Tiểu thuyết Không Cẩn Thận Đụng Phải Tổng Giám Đốc
Lượt xem : |
hức là. . . . . ."
Lô Giai Giai tính tình không tốt, đột nhiên gia tăng âm lượng đối với lấy lỗ tai của cô nổi đóa: "Chính là cậu chuẩn bị thất, nghiệp, rồi !"
"Thất nghiệp? !"
Hai chữ này quả nhiên lập tức làm Doãn Thần Lam đang ngủ mê man tỉnh lại, cô lập tức từ trên giường nhảy dựng lên."Tớ không muốn thất nghiệp!"
Mở đôi mắt ra, cô nhìn thấy ngay khuôn mặt đang bày kế với cô, đích thị là Lô Giai Giai -- bạn tốt kiêm cấp trên của cô.
"Tối hôm qua xém tí nữa tớ bị cưỡng gian!" Vừa tỉnh lại, Doãn Thần Lam liền lớn tiếng nói với Lô Giai Giai. Đối với chuyện này cô ấn tượng rất khắc sâu .
"Tớ mới bị cậu cưỡng gian!" Lô Giai Giai vô cùng xem thường."Cậu sáng sớm đã được nhân viên quầy bar mang lên nhà tớ, còn chiếm giường của tớ. Tớ mới bị cậu cưỡng gian!"
"nhân viên quầy bar ? Tớ không phải là bị một người đàn ông cao lớn vác đi sao?!”
"Vác cái đầu cậu ây!" Lô Giai Giai tức giận nói: " Ngày hôm qua căn bản cậu ngủ ở trong quán rượu người ta, sáng sớm bị đưa trở về. Tớ nói này Doãn đại tiểu thư, cậu học uống rượu lúc nào, còn uống tới như vậy? !"
"Không phải, tớ nhớ được. . . . . ." Doãn Thần Lam còn muốn nghĩ lại buổi tối qua, bất đắc dĩ chính là nhớ không nổi.
Ai, rốt cuộc cô uống bao nhiêu rượu rồi? !
"Tốt nhất cậu nên nhớ chuẩn - bị - đi - làm."
Chương 3
"Thất tình? ! Cái gì. . . . . ? Có thể được quý tập đoàn ưu ái đến, là vinh hạnh của công ty chúng tôi. . . . . ."
Lô Giai Giai vừa trả lời E-mail khách hàng, vừa nghe Doãn Thần Lam kể khổ, biểu hiện trên mặt không thay đổi, giống như đây là việc không thể bình thường hơn.
"Thất tình rất tốt, đàn ông, đổi người khác là được. Hàng năm tớ cũng làm mười hai người đàn ông thất tình, bọn họ còn sống, có mấy người còn kết hôn. . . . . . Kính mong được chỉ bảo thêm, công ty cổ phần Á Tấn, Julia bộ phận PR. OK!"
Lô Giai Giai nói tới chỗ này, ấn một cái Send, đem E-mail cô vừa viết xong gửi đi, đồng thời không quên khoe chuyện tình cảm của mình.
"Bao nhiêu tình cảm tốt đẹp cũng không thay được cái phong bì, tin tưởng tập đoàn Đại Dương chuyển phương án đầu tư, nhất định sẽ rơi vào trong tay chúng ta, mà tớ Julia Lu, cũng sắp được 20045 cổ phiếu. Trong công ty tớ là người có nhiều cổ phiếu cùng với tiền thưởng nhiều nhất. Chiến thắng! Cuộc sống của tớ cũng thật là tuyệt vời quá!"
"Giai Giai. . . . . .!" Doãn Thần Lam chau mày, bộ mặt vô tội, đáng thương nhìn Lô Giai Giai, mong muốn cô bạn có thể cho mình một ánh mắt đồng tình, an ủi cô một chút, hoặc là, cùng cô đem cô gái chết tiệt kia của Cô Giai Thành mắng cho một trận để hả giận.
Lô Giai Giai đương nhiên biết ánh mắt cầu khẩn của cô, chỉ là thói quen của cô công và tư rõ ràng, hơn nữa xem công việc là trên hết.
Hôm nay, là một ngày quan trọng nhất của cô, một phong thư cảm ơn vừa gửi xong, có thể giành chút thời gian tới xử lý việc vớ vẩn của cấp dưới kiêm bạn tốt rồi.
Vì vậy Lô Giai Giai thay đổi thái độ qua chuyện nãy giờ, dùng gót giày cao dẫm xuống, chuyển cái ghế sang chỗ Doãn Thần Lam. Sau đó, cô dùng một vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói với Doãn Thần Lam: "Cậu, Doãn Thần Lam, quá ngu ngốc. Đây chính là kết luận!"
"Cậu có thể không cần bỏ đá xuống giếng không? Giai Giai!" Doãn Thần Lam bộ mặt cô đơn, cảm thấy đau khổ không thể tả, tâm tình của mình chỉ có tự mình biết.
"Tớ khôngbỏ đá xuống giếng đối với cậu!" Lô Giai Giai thấy tình trạng Doãn Thần Lam đáng thương, cũng không còn biện pháp, tiếp tục tàn nhẫn với cô, " Trong hai năm ngắn ngủi, cậu đã thất tình bốn lần rồi! Đây là bởi vì cậu quá dễ dàng tin tưởng đàn ông. Trong mắt của tớ, cậu không biết nhìn người! Với số mệnh của cậu một chút quan hệ cũng không có, chỉ cùng với đại não cậu có quan hệ. Cậu quá ngu ngốc!"
"Tớ cũng không muốn yêu đương nữa!." Doãn Thần Lam giận dỗi nói."Tớ không muốn lại bị lừa!"
"Tất cả những cô gái ngốc nghếch đều thích nói những lời như thế, nhưng chính những người đó lại bắt đầu với tình yêu mới tốc độ cũng nhanh siêu cấp." Lô Giai Giai kiêu ngạo nói, như là một chuyên gia tình yêu."Tớ không bao giờ nói những lời thế này, tớ cực kỳ thích chuyện yêu đương!"
"Vậy tớ rốt cuộc ngốc ở chỗ nào?" Doãn Thần Lam không rõ chân tướng.
"Tìm nhầm đàn ông, lại dùng không phương thức đúng đắn đối phó với đàn ông. Đây chính là điểm ngốc của cậu!" Lô Giai Giai nói trúng tim đen." Người đàn ông giống như Cô Giai Thành này, nếu như rơi vào tay của tớ, thì cục diện hôm nay sẽ không như thế rồi. Nhân vật quan trọng nhất định là tớ, không phải Michel, bị vứt bỏ cũng sẽ không là tớ, là Michel. Chẳng qua tớ sẽ không lãng phí tiền cho cô ta phí chia tay, cũng sẽ không cùng cô ta lấy phí che giấu."
Doãn Thần Lam mở to hai mắt, dùng một loại ánh mắt vừa sùng bái lại nghi hoặc của mình nhìn Lô Giai Giai.
"Cô Giai Thành là một người đàn ông không đáng tin tưởng, sẽ phải dùng phương thức không đáng tin tưởng đi đối đãi với hắn. Mà cậu lại là một đứa con gái dễ dàng tin tưởng đàn ông, cho nên kết quả dĩ nhiên thê thảm!" Lô Giai Giai nói: "Michel thưởng cho cậu một cái tát, cậu phải nhớ, đây là cái giá cho việc quá tin tưởng đàn ông."
"Tớ không hiểu!"
"Cậu hiểu hay không không có quan hệ. Tạm thời cậu chỉ cần không tiếp nhận bất kỳ người đàn ông nào theo đuổi, trước tiên cùng tớ xem vài chuyện tình yêu học lấy vài kinh nghiệm rồi nói tiếp”.
Doãn Thần Lam nhìn Lô Giai Giai, nửa tin nửa ngờ.
"Cứ quyết định như vậy, nếu xem không nổi nữa, liền cứ để tớ lo." Lô Giai Giai rất có nghĩa khí cũng cam kết chịu trách nhiệm.
"Đúng rồi, buổi tối hôm nay cậu cầm thư mời đem cho người phụ trách tập đoàn Đại Dương, mời hắn tới tham gia tiệc rượu khai mạc công ty chúng ta lần thứ hai, đừng quên!
Công việc của cậu cả một năm không có thành tích, trứng tròn treo lủng lẳng, còn đi xuống như vậy, cho dù tớ là chủ của cậu, chỉ sợ cũng khó bảo vệ cậu ở lại cho đến hết năm âm lịch, biết không?"
Doãn Thần Lam không thể làm gì khác hơn là thu lại tâm tình như đưa đám của mình, vội vàng cầm giấy bút lên, nghiêm túc ghi chép địa chỉ cùng tên họ điện thoại người nhận thiệp, vừa lẩm bẩm đọc, cố gắng ghi nhớ.
"Thư mời cho Mục Thiên Dương, bảy giờ tối mời ngài đến tổng công ty tập đoàn Đại Dương tầng 100, đem thư mời đưa cho thư ký của Mục Thiên Dương - Tô Tiêu Chân, điện thoại của Tô Tiêu Chân là. . . . . . Nếu như Tô Tiêu Chân không ở đó, đưa cho phụ tá của Tô Tiêu Chân là Hà Khải Hoa, nếu cậu không tìm được Hà Khải Hoa, thì đến tầng 98 tìm Phàn tiên sinh của phòng hành chính tổng hợp, hoặc là phụ tá Trình của Phàn tiên sinh. . . . . Xong rồi, thật là phức tạp, tớ nhớ không nổi nữa!"
"Không nhớ nổi cũng phải nhớ, đây là thành tích có thể giúp cậu tích lũy được hai mươi tám điểm trong năm với công ty đó." Lô Giai Giai vô tình uy hiếp cô nói: "Cậu. . . . . . Không thể lại treo trứng!"
"Tớ biết rồi!" Doãn Thần Lam trả lời. Ngay sau đó lại hỏi: "Này Cao ốc BaBel ở chỗ nào vậy?"
"Bà trẻ Doãn!" Lô Giai Giai tức giận: "Có phải cậu muốn về nhà ăn một mình?!"
"Tớ biết rồi, biết rồi, tớ đi làm ngay!"
Tối nay trong cao ốc "Babel" tại khu "Ken¬zo. D", sắp cử hành buổi biểu diễn thời trang Thu Đông lần 20055 của Chan¬nel, đương nhiên nó hấp dẫn một loạt giới truyền thông.
Mà Doãn Thần Lam cuối cùng biết, Babel cần mời ở chỗ nào, chính là chỗ mà buổi tối hôm trước cô đã nhìn thấy ở trong TV.
Trong miệng Doãn Thần Lam cắn bánh mỳ mới mua ở 7-ELEVEN, cầm trên tay một lon Cola.
Cô đứng ngoài cao ốc khoảng năm trăm mét, nhìn không khí náo nhiệt ở đây, rất hâm mộ.
Kể từ khi một mình tới Đài Bắc đến giờ, cô quả thật rất tịch mịch, b
Lô Giai Giai tính tình không tốt, đột nhiên gia tăng âm lượng đối với lấy lỗ tai của cô nổi đóa: "Chính là cậu chuẩn bị thất, nghiệp, rồi !"
"Thất nghiệp? !"
Hai chữ này quả nhiên lập tức làm Doãn Thần Lam đang ngủ mê man tỉnh lại, cô lập tức từ trên giường nhảy dựng lên."Tớ không muốn thất nghiệp!"
Mở đôi mắt ra, cô nhìn thấy ngay khuôn mặt đang bày kế với cô, đích thị là Lô Giai Giai -- bạn tốt kiêm cấp trên của cô.
"Tối hôm qua xém tí nữa tớ bị cưỡng gian!" Vừa tỉnh lại, Doãn Thần Lam liền lớn tiếng nói với Lô Giai Giai. Đối với chuyện này cô ấn tượng rất khắc sâu .
"Tớ mới bị cậu cưỡng gian!" Lô Giai Giai vô cùng xem thường."Cậu sáng sớm đã được nhân viên quầy bar mang lên nhà tớ, còn chiếm giường của tớ. Tớ mới bị cậu cưỡng gian!"
"nhân viên quầy bar ? Tớ không phải là bị một người đàn ông cao lớn vác đi sao?!”
"Vác cái đầu cậu ây!" Lô Giai Giai tức giận nói: " Ngày hôm qua căn bản cậu ngủ ở trong quán rượu người ta, sáng sớm bị đưa trở về. Tớ nói này Doãn đại tiểu thư, cậu học uống rượu lúc nào, còn uống tới như vậy? !"
"Không phải, tớ nhớ được. . . . . ." Doãn Thần Lam còn muốn nghĩ lại buổi tối qua, bất đắc dĩ chính là nhớ không nổi.
Ai, rốt cuộc cô uống bao nhiêu rượu rồi? !
"Tốt nhất cậu nên nhớ chuẩn - bị - đi - làm."
Chương 3
"Thất tình? ! Cái gì. . . . . ? Có thể được quý tập đoàn ưu ái đến, là vinh hạnh của công ty chúng tôi. . . . . ."
Lô Giai Giai vừa trả lời E-mail khách hàng, vừa nghe Doãn Thần Lam kể khổ, biểu hiện trên mặt không thay đổi, giống như đây là việc không thể bình thường hơn.
"Thất tình rất tốt, đàn ông, đổi người khác là được. Hàng năm tớ cũng làm mười hai người đàn ông thất tình, bọn họ còn sống, có mấy người còn kết hôn. . . . . . Kính mong được chỉ bảo thêm, công ty cổ phần Á Tấn, Julia bộ phận PR. OK!"
Lô Giai Giai nói tới chỗ này, ấn một cái Send, đem E-mail cô vừa viết xong gửi đi, đồng thời không quên khoe chuyện tình cảm của mình.
"Bao nhiêu tình cảm tốt đẹp cũng không thay được cái phong bì, tin tưởng tập đoàn Đại Dương chuyển phương án đầu tư, nhất định sẽ rơi vào trong tay chúng ta, mà tớ Julia Lu, cũng sắp được 20045 cổ phiếu. Trong công ty tớ là người có nhiều cổ phiếu cùng với tiền thưởng nhiều nhất. Chiến thắng! Cuộc sống của tớ cũng thật là tuyệt vời quá!"
"Giai Giai. . . . . .!" Doãn Thần Lam chau mày, bộ mặt vô tội, đáng thương nhìn Lô Giai Giai, mong muốn cô bạn có thể cho mình một ánh mắt đồng tình, an ủi cô một chút, hoặc là, cùng cô đem cô gái chết tiệt kia của Cô Giai Thành mắng cho một trận để hả giận.
Lô Giai Giai đương nhiên biết ánh mắt cầu khẩn của cô, chỉ là thói quen của cô công và tư rõ ràng, hơn nữa xem công việc là trên hết.
Hôm nay, là một ngày quan trọng nhất của cô, một phong thư cảm ơn vừa gửi xong, có thể giành chút thời gian tới xử lý việc vớ vẩn của cấp dưới kiêm bạn tốt rồi.
Vì vậy Lô Giai Giai thay đổi thái độ qua chuyện nãy giờ, dùng gót giày cao dẫm xuống, chuyển cái ghế sang chỗ Doãn Thần Lam. Sau đó, cô dùng một vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói với Doãn Thần Lam: "Cậu, Doãn Thần Lam, quá ngu ngốc. Đây chính là kết luận!"
"Cậu có thể không cần bỏ đá xuống giếng không? Giai Giai!" Doãn Thần Lam bộ mặt cô đơn, cảm thấy đau khổ không thể tả, tâm tình của mình chỉ có tự mình biết.
"Tớ khôngbỏ đá xuống giếng đối với cậu!" Lô Giai Giai thấy tình trạng Doãn Thần Lam đáng thương, cũng không còn biện pháp, tiếp tục tàn nhẫn với cô, " Trong hai năm ngắn ngủi, cậu đã thất tình bốn lần rồi! Đây là bởi vì cậu quá dễ dàng tin tưởng đàn ông. Trong mắt của tớ, cậu không biết nhìn người! Với số mệnh của cậu một chút quan hệ cũng không có, chỉ cùng với đại não cậu có quan hệ. Cậu quá ngu ngốc!"
"Tớ cũng không muốn yêu đương nữa!." Doãn Thần Lam giận dỗi nói."Tớ không muốn lại bị lừa!"
"Tất cả những cô gái ngốc nghếch đều thích nói những lời như thế, nhưng chính những người đó lại bắt đầu với tình yêu mới tốc độ cũng nhanh siêu cấp." Lô Giai Giai kiêu ngạo nói, như là một chuyên gia tình yêu."Tớ không bao giờ nói những lời thế này, tớ cực kỳ thích chuyện yêu đương!"
"Vậy tớ rốt cuộc ngốc ở chỗ nào?" Doãn Thần Lam không rõ chân tướng.
"Tìm nhầm đàn ông, lại dùng không phương thức đúng đắn đối phó với đàn ông. Đây chính là điểm ngốc của cậu!" Lô Giai Giai nói trúng tim đen." Người đàn ông giống như Cô Giai Thành này, nếu như rơi vào tay của tớ, thì cục diện hôm nay sẽ không như thế rồi. Nhân vật quan trọng nhất định là tớ, không phải Michel, bị vứt bỏ cũng sẽ không là tớ, là Michel. Chẳng qua tớ sẽ không lãng phí tiền cho cô ta phí chia tay, cũng sẽ không cùng cô ta lấy phí che giấu."
Doãn Thần Lam mở to hai mắt, dùng một loại ánh mắt vừa sùng bái lại nghi hoặc của mình nhìn Lô Giai Giai.
"Cô Giai Thành là một người đàn ông không đáng tin tưởng, sẽ phải dùng phương thức không đáng tin tưởng đi đối đãi với hắn. Mà cậu lại là một đứa con gái dễ dàng tin tưởng đàn ông, cho nên kết quả dĩ nhiên thê thảm!" Lô Giai Giai nói: "Michel thưởng cho cậu một cái tát, cậu phải nhớ, đây là cái giá cho việc quá tin tưởng đàn ông."
"Tớ không hiểu!"
"Cậu hiểu hay không không có quan hệ. Tạm thời cậu chỉ cần không tiếp nhận bất kỳ người đàn ông nào theo đuổi, trước tiên cùng tớ xem vài chuyện tình yêu học lấy vài kinh nghiệm rồi nói tiếp”.
Doãn Thần Lam nhìn Lô Giai Giai, nửa tin nửa ngờ.
"Cứ quyết định như vậy, nếu xem không nổi nữa, liền cứ để tớ lo." Lô Giai Giai rất có nghĩa khí cũng cam kết chịu trách nhiệm.
"Đúng rồi, buổi tối hôm nay cậu cầm thư mời đem cho người phụ trách tập đoàn Đại Dương, mời hắn tới tham gia tiệc rượu khai mạc công ty chúng ta lần thứ hai, đừng quên!
Công việc của cậu cả một năm không có thành tích, trứng tròn treo lủng lẳng, còn đi xuống như vậy, cho dù tớ là chủ của cậu, chỉ sợ cũng khó bảo vệ cậu ở lại cho đến hết năm âm lịch, biết không?"
Doãn Thần Lam không thể làm gì khác hơn là thu lại tâm tình như đưa đám của mình, vội vàng cầm giấy bút lên, nghiêm túc ghi chép địa chỉ cùng tên họ điện thoại người nhận thiệp, vừa lẩm bẩm đọc, cố gắng ghi nhớ.
"Thư mời cho Mục Thiên Dương, bảy giờ tối mời ngài đến tổng công ty tập đoàn Đại Dương tầng 100, đem thư mời đưa cho thư ký của Mục Thiên Dương - Tô Tiêu Chân, điện thoại của Tô Tiêu Chân là. . . . . . Nếu như Tô Tiêu Chân không ở đó, đưa cho phụ tá của Tô Tiêu Chân là Hà Khải Hoa, nếu cậu không tìm được Hà Khải Hoa, thì đến tầng 98 tìm Phàn tiên sinh của phòng hành chính tổng hợp, hoặc là phụ tá Trình của Phàn tiên sinh. . . . . Xong rồi, thật là phức tạp, tớ nhớ không nổi nữa!"
"Không nhớ nổi cũng phải nhớ, đây là thành tích có thể giúp cậu tích lũy được hai mươi tám điểm trong năm với công ty đó." Lô Giai Giai vô tình uy hiếp cô nói: "Cậu. . . . . . Không thể lại treo trứng!"
"Tớ biết rồi!" Doãn Thần Lam trả lời. Ngay sau đó lại hỏi: "Này Cao ốc BaBel ở chỗ nào vậy?"
"Bà trẻ Doãn!" Lô Giai Giai tức giận: "Có phải cậu muốn về nhà ăn một mình?!"
"Tớ biết rồi, biết rồi, tớ đi làm ngay!"
Tối nay trong cao ốc "Babel" tại khu "Ken¬zo. D", sắp cử hành buổi biểu diễn thời trang Thu Đông lần 20055 của Chan¬nel, đương nhiên nó hấp dẫn một loạt giới truyền thông.
Mà Doãn Thần Lam cuối cùng biết, Babel cần mời ở chỗ nào, chính là chỗ mà buổi tối hôm trước cô đã nhìn thấy ở trong TV.
Trong miệng Doãn Thần Lam cắn bánh mỳ mới mua ở 7-ELEVEN, cầm trên tay một lon Cola.
Cô đứng ngoài cao ốc khoảng năm trăm mét, nhìn không khí náo nhiệt ở đây, rất hâm mộ.
Kể từ khi một mình tới Đài Bắc đến giờ, cô quả thật rất tịch mịch, b
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
1447/2283
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
1447/2283
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt