Cao Hân, cũng là anh rể của tôi, cái người tên là Âu Dương kia là ai.
Ba người phụ nữ thì làm nên một cái chợ, hơn nữa phải biết rằng phụ nữ mà nhốt chung một chỗ thì sẽ tám không hết chuyện, hôm nay chúng tôi ba nữ nhân nhà họ Cao trò chuyện vô cùng cao hứng.
Bỗng nhiên, một hồi chuông duyên dáng cao vút vang lên, Cao Hân vẻ mặt hạnh phúc tiếp điện thoại. Nhìn một chút cũng biết nàng và Anna đang trò chuyện.
"Tiểu Nhã, em không phải luôn muốn thấy anh rể sao?" Chấm dứt trò chuyện, Cao Hân hỏi tôi.
Hai tôi mắt tỏa sáng, liên tục gật đầu.
"Có cơ hội rồi!" Cao Hân nghịch ngợm nhìn về phía tôi nháy mắt mấy cái.
Trong thời gian chờ đợi, tôi vừa chờ vừa hưng phấn, không biết qua bao lâu, nam chủ rốt cục cũng khoan thai đến chậm.
Nhìn gương mặt đẹp trai quen thuộc, thiếu chút nữa tôi đã lên tiếng thét để thổ lộ cảm xúc giờ phút này! Bởi vì! Anh rể của tôi! Cái người họ Âu Dương kia! Chính là —— Âu Dương Quyền! Âu Dương đại ca!
Âu Dương đại ca hình như đã lường trước cơ hội gặp tôi, thần sắc tự nhiên nhìn tôi chào hỏi. Tôi lúc ấy vô cùng kích động luôn, là loại tha hương gặp được đồng hương, đồng hương gặp được đồng hương, hai mắt lưng tròng, làm tôi thiếu chút nữa chạy tới ôm thật chặt anh.
Cao Hân và mọi người đối với việc tôi cùng
"Em nói. . . . . ." Tôi miễn cưỡng hỏi: “Kỳ thật anh đã để ý em từ lâu đúng không? Vì...ưm ...cấm dục đã lâu rồi phải không?Thật ra anh đã yêu em rồi?"
"Đúng vậy!" Cao Phàm thành thậtvtrả lời.
Ôi. . . . . . Con người đúng là một loài động vật kì lạ, lúc người khác phủ nhận vấn đề của họ thì có lẽ họ thấy không có gì, nhưng mà lúc người ta thừa nhận thì lại có cảm giác lạ lẫm.
". . . . . ." Như vậy muốn tôi hỏi tiếp thế nào đây?
Cao Phàm đem tôi kéo vào trong ngực, xấu xa nói: "Nếu em không im lặng mà ng..., anh không ngại làm vận động trước khi ngủ đâu nhé."
"OK! Đại gia! Tiểu nhân lập tức ngậm miệng lại!" Tôi không muốn liều chết đặt câu hỏi đâu, tuy nhiên tôi rất muốn biết tại sao ngày hôm ấy hắn tại sao xuất hiện trong tiệm Ngưu Lang. . . . . .
Một giây trước khi say ngủ, tôi đột nhiên nhớ tới tại sao hai ngày nay tôi không cảm thấy đói khát? Xem ra hẳn là trong lúc đang mơ màng được Cao Phàm cho ăn lại thuận tiện tắm rửa cho. . . . . .
Nghĩ đến cái tên này, tôi bất giác mỉm cười mà chìm vào giấc ngủ.
Sáng thứ hai, tôi là bị Cao Phàm hôn đến tỉnh, hơn nữa dưới sự trợ giúp của hắ, tôi mặc xong quần áo, ăn no bữa sáng, đúng giờ ra cửa.
Đến công ty, tôi cuối cùng cũng tỉnh táo lại. Đi vào văn phòng, tôi đột nhiên cảm thấy tất cả mọi người đang nhìn tôi, chẳng lẽ như trong sách viết, sau khi XXO lại hấp dẫn như thế sao?
Tôi vào chỗ, Ngữ Tình lập tức áp sát tôi, thần bí hỏi nhỏ: "Thứ Sáu tuần trước có người thấy cậu vào tiệm Ngưu Lang đó nha! Thật hay giả đấy? Cảm giác như thế nào?"
Tôi đổ mồ hôi. . . . . . Thì ra bọn họ thấy tôi vừa mới bước vào liền nhìn chằm chằm là vì lý do này. . . . . .
Tôi mỉm cười ngọt ngào, nhìn với bọn họ nói: "Bí mật! Không nói cho mấy người biết!"
Trong nháy mắt khiển trách nổi lên bốn phía. Sao nào? Cắn tôi đi?
Lúc tôi cúi đầu chuẩn bị đánh chữ, Ngữ Tình đột nhiên như phát hiện đại lục mố mờ ám thét lên: "Tiểu Nhã! Chồng cậu thật mãnh liệt nha! Ấn một trái dâu tây to như vậy !" Vừa nói vừa vào cổ tôi.
Đột nhiên da đầu run lên, tôi tranh thủ thời gian tìm cái gương soi một chút, quả nhiên trông thấy trái dâu siêu lớn kia.
Buổi sáng tỉnh lại thấy cổ đau buốt, thì ra là kiệt tác của Cao Phàm, tôi dám dùng đầu cam đoan, hắn giờ phút này nhất định đang cười trộm!
Không đúng!
Giờ phút này Cao Phàm nhất định đang quang minh chính đại mà cười!
Nói H thì có vẻ không H lắm đâu nhỉ, nhưng mình cũng phải warn vì có cảnh XXO.
Cảm nhận: Chap này hai anh chị lẫn tác giả YY quá không biết ai là sói, mà ai là cừu nữa. Thật ra thì anh Phàm cũng không hiền như mình nghĩ ^^. Nhưng mà cũng khá hài cả nhà nhỉ....
Chương 19: Thu phục Cao Nhân
Mùa thu tháng mười, kì nghỉ quốc khánh chờ mong đã lâu cũng đến rồi.
Với tôi mà nói, kể từ ngày mồng một tháng năm, ngày nào cũng nhìn lịch chờ đến tháng này. Phải biết rằng không cần phải đi làm mỗi sớm, không cần nhìn đến máy tính ở văn phòng, cũng không cần phải nhìn sắc mặt Thần giữ cửa họ Tống kia, là chuyện sung sướng đến mức muốn bay lên cỡ nào!
Một khắc trước tôi còn đang tính toán cùng Mạc Tuyên, An Thiến, chị Anna và Quan Duẫn Phi gặp nhau, thuận tiện K vài bữa đại tiệc, sao biết khắc này lại ngồi trước mặt ông nội Cao mà chơi cờ vây.
Ông nội có tôi hầu cờ vui sướng đến mức miệng không thể khép lại được, mà tôi thì khó chịu đến bĩu ra cái miệng nhỏ nhắn. Không phải là khó chịu hay không thích hầu cờ nội, mà là khó chịu khi không gặp được lũ bạn xấu xa kia.
An Thiến, tiếp viên hàng không, vì vị cơ trưởng đẹp trai, rõ ràng chủ động xếp thêm lịch bay; Mạc Tuyên, luật sư, vì vụ kiện của anh khoá trên, cùng nhau nghiên cứu; Anna tỷ cùng bạn trai đi nước ngoài du lịch; về phần Quan Duẫn Phi tên Gay chất lượng tốt này, dùng lí do tránh né trong nhà thúc hôn, thực ra là chạy tới Pháp cùng bạn trai Nghiêm Lạc cặp kè.
Thật sự là quá đủ rồi, nghĩ làm sao cũng thật khó chịu, một đám bạn xấu xa! Tôi cứ chìm vào suy tưởng, một luồng sát khí bất giác phát ra lúc nào không hay.
"Nhóc con. . . . . . Sát khí rất nặng nha. . . . . ." Nội nhỏ giọng bảo.
"Phải không ạ?" Tôi ngẩng đầu ngọt ngào nhìn ông cười: “Vậy thì thật ngại quá ! Người thua mất rồi!"
Theo động tác hạ tay xuống, ông nội đùa hét lên một tiếng, ồn ào cường điệu.
Tôi thì không sao cả nha, đáng tiếc bị mẹ Cao đích thân gọi ăn cơm tối.
Ông nội Cao không sợ trời không sợ đất, lại sợ nhất mẹ Cao tức giận, về phần nguyên nhân, ông chết cũng không nói cho tôi biết. Tôi nhìn ông nháy mắt ra hiệu nhún nhún vai, cười híp mắt kéo tay mẹ Cao cùng nhau xuống lầu ăn cơm. Phải biết rằng, bây giờ niềm an ủi tâm hồn đang tổn thương của tôi chỉ có thể là tay nghề nấu ăn cao siêu của mẹ Cao mà thôi.
Ăn thức ăn tình yêu của mẹ Cao, cuối cùng sát khí của tôi cũng hạ xuống được một ít, cả đêm Cao Phàm đều ân cần giúp tôi lấy đĩa rau, làm tôi ngoan ngoãn đi một chút. Không khí buổi tối quả không tệ, không được hoàn mỹ lúc nào cũng bị em trai Cao phàm nhìn đăm đăm, làm tôi có chút khó tiêu.
Cao Nhân sùng bái Cao Phàm tôi biết, Cao Nhân không thích tôi, tôi cũng biết nốt, cho nên làm tôi vô cùng đau đầu.
Đã bị lũ bạn xấu xa kia cho leo cây, tôi đây tự tiêu khiển vậy, thực hiện kế hoạch thu phục Cao Nhân là tốt rồi.
Trong đầu hiện lên ý nghĩ này, tôi lập tức nhìn Cao Nhân cái người đang cắm đầu ăn cơm kia âm hiểm cười, nó vô thức rùng mình một cái.
Sau khi ăn xong, mọi người cùng nhau đến phòng khách nói chuyện phiếm.
Cao Hân chị hai Cao Phàm đang mang thai, sắp sinh. Tôi và Cao Hân cảm tình rất tốt, so với Cao Nhân thích giận dỗi kia thì tốt hơn rất nhiều. Mọi người đều nói phụ nữ khi mang thai sẽ biến đổi, đối với Cao Hân đang ngồi trước mặt vẫn là xinh đẹp như vậy, hơn nữa tinh thần sáng láng, mặt mày hồng hào, làm cho người ta nhìn vào có một loại cảm giác hạnh phúc. Thật muốn biết người đàn ông của Cao Hân, cũng là anh rể của tôi, cái người tên là Âu Dương kia là ai.
Ba người phụ nữ thì làm nên một cái chợ, hơn nữa phải biết rằng phụ nữ mà nhốt chung một chỗ thì sẽ tám không hết chuyện, hôm nay chúng tôi ba nữ nhân nhà họ Cao trò chuyện vô cùng cao hứng.
Bỗng nhiên, một hồi chuông duyên dáng cao vút vang lên, Cao Hân vẻ mặt hạnh phúc tiếp điện thoại. Nhìn một chút cũng biết nàng và Anna đang trò chuyện.
"Tiểu Nhã, em không phải luôn muốn thấy anh rể sao?" Chấm dứt trò chuyện, Cao Hân hỏi tôi.
Hai tôi mắt tỏa sáng, liên tục gật đầu.
"Có cơ hội rồi!" Cao Hân nghịch ngợm nhìn về phía tôi nháy mắt mấy cái.
Trong thời gian chờ đợi, tôi vừa chờ vừa hưng phấn, không biết qua bao lâu, nam chủ rốt cục cũng khoan thai đến chậm.
Nhìn gương mặt đẹp trai quen thuộc, thiếu chút nữa tôi đã lên tiếng thét để thổ lộ cảm xúc giờ phút này! Bởi vì! Anh rể của tôi! Cái người họ Âu Dương kia! Chính là —— Âu Dương Quyền! Âu Dương đại ca!
Âu Dương đại ca hình như đã lường trước cơ hội gặp tôi, thần sắc tự nhiên nhìn tôi chào hỏi. Tôi lúc ấy vô cùng kích động luôn, là loại tha hương gặp được đồng hương, đồng hương gặp được đồng hương, hai mắt lưng tròng, làm tôi thiếu chút nữa chạy tới ôm thật chặt anh.
Cao Hân và mọi người đối với việc tôi cùng
Bài viết liên quan!