Tiểu thuyết - Hoàng Hậu Bị Vứt Bỏ
Lượt xem : |
ước hồ, không biết có cảm nhận được hương vị gì không?”
Tào Kim Linh bị nàng làm tức giận đến nói không ra lời, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, giống như bị nàng làm tức giận mà chết.
Triệu Nguyên Thừa quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Kỉ Khuynh Nhan, cố nén tức giận phân phó nô tài đưa Tào quý phi hồi cung.
Lúc gần đi, Tào Kim Linh còn không quên cầu Hoàng thượng tác chủ cho nàng, thay nàng chủ trì công đạo, hắn chỉ đồng ý lấy lệ liền muốn nàng hồi cung.
Đến khi bóng dáng chật vật kia đi xa, Kỉ Khuynh Nhan mới chậm rãi thu lại ý cười, nghênh ngang ghé vào trên giường, nhấc hai chân nhỏ nhắn lên, híp mắt nhìn chằm chằm Triệu Nguyên
Thừa, khiêu khích hỏi:“Hoàng thượng muốn vì ta vừa đắc tội với quý phi nương nương đem ta xuống đánh hay không?”
Triệu Nguyên Thừa thấy nàng không đem mình để vào mắt, tức giận đi đến bên giường, đánh vào cái mông mềm mại của nàng,“Đánh nàng như vậy là còn nhẹ, nàng có biết nàng đùa nghịch như vậy suýt lấy đi mạng người không?”
Khi thấy Hoàng thượng tới bọn nô tài đã sớm lui ra, Kỉ Khuynh Nhan oán hận trừng mắt nhìn hắn một cái, “Là nàng ta đến gây chuyện với ta trước, hơn nữa nếu ta không ra tay với nàng, thì nàng cũng sẽ ra tay với ta.” Nàng ta lòng dạ hẹp hòi, Tào Kim Linh muốn cho hạ nhân tát nàng, thù này không báo, nàng không phải là Kỉ Khuynh Nhan.
“Nàng cũng nên biết thân phận hiện tại của mình là gì?” Hắn một tay nắm lấy cằm nàng, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn, trong lòng buồn bực nàng không biết phải trái, “Một Hoàng hậu bị phế, lại là thiếp, Tào Kim Linh nếu muốn hại chết nàng, nàng cũng không có tư cách phản kháng.”
Hắn phế truất nàng, chính là muốn cho nàng nếm thử mùi vị khi không có hắn bảo vệ, nhưng nàng chẳng những không hối cải, lại vẫn tiếp tục làm bậy!
Kỉ Khuynh Nhan hung hăng trừng mắt,“Nếu Hoàng thượng nói ta là thiếp, vì sao không đem ta đưa đến lãnh cung?”
Hắn hừ một tiếng, khuôn mặt hiện lên sự trêu tức, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, nhợt nhạt mỉm cười,“Nàng được trẫm nuông chiều, thân thể lại gầy yếu, vào lãnh cung không quá ba ngày chắc sẽ chết.”
“Ta chết thì có liên quan gì đến Hoàng thượng? Dù sao hiện tại ta chỉ là thiếp.” Nếu có thể chết thì thật tốt.
Lạnh lùng nói xong, nàng liền quay đầu nằm lên giường, không khách khí mà quay mông lại với hắn.
Triệu Nguyên Thừa không giận mà cười,“Nàng cũng biết hoàng cung rộng lớn như thế nào, thân phận địa vị đến tột cùng đại biểu cho cái gì, trong hoàng cung này ai mới là chủ tử ?”
Kỉ Khuynh Nhan tiếp tục quay mông lại với hắn, không thèm trả lời.
Hắn nhìn nàng chỉ mặc một tấm vải lụa mỏng manh, cánh tay nhỏ bé, trắng nõn cùng đôi chân thon dài như ẩn như hiện dưới lớp vải, hắn một tháng đã không lâm hạnh bất cứ ai, đột nhiên bị thân hình quyến rũ trước mặt khiêu khích làm hắn không kiềm chế được dục vọng.
Cố ý phế nàng, lạnh nhạt với nàng hơn một tháng, là muốn dạy dỗ nàng cẩn thận, nghiêm khắc trừng phạt, nhưng cuộc sống của hắn cũng rất không tốt.
Không phải không nghĩ tới tìm hậu cung phi tử phát tiết dục vọng, chính là khi trong lòng đã có người thì tất cả nữ nhân khác chỉ như làn khói nhẹ, chả khơi dậy được nửa điểm chú ý của hắn..
Hắn đã nhẫn hơn một tháng, cả người khó chịu, ở đêm dài tĩnh mịch, chỉ có thể đến nơi trước kia hai người từng triền miên một chỗ mà từ từ đi vào giấc ngủ..
Mà hắn biết Kỉ Khuynh Nhan hận hắn! Mới không thèm nhìn mặt hắn.
Lúc trước nàng như là chiến lợi phẩm bị hắn bắt về, hắn từng kiêu ngạo khoe khoang với binh lính, đệ nhất mỹ nhân Thương Việt quốc, thái tử phi tương lai của thái tử Thương Việt quốc –
Thượng Quan Sâm, cũng là Hoàng hậu tương lai, đã trở thành vật sở hữu của Triệu Nguyên Thừa.
Hắn vĩnh viễn cũng không quên, hắn cho nàng tận mắt nhìn thấy phụ thân chết, vị hôn phu tương lai của nàng cũng bị hắn chặt đứt đầu, nàng giống như nô tỳ bị hắn rêu rao khắp nơi, lúc đó trong mắt nàng đầy hận ý, nếu có thể hóa thành một lưỡi dao sắc bén, khẳng định có thể hung hăng đâm vào trái tim hắn.
Mà này tiểu nữ nhân không phải không nghĩ tới tự kết liễu cuộc đời, nhưng khi hắn hung ác cảnh cáo nàng, nàng mới chịu đầu hàng.
Nàng hận hắn, cũng không hận đến cam nguyện cho cả thần dân Thương Việt quốc cùng chôn một chỗ, chống lại tôn nghiêm của hắn.
“Nhan nhi......”
Thanh âm mềm mại, bàn tay dần trở nên ôn nhu, hắn đem tiểu nha đầu dám quay mông lại với hắn kia kéo vào lòng, bá đạo mà dụ hoặc nói:“Phục tùng trẫm, trẫm sẽ ban cho nàng tất cả.”
Chương 1 .3
Ngón tay hắn theo cái cổ trắng nõn tinh tế, chậm rãi tiến vào lớp vải mỏng bên trong đến bộ ngực sữa , giọng nói đầy mị hoặc.
Nhẹ nhàng hôn hàng mi của nàng, mắt nàng, hôn từng tấc da thịt trên ngũ quan tinh xảo của nàng.
“Nàng có biết, chỉ cần nàng ngoan ngoãn thuận theo trẫm, trẫm nguyện lấy thiên hạ này chia sẻ cùng nàng......”
Hắn có thể cho nàng làm Hoàng hậu, miễn nghi lễ quỳ lạy cho nàng, cho nàng quyền lực cao nhất, những gì hắn có được, nàng cũng sẽ có được, chỉ cần nàng chịu khuất phục, chấp nhận đầu hàng, ngoan ngoãn nằm ở dưới thân hắn mặc hắn trêu đùa.
Một cảm giác đau đớn đột nhiên truyền đến, môi của hắn bị nàng dùng sức cắn một cái, máu tươi đỏ sẫm theo khóe miệng chảy xuống, làm dung nhan tuấn mỹ của hắn tăng thêm vài phần tà mị yêu mị.
Sắc mặt Triệu Nguyên Thừa trầm xuống, bàn tay nắm chặt, ngón trỏ cùng ngón cái gắt gao chế trụ cái cằm nhỏ nhắn của nàng, “Hiển nhiên nàng không muốn uống rượu mừng của trẫm, nếu như vậy......” Cười lạnh một tiếng, hắn bá đạo đem nàng đặt dưới thân,“Trẫm chỉ có thể thưởng cho nàng một ly rượu phạt.”
Hắn thô bạo hôn môi nàng, lúc trước Kỉ Khuynh Nhan cắn hắn đã chuẩn bị tâm lý bị hắn giáo huấn, lực đạo của hắn như muốn ăn tươi nuốt sống nàng, nàng không tự chủ được mà run run.
Nàng sợ nam nhân này, sợ bị hắn giết!
Nhìn đến chiến bào của hắn, khi đó hắn một đao chặt đứt đầu của Thượng Quan Sâm, nàng chỉ biết nam nhân này như tên đao phủ khát máu, đại ma đầu giết người không chớp mắt.
Nàng vô lực phản kháng, chỉ có thể để hắn tùy ý rong ruổi trên người mình, cuối cùng, hắn ở trên người nàng không ngừng ra vào, đau đớn chậm rãi biến thành khoái cảm, khiến nàng không thể kiềm chế mà phát ra âm thanh yêu kiều, như cầu hắn đem ân sủng phóng thích trên người nàng.
Nước mắt chảy xuống, nàng hận nam nhân này, nhưng thân thể của nàng lại ti tiện thừa nhận hắn.
Gần sáng, Triệu Nguyên Thừa tỉnh lại, chỉ thấy Kỉ Khuynh Nhan bị hắn trêu đùa cả một đêm như con mèo nhỏ ngoãn ngoãn, nằm trong ngực hắn ngủ.
Nhìn tiểu nữ nhân trong lòng, hắn dở khóc dở cười, vì sao tiểu du côn này khi mở mắt lại khác nhau đến vậy?
Nếu lúc nàng thức cũng nhu nhuận như vậy, nghe lời hắn, hắn không phải chịu tra tấn, mà nàng cũng không phải chịu giáo huấn?
Bất đắc dĩ thở dài, hắn cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn nàng một cái, im lặng không nói một tiếng, nhẹ nhàng đem chăn đắp cho nàng, sai người hầu hạ, mới ra khỏi Vong Ưu Cung.
Trải qua một đêm triền miên, toàn bộ khó chịu cùng phiền chán trong một tháng của hắn toàn bộ đều tiêu trừ, làm cho hắn rất thoải mái.
Hắn cứ tưởng, mình có thể chinh phục được Kỉ Khuynh Nhan, nhưng hóa ra nàng lại chinh phục hắn.
Lúc lâm triều các vị đại thần thi nhau
Tào Kim Linh bị nàng làm tức giận đến nói không ra lời, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, giống như bị nàng làm tức giận mà chết.
Triệu Nguyên Thừa quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Kỉ Khuynh Nhan, cố nén tức giận phân phó nô tài đưa Tào quý phi hồi cung.
Lúc gần đi, Tào Kim Linh còn không quên cầu Hoàng thượng tác chủ cho nàng, thay nàng chủ trì công đạo, hắn chỉ đồng ý lấy lệ liền muốn nàng hồi cung.
Đến khi bóng dáng chật vật kia đi xa, Kỉ Khuynh Nhan mới chậm rãi thu lại ý cười, nghênh ngang ghé vào trên giường, nhấc hai chân nhỏ nhắn lên, híp mắt nhìn chằm chằm Triệu Nguyên
Thừa, khiêu khích hỏi:“Hoàng thượng muốn vì ta vừa đắc tội với quý phi nương nương đem ta xuống đánh hay không?”
Triệu Nguyên Thừa thấy nàng không đem mình để vào mắt, tức giận đi đến bên giường, đánh vào cái mông mềm mại của nàng,“Đánh nàng như vậy là còn nhẹ, nàng có biết nàng đùa nghịch như vậy suýt lấy đi mạng người không?”
Khi thấy Hoàng thượng tới bọn nô tài đã sớm lui ra, Kỉ Khuynh Nhan oán hận trừng mắt nhìn hắn một cái, “Là nàng ta đến gây chuyện với ta trước, hơn nữa nếu ta không ra tay với nàng, thì nàng cũng sẽ ra tay với ta.” Nàng ta lòng dạ hẹp hòi, Tào Kim Linh muốn cho hạ nhân tát nàng, thù này không báo, nàng không phải là Kỉ Khuynh Nhan.
“Nàng cũng nên biết thân phận hiện tại của mình là gì?” Hắn một tay nắm lấy cằm nàng, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn, trong lòng buồn bực nàng không biết phải trái, “Một Hoàng hậu bị phế, lại là thiếp, Tào Kim Linh nếu muốn hại chết nàng, nàng cũng không có tư cách phản kháng.”
Hắn phế truất nàng, chính là muốn cho nàng nếm thử mùi vị khi không có hắn bảo vệ, nhưng nàng chẳng những không hối cải, lại vẫn tiếp tục làm bậy!
Kỉ Khuynh Nhan hung hăng trừng mắt,“Nếu Hoàng thượng nói ta là thiếp, vì sao không đem ta đưa đến lãnh cung?”
Hắn hừ một tiếng, khuôn mặt hiện lên sự trêu tức, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, nhợt nhạt mỉm cười,“Nàng được trẫm nuông chiều, thân thể lại gầy yếu, vào lãnh cung không quá ba ngày chắc sẽ chết.”
“Ta chết thì có liên quan gì đến Hoàng thượng? Dù sao hiện tại ta chỉ là thiếp.” Nếu có thể chết thì thật tốt.
Lạnh lùng nói xong, nàng liền quay đầu nằm lên giường, không khách khí mà quay mông lại với hắn.
Triệu Nguyên Thừa không giận mà cười,“Nàng cũng biết hoàng cung rộng lớn như thế nào, thân phận địa vị đến tột cùng đại biểu cho cái gì, trong hoàng cung này ai mới là chủ tử ?”
Kỉ Khuynh Nhan tiếp tục quay mông lại với hắn, không thèm trả lời.
Hắn nhìn nàng chỉ mặc một tấm vải lụa mỏng manh, cánh tay nhỏ bé, trắng nõn cùng đôi chân thon dài như ẩn như hiện dưới lớp vải, hắn một tháng đã không lâm hạnh bất cứ ai, đột nhiên bị thân hình quyến rũ trước mặt khiêu khích làm hắn không kiềm chế được dục vọng.
Cố ý phế nàng, lạnh nhạt với nàng hơn một tháng, là muốn dạy dỗ nàng cẩn thận, nghiêm khắc trừng phạt, nhưng cuộc sống của hắn cũng rất không tốt.
Không phải không nghĩ tới tìm hậu cung phi tử phát tiết dục vọng, chính là khi trong lòng đã có người thì tất cả nữ nhân khác chỉ như làn khói nhẹ, chả khơi dậy được nửa điểm chú ý của hắn..
Hắn đã nhẫn hơn một tháng, cả người khó chịu, ở đêm dài tĩnh mịch, chỉ có thể đến nơi trước kia hai người từng triền miên một chỗ mà từ từ đi vào giấc ngủ..
Mà hắn biết Kỉ Khuynh Nhan hận hắn! Mới không thèm nhìn mặt hắn.
Lúc trước nàng như là chiến lợi phẩm bị hắn bắt về, hắn từng kiêu ngạo khoe khoang với binh lính, đệ nhất mỹ nhân Thương Việt quốc, thái tử phi tương lai của thái tử Thương Việt quốc –
Thượng Quan Sâm, cũng là Hoàng hậu tương lai, đã trở thành vật sở hữu của Triệu Nguyên Thừa.
Hắn vĩnh viễn cũng không quên, hắn cho nàng tận mắt nhìn thấy phụ thân chết, vị hôn phu tương lai của nàng cũng bị hắn chặt đứt đầu, nàng giống như nô tỳ bị hắn rêu rao khắp nơi, lúc đó trong mắt nàng đầy hận ý, nếu có thể hóa thành một lưỡi dao sắc bén, khẳng định có thể hung hăng đâm vào trái tim hắn.
Mà này tiểu nữ nhân không phải không nghĩ tới tự kết liễu cuộc đời, nhưng khi hắn hung ác cảnh cáo nàng, nàng mới chịu đầu hàng.
Nàng hận hắn, cũng không hận đến cam nguyện cho cả thần dân Thương Việt quốc cùng chôn một chỗ, chống lại tôn nghiêm của hắn.
“Nhan nhi......”
Thanh âm mềm mại, bàn tay dần trở nên ôn nhu, hắn đem tiểu nha đầu dám quay mông lại với hắn kia kéo vào lòng, bá đạo mà dụ hoặc nói:“Phục tùng trẫm, trẫm sẽ ban cho nàng tất cả.”
Chương 1 .3
Ngón tay hắn theo cái cổ trắng nõn tinh tế, chậm rãi tiến vào lớp vải mỏng bên trong đến bộ ngực sữa , giọng nói đầy mị hoặc.
Nhẹ nhàng hôn hàng mi của nàng, mắt nàng, hôn từng tấc da thịt trên ngũ quan tinh xảo của nàng.
“Nàng có biết, chỉ cần nàng ngoan ngoãn thuận theo trẫm, trẫm nguyện lấy thiên hạ này chia sẻ cùng nàng......”
Hắn có thể cho nàng làm Hoàng hậu, miễn nghi lễ quỳ lạy cho nàng, cho nàng quyền lực cao nhất, những gì hắn có được, nàng cũng sẽ có được, chỉ cần nàng chịu khuất phục, chấp nhận đầu hàng, ngoan ngoãn nằm ở dưới thân hắn mặc hắn trêu đùa.
Một cảm giác đau đớn đột nhiên truyền đến, môi của hắn bị nàng dùng sức cắn một cái, máu tươi đỏ sẫm theo khóe miệng chảy xuống, làm dung nhan tuấn mỹ của hắn tăng thêm vài phần tà mị yêu mị.
Sắc mặt Triệu Nguyên Thừa trầm xuống, bàn tay nắm chặt, ngón trỏ cùng ngón cái gắt gao chế trụ cái cằm nhỏ nhắn của nàng, “Hiển nhiên nàng không muốn uống rượu mừng của trẫm, nếu như vậy......” Cười lạnh một tiếng, hắn bá đạo đem nàng đặt dưới thân,“Trẫm chỉ có thể thưởng cho nàng một ly rượu phạt.”
Hắn thô bạo hôn môi nàng, lúc trước Kỉ Khuynh Nhan cắn hắn đã chuẩn bị tâm lý bị hắn giáo huấn, lực đạo của hắn như muốn ăn tươi nuốt sống nàng, nàng không tự chủ được mà run run.
Nàng sợ nam nhân này, sợ bị hắn giết!
Nhìn đến chiến bào của hắn, khi đó hắn một đao chặt đứt đầu của Thượng Quan Sâm, nàng chỉ biết nam nhân này như tên đao phủ khát máu, đại ma đầu giết người không chớp mắt.
Nàng vô lực phản kháng, chỉ có thể để hắn tùy ý rong ruổi trên người mình, cuối cùng, hắn ở trên người nàng không ngừng ra vào, đau đớn chậm rãi biến thành khoái cảm, khiến nàng không thể kiềm chế mà phát ra âm thanh yêu kiều, như cầu hắn đem ân sủng phóng thích trên người nàng.
Nước mắt chảy xuống, nàng hận nam nhân này, nhưng thân thể của nàng lại ti tiện thừa nhận hắn.
Gần sáng, Triệu Nguyên Thừa tỉnh lại, chỉ thấy Kỉ Khuynh Nhan bị hắn trêu đùa cả một đêm như con mèo nhỏ ngoãn ngoãn, nằm trong ngực hắn ngủ.
Nhìn tiểu nữ nhân trong lòng, hắn dở khóc dở cười, vì sao tiểu du côn này khi mở mắt lại khác nhau đến vậy?
Nếu lúc nàng thức cũng nhu nhuận như vậy, nghe lời hắn, hắn không phải chịu tra tấn, mà nàng cũng không phải chịu giáo huấn?
Bất đắc dĩ thở dài, hắn cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn nàng một cái, im lặng không nói một tiếng, nhẹ nhàng đem chăn đắp cho nàng, sai người hầu hạ, mới ra khỏi Vong Ưu Cung.
Trải qua một đêm triền miên, toàn bộ khó chịu cùng phiền chán trong một tháng của hắn toàn bộ đều tiêu trừ, làm cho hắn rất thoải mái.
Hắn cứ tưởng, mình có thể chinh phục được Kỉ Khuynh Nhan, nhưng hóa ra nàng lại chinh phục hắn.
Lúc lâm triều các vị đại thần thi nhau
Bài viết liên quan!