Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Lượt xem : |
y uy nghiêm nhìn Cung Bổn.
“Nhưng mà ….” Cung Bổn không dám nói lời nào.
“Tôi muốn cưới cô ấy làm vợ, cho nên anh nên chuẩn bị tốt tâm lý.” Cả nhà Cung Bổn từ trước đến giờ đều là quản gia trung thành của Mộc gia, Đằng Mộc Bác Nhất mới báo trước cho anh ta biết.
Đổi lại là người khác, Đằng Mộc Bác Nhất vốn sẽ không để ý tới.
Anh cho tới bây giờ không cần xin phép bất kỳ ai!
Hai năm sau khi chính thức tiếp nhận chức chủ tịch của tập đoàn Đằng Mộc, công ty của Đằng Mộc Bác Nhất đã trở thành xí nghiệp Nhật Bản có sức mạnh có thể hô mưa gọi gió.
Anh nói cho Cung Bổn một tiếng, cũng là vì Cung Bổn từ nhỏ đã cùng anh lớn lên, không nói tới quan hệ chủ tớ, kỳ thực anh đối xử với Cung Bản là bạn bè thì đúng hơn.
“Nhưng Tiểu thư kia là người Đài Loan!” Cung Bổn vội vàng giải thích.
Đằng Mộc là một gia tộc có lịch sử lâu đời nhất, ngay cả hoàng tộc cũng chưa chắc có được đầy đủ nguồn gốc gia tộc như thế.
Người nhà Đằng Mộc chính là Quý tộc Nhật Bản, mà nhà Cung Bổn cũng là đời đời phục vụ gia tộc Đằng Mộc.
Mặc dù hôm nay gia tộc Đằng Mộc lựa chọn từ bỏ địa vị quý tộc, chuyên tâm tận sức với việc kinh doanh, nhưng cái này cũng không chứng tỏ gia tộc Đằng Mộc không hề coi trọng huyết thống a!
Mà bây giờ, cậu chủ lại tuyên bố muốn cưới một cô gái Đài Loan làm vợ?!
“Bà nội và ông nội của cô ấy là người Nhật Bản ở Đài Loan.” Biết trong lòng Cung Bổn đang suy nghĩ gì, Đằng Mộc Bác Nhất lấy từ ngăn kéo ra một tập công văn “ Anh trực tiếp xem một chút đi! Tôi đã cho điều tra rồi.”
Cung Bổn nhận tập công văn, cẩn thận đọc xong, mới kinh hoảng ngẩng đầu hỏi, “Chẳng lẽ…. Đinh Tiểu thư chính là con cháu của Địch thị Nhất tộc bỗng nhiên mất tích kia?”
Gia tộc Địch thị sau cuộc chiến tranh đã biến mất không giải thích được, tìm khắp cả Nhật Bản cũng không tìm được sự tồn tại của bọn họ, có người đoán Địch thị Nhất tộc có thể bị lâm nạn trong cuộc chiến.
Địch thị Nhất Tộc biến mất ở lịch sử hoàng tộc Nhật Bản là một tấm bi kịch, hai lần đại chiến thảm bại làm cho mỗi gia tộc cũng tự chú ý mình, không rảnh đi kiểm chứng sự tồn tại của Địch Thị Nhất tộc.
Không nghĩ tới…. Địch Thị Nhất Tộc lại có con cháu!
Cung Bổn vô cùng hoảng hốt cúi đọc công văn, khó có thể tin nhìn Đằng Mộc Bác Nhất.
Thì ra gia tộc duy nhất có thể sánh ngang với gia tộc Đằng Mộc Bác vẫn còn tồn tại, lại đang ở trên đảo Đài Loan…….
“Bây giờ anh không có bất kỳ ý kiến gì đúng không?” Giọng Đằng Mộc Bác Nhất không mang bất kì cảm xúc nào hỏi, phảng phất đây chỉ là công việc.
Thật ra việc phát hiện Đinh Tiểu Ưu là quý tộc Nhật Bản chỉ là chuyện nhỏ, hôm nay bất kể Đinh Tiểu Ưu thân phận như thế nào, anh vẫn kiên trì muốn cưới cô.
Người anh yêu là Đinh Tiểu Ưu chứ không phải cái thân phận gia tộc kia.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Đinh Tiểu Ưu, anh liền biết Đinh Tiểu Ưu chính là người phụ nữ anh muốn sống cùng cả đời. Mặc dù lúc đầu là anh theo đuổi Liễu Tâm Tâm, nhưng Đinh Tiểu Ưu lại tản mát ra khí chất hoàn toàn hấp dẫn anh.
Thân phận cùng quốc tịch của cô không quan trọng, quan trọng là cô có yêu anh hay không, đấy mới là vấn đề.
Cung Bổn biết cậu chủ sẽ không thích anh lắm mồm, nhưng anh cũng không nhịn được tò mò hỏi, “Đinh tiểu thư biết được thân phận của cô ấy không?” lấy thân phận của cô ấy cao quý như vậy, lại không biết tiếng Nhật, chuyện này có vẻ kỳ lạ. Đằng Mộc Bác Nhất lắc lắc đầu.
“Vậy…..” Cung Bổn còn không kịp nói xong, liền bị Đằng Mộc Bác Nhất ngắt lời.
“Không cần thiết!” anh phản đối để cho Đinh Tiểu Ưu biết thân phận của mình. Nếu như người nhà của cô không muốn nhắc lại, anh cần chi phải kể cho cô thân phận thực sự của cô?
“Vâng” Cung Bổn cung kính gật đầu.
“Lui xuống trước đi!” Đằng Mộc Bác Nhất khoát tay.
Hôm nay có nhiều chuyện phải làm, anh không muốn lãng phí thời gian ở chuyện xuất thân của Đinh Tiểu Ưu, một chút lưu ý cũng không có.
Dù sao, người phụ nữ này anh đã muốn rồi!
Ngồi ngay ngắn bên cửa sổ, mặt trời chiếu rọi cả ở trên da Đinh Tiểu Ưu, làm cho cô có vẻ trắng noãn không tỳ vết, mà cô lại có búi tóc xốc xếch sợi tóc tán loạn khẽ lay động treo gió, làm cho cô thoạt nhìn như người đẹp đau thương.
Chẳng qua là….. bất luận kẻ nào chỉ cần đến gần cô một chút, sẽ nghe thấy người đẹp như vẽ đang tự lẩm bẩm.
“Đáng chết, ngàn đao giết chết đồ trứng rùa thúi! Động một chút là tay chân hỗn loạn dâm ma! Bổn tiểu thư tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn!” Đinh Tiểu Ưu nổi giận mắng Đằng Mộc Bác Nhất.
Cô lại bị người đàn ông kia ăn! Ghê tởm!
Mà làm cô tức giận hơn nữa là chính bản thân mình một chút chống cự cũng không có, cứ như vậy để cho hắn ăn không còn gì cả……
A ── nổi giận a!
“Tiểu thư……” Một bên là người được phái đến hầu hạ Đinh Tiểu Ưu – Kỷ Tử đầu đầy ngơ ngác nhìn người đẹp nhu mỳ không hiểu tại sao cô sẽ nói ra miệng những thứ như thế.
Tiểu thư xinh đẹp, trang nhã, thế mà lại mắng chửi vô cùng thuận miệng như thế? Phụ nữ Đài Loan cũng thật khác người.
“Hỏng bét!” Đinh Tiểu Ưu kêu thảm một tiếng.
Cô quên Đằng Mộc Bác Nhất phái người nói được cả tiếng Trung và tiếng Nhật tới chăm sóc cô, lần này cô mới vừa mắng người đã bị nghe được……
Đinh Tiểu Ưu ngẩng đầu lên cùng Kỷ Tử trợn mắt một lúc lâu, mới hắng giọng nói: “ Kỷ Tử, giúp tôi tìm Đằng Mộc Bác Nhất tới đây một chút đi!”
Kỷ Tử gật đầu một cái, “Tiểu thư xin chờ một chút.”
Cô lập tức vâng lệnh rời khỏi gian phòng đi mời Đằng Mộc Bác Nhất qua.
Không bao lâu sau, Đằng Mộc Bác Nhất được Kỷ Tử mời tới “ Tiểu Ưu, em tìm anh có chuyện gì?”
Nhìn thấy Tiểu Ưu đã thay Kimono Đằng Mộc Bác như không nhận ra cô, nhìn đến mắt cũng choáng váng!
Không nghĩ đến Tiểu Ưu mặc kimono lại xinh đẹp trang nhã như vậy!
Giống như hoa anh đào nở rộ vào tháng ba làm cho mọi người yêu mến, hiển nhiên chính là người con gái Nhật Bản được giáo dục từ nhỏ với truyền thống đoan trang .
“Kỷ Tử lui xuống trước đi!” Đinh Tiểu Ưu bảo Kỷ Tử rời đi trước.
Kỷ Tử vừa rời đi, Đinh Tiểu Ưu bộ dạng vốn đang uyển chuyển lập tức biến mất, thay vào đó là một gương mặt đằng đằng sát khí.
“Có chuyện gì sao?” Nhìn thấy Đinh Tiểu Ưu thái độ biến chuyển lớn như vậy, Đằng Mộc Bác Nhất biết cô gái nhỏ lại đang tức giận.
Đối tượng dĩ nhiên là anh rồi!
Đinh Tiểu Ưu lại không nói chuyện mà tìm một trang giấy, rất nghiêm túc ở phía trên viết viết bôi bôi, trong miệng lẩm bẩm nhớ tới một đống số.
“Tốt lắm!” Đinh Tiểu Ưu cuối cùng cũng nở nụ cười hài lòng.
Xem ra cô rất nghiêm túc để ghi chép tính toán, ngay cả phí phá trinh cũng tính vào!
Hừ, cô – Đinh Tiểu Ưu sẽ không để cho đàn ông ăn hết mà miễn phí như vậy!
Nói giỡn, bắt cóc cũng muốn gọi anh trả tiền! Nếu muốn bắt ép cô đảm đương vai trò tình nhân, vậy cũng phải tính tiền!
Sau đó, cô muốn thừa dịp mấy ngày này, sống phóng túng thoải mái!
Dù sao cô cũng đã bị người đàn ông kia ăn, hiện tại thời đại này cũng không lưu hành xử nữ, khóc rống chảy cả nước mắt cũng quá phiền hà, còn kh
“Nhưng mà ….” Cung Bổn không dám nói lời nào.
“Tôi muốn cưới cô ấy làm vợ, cho nên anh nên chuẩn bị tốt tâm lý.” Cả nhà Cung Bổn từ trước đến giờ đều là quản gia trung thành của Mộc gia, Đằng Mộc Bác Nhất mới báo trước cho anh ta biết.
Đổi lại là người khác, Đằng Mộc Bác Nhất vốn sẽ không để ý tới.
Anh cho tới bây giờ không cần xin phép bất kỳ ai!
Hai năm sau khi chính thức tiếp nhận chức chủ tịch của tập đoàn Đằng Mộc, công ty của Đằng Mộc Bác Nhất đã trở thành xí nghiệp Nhật Bản có sức mạnh có thể hô mưa gọi gió.
Anh nói cho Cung Bổn một tiếng, cũng là vì Cung Bổn từ nhỏ đã cùng anh lớn lên, không nói tới quan hệ chủ tớ, kỳ thực anh đối xử với Cung Bản là bạn bè thì đúng hơn.
“Nhưng Tiểu thư kia là người Đài Loan!” Cung Bổn vội vàng giải thích.
Đằng Mộc là một gia tộc có lịch sử lâu đời nhất, ngay cả hoàng tộc cũng chưa chắc có được đầy đủ nguồn gốc gia tộc như thế.
Người nhà Đằng Mộc chính là Quý tộc Nhật Bản, mà nhà Cung Bổn cũng là đời đời phục vụ gia tộc Đằng Mộc.
Mặc dù hôm nay gia tộc Đằng Mộc lựa chọn từ bỏ địa vị quý tộc, chuyên tâm tận sức với việc kinh doanh, nhưng cái này cũng không chứng tỏ gia tộc Đằng Mộc không hề coi trọng huyết thống a!
Mà bây giờ, cậu chủ lại tuyên bố muốn cưới một cô gái Đài Loan làm vợ?!
“Bà nội và ông nội của cô ấy là người Nhật Bản ở Đài Loan.” Biết trong lòng Cung Bổn đang suy nghĩ gì, Đằng Mộc Bác Nhất lấy từ ngăn kéo ra một tập công văn “ Anh trực tiếp xem một chút đi! Tôi đã cho điều tra rồi.”
Cung Bổn nhận tập công văn, cẩn thận đọc xong, mới kinh hoảng ngẩng đầu hỏi, “Chẳng lẽ…. Đinh Tiểu thư chính là con cháu của Địch thị Nhất tộc bỗng nhiên mất tích kia?”
Gia tộc Địch thị sau cuộc chiến tranh đã biến mất không giải thích được, tìm khắp cả Nhật Bản cũng không tìm được sự tồn tại của bọn họ, có người đoán Địch thị Nhất tộc có thể bị lâm nạn trong cuộc chiến.
Địch thị Nhất Tộc biến mất ở lịch sử hoàng tộc Nhật Bản là một tấm bi kịch, hai lần đại chiến thảm bại làm cho mỗi gia tộc cũng tự chú ý mình, không rảnh đi kiểm chứng sự tồn tại của Địch Thị Nhất tộc.
Không nghĩ tới…. Địch Thị Nhất Tộc lại có con cháu!
Cung Bổn vô cùng hoảng hốt cúi đọc công văn, khó có thể tin nhìn Đằng Mộc Bác Nhất.
Thì ra gia tộc duy nhất có thể sánh ngang với gia tộc Đằng Mộc Bác vẫn còn tồn tại, lại đang ở trên đảo Đài Loan…….
“Bây giờ anh không có bất kỳ ý kiến gì đúng không?” Giọng Đằng Mộc Bác Nhất không mang bất kì cảm xúc nào hỏi, phảng phất đây chỉ là công việc.
Thật ra việc phát hiện Đinh Tiểu Ưu là quý tộc Nhật Bản chỉ là chuyện nhỏ, hôm nay bất kể Đinh Tiểu Ưu thân phận như thế nào, anh vẫn kiên trì muốn cưới cô.
Người anh yêu là Đinh Tiểu Ưu chứ không phải cái thân phận gia tộc kia.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Đinh Tiểu Ưu, anh liền biết Đinh Tiểu Ưu chính là người phụ nữ anh muốn sống cùng cả đời. Mặc dù lúc đầu là anh theo đuổi Liễu Tâm Tâm, nhưng Đinh Tiểu Ưu lại tản mát ra khí chất hoàn toàn hấp dẫn anh.
Thân phận cùng quốc tịch của cô không quan trọng, quan trọng là cô có yêu anh hay không, đấy mới là vấn đề.
Cung Bổn biết cậu chủ sẽ không thích anh lắm mồm, nhưng anh cũng không nhịn được tò mò hỏi, “Đinh tiểu thư biết được thân phận của cô ấy không?” lấy thân phận của cô ấy cao quý như vậy, lại không biết tiếng Nhật, chuyện này có vẻ kỳ lạ. Đằng Mộc Bác Nhất lắc lắc đầu.
“Vậy…..” Cung Bổn còn không kịp nói xong, liền bị Đằng Mộc Bác Nhất ngắt lời.
“Không cần thiết!” anh phản đối để cho Đinh Tiểu Ưu biết thân phận của mình. Nếu như người nhà của cô không muốn nhắc lại, anh cần chi phải kể cho cô thân phận thực sự của cô?
“Vâng” Cung Bổn cung kính gật đầu.
“Lui xuống trước đi!” Đằng Mộc Bác Nhất khoát tay.
Hôm nay có nhiều chuyện phải làm, anh không muốn lãng phí thời gian ở chuyện xuất thân của Đinh Tiểu Ưu, một chút lưu ý cũng không có.
Dù sao, người phụ nữ này anh đã muốn rồi!
Ngồi ngay ngắn bên cửa sổ, mặt trời chiếu rọi cả ở trên da Đinh Tiểu Ưu, làm cho cô có vẻ trắng noãn không tỳ vết, mà cô lại có búi tóc xốc xếch sợi tóc tán loạn khẽ lay động treo gió, làm cho cô thoạt nhìn như người đẹp đau thương.
Chẳng qua là….. bất luận kẻ nào chỉ cần đến gần cô một chút, sẽ nghe thấy người đẹp như vẽ đang tự lẩm bẩm.
“Đáng chết, ngàn đao giết chết đồ trứng rùa thúi! Động một chút là tay chân hỗn loạn dâm ma! Bổn tiểu thư tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn!” Đinh Tiểu Ưu nổi giận mắng Đằng Mộc Bác Nhất.
Cô lại bị người đàn ông kia ăn! Ghê tởm!
Mà làm cô tức giận hơn nữa là chính bản thân mình một chút chống cự cũng không có, cứ như vậy để cho hắn ăn không còn gì cả……
A ── nổi giận a!
“Tiểu thư……” Một bên là người được phái đến hầu hạ Đinh Tiểu Ưu – Kỷ Tử đầu đầy ngơ ngác nhìn người đẹp nhu mỳ không hiểu tại sao cô sẽ nói ra miệng những thứ như thế.
Tiểu thư xinh đẹp, trang nhã, thế mà lại mắng chửi vô cùng thuận miệng như thế? Phụ nữ Đài Loan cũng thật khác người.
“Hỏng bét!” Đinh Tiểu Ưu kêu thảm một tiếng.
Cô quên Đằng Mộc Bác Nhất phái người nói được cả tiếng Trung và tiếng Nhật tới chăm sóc cô, lần này cô mới vừa mắng người đã bị nghe được……
Đinh Tiểu Ưu ngẩng đầu lên cùng Kỷ Tử trợn mắt một lúc lâu, mới hắng giọng nói: “ Kỷ Tử, giúp tôi tìm Đằng Mộc Bác Nhất tới đây một chút đi!”
Kỷ Tử gật đầu một cái, “Tiểu thư xin chờ một chút.”
Cô lập tức vâng lệnh rời khỏi gian phòng đi mời Đằng Mộc Bác Nhất qua.
Không bao lâu sau, Đằng Mộc Bác Nhất được Kỷ Tử mời tới “ Tiểu Ưu, em tìm anh có chuyện gì?”
Nhìn thấy Tiểu Ưu đã thay Kimono Đằng Mộc Bác như không nhận ra cô, nhìn đến mắt cũng choáng váng!
Không nghĩ đến Tiểu Ưu mặc kimono lại xinh đẹp trang nhã như vậy!
Giống như hoa anh đào nở rộ vào tháng ba làm cho mọi người yêu mến, hiển nhiên chính là người con gái Nhật Bản được giáo dục từ nhỏ với truyền thống đoan trang .
“Kỷ Tử lui xuống trước đi!” Đinh Tiểu Ưu bảo Kỷ Tử rời đi trước.
Kỷ Tử vừa rời đi, Đinh Tiểu Ưu bộ dạng vốn đang uyển chuyển lập tức biến mất, thay vào đó là một gương mặt đằng đằng sát khí.
“Có chuyện gì sao?” Nhìn thấy Đinh Tiểu Ưu thái độ biến chuyển lớn như vậy, Đằng Mộc Bác Nhất biết cô gái nhỏ lại đang tức giận.
Đối tượng dĩ nhiên là anh rồi!
Đinh Tiểu Ưu lại không nói chuyện mà tìm một trang giấy, rất nghiêm túc ở phía trên viết viết bôi bôi, trong miệng lẩm bẩm nhớ tới một đống số.
“Tốt lắm!” Đinh Tiểu Ưu cuối cùng cũng nở nụ cười hài lòng.
Xem ra cô rất nghiêm túc để ghi chép tính toán, ngay cả phí phá trinh cũng tính vào!
Hừ, cô – Đinh Tiểu Ưu sẽ không để cho đàn ông ăn hết mà miễn phí như vậy!
Nói giỡn, bắt cóc cũng muốn gọi anh trả tiền! Nếu muốn bắt ép cô đảm đương vai trò tình nhân, vậy cũng phải tính tiền!
Sau đó, cô muốn thừa dịp mấy ngày này, sống phóng túng thoải mái!
Dù sao cô cũng đã bị người đàn ông kia ăn, hiện tại thời đại này cũng không lưu hành xử nữ, khóc rống chảy cả nước mắt cũng quá phiền hà, còn kh
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1697/5831
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1697/5831
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt